TruyenFull.Me

Su Cho Doi My Le Nhat Cua Em

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2020-10-31 21:09:59)  

Tạm biệt. Tháng 10.

Ngủ ngon
  

========================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2020-11-16 08:41:45)

Chào buổi sáng. Chào buổi sáng.

Ngủ ngon, ăn no, tiểu Phi Phi hôm nay làm công ở nhà. Haha.

Hôm qua An tổng cực vui vẻ, mới sáng sớm hôn tôi tỉnh dậy, cứ nhõng nhẽo không muốn thức.

"Bé con, không muốn thức."

"Ngoan nè, qua đây em ôm chị một lúc nữa."

"Bé con, không muốn đi làm."

"Ngoan nè, hôm nay chị không cần mở họp sớm cho nhân viên, buổi chiều cũng không cần hẹn khách hàng mà?"

"Bé con, không muốn họp."

"Ngoan nè, họp xong em đặt cà phê qua cho chị nè."

"Bé con, không muốn gặp khách hàng."

"Ngoan nè, gặp khách hàng mới kiếm tiền được, kiếm lời nuôi em nữa chứ."

"Bé con, hôm nay không muốn xa em."

Trời ạ trời ạ, tự nhiên lãnh đạo nhõng nhẽo làm tôi đỡ không được, hahaha.

"Bảo bối ngoan, vậy buổi trưa em tới tìm chị, cùng đi ăn trưa ha?"

"Được. Hứa rồi nhé."

Dứt lời liền lọ mọ xuống giường, haha, chị ấy dễ thương quá rồi.

Được rồi được rồi, ngày mới bắt đầu từ giữa trưa vậy.

=========================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2020-11-17 09:57:34)

【 Dòng cảm nghĩ của tiểu Phi Phi ngày 17 tháng 11 năm 2020 】

Chào buổi sáng. Chào buổi sáng. Chào buổi sáng.

Tokyo hôm nay là một ngày nắng đẹp, tiểu Phi Phi và An xã trưởng đều đến công ty làm.

Hôm nay An xã trưởng rất săn sóc, vừa rồi trên đường đi còn chủ động mua cho tôi một ly cà phê, mấy người nói xem, có phải hôm nay chị ấy làm sai chuyện gì không. Haha.

Hai ngày nay An xã trưởng cực kỳ dịu dàng với tôi, thật sự thì mấy cô gái cung Sư Tử rất dễ dỗ, hơn nữa còn cực dễ thỏa mãn.

Tối qua chị tan làm sớm, về nhà thấy mẹ An làm món tôm cay yêu thích của chị, không kiềm được chị đã uống với mẹ An hai ly.

Hiện giờ nhà chúng tôi có: Hai nữ ghiền rượu với đô ngàn ly và một nữ chỉ một ly đã say điên đảo.

Thảo nào ba An không muốn qua đây ở với chúng tôi.

Mỗi ngày trước khi ngủ, tôi đều phải ngồi đọc sách cùng với chị một lúc, tôi thích cảm giác chị tựa vào tôi yên lặng đọc sách, rất ấm áp, rất vững chãi.

Tối qua tôi muốn nghe chị đọc sách, xong năn nỉ ỉ ôi với chị: "Mẹ ơi, mẹ à, bé muốn mẹ đọc sách cho bé nghe."

"Bé con, hôm nay muốn nghe gì nào?"

"Mẹ đọc gì bé cũng thích, niệm kinh cũng được nữa."

"Nhắc đến niệm kinh, em muốn nghe lúc em uống say đã niệm cái gì không?"

"Gì chứ? Ai niệm kinh chứ?"

"Em chứ ai!"

"Em nào? Chị nói dối!"

"Hôm cuối tuần, lúc về nhà em uống say, còn nhớ không? Trên đường về, em cứ ngồi trong xe lải nhải cái gì mà, trẻ em đi học, lúc lên lớp phải biết lắng nghe thầy cô giảng bài. Chị và mẹ không nghe rõ em nói, sau đó em nằng nặc đòi hôn đầu gối của chị. Bé con, chị thật sự lo lắng về tửu lượng của em đó."

