Soonhoon Chuyen The Kill Me Heal Me
'RẦM !'anh đập mạnh cửa bước ra ngoài làm một tên dân chơi đang đứng kẻ mắt trước gương giật mình ."Ôi mẹ nó, giật cả mình ".Anh dường như chẳng hề để ý mà lại nhìn vào bộ đồ mình đang mặc _"thật là! bộ đồ này ...".Tên dân chơi kia vì bị anh làm giật mình nên phần kẻ mắt bị lem ra, tên đó bực bội đập mạnh lên bồn rửa tay , quay người lại hét lên_"ya! Vì mày mà tao mới trang điểm thành như thế này đấy ".Anh quay sang nhìn tên đó........ Không phải, là nhìn bộ đồ của hắn, sau đó anh mỉm cười tiến tới gần hắn. Anh đưa tay sờ lên bên tai đeo chiếc khuyên , tên đó run người một cái_"a~bên... bên đó nhột quá".Anh nhìn thẳng vào mặt hắn rồi nói _"vừa đúng với phong cách của mình! ". (Là nói về bộ quần áo nhaaaaaa!) .
.
.
.
.
.
.
.
.
Tiếng nhạc âm ỉ nổi lên, quần áo của tên đó cũng vừa vặn với người anh lắm chứ. Cái áo này làm lộ ra vết hằn đỏ trên cổ anh làm anh trông phần ma mị hơn rất nhiều. Anh đi ngang qua sàn nhảy liền cảm giác có người đang nhìn anh. Anh quay sang, thì ra người đó không ai khác là Ki Joon, anh ta nhìn anh thật lạ lẫm nhưng đó không phải chuyện mà anh cần để ý ,anh để lại cho anh ta một nụ cười rồi đi mất.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Tên dân chơi khi nãy từ trong nhà vệ sinh bò ra thở hổn hển , mang cái mặt bầm tím của mình nhìn vào trong gương tên đó chỉ hận không thể đập chết anh ngay lúc này. Hắn lượm cái điện thoại dưới đất lên gọi cho ai đó _"mày đang ở đâu ? Mau gọi anh em đến đây đi , có một gã cướp mất quần áo của tao rồi! Trong đó có thuốc lắc"..
.
.
.
.
.
.
.
.
Về phần JiHoon sau một hồi cực nhọc đuổi bắt Sook Hee cuối cùng cũng tống được cô ta lên xe cứu thương , đáng lí ra cậu nên cùng về với các bác sĩ nhưng lại nhớ đến khi nãy người kia không ổn lắm, có vẻ té xuống rất đau .(là khi nãy JiHoon quật ngã SoonYoung ý)."Bác sĩ Park, anh đi trước đi, tôi sẽ đến sau".Cậu nhanh chóng quay người chạy lại vào trong, nhưng chạy gần đến cửa thì tay cậu bị ai đó kéo lại, nhìn kĩ lại thì mặt trông rất quen _"Anh.... Anh là người lúc nãy đúng không? Xin lỗi ,lúc nãy tôi vội quá, anh không sao chứ?Nhưng mà anh thay đồ lúc nào vậy? ".Từ nãy đến giờ anh vẫn luôn nhìn cậu không rời dù chỉ là một giây, tay anh vẫn nắm chặt lấy tay cậu _"Hãy nhớ .....".Cậu không hiểu anh đang nói gì nên hỏi lại _"gì.... gì cơ? ".Anh kéo tay áo của cậu lên để lộ ra một chiếc đồng hồ, chiếc kim đồng hồ tích tắc quay. Cả hai người cứ như vậy không ai nói gì ,cả không gian như im bặt đi chỉ còn nghe thấy tiếng của kim đồng hồ chuyển động .Khi cây kim giây chỉ vào số 12 anh nhìn vào thẳng mắt cậu nói _" 10 giờ đúng tối ngày 7 tháng 1 năm 2015.............."."......."."Thời gian tôi bị cậu mê hoặc !"."Sao cơ? ".Giờ đây trong tâm trí cậu đang tự nhủ với bản thân , gì đây ? anh ta bị mê hoặc lúc nào nhỉ? Đúng là. Không lẽ định nói những lời buồn nôn như anh là người đàn ông đầu tiên đối xử tùy tiện với tôi ?......