TruyenFull.Me

Tam Dong Review Corner Watermelon Team

Chào cậu, vị khách cũ! Tâm trí mình còn chưa vơi ấn tượng với "Say" thì giờ lại có thêm cảm hứng để phấn đấu là "Lang thang". Không phải mình giỏi nói lời đường mật nhưng đúng là cậu có chất văn rất đặc biệt, đặc biệt khiến cho người khác cảm thấy có hứng thú. 

--------------------------

Tác giả: @yijigi
Tác phẩm: |namjoon|.Lang thang.
Tình trạng: Hoàn 

--------------------------

- "|namjoon|.Lang thang." lại là một tên truyện rối não. Không biết cái nhân vật Namjoon này là mồ côi bị bỏ rơi từ nhỏ hay anh ấy có thú vui lướt qua những con đường có khi vắng vẻ ảm đảm, đôi lúc lại nhộn nhịp ồn ào. Nhưng vậy thì sẽ có hai hướng để lựa chọn: một là viết về cuộc đời lang bạt của anh, hai là lại khai thác theo kiểu ngôn tình. Đấy là mình nói theo hướng chưa nhìn thấy lời giới thiệu. 

- " ' kim namjoon '

vì tôi biết em sẽ luôn chờ tôi với một nụ hôn ngọt ngào cùng vòng tay ấm áp.
.
.
.
còn tôi lại chẳng thể làm gì cho em ngoài lang thang qua từng cơn mơ và ru em ngủ."

Ờm công nhận là lời giới thiệu nào của bạn cũng rất ngắn và có đôi chút hút. Đọc qua sẽ biết được rằng đây là một oneshot buồn. Mình không hiểu mình bị cái tật gì mà không thích cái kết buồn một chút nào cả. Tình yêu là thứ khiến người khác cảm thấy hạnh phúc mà, nên cứ thấy truyện về tình yêu mà đau thương thì mình thường né không chọn nếu phải chọn truyện để đọc. Chất văn của bạn luôn như thế, luôn bí ẩn và khiến người khác bị thu hút. Mình để ý cụm "lang thang qua từng cơn mơ và ru em ngủ", một cụm gợi lên cảm xúc man mác buồn về cuộc chia tay và chẳng có lần hội ngộ nào cả. 

- Cốt truyện xoay quanh Namjoon, cuộc đời với mỗi hôm là một nơi mới. Anh là con người của tự do, đi tới tận chân trời góc bể, thú vui là khám phá hay còn gọi là lang thang. Anh ở những năm thanh xuân chưa muốn dừng chân, vẫn còn muốn phiêu lưu năm châu bốn bể kể cả khi ngoài người thân thì còn một cô gái cố chấp chờ anh chờ về, cố chấp yêu anh trong cái tuổi đẹp nhất. Và rồi cái ngày sự trưởng thành cập bến, anh biết mình nên dừng lại, xây dựng một tổ ấm. Trước khi về anh có gửi cho cô nàng của mình một tin nhắn nhưng đúng là cuộc đời có những thứ không thể theo ý muốn. Một vụ tai nạn xảy ra kéo theo cái chết của anh và nhiều người khác. Anh bây giờ là một linh hồn, một linh hồn lang thang trong giấc mơ và cuộc sống bận rộn. Khi muốn dừng chân, mọi thứ đúng là đã quá muộn! 

- Mình nghĩ với truyện này bạn nên xưng ngôi thứ ba thay vì ngôi thứ nhất. Thường mình dành lời khuyên này cho những bạn miêu tả cảm xúc chưa được cao tay, còn với bạn lại khác bởi vì bạn biết miêu tả cảm xúc, bạn cho người đọc thấy rõ chất văn của mình. Tại sao lại nên xưng ngôi thứ ba? Rằng là mình thấy còn một nhân vật rất đáng khai thác ngoài "tôi" đó là nữ chính. Mình cá là người đọc sẽ rất thỏa mãn nếu bạn có thể khai thác hết những điều bạn chưa để ý tới, thật đấy. 

- Ở một oneshot thường mọi người sẽ bị mắc một cái lỗi gọi là nhanh, dài hoặc chán. Bạn biết không, với truyện của bạn không như thế, nó có điểm nhấn nhưng nó nửa vời lắm. Bạn đặc biệt biết miêu tả cảm xúc, một điều hầu như các tác giả đang chật vật (trong đó có mình). Dù vậy nhưng truyện bạn khá là khiến người đọc hơi lưng chừng, mình nghĩ rằng bạn nên dành thêm một chút thời gian tìm hiểu cốt truyện, tìm hiểu những khía cạnh thường bị bỏ sót và trau dồi thêm về từ ngữ. 