"A a a a a, mặt mũi em không còn nữa rồi, xong rồi, toang rồi, mất mặt quá, chắc mẹ cười em chết mất."

"Nào mất mặt, chị thấy dễ thương mà."

Ha ha ha, tiểu Phi Phi say rượu đúng là quá mất mặt,, uống xong không còn nhớ gì cả nhưng tôi biết lý do tại sao tôi muốn hôn đầu gối của chị.

Không nói thêm lời nào, tôi nhanh xốc chăn lên chui vào, tha thiết ôm hôn đầu gối của chị, nói với chúng nó: Cảm ơn tụi em vì bao nhiêu cực khổ và mỏi mệt mà tình yêu tụi chị mang đến...

Tôi còn chưa thổ lộ xong sự biết ơn chất chứa trong lòng tôi thì đã bị An tổng lôi ra, rồi đè tôi xuống giường.

Say đắm nhìn tôi: "Chị đang sờ sờ ở đây mà em lại muốn hôn đầu gối của chị hơn là hôn chị!"

Ây da, sói xám muốn vồ mồi, vậy thỏ trắng bé nhỏ chỉ phải đưa tay chịu trói, tôi chưa kịp hoàn hồn chị đã dịu dàng hôn tôi, ngọt ngào và mềm mại, chỉ trong giây lát, tôi chìm đắm.

Nhưng mà, ngay khi tình đang nồng, đột nhiên sói xám dừng lại, ánh mắt vô cùng mê ly, chị nói với tôi:

"Bé con, không được rồi, bác sĩ nói em không được vận động mạnh..."

Trời ơi, ông trời ơi, bác sĩ thối này, ông làm tan biến một đêm tuyệt vời của tôi rồi!!!

======================================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2020-11-19 08:35:45)

Chào sáng, chúng tôi phải ra ngoài đi làm.

Ánh sáng tươi đẹp, là một ngày thời tiết tốt nhưng tình hình dịch bệnh ở Tokyo lại càng nghiêm trọng.

Vốn dĩ ban đầu An tổng định dẫn tôi đi xem lá đỏ vào cuối tuần, xem ra phải an ổn ở nhà cho an toàn rồi.

Thời kỳ quan trọng, bảo tự bảo vệ lấy mình, bảo vệ An tổng, bảo vệ người nhà.

Thời tiết tốt thế này, xã trưởng đại nhân vui vẻ lái xe, lúc chị cười lên, ôi trời ơi, muốn hôn chị quá.

Ha ha ha. Tôi là lưu manh nha.

========================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2020-11-19 15:35:55)

Vừa rồi An tổng đến đưa trà chiều, tuy không cho tôi uống cà phê nhưng tôi cũng rất thích trà chanh.

Ngồi trên xe trò chuyện một lúc, chị nói không muốn đi, hỏi tôi hôm nay tan làm sớm được không? Không được thì chị chờ tôi.

Chắn chắn phải được rồi, sao có thể để lãnh đạo nhà mình chờ chứ.

Nhanh chạy lên nói với sếp.

Giờ tôi đang ung dung về nhà.

Xong rồi xong rồi, xem ra bọn tôi đến thời kỳ dính nhau rồi, haha.

Suỵt, lát nữa phải hù mẹ An mới được.

=============================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2020-11-20 08:40:55)

Chào buổi sáng. Chào buổi sáng. Tôi tới đây.

Hết hôm nay là được nghỉ lễ rồi, nhưng vấn đề dịch bệnh ở Nhật càng ngày càng nghiêm trọng, không thể đi chơi, chỉ có thể nghe lời ở nhà chơi với An tổng.

