Tam Dung Hanh Trinh Yeu Nghiet Trong Showbiz
“Không ai thay thế được anh đâu.” – Kwon Ji Yong
.............
Tuy rằng đối với các thành viên trong nhóm, Kwon Ji Yong có thể không chút nhăn nhó nói Uhey là sương xườn, là tâm can của mình, nhưng bị đám bạn làm trò cười nói ra ngay trước mặt người yêu, Kwon Ji Yong lại có chút xấu hổ – đương nhiên, cái tính xấu hổ và động kinh của hắn cũng như nhau, luôn luôn bất thần tuôn ra, không thể đoán trước. “Uhm.. Em ăn sáng chưa?” Cố gắng vuốt vuốt lại quả đầu rối bời, Kwon Ji Yong cố lái đi câu chuyện, nhanh chóng tiến tới kéo tay Uhey, “Sao em lại đột nhiên đến đây? Phải gọi điện thoại trước để anh đi đón em chứ.” “Em mang theo bữa sáng, anh ăn đi, buổi chiều lại ngủ tiếp.” Không ăn sáng lại ngủ quá muộn, không tốt cho cơ thể. Cho nên thấy thế nào, Tae Yang nhìn trông cũng khỏe mạnh hơn Kwon Ji Yong rất nhiều. “Anh đi đánh răng đã nhé.” Dù sao cũng đã tỉnh, hơn nữa là người yêu mình đưa bữa sáng tình yêu, vậy thì ăn sáng trước. Uhey vừa xuống máy bay liền lên xe, đi mua cháo trước, còn thuận tiện mua thêm vài món nữa như cơm cuộn rong biển, bánh ngọt.. không ít, xách theo cũng có chút mệt. “Trông ngon hơn đồ ăn sáng của khách sạn đó.” Tae Yang thấy Uhey lấy đồ ăn ra khỏi túi bày ra bàn, vui vẻ nói, nhìn mấy món này, đột nhiên anh cũng thấy thèm ăn. “Đám Dae Sung ở phòng không anh?” Uhey nhìn phòng mấy người còn lại, đều đóng chặt cửa, nhưng Tae Yang nói chuyện không chút nhẹ nhàng, lại không có người nào phản ứng? “Ngoài TOP, hai đứa kia đều đến phòng thể thao tập luyện rồi.” Dae Sung hiện giờ cực kỳ năng giữ dáng, thu hút một đám lớn fan chị gái, Seung Ri ước ao không được, dĩ nhiên cũng chạy theo sau. “Uhm, vậy thì Young Bae tiền bối cũng ăn một chút đi.” Sau đó Uhey quay lại nhìn Kwon Ji Yong bước ra khỏi toilet, có lẽ vì vội vội vàng vàng, trên mặt còn dính bọt nước, chỉ thấy hắn giơ cánh tay, dùng tay áo phông dài quệt cho khô. Cũng vẫn là bộ dáng đó, cách xa nhau nửa tháng, Uhey đột nhiên vô cùng nhớ những thói quen nhỏ nhặt này của hắn. “Có gì ngon thế?” Kwon Ji Yong nhanh chóng chen vào giữa Tae Yang và Uhey, còn không quên dùng cái mông lấn đẩy Tae Yang ra xa. “Anh muốn ăn cái kia, cưng ơi, cái kia kìa!” .. Hành động này tất cả mọi người đều rất quen.. Kwon Ji Yong, hành động của cậu đã thoái hóa giống Gaho rồi hay sao? “Cái này?” Uhey dùng đũa gắp một miếng sushi nhân chà bông, rất tự nhiên đưa đến miệng Kwon Ji Yong. “Ngon! Hmm.” Kwon Ji Yong vừa nhai vừa cười nói. Tae Yang hối hận, sao mình lại ở chỗ này làm gì không biết!!! Lúc này, cửa phòng TOP mở ra, mỹ nam ngủ nướng lúc này híp con mắt còn đang nửa tỉnh nửa mê: “Hmm? Dạo này mắt mình không tốt hay sao? Là Uhey hở? Là vì Ji Yong nhắc đến quá nhiều sao?” Rất nhanh truyền đến mùi thơm của thức ăn, khiến anh chàng tỉnh táo lại. “Uhey thực sự tới?” TOP rốt cuộc mở to hai mắt, hiện giờ anh đang mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, tóc rối bù, không có trang phục cùng hình tượng trưởng thành cun ngầu khi biểu diễn trên sân khấu, trông như một cậu bé hơi ngơ ngẩn. “Huyng, chú ý hình tượng chút nào. Quay về phòng nhanh, về phòng thay quần áo!” Kwon Ji Yong bất mãn, hình tượng này so với mình còn xấu, nhanh chóng chạy tới đuổi TOP về phòng của anh. Uhey không nói gì nhìn Kwon Ji Yong làm trò. *Suy nghĩ trong lòng: Thực ra bộ dáng này của TOP, em đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần rồi anh ah, mỗi lần chúng ta nói chuyện qua video, chẳng phải TOP thỉnh thoảng lại lướt qua với hình dạng này hay sao?* Seung Ri và Dae Sung sau khi trở về, cũng vô cùng kinh ngạc và vui vẻ khi thấy Uhey đến. “Ôi, leader của chúng ta sắp tương tư thành bệnh ấy chứ!” Seung Ri hôm nay bị cắt quả đầu hạt dẻ, trông cực kỳ tức cười. Tuy rằng mấy ông anh đều tỏ vẻ an ủi, rằng kiểu tóc như vậy chỉ có Seung Ri là có thể khống chế được. Nhưng cậu có chắc đây không phải là sự trả thù của leader đúng không? (Đầu hạt dẻ của Seungri: ))
.............
