TruyenFull.Me

Sookai Anh Chiu Lon Em Chiu Anh

" Anh cái gì mà anh, lần đầu gặp trai đẹp à " Nghe Yeonjun kêu, Soobin chợt bất ngờ... Nhưng mà anh thì lại không muốn tỏ ra sự bất ngờ đó, anh muốn bình thường nhất có thể, nhất là trước mặt hai người mình rất yêu thương.

Anh ta đang tỏ ta bình thường sao? Kì lạ thật đó.

Không ghét mình nữa đấy à?

Anh có ghét Y, nhưng đó là trước khi anh biết Y và Huening Kai thích nhau. Bản thân chứng kiến được câu chuyện của hai người, người vô tâm và gian xảo như Soobin thay vì sẽ cười khinh trên nổi đau của Y, thì anh chọn cách đặt ghen tị với Y...

Ừ thì lúc đó bản thân anh rất ghen tị, nhưng anh chưa hiểu được rằng dù anh có ghen tị thì anh vẫn có cơ hội bước vào cuộc đời của người anh yêu trong khi người anh ghen tị lại là người không có một cơ hội nào cả. Vì sau cuộc trò chuyện trên tầng thường ở quán cà phê của tháng đó. Soobin nghĩ thoáng hơn rồi.

Cảm giác tiếc nuối và luyến tiếc của Yeonjun, anh hiểu hết. Vì anh là một người từng hiểu tất cả về Yeonjun cơ mà. Dẫu có mấy năm trôi qua, có xa nhau, có ghét nhau thì anh vẫn nhớ từng thói quen và tính cách.

Không lẽ bây giờ anh lại muốn bản thân mình buông xuôi, trở lại bình thường với Yeonjun.

Ít ra Yeonjun cũng giống anh, không thất hứa dù chỉ là một lời nói đơn giản. Nhất định ngày Y hạnh phúc nhất sẽ có mặt của anh cơ.

" Hai người cứ tự nhiên thôi, nay tổ chức tiệc mà không lẽ cứ xích mích quàiii " Beomgyu bồn chồn dùm hai tên này. Em lên giọng phá hỏng đi bầu không khí trầm lạnh, mém tí Huening cũng bị kéo vào không khí mày. May mắn rằng Beomgyu kéo cậu ra khỏi pressing. Taehyun cũng nói để hùa theo Beomgyu.

" Ừ đúng rồi, Chú à, chú cứ bình thường đi. Chú sắp cưới rồi, sắp là người đàn ông của gia đình rồi không lẽ cứ đi xích mích với.. Um... Với một ông chú gần 30 mà chưa vợ sao hả? Nhục nhã "

Nhóc liếc xéo qua Soobin, mặt của anh sượng trân. Mặt của anh trù ụ xuống, giơ tay muốn đấm Taehyun cho bỏ tức. Mà ngại em trai mình, ngại luôn chú của nó thì sao mà xử lí nó được.

Thật tình thì Huening nghe Tae nói mà cũng có ý tán thành nói chi. " Em cũng vậy à cánh cụt "

" Haha, lo mà đi lấy vợ đi nha chú à "

" Gì chứ, lấy vợ làm gì trong khi vợ của Soobin chưa đủ tuổi "

Yeonjun lên tiếng trêu đùa. Cả đám mới bất ngờ mà tròn mắt. Anh hiểu ý Y, vẫn như ngày nào rằng anh vẫn hiểu những lời của Y nói. Anh vội giơ ngón like cho Y " Ôi nhóc con à! Em đúng là tuyệt vời "

" Chứ còn gì, sao nào 2 năm rồi không có em, anh hẳn là tệ đi lắm đúng chứ "

" Đúng đấy, anh toàn bị Taehyun nó ăn hiếp thôi, Beomgyu thì cãi lời anh. Huening thì yêu anh "

" Ê ai yêu anh? Tên khùng " Cậu trề môi phủ nhận, nhưng cái mặt đã đỏ lên từ lúc nào rồi. Y nhìn gương mặt đó đỏ lên. Y mới biết Hyuka nhà thật sự mê Soobin lắm ấy chứ.

Trong lòng có hơi lân lân và suy, nhưng Y đang cố gạt bỏ nó qua một bên rồi.!!! Không đợi lâu, Taehyun xung phong ra ngoài lấy đồ ăn. Để cả 5 cùng nhau ngồi lại để chung vui Yeonjun. Tuổi 25 đã có vợ, đối với Y cũng khá muộn rồi.

Yeonjun thì lấy vợ còn Soobin thì 27 tuổi.