Vừa sáng, xã trưởng đại nhân trang điểm xong thì đứng trước tủ quần áo yêu quý của chị lẩm bẩm, tôi mới hỏi chị: "Đại nhân, hôm nay định chọn vị phi tần nào đây?"

Đại nhân đáp: "Bé con, em coi, chị còn biết bao nhiêu bộ váy mới chưa mặc."

Tôi: "Bảo bối, chị đang phàn nàn đó hả?"

Đại nhân: "Không, chị chỉ thấy, tụi nó ở mãi trong tủ có hơi tội nghiệp."

Tôi: "Vậy chị thấy tụi nó tội nghiệp vì không được ra khỏi tủ khi trời lạnh hay là vì em không cho tụi nó ra ngoài?"

Nhưng lúc đó, đột nhiên xã trưởng đại nhân quay lại, bĩu môi nói với tôi: "Bé con, chị thấy chị mới tội nghiệp nhất."

Trời ạ, trời ạ, mỗi lần lãnh đạo làm nũng là tôi không tài nào đỡ nỗi, thế là nhanh chân chạy tới chọn cho lãnh đạo một chiếc váy xinh đẹp.

"Xã trưởng đại nhân của em ơi, hôm nay mặc bộ váy này đi làm chắc chắn sẽ rất xinh đẹp."

Giọng vừa cất lên người ta đã lấy chiếc váy đi mất, sau đó còn để lại một cậu: "Chậc, còn tự chọn váy mình mua nữa chứ."

Ha ha ha ha ha ha.

Mấy người nói coi, phụ nữ thành đạt ngoài xã hội tại sao có thể dễ thương như một chú mèo khi ở nhà như vậy chứ, chỉ có một tí mà đã làm bạn thấy ngọt ngào, tan chảy vậy rồi.

Hôm nay cũng phải cố gắng nhé.

=====================================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2020-11-20 13:48:27)

Buổi trưa, ăn trưa xong thì đặt hai ly cà phê đến cho An tổng, một ly là cho chị, còn ly khác là cho chị gái trợ lý xinh đẹp của chị.

Tuy phí giao hai ly cà phê cũng sắp ngang ngửa giá gốc, hơn nữa công ty của chị cũng có máy pha cà phê, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn muốn cho chị hưởng thụ cảm giác được phục vụ, giống như chị cũng thỉnh thoảng tạo bất ngờ cho tôi.

Chỉ lát sau, có tin nhắn đến.

An tổng: "Cảm ơn cà phê của bé con."

Tôi: "Chi đâu, còn một ly của chị Tiểu Vũ nữa."

An tổng: "Bé con rất chu đáo."

Tôi: "Đương nhiên, sủng hạnh phải chia đều mà."

An tổng: "Em dám!"

Tôi: "A a a, em không dám, em chỉ dám dính chị thôi."

An tổng: "Ngoan, hôn một cái."

Tôi: "Bảo bối nè, nay công ty có ai khen váy của chị đẹp không?"

An tổng: "Em hỏi xem, có ai ở đây dám đứng trước mặt chị mà chỉ khen váy chị đẹp chứ không khen chị đẹp!"

Phải phải phải, chị là đẹp nhất, chị đẹp nhất, chị là hoa khôi của Tokyo.

Ha ha ha ha ha.

Vẫn ngạo kiều.

===================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2020-11-21 08:09:40)

Chào buổi sáng. Chào buổi sáng. Chào buổi sáng.

Một ngày cuối tuần đẹp đẽ vậy mà người nào đó vẫn nằm ngủ nướng.

Tối qua gọi video với ba mẹ Từ, ba tôi tự nhiên lại không vui vì cá biệt danh wechat mà tôi đặt cho ông, nhất quyết bắt tôi đổi từ "ông xã của mẹ" sang "ba yêu của con gái", hahaha, hai cái có khác nhau đâu!?

Cuối cùng còn căn dặn tôi: Phải nghe lời An tổng, đừng có chọc cho An tổng giận blah blah blah.

