Taegi Xu So Kim Chi
Không seen cũng chẳng phản hồi, Taehyung thầm nghĩ phải chi anh nổi một trận lôi đình quát cậu thì có lẽ sẽ dễ nghe hơn là im lặng đến thế...
Lăn qua lăn lại trên chiếc giường trải ga tối màu mà không tài nào ngủ được, đồng hồ chuyển chín giờ, mười giờ rồi lại mười một giờ đêm. Không tin nhắn nào từ người cậu đang trông chờ báo đến mà chỉ là mấy mấy tin nhắn làm phiền từ các cô nữ sinh mới vào trường...
Chán, chả like ib bao giờ mà cứ nhắn tin làm quen....
Hết một ngày thứ hai đầu tuần chẳng mấy may mắn từ lúc bị thu điện thoại đến khi con mèo xù lông giận dỗi. Mặt trời lại lên cao, Taehyung lại phải vác cặp đến trường...
Jimin và Jungkook từ nhà xe nhìn ra cậu bạn lủi thủi đi một mình liền chạy đến vỗ vai...
"Sao thế ?"
"Dỗi rồi..."
"Yoongi dỗi á ?"
"Dừa cái nư tao quá !"
Cả hai lại cười như được mùa, cái cảm giác cười vô mặt đứa bạn thân coi bộ cũng đã lắm...
Yoongi thì vẫn bình thường lên lớp, chẳng qua là tin nhắn cho vào spam không muốn chú ý tới thôi. Lên đại học rồi thì khỏi phải nói, thuyết trình deadline gì dí chạy không kịp thở. Hôm nay lại được giao thêm một bài làm việc nhóm nữa. Yoongi tay chống cằm miệng cắn chiếc bút bi suy nghĩ về bài tập, đúng rồi là bài tập không phải Kim Taehyung...
"Từ giờ đến thứ năm hôm nào Yoongi rảnh ?"
Giọng nói của người phía sau làm phá vỡ mọi suy nghĩ của anh. Ra là bạn cùng nhóm được chia chung phần trong bài làm với anh...
Hoseok vỗ nhẹ vai, Yoongi ngoảnh lại nhìn, đôi mắt một mí có phần long lanh hướng về phía y...
"Tối nay tôi đi dạy thêm rồi, thứ năm thì gần deadline quá, hẹn chiều mai được không ?"
"Cũng được, chiều mai tôi cũng không bận. Vậy chốt nha !"
Yoongi gật đầu, Hoseok ngồi vào chiếc ghế trống ở cạnh cậu để tiện trao đổi với nhóm thuyết trình...
Trời Seoul hôm nay nắng nhẹ, mà lòng ai kia lại nổi gió lớn như muốn kéo bão đến nơi. Ai nấy đều nghĩ cách để cân bằng phương trình hoá, có riêng một cá thể lạc loài thì nghĩ cách làm sao để crush hết giận dỗi cậu. Taehyung nhìn qua lớp kính cửa sổ thở dài thở ngắn thành tiếng khiến giáo viên phải năm lần bảy lượt nhắc nhờ luôn mồm...
Taehyung siu cấp đẹp trai:
Anh không thèm seen tin
nhắn của em luôn...
Ăn gì giận dai dữ zậy ?
Mẹ em có mua quýt đó, anh còn
giận thì tối không được ăn đâu...
Bao nhiêu cân quýt thì đủ để dỗ dành mèo nhỏ đang dỗi này đây ? Bài toán này khó giải quá...
Yoongi sau buổi trưa thì lại chạy đến quán ăn chạy bàn, chiều nay cũng chẳng có tiết nên đến làm thêm là điều thường xuyên, điện thoại bỏ xó trong túi cất ở tủ nhân viên. Yoongi tập trung vào công việc bưng bê món lên cho khách. ngày có dài cỡ nào cũng kết thúc, anh vội về nhà sửa soạn rồi đến nhà Taehyung dạy kèm, mặc dù bây giờ chả muốn chút nào cả...
Chuông cửa reo thì người trong nhà hớn hở như thần tài đến, mái tóc ướt chưa được lau khô, cậu vội rũ vài cái hắt nước văng tứ tung rồi chạy nhanh ra phía cổng. Chiếc áo thun cũng mặc ngược vì hớt hải chạy từ nhà tắm ra...
Yoongi chỉ nhìn một cái rồi bước vào trong, tưởng tượng được trên đầu của anh là một đám mây đen xám xịt. Taehyung bĩu môi lẽo đẽo theo phía sau đi vào nhà...
"Anh còn chưa hết giận hả ?"
"Bài tập lý hôm trước đã làm xong chưa ?"
Taehyung liếc mắt lắc đầu. Yoongi thở dài, khuôn mặt hình thái dễ thương cố trông như cố tỏ ra lạnh lùng lại khiến cậu một phen nao núng. Anh mở sách trực tiếp vào bài giảng...
-----------------------------------------------------------------
Nhạt nhẽo quá z 😔 còn lười nữa 🍞😔
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me