" Thôi Huening vào lấy ly đi, nay nhậu một buổi, đứa nào không đủ tuổi cũng phải uống cho tui "

" Bày đặc lên mặt à, lên kèo với anh không Taehyun? "

" Địt mẹ nó lại kèo? Choi Soobin? " Huening đi tới đá vào chân của anh, cái người này simp bồ quá cũng không thèm né, thay vào đó còn mặt dày đoán bài của Huening nên mới cơ hội ôm cậu lại. " Oáiiii bỏ em ra coi "

" Bé con, em dám đá anh à? "

" Anh có muốn em ĐÁ anh thật không? "

" À không... " Đá ở đây không phải là đá đâu. Mà là đá đó...

" Hai ba khó coi quá, biết vậy tui theo Taehyun cho rồi "

" Ê còn tao thì sao? "

" Anh hả, anh là Yeonjun "

...

Tuổi thân...

" Anh ăn hiếp chú em em dỗi anh cho xem "

" Anh có thèm đâu, anh mà làm càng thì không được đi đám cưới, tới đó chưa có cơ hội ra mắt bố mẹ của em đâu "

" Mày cũng nhân cơ hội ghê há Beomie "

" Dĩ nhiên rồi trời, đám cưới của anh món tráng miệng là gì á "

" Mintchoco!! Oáiii ngon lắm luôn ấy " Yeonjun khoe khoang mà ở đây 3 tên lại nhăn mặt.

Huening phấn khởi " Trờiii ạ, hyung nhớ dành cho em nhiều phần nha, tới đó mà không có em giận cho xem "

" Dĩ nhiên phải dành cho em rồi chứ. Nhưng em nhớ tới sớm đó, Soobin với Taegyu tụi nó mà dành là anh không chịu trách nhiệm đâu à nha " Y mỉa mai, 3 khứa này thì nhăn mặt, miệt thị kem đánh răng vô cùng...

" Vậy món chính là gì? "

" Sườn cà chua "

" Địt mẹ, tui đéo thèm đi đâu "

...

_____________________________

" Tao đã kêu rồi, nhậu ít dùm cái đi, uống cho cố vào, cái thằng Kang Taehyun đó mai tao méc bố của mày "

Taehyun dựa vai của Yeonjun vì say xỉn. Nhóc với Soobin ai nấy cũng như con chuột, họ cùng nhau ăn mừng từ 10 giờ trưa đến tận bây giờ là 2 giờ sáng mà họ vẫn chưa có ý định dừng lại.

Đủ tỉnh táo cũng chỉ mỗi Kai và Jun, Beom uống ít, nhưng em cũng đã đi ngủ. Em ôm cái áo khoác của Taehyun rồi ngủ say mèm từ 3 tiếng trước mặc cho 2 tên này uống cùng nhau mà lại làm ồn đủ thứ.

Taehyun thì mè nheo với chú mình, Soobin thì nhân cơ hội say mà không biết gì để ôm ấp Huening Kai rồi đụng chạm cậu... Huening ghét mùi bia rượu khủng khiếp, vậy mà nó lại áp cái mùi lên người của anh, cậu muốn ôm anh và muốn anh ôm nhưng cái mùi trên người của anh làm cậu ghét quá đi mất.

" Em... Ợ-- con nhất định sẽ đéo chịu thua nó đâu chú à "

" Mày gọi ai là nói vậy thằng nhãi kia!... Ọe... Huening à, em làm chứng cho anh nó hỗn với anh vợ nó trước nha, đừng trách anh đục nó "

" Im mẹ hai cái mồm thối đi Soobin với Taehyun à "

" Ể, gặp em cũng hỗn.. Với anh à Yeonjun?! Hồi đó em có vậy đâu chứ... Huhu "

" Hồi đó hồi đó quài, hồi đó do em ngu quá thôi "

" Haha... Lêu lêu cái đồ mê trai nhà chú... " *chát

Y nhanh chóng vả vào mỏ của nhóc... Nhóc bĩu môi dùng hai tay kẹp lấy cái mỏ mà im lặng.

Dựa vào người Yeonjun mà cũng chả ngồi yên cho Y nhờ.

Nhóc không dám dựa Beom vì lúc Beom đang ngủ mà làm phiền là ẻm dậy ẻm tát một phát có nước mà khỏi đẹp trai để đi ăn cưới luôn ấy. Bởi mới qua đây làm phiền Y đây này...

Một hồi nhóc nằm xuống đùi của Y mà lăn đùng ra ngủ.

Còn một cái mỏ dai nhất là ở đằng kia.