Rồi rồi rồi, tôi không chọc chị, tôi phải đi "xử lý" chị đây.

Hô hô hô.

Mọi người cuối tuần vui vẻ.

=============================================


Lâu chủ: An nhiên mà đến (2021-01-26 10:34:19)

Sớm sớm sớm, tôi tới đây.

Gần đây bận quá.

Dịch bệnh ở Nhật vẫn rất nghiêm trọng, An tổng bận mà nhìn đến đau lòng.

Năm nay có lẽ không về được, ba mẹ Từ cũng không thể sang đây, cầu cho dịch bệnh mau qua đi.

Mọi người cũng phải phòng dịch thật tốt nhé.

Nhớ mọi người lắm đó.

Ha ha.

============================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2021-02-04 10:36:27)

Tôi tới tới tới đây.

Nghỉ làm vài ngày, giờ tôi đến nhận phạt, haha.

Dạo này chuyện ở công ty khá nhiều, một vài vấn đề lớn không giải quyết xong, lòng tôi không yên được.

Hôm qua xem như giải quyết gần xong, cuối cùng tôi có thể thở phào một hơi.

An tổng nói tôi, đúng là không làm được chuyện lớn, haha.

Phải phải phải, tôi không làm được chuyện lớn, ai mà giống như An xã trưởng đâu chứ, trời sinh đã là người làm chuyện lớn, haha.

========================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2021-06-08 10:45:06)

Reng reng reng.

Chào buổi sáng. Chào buổi sáng.

Tôi tới xem có ai tới trễ hơn tôi không?

Hôm nay ăn sáng xong, An xã trưởng làm đổ cả sữa lên người, tôi và mẹ An hai người quay lại đồng thanh hỏi chị: Già rồi nên lẩm cẩm rồi hả chị?

Ha ha ha ha ha.

Bởi vì sao, vì gần đây đồ trên tay chị không rơi thì cũng nát, mấy người nói xem có nên dẫn chị đi coi bác sĩ không.

=================================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2021-06-11 17:29:32)

Reng reng reng, tôi tới cảm ơn đây.

Cảm ơn các bạn nhỏ đáng yêu của tôi đã gửi lời chúc, các bạn là những người lạ thân thuộc nhất của tôi.

Mong mọi người tương lai không nản chí, không quên đi khát vọng ban đầu.

Yêu mọi người nha.

Hôm nay tiểu Phi Phi vẫn bận rộn như mọi ngày.

Không kịp trả lời tin nhắn của An xã trưởng, không biết khi đón tôi, chị có cho tôi bất ngờ gì không, haha.

Mẹ An nhất quyết phải làm đồ ăn ở nhà cho bọn tôi, ba An và anh cũng sang nhà dùng cơm, tình tình dịch bệnh phức tạp, hiếm khi mới được một bữa liên hoan với người nhà, cực kỳ chờ mong.

Thật may khi có được một gia đình như vậy, cho dù bận cách mấy tôi vẫn thấy ấm áp trong lòng.

Buổi tối về đến, muốn gọi điện cho mẹ Từ trước, sinh nhật của con cái, người vất vả nhất vẫn là mẹ, ơn sinh thành này đáng để chúng ta trả bằng một đời.

Thật ra sinh nhật hằng năm, An tổng đều chuẩn bị quà gửi cho mẹ Từ, chị thật sự là một người yêu rất chu đáo và đáng để tôi dùng phần đời còn lại yêu thương chị, chờ đợi chị.

Một đời của chúng ta nhìn thì rất ngắn nhưng khi dành tình cảm chân thành cho một người nó lại thành rất dài.

Cảm ơn thời gian, cảm ơn tất cả những điều đã cho đi.

Chúc tôi một sinh nhật vui vẻ.

Cầu cho người tôi yêu bình an hết một đời.

Phi Phi

Ngày 11 tháng 6 năm 2021.

=============================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2021-07-14 14:06:26)

Tôi tới đây, tôi tới đây.