Tuy rằng đối với các thành viên trong nhóm, Kwon Ji Yong có thể không chút nhăn nhó nói Uhey là sương xườn, là tâm can của mình, nhưng bị đám bạn làm trò cười nói ra ngay trước mặt người yêu, Kwon Ji Yong lại có chút xấu hổ – đương nhiên, cái tính xấu hổ và động kinh của hắn cũng như nhau, luôn luôn bất thần tuôn ra, không thể đoán trước. “Uhm.. Em ăn sáng chưa?” Cố gắng vuốt vuốt lại quả đầu rối bời, Kwon Ji Yong cố lái đi câu chuyện, nhanh chóng tiến tới kéo tay Uhey, “Sao em lại đột nhiên đến đây? Phải gọi điện thoại trước để anh đi đón em chứ.” “Em mang theo bữa sáng, anh ăn đi, buổi chiều lại ngủ tiếp.” Không ăn sáng lại ngủ quá muộn, không tốt cho cơ thể. Cho nên thấy thế nào, Tae Yang nhìn trông cũng khỏe mạnh hơn Kwon Ji Yong rất nhiều. “Anh đi đánh răng đã nhé.” Dù sao cũng đã tỉnh, hơn nữa là người yêu mình đưa bữa sáng tình yêu, vậy thì ăn sáng trước. Uhey vừa xuống máy bay liền lên xe, đi mua cháo trước, còn thuận tiện mua thêm vài món nữa như cơm cuộn rong biển, bánh ngọt.. không ít, xách theo cũng có chút mệt. “Trông ngon hơn đồ ăn sáng của khách sạn đó.” Tae Yang thấy Uhey lấy đồ ăn ra khỏi túi bày ra bàn, vui vẻ nói, nhìn mấy món này, đột nhiên anh cũng thấy thèm ăn. “Đám Dae Sung ở phòng không anh?” Uhey nhìn phòng mấy người còn lại, đều đóng chặt cửa, nhưng Tae Yang nói chuyện không chút nhẹ nhàng, lại không có người nào phản ứng? “Ngoài TOP, hai đứa kia đều đến phòng thể thao tập luyện rồi.” Dae Sung hiện giờ cực kỳ năng giữ dáng, thu hút một đám lớn fan chị gái, Seung Ri ước ao không được, dĩ nhiên cũng chạy theo sau. “Uhm, vậy thì Young Bae tiền bối cũng ăn một chút đi.” Sau đó Uhey quay lại nhìn Kwon Ji Yong bước ra khỏi toilet, có lẽ vì vội vội vàng vàng, trên mặt còn dính bọt nước, chỉ thấy hắn giơ cánh tay, dùng tay áo phông dài quệt cho khô. Cũng vẫn là bộ dáng đó, cách xa nhau nửa tháng, Uhey đột nhiên vô cùng nhớ những thói quen nhỏ nhặt này của hắn. “Có gì ngon thế?” Kwon Ji Yong nhanh chóng chen vào giữa Tae Yang và Uhey, còn không quên dùng cái mông lấn đẩy Tae Yang ra xa. “Anh muốn ăn cái kia, cưng ơi, cái kia kìa!” .. Hành động này tất cả mọi người đều rất quen.. Kwon Ji Yong, hành động của cậu đã thoái hóa giống Gaho rồi hay sao? “Cái này?” Uhey dùng đũa gắp một miếng sushi nhân chà bông, rất tự nhiên đưa đến miệng Kwon Ji Yong. “Ngon! Hmm.” Kwon Ji Yong vừa nhai vừa cười nói. Tae Yang hối hận, sao mình lại ở chỗ này làm gì không biết!!! Lúc này, cửa phòng TOP mở ra, mỹ nam ngủ nướng lúc này híp con mắt còn đang nửa tỉnh nửa mê: “Hmm? Dạo này mắt mình không tốt hay sao? Là Uhey hở? Là vì Ji Yong nhắc đến quá nhiều sao?” Rất nhanh truyền đến mùi thơm của thức ăn, khiến anh chàng tỉnh táo lại. “Uhey thực sự tới?” TOP rốt cuộc mở to hai mắt, hiện giờ anh đang mặc một bộ đồ ngủ rộng thùng thình, tóc rối bù, không có trang phục cùng hình tượng trưởng thành cun ngầu khi biểu diễn trên sân khấu, trông như một cậu bé hơi ngơ ngẩn. “Huyng, chú ý hình tượng chút nào. Quay về phòng nhanh, về phòng thay quần áo!” Kwon Ji Yong bất mãn, hình tượng này so với mình còn xấu, nhanh chóng chạy tới đuổi TOP về phòng của anh. Uhey không nói gì nhìn Kwon Ji Yong làm trò. *Suy nghĩ trong lòng: Thực ra bộ dáng này của TOP, em đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần rồi anh ah, mỗi lần chúng ta nói chuyện qua video, chẳng phải TOP thỉnh thoảng lại lướt qua với hình dạng này hay sao?* Seung Ri và Dae Sung sau khi trở về, cũng vô cùng kinh ngạc và vui vẻ khi thấy Uhey đến. “Ôi, leader của chúng ta sắp tương tư thành bệnh ấy chứ!” Seung Ri hôm nay bị cắt quả đầu hạt dẻ, trông cực kỳ tức cười. Tuy rằng mấy ông anh đều tỏ vẻ an ủi, rằng kiểu tóc như vậy chỉ có Seung Ri là có thể khống chế được. Nhưng cậu có chắc đây không phải là sự trả thù của leader đúng không? (Đầu hạt dẻ của Seungri: ))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me