TruyenFull.Me

Taekook Alpha Kim Va Omega Jeon


"Thiếu tướng."

Người thanh niên treo lên một bên vai với quân hàm đại úy cao cấp, tay phải đưa lên trán theo đường gần nhất, đầu ngón tay giữa chạm vào bên phải vành lưỡi trai, trên đuôi lông mày phải; năm ngón tay khép lại duỗi thẳng, lòng bàn tay úp xuống, hơi chếch về trước; bàn tay và cánh tay dưới thành một đường thẳng, cánh tay trên nâng lên ngang vai; đầu ngay, mắt nhìn thẳng vào người đàn ông đang ngồi chễm trệ trên ghế làm việc.

"Mời đại úy ngồi."

Sau màn chào hỏi quá quen thuộc, vị có tên là thiếu tướng mới từ từ ngẩng mặt khỏi đống giấy tờ chằng chịt chữ, khuôn mặt góc cạnh với quai hàm sắc sảo nâng lên một chút, đầu mũi cao thẳng tắp, mái tóc dài quá mắt trông có chút rối xù nhưng lại mang vẻ lười nhác vô cùng điển trai, người đó đưa một tay lên xoa bóp lấy cái trán đau nhức của mình, ánh mắt có chút hời hợt lướt qua thân ảnh khép nép đang ngồi trên ghế rồi lại cụp xuống.

"Đại úy đây là có chuyện muốn nói, nếu vậy cứ tiếp tục đi, tôi vẫn đang nghe."

"Vâng thiếu tướng, tôi vừa nhận được thông báo từ người của chúng ta ở gần biên giới. Bọn buôn người hai tuần trước thừa cơ hội chúng ta sơ suất đã đưa người vượt qua biên giới, chính xác là bắt cóc và bán đi, hầu hết các nạn nhân đều là Omega bị bỏ rơi và sống ở các khu ổ chuột, nhóm người này hoạt động đã được gần hai tháng nay. Và tôi vừa nhận được thông báo tuần tới bọn họ sẽ đưa theo một tốp người tiếp tục vượt biên giới. Hiện tại thông tin chính các vẫn chưa thực sự được xác định. Xin thiếu tướng xem xét và đảm nhiệm nhiệm vụ lần này."

Đại úy Kang Seok Choo bỏ qua việc bản thân đang bị tin tức tố cường mạnh của Alpha cấp cao chèn ép, anh hắng giọng, thu lại vẻ khó chịu ở bản thân để tập trung vào việc chính. Quả thật nhiệm vụ lần này rất quan trọng, bên quân đội cũng chỉ mới ngầm đoán được ngày bọn buôn người đó sẽ xuất phát chứ không chắc chắn được vào thời điểm nào, nếu cử người đi mai phục ở đó nguyên ngày thì cũng không phải là ý hay.

Quân khu VI nơi đây vừa được nhà nước thành lập và cho hoạt động mới cách đây hai năm. Do khó khăn về vị trí địa lý cũng như cách xa thủ đô nên việc được chú trọng cấp phát vũ khí và nhân lực có phần khó khăn hơn. Nơi đây không phải là vùng thuận lợi để vượt qua biên giới, địa hình hiểm hóc phải đi mất ba ngày mới có thể tính là hoàn toàn bước ra khỏi nước nhà. Chính vì lợi thế nhà nước xem thường nơi đây mà bọn buôn người càng tìm cách hoành hành. Tuy khó khăn nhưng lại dễ dàng qua mắt nhà nước. Đương nhiên chúng sẽ chọn phương án thứ nhất để thực hiện kế hoạch kiếm tiền bằng cách thất đức này.

"Ừm, tôi cũng vừa nhận được báo cáo, bọn buôn người này thật sự không coi pháp luật ra gì. Ngang nhiên qua mắt quân đội nhiều lần như vậy. Tôi đã gửi báo cáo lên cấp trên, chờ được duyệt chúng ta sẽ cử người đến đó tập kích. Nhất định phải diệt cỏ tận gốc, nếu không càng về sau, chúng nhất định sẽ không chỉ bắt mỗi Omega."

Thiếu tướng Kim Taehyung, nghe đến bậc quân hàm đã khiến người ta phải cảm thấy dè chừng, chưa kể đến năng lực cả khí tức Alpha cường ngạnh của hắn. Ở quân khu VI này, chỉ cần nhắc đến thiếu tướng Kim, người ta còn sợ hơn là nhắc đến ma quỷ. Không phải ở ngoại hình của hắn khó nhìn, mà chính là cái tính cách khó gần thêm khí tức Alpha mạnh mẽ khiến những Alpha khác phải sợ hãi, ngay cả đứng nhìn từ xa cũng khiến các binh sĩ muốn trốn chạy rồi.

Ngoại trừ những quân nhân đã quen dần với tính cách của thiếu tướng Kim, thì hầu hết những binh sĩ vừa mới nhập ngũ, nhất định điều đầu tiên họ mong muốn sẽ không phải là trực tiếp thiếu tướng Kim huấn luyện. Nếu không, thời gian trong quân đội của bọn họ nhất định sẽ rất khó khăn; chính xác là khó ăn ngon, ngủ yên.

...

