TruyenFull.Me

[ST/ĐM/THÔ TỤC] Chôn Lời Em Đi 🔞

Anh Rể

ayumowo

An Ủi Anh Rể Sau Khi Chị Gái Mất

"Tú Nhiên, thật ra trước khi chết, chị còn có một tâm nguyện muốn nhờ em giúp đỡ."

Cô gái yếu ớt nằm trên giường bệnh, hơi thở khó nhọc mà thều thào nói từng chữ.

"Chị ơi, đừng nói chuyện gở như vậy mà, chị sẽ sớm khỏe lại thôi, đừng bi quan, chị nhé?"

Tú Nhiên khổ sở mà nhìn cô gái gầy gò trước mặt, dáng vẻ cô nằm trên giường bệnh đơn bạc, mỏng manh đến mức một cơn gió cũng có thể thổi bay. Cô ấy chính là chị gái cậu, người thân duy nhất của cậu còn trên sống ở cõi đời này.

Cô mấp máy môi, khẽ khẽ sờ lên cái đầu bóng loáng chẳng còn tóc của bản thân, nhận ra cảm giác này vẫn thật sự quá kì lạ.

"Chị cảm nhận được chứ, thời gian của chị sắp cạn rồi. Em ơi, làm ơn, em hứa với chị, chỉ một điều thôi. Sau khi chị chết đi, em thay phần chị chăm sóc Chí Long, em nhé."

Tú Nhiên nghe cô nói vậy vô cùng khó xử, nhưng nhìn gương mặt đã tiều tụy dần đi so với ngày xưa của chị, cậu đành phải gật đầu đồng ý. Ngắm cô nằm trên giường dần chìm sâu vào giấc ngủ một lúc lâu, Tú Nhiên di chuyển lại gần dém chăn cho chị mình.

Cả đêm hôm đó, Tú Nhiên cứ nằm suy nghĩ mãi. Liệu, đồng ý hứa hẹn với chị có phải là một chuyện đúng đắn hay không?

Sáng hôm sau, Tú Nhiên khỏi căn phòng bệnh, xuống căn tin mua cho chị gái một bát cháo nóng hổi. Nhưng cũng vào chính thời khắc đó, Tử Thần cũng tới gõ cửa đón chị đi. Lặng lẽ len lỏi dẫn dắt linh hồn rời khỏi thế gian, để lại một thân xác lạnh lẽo vang vọng tiếng máy đo nhịp tim gào thét.

Sau khi chị gái của Tú Nhiên ra đi, cậu chuyển đến sống cùng anh rể mình, một chàng trai tên Chí Long.

Căn hộ của hai vợ chồng nằm ở một khu chung cư cao cấp, hiện đại, phải có thẻ dân cư mới có thể dùng được thang máy. Dọc theo dãy hành lang vắng vẻ là những cánh của nhà đang đóng chặt, im lìm. Có lẽ, chất lượng cách âm của những bức tường rất tốt đây.

Tú Nhiên vặn tay mở cánh cửa gỗ nâu trước mặt, bên trong nhà tối tăm, lạnh ngắt. Trong phòng khách, đặc biệt là trên sô pha, bừa bộn bao nhiêu là rác thải của các món ăn được giao hàng tận nơi, vỏ chai nhựa cùng bia lăn lóc mọi góc. Rèm cửa không được mở ra, căn phòng không được dọn dẹp, mùi ẩm mốc thoang thoảng cuộn mình trong từng ngõ ngách của căn phòng từng sáng sủa.

Tú Nhiên nhìn khung cảnh này mà lòng thầm buồn bã, cái chết của chị gái cậu đã khiến Chí Long suy sụp đến mức chẳng thể chăm sóc nổi bản thân nữa. Chắc có lẽ, cô cũng đã đoán trước được anh sẽ trở nên khó coi thế này, nên bởi vậy mới muốn nhờ cậu chăm sóc Chí Long sau khi cô mất.