" Anh làm ơn đi ngủ dùm tui đi ông chú à "

" Ngủ gì chứ vợ ạ??? Anh đang uống cơ mà "

" Hihi... Ợ, ồ Taehyun thua anh rồi hả?? Vậy nhóc con kia dám chơi không? "

" Thôi tha dùm, em đây không rảnh "

" Hức... Nay anh bùn mà hong ai thèm uống với anh cả... "

Y đâu rảnh mà hỏi vì sao anh buồn đâu...

" Hở, em hỏi sao anh buồn hả Yeonjun!! "

" Gì? " Yeonjun trợn mắt chỉ tay vào mỏ của mình. Rồi nhìn qua Huening... Cậu cũng chỉ cười rồi cho qua.

Y biết cậu đã bị khủng bố bởi tên Cho này cỡ nào... Nào là Soobin ôm cái chân của Hyuka, chưa kịp lột tất của cậu ra mà đã hun chụt chụt trên bàn chân đó... Mẹ ơi đôi tất trắng dính bẩn từ lúc nào rồi mà lại chơi cái trò như vậy.

Rồi lại còn ôm eo, ngắt mỡ, ngắt má con nhà người ta nữa chứ trong thương chưa kìa. Ngắt cho đã, sợ cậu đau nên hôn vào chỗ ngắt đó làm đâu xót xa cho bạn nhỏ lắm vậy ấy.

" Em hỏi thì anh trả lời... Huhu "

" Em có hỏi đâu thằng khùng này? "

" Anh nhận là anh hỏi đi... Mắc công lắm "

" Nhưng anh đâu có nhiều chuyện, đặc biệt là chuyện của ổng ấy "

...

" Chuyện là anh yêu Huening lắm... "

" Con mẹ nó "

" Em bình tĩnh nào nhóc con... Nhưng mà anh khốn lắm... Anh đã phạm phải một sai lầm lớn nhất anh mắc trong cuộc đời... Với em ấy "

" Cuộc đời anh nhiều sai lầm lắm Soobin, em thấy bình thường "

" Nhưng mà Huening của anh kia kìa!!!!! "

" Hức, ợ... Em đừng có nói cho ẻm biết nha, anh chơi cá cược... Cược tình yêu của ẻm vì tiền thôi đó... Anh ham vui cỡ đó đó em có thấy không? "

Yeonjun lại trừng mắt và càng sốc thêm... Anh nhìn cậu, Kai ủ rủ gật đầu và chứng nhận đó là sự thật...

Yeonjun bức bối thêm, Y muốn chạy tới đục anh lắm rồi. Nhưng làm sao bây giờ? Anh đang say, anh còn quên mất là có Huening ở đây trong khi mình còn ôm chân của cậu ấy nữa mà. Đành chịu thôi, sáng mai mà anh nhớ lại có lẽ nhục nhã lắm.

Hiện tại anh lại nghĩ rằng anh chỉ có Y và anh ở đây nên anh mới nói với Y mà thôi...

Nói tới mà Soobin muốn khóc nữa rồi đây này... " Anh làm em ấy thất vọng lắm... Nhưng sao em ấy vẫn tha lỗi cho anh vậy em à? "

" Anh nên cảm thấy may mắn khi Huening vì yêu mà vẫn nhìn mặt anh đi. Cái đồ ngu ngốc này, anh cứ coi ai cũng là trò chơi của anh à "

" Biết òi biết òi... Ọe, nhưng mà nghĩ lại ấy. Số tiền cược đó anh thà cho rồi bù lại cho người ta thì anh dư sức... Nhưng Huening thì chỉ có một thôi hờ, biết vậy anh đã không làm vậy rồi "

" Biết sai thì sửa đi, em nói cho anh biết, Huening cái gì cũng có. Còn anh thì không có Huening "

" Hả??? "

" Anh sẽ không có em ấy nếu như anh đối xử với em ấy như vậy "

" Ngoài em ra, còn một người, có thể khiến cho anh thua cuộc đó Choi Soobin, đừng nghĩ bản thân anh tài cao tới vậy. Anh vội mừng quá rồi "

" Hửm? Còn? Còn tên nào?? Tên nào dám cướp em ấy "

" Anh muốn gặp không? "

" Hyung, là ai vậy?? Anh làm em lo lắm "

" Em không nhớ nó hả, ngày mai nó đi du học về đấy "

...

" Yêu em ấy, gian nan vậy? "

" Chính vì anh coi thường quá "

" Tức nhiên, ai cản được anh đây Yeonjun? Tên nào đủ can đảm bây giờ "

" Anh sẽ sớm mà bỏ cái việc tự cao đó thôi "

" Mang nó đến đây, anh sẽ cho nó thấy. Anh là luật chơi "

" Và anh, sẽ biến nó thành con cờ của luật "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me