(Vâng! Là JiHoon đang nghĩ đến lúc quật ngã SoonYoung lúc nãy một cú thật đẹp đấy) ." người đàn ông đối xử tùy tiện với tôi , anh là người đầu tiên ".Cậu rút tay lại, không phải chứ! Chỉ nghĩ trong đầu thôi mà sao lại thành sự thật rồi, Lee JiHoon mày làm thầy bói được luôn rồi _"xin lỗi, những lời khi nãy cứ coi như tôi chưa từng nghe thấy nhé ! Tôi không tự tin rằng sau này cũng sẽ tiếp tục đối xử tùy tiện với anh đâu .Vậy... chào anh!".Cậu quay mặt định bỏ đi lúc này lại nhìn thấy một đám người chạy xe mô tô chặn phía trước, nhìn thôi cũng biết là muốn gây sự. "Lại chuyện gì nữa đây? "Cậu trách thầm, sao từ phim hài lại chuyển thành phim hành động thế này?. Tên trong nhà vệ sinh khi nãy bước ra nhìn anh _"cởi ra! ".Cậu há hốc mồm , Gì vậy chứ! Làm tình à? .Hoshi mỉm cười nhìn tên đó trêu chọc _"có bản lĩnh thì anh tự đến mà cởi ".Cậu lại quay sang bất ngờ nhìn anh, không phải chứ! đồng tính ư?. ( mắc mệt :> ).Tên đó vẫn nhìn anh nói _"không cần phải đổ máu vô ích, chỉ cần mày cởi cái áo khoác đó ra rồi từ từ đưa cho tao".Thấy mọi chuyện không ổn, cậu vốn là con người sợ chết mà nên...... điều gì giữ được cái mạng thì nên làm thôi _"oa! Anh ngầu quá đi mất ".Cậu quay sang khều vào tay anh _"mau cởi ra đi ,mau lên .Có thể anh ta thích cái áo này đấy "."Tôi không cởi ".Cậu cười quay sang nhìn anh, cái tên này, sắp chết đến nơi lại sỉ diện à? _"không cởi? Tại sao lại không cởi? Chiếc áo khoác này quý hơn mạng sống của tôi và anh sao ?".Tên kia nhếch miệng cười _"Xem ra phải nhìn thấy máu rồi nhỉ ?".Anh cũng quay sang nhìn tên đó mỉm cười _"đề nghị này rất cám dỗ người khác , vậy thì tôi sẽ chơi với các người ".Vừa nói xong tên kia vung nắm đấm liền lao tới ,anh xoay người đẩy cậu ra một bên vừa có thể né được cú đấm kia. Tặng cho tên đó một cước vào người ,mấy tên khác thấy vậy cũng lao vào, người dùng tay người dùng cây gỗ xông tới .Anh nhanh người lách qua tránh được cây gỗ đang vung đến sau đó liền chặn tay người đó lại đạp ra xa. Lượm cây gỗ từ dưới đất lên, những tên trước mặt đều bị đánh cho ra hồn .Cậu hoảng sợ đứng một góc, thấy anh nhìn mình rồi đi đến .Gương mặt cậu bỗng chốc sợ hãi _"Đằng...đằng sau !".Anh quay người lại, một cây gỗ đập thẳng vào đầu anh, chất lỏng ấm trên đầu từ từ chảy xuống. Tên đó bất ngờ nhìn anh, nụ cười đó.......... nụ cười bây giờ của anh thật là đáng sợ .
.
.
.
.
.
.
.
.
Tiếng nhạc âm ỉ nổi lên, quần áo của tên đó cũng vừa vặn với người anh lắm chứ. Cái áo này làm lộ ra vết hằn đỏ trên cổ anh làm anh trông phần ma mị hơn rất nhiều. Anh đi ngang qua sàn nhảy liền cảm giác có người đang nhìn anh. Anh quay sang, thì ra người đó không ai khác là Ki Joon, anh ta nhìn anh thật lạ lẫm nhưng đó không phải chuyện mà anh cần để ý ,anh để lại cho anh ta một nụ cười rồi đi mất.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Tên dân chơi khi nãy từ trong nhà vệ sinh bò ra thở hổn hển , mang cái mặt bầm tím của mình nhìn vào trong gương tên đó chỉ hận không thể đập chết anh ngay lúc này. Hắn lượm cái điện thoại dưới đất lên gọi cho ai đó _"mày đang ở đâu ? Mau gọi anh em đến đây đi , có một gã cướp mất quần áo của tao rồi! Trong đó có thuốc lắc"..
.
.
.
.
.
.
.
.