- Lần này thì bạn đã cho nhân vật chính những đặc điểm nổi bật và cuộc sống của anh ta. Tuy nhiên nhân vật gần chính (nữ chính) hoàn toàn bị mờ nhạt, chẳng thấy bạn đề cập đến cô gái ấy! Mình có cảm giác bạn rất chú trọng về phần cốt truyện và chất văn, cảm xúc nhưng nhân vật thì hầu như truyện này lẫn "Say" đều không được nổi lên, nhất là mấy nhân vật có quan hệ mật thiết với nam chính, cảm giác họ xuất hiện hầu như chỉ để làm nền, không miêu tả bất cứ một cái gì từ ngoại hình đến nội tâm. Song, mình không phủ nhận bạn có điểm phấn son lên họ, có điều là nó chưa đủ đậm. Ít ra thì trong truyện này, sự góp mặt của nữ chính còn có tác dụng chứ không như bạn thân của Yoongi ở "Say".

- Mình phải dành lời khen cho văn phong của bạn, bạn có một chất văn miêu tả rất tốt từ khung cảnh đến tâm lý. Mình thích cách bạn dẫn dắt, thích cách bạn đưa người đọc vào nhân vật, mọi thứ thật tự nhiên. Nói đi cũng phải nói lại, con người chẳng ai hoàn hảo, trong truyện của bạn thiếu đi quá khứ, thiếu đi hiện tại, thiếu đi niềm vui, thiếu đi một vài cảm xúc khác ngoài buồn: 

+ Giờ thì mình đã hiểu tại sao truyện của bạn nửa vời (nói nhỏ cho nghe suy nghĩ mãi ấy), trước hết mình sẽ cho bạn một câu hỏi: "Nếu bạn là con nhà nghèo, bạn đã quen với chịu cực khổ thì kể bạn có nghèo đi chút nữa bạn vẫn chịu được tốt đúng không? Còn nếu bạn là một rich kid, quen ăn sung mặc sướng thì chỉ cần đi xe đạp thay vì đạp điện, bạn cũng thấy khó chịu đúng không?" Đó cũng chính là cách cảm xúc của con người hoạt động, khi bạn cho họ sự ngọt ngào, hạnh phúc từ cuộc tình, từ những chuyến đi rồi đùng một cái nam chính mất, nữ chính mất đi mối tình đầu. Cảm xúc đang lên, một phát bị đạp xuống đương nhiên người ta sẽ không đứng ở cái thế giữa giữa của vui và buồn. Hình như điều này mình đã góp ý với bạn trong truyện "Say", không biết có phải do mình tưởng tượng hay không nhưng trong truyện này bạn đã thay đổi có chút ngọt ngào trong tin nhắn ~.~ 

+ , Một SE, ừm có thể cho rằng làm cái kết mở là tốt nhất, người đọc sẽ cảm nhận được cái đắng và mong rằng nữ chính tìm thấy người đàn ông thứ hai cho đời mình. Đấy vẫn sẽ luôn là mong muốn nếu tác giả không đưa ra ngoại truyện, mình hiểu quá mà! Vì sao mình lúc nào cũng lôi quá khứ vào? Vì mình không thấy bạn đề cập tới công ăn, việc làm, chuyện tình hay bố mẹ của nam chính đâu cả .-. 

- Cuối cùng, à nhân đây mình cũng xin lỗi luôn vì mình không biết tới cách viết lowercase nên nhận xét không đúng về cách trình bày ở lần trước. Lần này thì mình thấy bạn mắc lỗi chính tả, một vài lỗi nhỏ trong diễn đạt, cách trình bày thật ra đến mình còn mắc lỗi thì mình không biết nên khuyên gì bạn nhưng mà mọi thứ không bị rối. Để chấm điểm cho dễ nhé! 7 con số may mắn hoặc là không .-.

---------------------------------------- 

Vậy là bài review cũng hết rồi! Mong bạn thích bài review này! 

Yêu thương! 

P/s: Do bài review dài rồi nên mình sẽ không nói nhưng mà truyện này của bạn cùng với một số truyện khác khiến cho mình cảm giác mình có một cái tật, là tật gì nếu bạn muốn biết thì comment nha, hoặc là đặt đơn nếu mà truyện ấy cũng giống như truyện này thì mình sẽ chia sẻ ở đầu. Vậy nha cảm ơn đã đọc vài lời lảm nhảm này của mình ^^

#Kyo 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me