Vừa họp xong thì thấy một đống tin nhắn An xã trưởng gửi đến.

"Bé con, nhớ uống nước!"

"Bé con, uống nhiều nước vào!"

"Bé con, uống thêm nước đi!"

.

.

.

Thì ra tôi là một cái bình nước.

An xã trưởng hơi bị dễ thương rồi đó.

Ha ha ha.

Thời tiết nóng, mọi người cùng phải uống nhiều nước nhé.

===========================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2021-07-15 16:50:40)

Ha ha ha.

Hôm nay các bạn có uống nhiều nước không?

Tôi thì rất ngoan đó.

An xã trưởng vừa mới mang trà chiều đến cho tôi, ngồi trong xe với chị một lúc.

Thỉnh thoảng hay chạy ra ngồi tán gẫu, uống đồ uống với chị cũng là một chuyện làm tôi thích thú.

Nhìn thấy ánh mắt thõa mãn của chị, lòng tôi cũng sinh ấm áp.

Thế là trước khi xuống xe phải nhào qua ôm chị, hôn hôn chị.

Cuối cùng, người ta cực kỳ tủi thân nói: Chị đường đường là một đại xã trưởng mà giờ bị em biến thành shipper giao nước.

Ha ha ha, sao chị có thể dễ thương như vậy chứ..

Được rồi được rồi, hôm nay tôi sẽ về sớm quan tâm shipper giao nước nhà tôi.

================================================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2021-07-27 09:35:57)

Sớm sớm sớm, tôi tới đây.

Tối qua xem một trận bóng bàn với An tổng, tôi xem mà huyết áp như muốn tăng đến đỉnh đầu mà An xã trưởng thì rất êm đẹp, bình thản như không có gì.

Hahaha.

Tuy cuối cùng tuyển thủ người Nhật thắng nhưng các vận động viên của Trung Quốc chúng ta vẫn rất giỏi nhé.

Tôi cảm thấy nước mình giờ cũng không cần phải dùng huy chương vàng để tìm sự tự tin nữa.

==============================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2021-08-05 11:38:26)

【 Dòng suy nghĩ của Tiểu Phi Phi ngày 5 tháng 8 năm 2021 】

Hôm nay tôi nghỉ làm.

Không kể cho An tổng nhưng hôm qua trước khi ngủ tôi trộm tắt báo thức điện thoại.

An tổng trợn mắt nhìn xem đồng hồ điểm gần 9 giờ mà ngồi bật dậy.

"Bé con, nhanh dậy, hai đứa ngủ quên rồi, em trễ làm rồi."

Chị cứ không ngừng nói, gắng sức muốn kéo tôi dậy.

Tôi hất tay chị ra, không chịu thức.

Chị quay lại trừng mắt với tôi, tôi không thèm để ý.

Chị nhào đến định hôn tôi, thế là tôi thuận tay giữ chị lại, một phen ôm chị trong lòng.

"Xã trưởng đại đại yêu dấu của em ơi, hôm nay em trốn việc ở nhà với chị, được không?"

"Em..."

"Sao đó? Rất cảm động phải không."

"Chị..."

"Chị cái gì mà chị? Việc em cũng bỏ để ở nhà với chị mà chị không vui luôn hả?"

"Từ tối qua em đã quyết định không đi làm phải không?"

"Đúng rồi, em muốn cho chị bất ngờ mà."

"Thảo nào không thèm nói với chị, báo thức cũng là em tắt?"

"Đúng luôn."

"Vậy còn mẹ, sao mẹ cũng không gọi hai đứa dậy?"

"Báo thức mama cũng là em tắt luôn."

"Em, rõ là em đã lập mưu từ lâu."

Ha ha ha ha, từ này của chị là học từ ai vậy.

Hai hôm trước, sức khỏe của chị không ổn, tuy không có vấn đề gì lớn nhưng với tình hình dịch bệnh tràn lan khắp nơi như thế, tôi vẫn rất lo cho chị.