Về phần JiHoon sau một hồi cực nhọc đuổi bắt Sook Hee cuối cùng cũng tống được cô ta lên xe cứu thương , đáng lí ra cậu nên cùng về với các bác sĩ nhưng lại nhớ đến khi nãy người kia không ổn lắm, có vẻ té xuống rất đau .(là khi nãy JiHoon quật ngã SoonYoung ý)."Bác sĩ Park, anh đi trước đi, tôi sẽ đến sau".Cậu nhanh chóng quay người chạy lại vào trong, nhưng chạy gần đến cửa thì tay cậu bị ai đó kéo lại, nhìn kĩ lại thì mặt trông rất quen _"Anh.... Anh là người lúc nãy đúng không? Xin lỗi ,lúc nãy tôi vội quá, anh không sao chứ?Nhưng mà anh thay đồ lúc nào vậy? ".Từ nãy đến giờ anh vẫn luôn nhìn cậu không rời dù chỉ là một giây, tay anh vẫn nắm chặt lấy tay cậu _"Hãy nhớ .....".Cậu không hiểu anh đang nói gì nên hỏi lại _"gì.... gì cơ? ".Anh kéo tay áo của cậu lên để lộ ra một chiếc đồng hồ, chiếc kim đồng hồ tích tắc quay. Cả hai người cứ như vậy không ai nói gì ,cả không gian như im bặt đi chỉ còn nghe thấy tiếng của kim đồng hồ chuyển động .Khi cây kim giây chỉ vào số 12 anh nhìn vào thẳng mắt cậu nói _" 10 giờ đúng tối ngày 7 tháng 1 năm 2015.............."."......."."Thời gian tôi bị cậu mê hoặc !"."Sao cơ? ".Giờ đây trong tâm trí cậu đang tự nhủ với bản thân , gì đây ? anh ta bị mê hoặc lúc nào nhỉ? Đúng là. Không lẽ định nói những lời buồn nôn như anh là người đàn ông đầu tiên đối xử tùy tiện với tôi ?......(Vâng! Là JiHoon đang nghĩ đến lúc quật ngã SoonYoung lúc nãy một cú thật đẹp đấy) ." người đàn ông đối xử tùy tiện với tôi , anh là người đầu tiên ".Cậu rút tay lại, không phải chứ! Chỉ nghĩ trong đầu thôi mà sao lại thành sự thật rồi, Lee JiHoon mày làm thầy bói được luôn rồi _"xin lỗi, những lời khi nãy cứ coi như tôi chưa từng nghe thấy nhé ! Tôi không tự tin rằng sau này cũng sẽ tiếp tục đối xử tùy tiện với anh đâu .Vậy... chào anh!".Cậu quay mặt định bỏ đi lúc này lại nhìn thấy một đám người chạy xe mô tô chặn phía trước, nhìn thôi cũng biết là muốn gây sự. "Lại chuyện gì nữa đây? "Cậu trách thầm, sao từ phim hài lại chuyển thành phim hành động thế này?. Tên trong nhà vệ sinh khi nãy bước ra nhìn anh _"cởi ra! ".Cậu há hốc mồm , Gì vậy chứ! Làm tình à? .Hoshi mỉm cười nhìn tên đó trêu chọc _"có bản lĩnh thì anh tự đến mà cởi ".Cậu lại quay sang bất ngờ nhìn anh, không phải chứ! đồng tính ư?. ( mắc mệt :> ).Tên đó vẫn nhìn anh nói _"không cần phải đổ máu vô ích, chỉ cần mày cởi cái áo khoác đó ra rồi từ từ đưa cho tao".Thấy mọi chuyện không ổn, cậu vốn là con người sợ chết mà nên...... điều gì giữ được cái mạng thì nên làm thôi _"oa! Anh ngầu quá đi mất ".Cậu quay sang khều vào tay anh _"mau cởi ra đi ,mau lên .Có thể anh ta thích cái áo này đấy "."Tôi không cởi ".Cậu cười quay sang nhìn anh, cái tên này, sắp chết đến nơi lại sỉ diện à? _"không cởi? Tại sao lại không cởi? Chiếc áo khoác này quý hơn mạng sống của tôi và anh sao ?".Tên kia nhếch miệng cười _"Xem ra phải nhìn thấy máu rồi nhỉ ?".Anh cũng quay sang nhìn tên đó mỉm cười _"đề nghị này rất cám dỗ người khác , vậy thì tôi sẽ chơi với các người ".Vừa nói xong tên kia vung nắm đấm liền lao tới ,anh xoay người đẩy cậu ra một bên vừa có thể né được cú đấm kia. Tặng cho tên đó một cước vào người ,mấy tên khác thấy vậy cũng lao vào, người dùng tay người dùng cây gỗ xông tới .Anh nhanh người lách qua tránh được cây gỗ đang vung đến sau đó liền chặn tay người đó lại đạp ra xa. Lượm cây gỗ từ dưới đất lên, những tên trước mặt đều bị đánh cho ra hồn .Cậu hoảng sợ đứng một góc, thấy anh nhìn mình rồi đi đến .Gương mặt cậu bỗng chốc sợ hãi _"Đằng...đằng sau !".Anh quay người lại, một cây gỗ đập thẳng vào đầu anh, chất lỏng ấm trên đầu từ từ chảy xuống. Tên đó bất ngờ nhìn anh, nụ cười đó.......... nụ cười bây giờ của anh thật là đáng sợ .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me