Chẳng hề vội vàng đi tìm anh chàng đang buồn tình kia, trước hết, Tú Nhiên bắt tay vào dọn dẹp căn nhà. Mở tung tấm rèm cửa để ánh sáng được len vào nhà, hiện lên rõ ràng trong mắt Tú Nhiên là từng ngõ ngách đã bị bụi phủ kín, yêu cầu phải dọn dẹp kĩ càng mới có thể trở về trạng thái nguyên trạng. Thu thập từng món rác bị vứt lăn vứt lóc khắp mọi nơi trong căn phòng, để vào một chiếc túi rác màu đen to tướng, song song với đó, cậu bắt đầu cố gắng nhớ từng vị trí của các món đồ trong căn nhà.

Lau lau dọn dọn mỗi một phòng khách, Tú Nhiên tốn sức cả một buổi chiều. May thay, cuối cùng phòng khách cũng trở nên sạch đẹp, không còn vết tích của sự bề bộn như trước nữa. Ngoài trời cũng dần ngả về màu hồng tím của hoàng hôn, cậu quyết định bắt tay vào nấu một số món ăn gia đình đơn giản cho Chí Long để làm bữa tối.

Ngay khi vừa bày biện xong món cuối cùng ra bàn ăn, lúc này Chí Long mới uể oải bước ra khỏi phòng ngủ. Anh nhìn cậu em vợ đang đứng trước mặt mình, cùng với phòng khách ấm cúng, sạch sẽ, những món ăn quen thuộc mà đã lâu rồi không được ăn, lòng gợn lên từng đợt sóng xúc động.

"Tú Nhiên đấy hả? Lâu lắm rồi không gặp em. Sao hôm nay em lại đến nhà anh chị thế?"

Chí Long nói chuyện một cách tự nhiên, như chẳng hề nhớ ra anh và cậu đã gặp nhau lần cuối vào một tuần trước vậy. Cũng phải thôi, trong đầu anh lúc đấy chỉ có nỗi buồn mất vợ, mọi người xung quanh an ủi chẳng thể nguôi đi phần nào. Nhẹ nhàng kéo chiếc ghế ra mời anh ngồi, Tú Nhiên tiếp lời anh.

"Trước khi đi, chị gái nhờ em một việc duy nhất thôi, đó chính là đến và chăm sóc anh. Chị ấy từ nhỏ đã không quen nhờ ai cái gì, đây cũng là lần đầu tiên muốn em giúp đỡ, nên em đã nhận lời. Từ hôm nay, hãy để em thay chị chăm sóc anh nhé?"

Chí Long nghe cậu nhắc về người vợ quá cố của mình mà cảm thấy hơi xúc động. Không ngờ, ngay cả trước khi chết, lòng cô vẫn lo nghĩ về hắn. Nhưng đâu thể để bé em vợ tốn công chăm sóc một kẻ bê tha như hắn được, Chí Long đành suy nghĩ mà lựa lời từ chối cậu.

"Trước hết, anh cảm ơn ý tốt của em nhé, cảm ơn vì cả bữa ăn này nữa. Nhưng chăm sóc một người như anh thì làm phiền em quá, em còn cuộc đời của riêng mình, không cần vì anh mà uổng phí thời gian của bản thân đâu."

"Đây là lời nói cuối cùng chị nói với em trước khi chết, cũng là lời thỉnh cầu duy nhất mà chị nhờ em trong cả cuộc đời, anh có thể không trân trọng nó cũng được. Nhưng cho em ở bên cạnh anh, thay thế chị gái bầu bạn với anh, được chứ?"

Chí Long vẫn muốn từ chối cậu, nhưng nhìn vẻ mặt không hề muốn nhượng bộ kia, hắn cũng đành phải đồng ý. Được người khác chăm sóc thì hắn có chỗ nào thiệt thòi đâu, chỉ sợ bé em vợ nản lòng mà bỏ hắn đi thôi.

"Ừ, tùy em quyết định vậy. Nay em nấu đồ ăn ngon lắm, em ăn đi rồi để anh rửa bát cho."

