Taehyung My Ex
Máu trong cơ thể giường như đông hết lại.Tay tôi cầm điện thoại di động run rẩy.Nghĩ lại thì ....Taehyung phát điên tìm tôi.Sau khi gặp lại, đề bạt tôi, tăng lương cho tôi.Những gì đã nói, những gì đã làm.Kể cả mấy lời đêm qua.Thì ra, đều là vì trả nợ!Chỉ thế thôi phải không?Đúng vậy, Naeun nói anh ghét tôi.Có lẽ đó mới là sự thật.Taehyung không thích mắc nợ người khác.Từ đầu đến cuối, tôi chỉ là gánh nặng lớn trong lòng anh, là chủ nợ của anh. Lúc này, cảm giác khổ sở bao trùm lấy tôi.Tôi thậm chí không biết làm cách nào để đổ lỗi cho anh.Tám năm trước, là tôi tự tay ép anh kéo đến vị trí cạnh tôi.Anh rất chính trực, chắc chắn không thế hưởng thụ những gì tôi mang lại cho anh.Anh luôn để trong lòng.Nhưng thà rằng anh quên đi còn hơn.Trong lòng bắt đầy cháy lên ngọn lửa, đầu ngón tay run run, nhắn cho Taehyung một tin.[Ai cho phép anh trả nợ cho tôi.][Hết nợ không tốt sao? Về sau em không cần làm nhiều công việc nữa.][Tôi không cần.][Ami, em đừng bướng bỉnh nữa, thật ta anh sớm nên làm như vậy, tiền thuốc men khi ông còn sống, tôi vẫn muốn trả lại cho em.]Lời nói của anh lại một lần nữa làm tôi đau đớn.[Số tiền này tôi sẽ dành dụm trả lại cho anh, sau này ngoại trừ công việc, chúng ta không cần liên lạc nữa.]Sau đó Taehyung gọi cho tôi rất nhiều lần, tôi không nhận một cuộc gọi nào.Tôi xin nghỉ thêm một ngày, nhốt mình trong phòng, ngủ đến đơ cả người.Giống như muốn bù đắp lại những giấc ngủ thiếu mấy năm nay.Sáng hôm sau, mẹ tôi nói với tôi.Taehyung đứng ở dưới lầu một đêm.Tôi đi tàu điện ngầm để làm việc.Taehyung từ bỏ chiếc Porsche của anh, cùng tôi ngồi tàu điện ngầm.Buổi tối tôi theo thường lệ đi làm thêm.Anh vào một cái phòng nhỏ, ngồi ở cửa, nhìn tôi ra vào.Anh giống như một pho tượng đá biết động, tôi đi đâu anh theo tới đó.Như thế lặp lại nhiều ngày.Tôi rốt cục nhịn không được, nói: "Đừng đi theo tôi nữa.""Không đi theo, em lại biến mất thì sao."Anh đếm trên đầu ngón tay."Biến mất đi thành phố khác, khoá Kakao, không nghe điện thoại, em làm tôi không yên lòng."Tôi nghẹn ngào, nói: "Tôi hứa sẽ trả lại tiền, hứa sẽ không biến mất, giữa người với người phải giữ chữ tín chứ."Taehyung nhíu mày: "Em nói gì thế? Tôi không cần trả tiền."Đến thứ sáu, anh không xuất hiện.Lee Naeun tức giận gọi điện thoại tới.Taehyung đánh người rồi.
———-
Taehyung đánh Eunwoo.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me