Gần đây công việc của tôi quá bận, chị lo cho tôi, rồi lâu lâu hay giả vờ "kháng nghị" bảo tôi nghỉ ngơi một chút đi.

Nhưng khi cơ thể mình không khỏe thì chị cũng không bảo tôi buông công việc một ít để chăm sóc chị, chị lúc nào cũng thấu đáo như thế.

Mà tôi sao có thể quên đi việc yêu thương chị, với tôi có gì mà quan trọng hơn chị đâu chứ.

Từ khi tôi đổi công ty, công việc vừa bận vừa vất vả.

Một là, tôi muốn kiềm nhiều tiền hơn để mua cho ba mẹ Từ một căn nhà tiện nghi hơn, bởi vì khu nhà cũ, thang máy rất hay xảy ra trục trặc.

Mẹ thì không dám đi, thật sự tôi không muốn hai người họ tuổi lớn mà còn phải leo thang bộ.

Hơn nữa, tôi vẫn luôn nhớ lời An tổng từng nói với tôi, chị nói: Chúng ta không nên sống an nhàn trong cái tuổi mà đáng lẽ chúng ta phải cố gắng nỗ lực phấn đấu.

Vì người thân, vì người yêu, cực khổ một tí thì có là gì?

Đây vốn là bản chất của cuộc sống.

Nhưng An tổng không muốn tôi phải vất vả, lần nào cũng nói nhà mua cho ba mẹ cứ để chị chi trả, việc hiếu kính với ba mẹ cũng có phần chị mà.

Tôi cũng đã nói với chị: Chị bỏ ra phần chị còn em bỏ ra phần em.

Chị quá hiểu cách bảo vệ lòng tự trọng của tôi, thế nên lần nào chị cũng không bắt ép hay tranh cãi với tôi.

Với tôi, chị lúc nào cũng thế, cho dù là khi nào, ở đâu, có chuyện gì, chỉ cần tôi ngoảnh lại là có chị bên tôi.

Thậm chí, có lần chị chủ động thương thảo với tôi: Hay là chúng ta cùng chuyển đến Bắc Kinh đi.

Sau khi nghe xong, tôi cực kỳ bàng hoàng, hỏi chị: Chị thật sự có thể bỏ hết tất cả những gì đang có hiện tại để về Bắc Kinh với em?

Chị dung ung trả lời tôi: Có gì mà không thể? Tất cả của chị chính là em, em ở đâu thì chị ở đó.

Tôi thật sự không biết có phải kiếp trước mình đã giải cứu cả ngân hà hay không mà sao đời này lại cho tôi có được một người yêu hoàn mỹ như chị.

Năm năm, cảm ơn chị vẫn luôn yêu em như ngày đầu.

Hôm nay chỉ kể đến đây thôi.

Lãnh đạo đói rồi, đầu bếp nhỏ phải online đây.

==============================================

Lâu chủ: An nhiên mà đến (2021-08-06 08:59:17)

Reng reng, chào buổi sáng, đến kiểm đây.

Cảm ơn lời chúc của các bạn, cũng cảm ơn các bạn đã ở đây bầu bạn với tôi nhiều năm qua.

Mỗi khi nhớ đến, mỗi khi nhìn thấy đều sẽ làm lòng tôi ấm áp, trong lòng rất biết ơn.

Tôi cũng mong rằng, nơi này có thể thành một nơi trú ẩn an toàn cho các bạn mỗi khi rỗi rảnh.

Hôm nay An xã trưởng phải đi công tác, tôi cũng phải đi làm.

Con đường tương lai còn rất dài, rất rộng, cho dù là tôi bước theo chị hay chị bước theo tôi, chung quy chúng tôi đều bước đi cùng nhau.

Cho nên, chúng ta vẫn cố gắng làm việc như trước giờ. Chăm chỉ làm việc.

Cố lên nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me