Tú Nhiên vui mừng khôn xiết với lời đồng ý của anh. Suốt cả bữa ăn, cậu không che dấu nổi niềm vui sướng, sắc mặt tươi tỉnh hẳn lên. Chí Long nhìn bé em vợ lộ ra vẻ đáng yêu vậy cũng thấy vui lây, hắn giấu đi cảm xúc, điềm nhiên như không mà ăn hết rồi dọn dẹp.

Sau khi ăn xong, cả hai không nói chuyện với nhau nữa, mỗi người ôm ấp những suy nghĩ khác nhau mà làm công việc của mình. Tú Nhiên bước vào phòng ngủ mà hai anh chị không dùng, quyết định tối nay sẽ ngủ ở căn phòng này. Cẩn thận lôi chiếc váy ngủ yêu thích của bản thân ra, Tú Nhiên vui vẻ bước vào phòng tắm để tắm rửa. Lần đầu ngâm mình trong chiếc bồn tắm ấm áp, cảm giác thích thú cùng với thứ cảm xúc dường như hơi xa lạ men theo dòng nước hòa vào từng thớ thịt trên cơ thể cậu.

Hai bầu vú căng phồng bỗng nhiên không nghe lời mà tiết ra chút sữa một cách vô ý tứ, làm Tú Nhiên tá hỏa mà phải chạm vào nó. Hai chân cậu vô thức mà dạng ra hết cỡ, đặt lên hai bên thành bồn, để lộ sò non phía bên dưới. Nhưng càng chạm vào, sữa ra lại càng nhiều, làm cho cái lồn bên dưới của cậu cũng rỉ nước theo. Tú Nhiên đành phải khó nhọc xoa nắn một bên đầu vú, tay kia móc lồn để nó đỡ mè nheo đòi hỏi. Một thời gian ngắn sau, cuối cùng cậu cũng bắn. Vẻ mặt cậu hơi đê mê do cơn sướng, nước mắt với nước bọt đang chảy ra mà không hề hay biết.

Tuy đã bắn ra, lạ thay cậu vẫn có cảm giác hơi thèm thuồng thứ gì đó do chưa được thỏa mãn. Cậu không biết mình đang thiếu thốn cái gì. Nhưng thay vì tìm hiểu nguyên nhân, cậu quyết định bước ra khỏi phòng tắm với chiếc váy ngủ mỏng tang, lên giường đi ngủ.

Tú Nhiên còn chẳng biết một điều nữa, đó chính là Chí Long đã chứng kiến hết tất cả khung cảnh dâm đãng đó. Vì quá bất ngờ, hắn đành lôi mấy lon bia chưa hết trong tủ lạnh mà uống. Vừa uống, hắn vừa nhớ đến khung cảnh quá đỗi gợi cảm kia. Con cặc trong quần hắn lâu ngày không được quan tâm cũng thấp thoáng ngẩng đầu. Từng đường nét khuôn mặt kia đều thể hiện ra một vẻ đáng yêu, ngây thơ, trong sáng. Nhưng ai biết được, cơ thể phía bên dưới lại đĩ thõa và gợi cảm đến vậy. Từ khi cưới vợ, Chí Long đã từ bỏ thói chơi bời lâu lắm rồi. Mấy ngày gần đây, do suy sụp vì cái chết của vợ, hắn cũng chưa thủ dâm một lần nào. Con đĩ trong phòng kia hoàn toàn phù hợp với gu của hắn, bảo nhịn vì là em trai của vợ thì chắc hỏng người luôn quá.

Uống hết mấy lon bia còn lại, giờ đây Chí Long cũng đã ngà ngà say. Thấy vậy, hắn quyết định đi vô căn phòng nơi Tú Nhiên đang ngủ, chui vào tấm chăn đang che chắn cơ thể tuyệt hảo phía bên dưới, nhẹ nhàng xoa nắn cơ thể trắng ngần không chút kiêng dè.

Tú Nhiên được hắn sờ loạn mà nước lồn rỉ ra không tự chủ, cảm giác kích thích khi được chồng chị gái sàm sỡ làm cậu nứng muốn phát điên. Người đàn ông này là người cậu đã yêu từ cái nhìn đầu tiên rồi, không đêm nào cậu không mơ mộng được anh chơi mình hết.

