TruyenFull.Me

Tam Drop Nalu Xuyen Khong Tinh Yeu Ngang Trai

30 phút sau

- Ba thí sinh chú ý, vòng thi cuối cùng sắp bắt đầu, tất cả về vị trí

Nghe thế, Hắn, Lucy và Wendy tập trung tại chỗ

- Như mấy đứa đã thấy chỉ còn một khoảng cách nữa là đến hòn đảo phía đối diện. Mẹ đã cho con tàu này dừng ở vị trí cách đảo là 2 km và đã chuẩn bị thuyền sẵn cho các con. Bây giờ, mỗi đứa hãy xuống cái thuyền đã chuẩn bị trước cài áo phao cẩn thận vào sau đó khi trọng tài hô xuất phát thì mấy đứa hãy chèo bằng mái chèo kia. AI về đích đầu tiên sẽ nhận được phần thưởng và có chiếc thẻ VIP này, chiếc thẻ quyền hành. Đứa nào cầm nó sẽ có quyền sai bảo hai đứa còn lại. Mấy đứa hiểu luật chơi chưa ?????

- Dạ rồi - Cả ba đồng thanh

5 phút sau, cả ba đã ngồi trên thuyền và tập trung vào vị trí 

- Hừ, nhất định lần này mình sẽ thắng, phải dành được cái thẻ VIP đó - Lucy nghĩ

- Hehe, chiến thằng sẽ thuộc về ta roài - Hắn tâm đắc

- Hai vòng trước mình đã không thể nào mà thắng nổi onii-chan và onee-chan rồi, lần này mình không thể nào thua, sẽ không chịu nhục như vậy được. Đã vậy sức mình yếu sao chèo được nhanh đây, nếu không dùng sức ta sẽ dùng trí. AH có cách rồi hehehehe * cười đen tối *- Wendy đã bắt đầu nghĩ được thủ đoạn

- Nào, tất cả. Chuẩn bị. XUẤT PHÁT 

Sau tiếng hô cả ba nỗ lực chèo. Đến nửa quãng đường Wendy vứt một cái chèo ra xa rồi hét lên

- Onii, onee-chan, không xong rồi, mái chèo, mái chèo của em......hic..hic 

- Wendy - Hắn và Lucy cùng đồng thanh

Hai người họ tiến về chỗ của Wendy, Lucy lo lắng nói

- Wendy, hay em đi chung thuyền của chị đi, chúng ta sẽ chung một đội

- Onee-chan * hí hí, onee-chan mắc bẫy rồi, với khoảng cách của mình và onii-chan xa vậy chắc đủ để mình chạy trốn rồi *, chị thật là tốt quá

Nói rồi, Wendy dùng hết sức của mình đẩy Lucy ngã ra khỏi thuyền rồi mau chóng lấy mái chèo của Lucy chèo thật nhanh rồi ngoảnh đầu lại rồi nhìn hắn và cô sau đó con bé còn còn lè lười ra

- Lêu lêu , hai người mắc bẫy của em rồi,  tự lập là phải như thế này nhé

- Wendy con bé này, đứng lại cho anh, Lucy, em biết bơi nên tự thân vận động nhé đã vậy cnf có áo phao rồi - Hắn nói

- Cứu.......cứu, em........em không......biết ...bơi, áo phap xịt rồi - Lucy ra sức vùng vẫy nhưng vì dùng sức vùng vẫy quá mạnh nên cô bắt đầu hết dần sức lực và buông lỏng tay ra

- WTF! Lucy đã mất trí nhớ còn quên mịa nó luôn cách bơi sao, thôi chết rồi - Đến giờ hắn mới kịp phản ứng và nhảy xuống biển để tìm Lucy

Hắn thấy Lucy ngay trước mắt rồi hắn bơi đến đỡ lấy cô rồi mau chóng đưa cô lên mặt biển

- Hộc....hộc,Lucyyyyyy, tỉnh lại đi Lucy - Hắn la lớn nhưng cô không nói năng gì

Hắn lập tức đưa cô lên thuyền của hắn rồi chèo thật nhanh vào bờ

Đến nơi, hắn đặt cô vào bãi cát rồi vỗ má, gọi to,.....làm đủ mọi cách nhưng cô vẫn không tỉnh. Hắn chỉ còn duy nhất một cách cuối cùng đó là hô hấp nhân tạo. Natsu dùng tay ấn về phần ngực của Lucy. Cô ói hết nước ra nhưng vẫn chưa tỉnh, hắn bất đắc dĩ liền hô hấp nhân tạo bằng miệng cho cô * hé hé hé - cười gian * 

- Lucy, thứ lỗi cho anh - Nói rồi hắn bắt đầu hô hấp nhân tạo cho cô như những gì hắn đã từng học được 

Thình thịch, thình thịch - Tim đạp loạn xạ

Lát sau, Lucy lại ói ra một đống nước nữa rồi mới tỉnh dậy

- Ắt xì

- Lucy, em tỉnh rồi, làm anh lo chết đi được

- Onii-chan, sao mặt anh đỏ thế kia ???? Anh bị sốt ak ???