"Các binh sĩ, hôm nay chúng ta sẽ tiến hành thực hiện nhiệm vụ đầu tiên trong tháng này, về tình hình tôi nghĩ mỗi đồng chí cũng đã nắm rõ. Chờ khoảng một tiếng nữa sẽ xuất phát. Chúng ta sẽ chia ra mai phục rồi tóm gọn chúng. Một nửa sẽ đi theo đại úy Kang đi về hướng bắc một giờ, còn nửa còn lại sẽ đi theo tôi. Các đồng chí đã nghe rõ nhiệm vụ chưa?"

"Rõ, thưa thiếu tướng."

Thiếu tướng Kim Taehyung mặc trên người quân phục thẳng thớm, dáng vóc cao trên mét tám, khuôn mặt tựa tạc tượng ngẩng lên một chút, hướng người đứng thẳng, nhìn xuống các binh sĩ đang nghiêm nghị xếp hàng ngay ngắn bên dưới, giọng nói uy nghiêm của một vị thiếu tướng vang lên đều đều, khí tức Alpha đồng thời toả ra, là một Alpha cao cấp, chỉ cần so ra về mặt này, Kim Taehyung nhất định chỉ cần phóng một chút tin tức tố sẽ có thể làm các binh sĩ phải nghẹt thở. Thiếu tướng Kim ở quân khu VI chính là một kiểu hình lý tưởng để các binh sẽ theo đuổi, và tất nhiên, sẽ không thiếu được sự ngưỡng mộ.

Kim Taehyung dẫn đầu đi vào khu rừng có treo biển cấm vào, nơi đây là tàn tích của nhiều cuộc chiến tranh xưa, rất nhiều bom mìn chưa được rò ra và gỡ đi hết toàn bộ, đây chính là điểm khó khăn nhất đối với toán binh sĩ Kim Taehyung dẫn đầu. Càng đi sâu vào trong rừng, không khí ẩm mốc càng rõ ràng, mùi đất ỉu thoang thoảng rất khó ngửi; tựa như khi trời đang nắng đến 40 độ thì chợt có cơn mưa rào ngang qua, hơi đất bốc lên làm người ta cảm thấy đôi chút choáng váng, nhưng đối với các binh sĩ cũng chỉ đủ một cái nhăn mày nhỏ, họ là Alpha, sức lực rất khoẻ mạnh nên đối với vấn đề này không quá nghiêm trọng.

Kim Taehyung giơ một tay lên, các binh sĩ lập tức dừng chân, cúi đầu nhìn kỹ xung quanh nơi họ đang đứng. Ai nấy cũng tập trung cao độ, mồ hôi hai bên thái dương tuôn ra như nước mặc dù không khí có chút âm u, lạnh buốt, bởi càng sâu, các cây cổ thủ lâu đời sẽ che khuất đi ánh sáng của mặt trời.

"Các đồng chí nhớ cảnh giác, bước chân vững vàng, phải xem xét chỗ nào nên đặt chân chỗ nào không. Bằng không, tất cả chúng ta sẽ phải bỏ mạng vô ích ở đây."

Lời thiếu tướng nói ra, các binh sĩ răm rắp nghe theo mà thực hiện, tập trung đến độ gồng cứng cả gân người, không một ai biết được ở dưới lớp lá khô này sẽ có thứ gì đang ẩn nấp ở đấy và chờ được kích nổ. Ngay cả Kim Taehyung đang là người đảm nhiệm đi trước để dẫn đường cho các binh sĩ cũng phải nhăn mày mà quan sát thật kỹ, các giác quan như được khai mở tất cả, cùng lúc hoạt động hết công suất cho nhiệm vụ. Chức vụ cao tương đương với việc sẽ dễ dàng đối mặt với nguy hiểm hơn, nhưng mà bản chất Alpha không cho phép hắn phải sợ hãi, Kim Taehyung không biết chỗ nào an toàn chỗ nào nguy hiểm, hắn chỉ là theo bản năng trực giác mách bảo, chỗ nào nên dẫm chỗ nào không.

An toàn đi qua khu vực cấm vận, Kim Taehyung cùng toán binh sĩ cuối cùng đã đến được nơi sẽ mai phục, hắn hạ lệnh các binh sĩ phải luôn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, không một ai biết được bọn buôn người có mang theo vũ khí cấm hay không. Điều trước tiên là phải luôn cảnh giác và luôn trong tinh thần sẵn sàng kháng chiến.

"Đại úy Kang, bên ấy sao rồi." Kim Taehyung đưa thiết bị liên lạc đến gần miệng mình, hắn nhỏ giọng nhất có thể, càng muốn nắm bắt thêm tình hình hiện tại cả hai bên.

"Đã sẵn sàng thưa thiếu tướng." Thiết bị trên tay phát ra tiếng rè rè trong chốc lát. Đại úy Kang bên này đã lập tức trả lời. Bàn tay vẫn đang hướng dẫn các binh sĩ thực hiện công tác mai phục. Cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ của một quân nhân vì dân, vì nước.

"Tốt, nhớ cảnh giác."

"Đã rõ, thưa thiếu tướng."

______🐻🐰________

Chúc các cậu có những ngày nghỉ lễ vui vẻ nhé.
Love all💜💜

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me