"Vợ ơi...anh khát quá...Vợ lấy cái gì cho anh uống đi."

Mùi cồn từ người Chí Long nồng nặc, hun cho Tú Nhiên phía bên dưới thân hắn muốn say cả lên. Nhưng nghe anh nói khát nước, cậu vẫn toan ngồi dậy mà chạy đi lấy cho anh.

"Anh nằm đây một lát nhé... bé đi một lát là lấy nước về cho anh liền."

Thấy cậu định đi thật, Chí Long dùng sức mà kéo cậu lại, cởi hẳn chiếc váy ngủ vướng víu bên trên người cậu ra. Ngắm nhìn cơ thể nuột nà bên dưới, con cặc hắn cương lên dưới lớp quần. Hắn càng khát khô hơn chứ không hề thuyên giảm tí nào. Sờ soạng như muốn trêu đùa đầu ti đỏ mọng kia, Chí Long làm nũng bĩu môi như đứa trẻ.

"Muốn uống sữa của vợ cơ...Vợ không định cho chồng bú à?"

Tú Nhiên nghe anh nói vậy mà lòng thấy thương hết chỗ nói. Làm sao cậu có thể từ chối anh rể mình được cơ chứ? Hai tay ép chặt hai vú vào nhau, cậu nâng ngực ngồi dậy mớm thẳng chúng vào đầu lưỡi khô khốc của kẻ trước mặt.

"Em thương anh nhất mà...Sữa của em sau này chỉ cho chồng uống hết..."

Chí Long thích chí khi nghe câu nói của cậu, tay hắn đỡ lấy đầu vú kia mà bú chẳng kiêng dè gì. Dùng răng cắn day núm ti béo mọng, lưỡi hắn điêu luyện mà lả lướt trêu đùa nhũ hoa căng cứng, làm cho nó ướt sũng như thiếu nữ bị bắt nạt. Phía bên dưới, tay còn lại của Chí Long cũng chẳng rảnh rỗi hơn là bao, hắn xoa nắn mạnh bạo cái lồn nhễu nhão là nước dâm, sò non thấy vậy vui vẻ ra nước mà mời gọi hắn.

Em vợ đĩ chẳng hề hay biết hắn vốn chẳng say gì cả, mà cậu cũng chẳng còn đủ tỉnh táo để mà nhận ra. Được một tay già đời sử dụng hết bao ngón nghề lên cơ thể vốn đã đĩ thõa, cậu như một con cá nằm trên thớt mặc cho số phận đẩy đưa. Cơ thể trinh trắng của cậu vẫn là lần đầu được một người khác trêu chọc, hai tay cậu vô thức mà banh rộng chân ra để chồng yêu làm loạn. Giờ này, anh say hay không cũng chẳng còn quan trọng nữa. Tú Nhiên chỉ biết rên rỉ vui sướng cho cơ thể đã tìm được chủ nhân của mình thôi.

"Hức...Anh...anh rể...Em sắp bắn rồi...Bú nhẹ...nhẹ thôi được không..."

Chí Long thấy buồn cười hết sức với câu than nhẹ của cậu. Cơ Thể này vẫn đang run rẩy phê sướng vì bị đối xử thô bạo thế kia mà cũng dám mạnh mồm xin hắn nhẹ hơn được. Thử trêu em một tí xem em phản ứng thế nào mới được.

"Gì cơ...Vợ bảo anh bú nhẹ quá á...Chồng già rồi nên em chê đúng không?"

Dứt lời, Chí Long đâm mạnh ba ngón tay vào lồn bé cưng, trêu đùa mở rộng từng ngõ ngách ẩm ướt. Phía trên, răng hắn day mạnh vào núm ti vẫn ở trong khoang miệng, lực mạnh đến mức như muốn cắn đứt nó.