- Làm.....gì ....gì có...... có em ấy. Nãy hắt xì kìa

- Haizzz, tức chết đi được bị Wendy lừa rồi, huhu, vậy là không đạt giải nhất được rồi

- Giờ em vẫn còn tâm trạng lo đến giải hưởng sao??? 

- Đương nhiên rồi, óe, sao mình lại giúp con bé nhỉ ?????

- Được rồi, giờ chúng ta đi về phía khách sạn thôi, ba mẹ đang đợi đó - Hắn nói

Lucy chỉ biết gật đầu một cái rồi đừng dậy đi

---------------------------------------------------------------------------------------

TRong thành phố

( Mấy thím còn nhớ mẹ này chứ. Không nhớ thì quay lại chap 4 nha 

Tại nhà Strauss

- Ah chị Miliana, cuối cùng chị cũng về rồi, chị nữa, đi nửa tháng giờ mới về, có biết em nhớ chị lắm không hả ??? - Lissana nũng nịu

- Con bé này, chị đi làm chứ có phải đi chơi đâu, ở nhà chẳng lẽ anh Elfman không nói chuyện với em sao ?

- Chị biết là ngày nào anh ấy cũng bận việc của công ti mà

- Miliana, ta muốn con vào đây nói chuyện với ta một lát - Kerik nói

- Dạ vâng thưa cha - Miliana cung kính lễ phép - Qua phòng chị đợi chị một chút, để chị nói chuyện xong với cha rồi chúng ta cùng ngồi tâm sự nha 

- Vâng ạ

Cộp, cộp , cộp

- Miliana, công việc của con thế nào ??? Đóng quảng cáo có vất vả không ???? - Kerik nói

- Dạ tốt thưa cha, con còn kiếm được thêm rất nhiều người hâm mộ nữa - Miliana cười vui vẻ

- Ta có kế hoạch để cho công ty của chúng ta phát triển hơn nữa 

- Kế hoạch gì vậy cha ????

- Như con đã biết công ty của chúng ta đang gần đứng ngang hàng với công ty Fairy Tail và chỉ cần vài bước nữa là có thể ngang hàng và hơn rồi. Ta muốn con đi tiếp cận tên Natsu để hắn có thể đồng ý hợp tác với công ty của chúng ta 

- * Tình thịch, thình thịch* Cha, cha đang nói thật sao ???? Con....con có thể đi tiếp cận Natsu-san ạ ???

- Phải đó con gái, phải khiến cho hắn yêu con, khiến cho hắn điên cuồng vì con rồi lợi dụng hắn ta

- Nhưng điên cuồng bằng.....bằng cách nào vậy cha ????? 

Kerik tiến đến chỗ của Miliana  ôm vòng eo của cô, nói nhỏ nhẹ vào tai cô 

- Bằng cách mà chúng ta sắp làm này, em yêu 

- Cha....cha...... lại .....lại làm nữa, sao ??? Nhưng cha có thể chờ tới tối cơ mà

- Mày có biết là tao đã phải chờ gần một tháng rồi không ???? Mày biết tao nhận nuôi mày là để làm gì cơ mà, để con gái thân yêu của tao không cô đơn và là một con búp bê tình dục của tao nên mày không có quyền gì để mà nói hết - Kerik quát 

Sau đó ông hôn cô , hai người bắt đầu nấu cháo lưỡi. Quần áo của Miliana đã bị Kerik xé toạc ra từ lúc nào không hay 

- Hà hà, gần một tháng không thịt em mà tôi bây giờ mới thấy ngực em đày đặn hơn đấy nhỉ ????

- Ah, Kerik - sama, xin đừng bóp chặt như vậy - Miliana kêu lên

Kerik từ từ luồn tay xuống phía dưới rồi xé toạc Panstu của cô ra, kế tiếp ông ta lấy cái đang cương kia cho vào cô

- Ah, ah - Miliana cắn răng chịu đựng 

- Sao hả ???? Kích thích lắm phải không con gái, con yên tâm đi, kĩ thuật của ta tốt lắm, nên khỏi cần lo. Haha 

- Hic..hic

Miliana chỉ có biết nằm đó mà kêu rên, mà khóc, cô nhớ lại năm đó, vào năm cô 7 tuổi

- Haha, đồ ăn mày - Lũ trẻ nhạo báng Miliana

- Huhu - Cô thu gọn mình ngồi một góc rồi khóc, để cho lũ trẻ đó ngồi phỉ báng

- Mấy người thôi đi, không biết nhục hay sao mà lại dám ăn hiếp bạn ấy chứ 

- Mày là thắng nào ??? Muốn chiến hả ?????