Tú Nhiên bị đối xử mạnh bạo ở cả trên lẫn dưới, đau đớn chạy dọc khắp cơ thể, nhưng đi cùng với đó là sự sung sướng như bị điện giật. Cơ thể của phò non đâu thể tự biết nó dâm đến mức nào, bởi vậy, nó mới cần có chủ nhân khai phá. Bỗng, đột nhiên cơ thể cậu như xuất hiện các luồng điện chạy nhanh hết công suất dọc khắp người, tập trung lại tại lồn và đầu vú đang được Chí Long thương yêu, khoái cảm quá nhanh, quá lớn làm Tú Nhiên phê đến mức muốn ngất hẳn.

Lồn non cùng vú dâm lên đỉnh cùng một lúc, cả hai cùng bắn ra những đợt nước tanh ngọt tưới tắm lên người của Chí Long. Dòng sữa thơm bắn thẳng vào mồm làm cơ thể anh hơi đình trệ, Tú Nhiên bỗng như bị dội một gáo nước lạnh do sự sợ hãi xuất hiện đột ngột. Lỡ như, anh cảm thấy cậu là một con quái vật vì tiết sữa thì sao, cậu chẳng hề muốn người cậu thích ghê tởm cậu chút nào.

"Huhu...anh rể ơi...em xin lỗi...Ức...anh ăn vú em giỏi quá...nên là em lỡ bắn ra sữa mất rồi..."

Trái với suy nghĩ tiêu cực của Tú Nhiên, đầu óc của Chí Long đang đình trệ bởi vị ngọt thơm ngập trong khoang miệng này. Lần đầu tiên trong đời hắn được nếm trải hương vị sữa được bắn ra chưa qua xử lí thế này, hương vị đặc trưng của sữa và mùi tanh nhẹ khiến hắn khó mà quên được. Giọt sữa thơm như một chất gây nghiện ẩn sâu dưới lớp đất chưa từng được ai phát hiện, chỉ cho mỗi Chí Long nếm thử mà thôi.

"Biết vợ dâm có thể tiết ra sữa ngon thế này, hôm nay lúc ăn tối anh đã vạch áo em ra mà bú rồi."

Tú Nhiên nghe Chí Long nói thế mà mặt đỏ lựng lên như trái cà chua. Cậu không phải là nười hay đòi hỏi gì đâu, nhưng chẳng hiểu sao đêm nay, cơ thể cậu thèm khát anh một cách dữ dội. Hai tay vạch hai mép sò múp ướt át ra, vẻ mặt Tú Nhiên hiện vẻ cầu xin, khát vọng người đàn ông nam tính kia dày vò mình.

"Ư...ức...Anh rể ơi...Lồn bé còn muốn nữa nè...Anh cho em ăn con cặc của anh đi..."

Lồn Tú Nhiên hồng hào, hai cánh môi lồn béo mập hấp hé e dè nhưng đầy cầu mong bị anh dập tơi tả. Trông bé sò mọng nước dù vừa bị Chí Long móc đến bắn giờ đây lại đang làm nũng xin xỏ anh dày vò mạnh hơn, dòng nước dâm đang chảy ra nhầy nhụa như van xả nước hỏng. Chí Long đang nhìn chằm chằm vào đứa nhóc tham lam này, nó như biết được mà ngại ngùng e ấp mà rỉ ra từng dòng nước dâm trong suốt, mời gọi con cặc đang ngủ say dưới thân kia đâm thật mạnh vào. Đầu vú phía trên cũng chẳng nghỉ ngơi lâu, lại tiếp tục chảy ra từng giọt sữa mới.

Chí Long chẳng chần chờ gì nữa, anh cầm con cặc kích cỡ đáng tự hào của mình mà đâm lút cán. Nhưng vừa đâm vào, hắn bỗng hít ngược một hơi vì ngạc nhiên.

"Bé cưng, thả lỏng lồn em ra đi chứ. Bé không muốn ăn cặc của chồng à?"