- Ồ thích vậy đấy, có giỏi thì xông lên

- Thằng này mày không sợ trời cao đất rộng là gì??? Anh em, xông lên

- AI dám ăn hiếp thiếu gia vậy hả ???? - Tên cận vệ đứng bên cạnh nói

- MÁ ơi, người này đáng sợ quá - Lũ trẻ con chạy đi hết

- Nè bạn gì ơi, bạn có sao không??? - Cậu bé có một mái tóc màu hoa anh đào nói

- Mình, mình không sao, cảm ơn bạn, bạn tên gì ????

- Mình tên là Natsu Dragneel, còn bạn 

- Miliana

- Miliana, người nhà của bạn đâu ???

- Họ đã mất tích hết rồi 

- Vậy sao ??? Bạn thật là tội nghiệp, bạn đói không, mình có một chút tiền nè, hãy cầm lấy mà đi mua đồ ăn

- Không đâu, bạn hãy cầm đi mình không cần

- Không cũng phải cầm, nếu như mà bạn không ăn làm sao mà sống

- Vậy thì được rồi, cảm ơn bạn. Mà bạn có thể làm bạn với mình không ?????

- Thiếu gia, ông chủ đang gọi rồi, mau đi nhanh lên

- Thôi mình muộn giờ rồi, khi khác gặp lại nhé

- Natsuuuuuuuuuuuuuuu, cảm ơn bạn rất nhiều

- Không có gì đâu, hì

Và cũng là cái lúc đó Miliana đã động lòng đối với hắn, cô luôn mong ước rằng một ngày nào đó có thể gặp hắn

Cho đến khi cô 8 tuổi

- Oa oa, huhu - Một cô bé tóc bạch kim khóc lóc một chỗ

- Này cô bé, sao cô bé lại khóc vậy ??? - Miliana đứng đó chạm vào người của cô bé tóc bạch kim đó

- Chị là ai hả ??? Mau đi ra đi, người hôi quá - Cô bé đó gạt tay ra

Sau đó cô bé ấy ngẩng đầu lên

- Chị Mira, chị Mira là chị sao , huhu sao chị lại bỏ Lissana yêu quý bé bỏng này của chị vậy ???? - Lissana ôm lấy cô

- Hình như em lầm người rồi, chị không phải là chị của em đâu

- Không phải, nhất định chị là chị Mira mà, huhu

- Được rồi, nín đi em gái, sao em lại khóc giữa đường vậy ????

- Chị Mira đã bỏ em đi rồi, em tìm mãi không thấy chị ấy đâu thì em gặp được chị.  Chị trông rất giống chị ấy nên em mới tự lừa mình thôi. Hic...hic

- Lissana, con đừng có mà bướng bỉnh quá mức vậy chứ, ba đang tìm Mira cho con, nhưng suốt một tháng nay không thấy dấu vết của con bé đâu, có lẽ nó mất rồi. Đây là ai ???? - Kerik nói

- Cháu chào bác ạ, cháu chỉ là người qua đường thôi

- Ba, con muốn chị này làm chị gái của con, ba nhận chị ấy làm con đi ba

- Con ăn nói linh tinh gì vậy hả Lissana ??? Sao con có thể nhận bừa được như vậy chứ????

- Hic....hic, oa...oa

- Thôi được rồi, nín đi, ta sẽ chiều theo ý con

- Hoan hô ba

- Được rồi, cháu bé, cháu tên gì ???

- Dạ cháu tên là Miliana

- Từ giờ trở đi, cháu có đồng ý nhận ta làm ba không ????

- Hơ, dạ có, dạ có, cháu muốn - Miliana vui mừng nói

- Được rồi, từ nay ta sẽ dạy cháu thật là tốt, hãy theo ta về nhà nào

Cái kí ức đẹp đẽ của Miliana khép lại kể từ khi cô 16 tuổi, Kerik đã cướp đi lần đầu tiên của cô. Ngày tháng đau khổ bắt đầu từ đó cho đến tận bây giờ. Cô chịu đựng được tới ngày hôm nay là vì hắn, cô muốn gặp lại hắn và tỏ tình với hắn. Chỉ cần nhẫn nại và cắn răng chịu đựng, cô cho rằng sẽ ổn thôi, tất cả là vì người cô yêu

--------------------------------------------------------------------------------------------

End chap 13


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me