Tú Nhiên đang phải chịu cơn đau vì cái thứ khổng lồ kia đâm vào cơ thể, nhưng khi nghe thấy giọng nói như có bẻ tủi thân mà ấm ức kia, cậu hốt hoảng nghĩ, mình đã làm trái lời hứa với chị gái mất rồi. Dù đã hứa sẽ chăm sóc anh thật tốt, vậy mà giờ đây cậu chẳng phục vụ được anh trên giường một cách tử tế, lỡ đâu anh không để cậu ở bên nữa thì sao bây giờ?

"Ưm...Anh rể ơi...bé xin lỗi mà...HuHu...Lồn bé trời sinh đã nhỏ thế này rồi...tại cặc anh to quá bé chưa quen nổi...Ức...Em hứa sẽ cố gắng để lồn lỏng ra cho anh chơi nhé?"

Chí Long nghe cái giọng nũng nĩu ngọt ngào kia thấy sao yêu quá đỗi. Đôi mắt Tú Nhiên đen láy, ươn ướt những giọt lệ long lanh chảy ra vì tội lỗi. Vợ hắn sao có cậu em trai ngoan thế này mà hắn không địt cậu sớm nhỉ, để giờ này mới bắt đầu huấn luyện cho nó biết chiều lòng hắn hơn thì thì cũng phải tốn nhiều công sức đây.

"Địt mẹ, sao miệng em nói vậy mà vẫn cắn chặt anh không buông thế, hay em thèm cu chồng chị mình lâu lắm rồi?"

Vừa nói, hắn vừa mạnh bạo địt vào cái lồn ấm nóng. Cơ thể liên giới tính quả là sinh ra để làm tình, dù hắn tàn nhẫn xuyên thủng, bé sò phía dưới vẫn ngoan ngoãn mà mút lấy con cặc của hắn. Chí Long lần đầu tiên làm tình mà sung sướng tới vậy, con cu thô lỗ mà đâm chọc mặc người dưới thân rên rỉ.

"Ư...Hức...Chồng ơi...Đụ nhanh quá...Lồn em bị cặc giã nát mất"

Tú Nhiên chẳng còn phân biệt được điều gì nữa, cậu chỉ biết kêu rên vì sung sướng quá lớn lần đầu tiên trong đời.

"Shh..Lồn đĩ sao vẫn cắn chặt như vậy...đừng vội...anh sẽ địt chết em đây."

"A a...Ư hức...Ghét chồng quá đi à... địt mạnh vậy...người em hỏng mất...lồn em nát mất thôi"

"Có phải chồng không đụ đủ mạnh...nên cái lồn dâm đãng như em mới rảnh rỗi mà suy nghĩ lung tung như vậy không...Được anh chơi hỏng không phải ước mơ của mấy con điếm dâm đãng như em à...Giả vờ cho ai xem thế."

Chí Long nghe vậy, háng hắn dập càng mạnh hơn vào cái lồn nhão nhoét kia. Càng dập, tiếng rên của Tú Nhiên càng mất kiểm soát, không biết chừng hàng xóm xung quanh bị cậu làm phiền rồi.

"A a...Ư...Chồng ơi...em sắp ra...em sắp ra mất rồi...Chồng ơi...lồn bé bắn mất...chậm thôi...chậm thôi mà."

Chí Long nghe vậy, háng hắn càng điên cuồng địt tới tấp con phò dâm này. Hắn cũng sắp sửa lên đỉnh, cơ háng dưới thân không ngừng đụ địt Tú Nhiên mất kiểm soát.

Dập thêm mấy chục cái nữa, khi Tú Nhiên đang dần mờ mắt đi vì khoái cảm, Chí Long cuối cùng cũng lên đỉnh. Cùng lúc đó, cơ thể Tú Nhiên không tự chủ được mà lên cơn cao trào, bắn nước tung tóe ướt cả tấm ga giường, hai bầu vú chảy đầy sữa bị Chí Long liếm cho sạch sẽ.

-----------------------------------------------------------------------

Mọi người nhớ vote sao cho mình nha 🐱🫶🏻🐺 yêu mọi người nhiều <333

Chắc mình drop đây chứ rặn ra một đống bùi nhùi như này cho mọi người đọc mình chán lắm, cảm ơn mọi người vì đã đọc nha :<

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me