Tam Sinh Tam The Hong Dich Yen Sang
Hồng Dịch quay trở về Huyền Cảnh Cung nhưng không thấy Yến Sảng đâu. Chắc chắn là nàng đã tức giận trở về Ưng đảo! Hắn đang định đuổi đến Ưng đảo thì lại va phải Yến Sảng đang đi tới.Trán Yến Sảng đụng trúng vào cằm của Hồng Dịch, cô đưa tay sờ cằm của Hồng Dịch, đau lòng nói: "Chàng đi đâu mà gấp gáp thế?"Khi Hồng Dịch nhìn thấy người mình đang ôm trong tay chính là Yến Sảng, hắn đã siết chặt tay và dùng toàn lực ôm lấy Yến Sảng cứ như sợ cô sẽ chạy mất. "Yêu hậu đại nhân, nàng đã đi đâu vậy? Ta tìm nàng khắp nơi nhưng không thấy.""Ta..." Yến Sảng xấu hổ cụp mắt xuống, xấu hổ nói ra chính mình đi học mị thuật.Lúc này, Hồng Dịch mới nhìn kỹ người nhút nhát, thẹn thùng trong lòng mình. Hôm nay nàng ăn mặc rất quyến rũ, hắn chưa từng thấy Yến Sảng như này bao giờ, trong lòng không khỏi rung động.Yến Sảng nhìn thấy Hồng Dịch không lên tiếng mà cứ nhìn chằm chằm mình, thấp giọng nói: "Trông có đẹp không?"Hồng Dịch liền sửng sốt, lộ ra nụ cười ngốc nghếch: "Thật... đẹp!"Yến Sảng nhẹ nhàng vòng tay qua eo Hồng Dịch, tựa đầu vào vai hắn, chân thành xin lỗi Hồng Dịch: "Tối qua là lỗi của ta, ta... ta có hơi quá đáng."Hồng Dịch ôm chặt Yến Sảng cũng xin lỗi: "Cũng là lỗi của ta, nếu biết sớm như vậy ta đã đốt sạch số tấu chương đó, vậy thì nàng cũng sẽ không giận ta.""Hả, có chuyện gì?"Hồng Dịch lắp bắp nói: "Chỉ là... chỉ là... chuyện nạp phi. Nhưng mà nàng yên tâm, ta đã mắng bọn họ một trận rồi. Từ nay về sau không ai được phép nhắc tới chuyện nạp phi nữa. "Lúc này Yến Sảng mới nhớ ra mình đã nhặt được một tấu chương khuyên hắn nạp phi dưới gầm bàn của Hồng Dịch. Người được đề cử hình như là một cô gái tên Hồng Hi trong Hồ tộc. Yến Sảng rất có ấn tượng với cô nương này. Trong bữa tiệc chúc mừng sinh thần của Hồng Dịch, cô nương ấy đã biểu diễn một điệu nhảy, quả thực là xinh đẹp, duyên dáng. Thì ra Hồng Dịch tưởng rằng cô quan tâm đến chuyện này. Cô không khỏi giơ ngón trỏ lên gõ nhẹ vào ngực của Hồng Dịch: "Ta là người hẹp hòi như vậy sao?"Hồng Dịch thầm nghĩ, ai mà biết được, lúc hắn giả vờ kết hôn với Phượng Ẩn, nàng đã ghen tị đến mức suýt thì cắt đứt quan hệ với hắn. Hồng Dịch không dám nhắc lại nữa nên liền đổi chủ đề: "Sao hôm nay nàng lại ăn mặc thế này? Nhìn nàng đẹp quá."Yến Sảng sau đó kể lại chuyện cô bị Hồng Ngọc lừa học mị thuật."Có lẽ chiêu thức của Hồng Ngọc Trưởng lão không sai? Nếu nàng có thể học thành công bí thuật của Hồ tộc ta, không chừng còn có thể giúp ích cho việc tăng cường tu vi của nàng?" Hồng Dịch nghĩ trong đầu: "Nếu như Yến Sảng học mị thuật thì chẳng phải mỗi ngày hắn đều có thể nhìn thấy Yến Sảng quyến rũ như vậy sao?""Thật sao?" Yến Sảng có chút nghi hoặc."Không biết có được không, nhưng cũng nên thử một lần." Hồng Dịch 'chân thành' nói.Yến Sảng trầm ngâm, cảm thấy có lẽ Hồng Dịch nói đúng. Nàng vốn là người có đầu óc đơn giản, làm sao biết được tiểu hồ ly ngu ngốc của ngàn năm trước đã trưởng thành thành một con cáo già?Ngày hôm sau, Yến Sảng dậy sớm đi đến bên hồ nước, quả nhiên Hồng Ngọc đang ở đây dạy dỗ các thiếu nữ trong tộc. Yến Sảng giải thích mục đích đến đây, Hồng Ngọc tựa hồ nhìn thấu, không nói gì: "Nếu Yêu hậu có thể đến tu luyện, ta đương nhiên sẽ hoan nghênh người." Nàng nghĩ thầm: "Yêu Hoàng bệ hạ này quả nhiên không tầm thường, thủ đoạn thật lợi hại. Haiz, chỉ tội nghiệp Yêu hậu đơn thuần đi tin tên đại hồ ly giảo hoạt đó."Tuy nhiên, dạy dỗ Yến Sảng đúng là không phải dễ dàng, nàng đã quen với việc cầm đao kiếm, rất khó để học cách nhẹ nhàng, mềm mại. Dạy học được một thời gian dài, Hồng Ngọc cuối cùng cũng cảm thấy lo lắng."Sao Yêu hậu không cùng ta đến Nhân giới? Ta có một vị tỷ tỷ ở đó, có lẽ tỷ ấy sẽ có cách giúp cho người."Yến Sảng không hề do dự, đi theo Hồng Ngọc đến Nhân giới. Khi đến cửa, cô không biết nên khóc hay nên cười, hóa ra đây chính là kỹ viện nổi tiếng ở Nhân giới - Minh Nguyệt Phường. Bà chủ ở đây là một người dì có khuôn mặt tốt bụng, mỉm cười chào đón cô: "Ngọn gió nào đã đưa cô đến đây vậy?" Cô ấy nói rằng cô là Hồng Thanh của Hồ tộc, nhưng bây giờ mọi người ở đây đều gọi cô ấy là Thanh Ma Ma.Hồng Thanh là người vui tính, nói thẳng: "Ta còn tưởng rằng cô tới đây để tìm cô nương Hồng Hi kia. Ôi, nói đến cô gái này, cuộc đời của cô ấy thật khốn khổ, vốn dĩ cô ấy còn mong đợi có thể hầu hạ Yêu Hoàng bệ hạ, trở thành Yêu phi, ai biết được Yêu Hoàng..."Hồng Ngọc vội vàng ho hai tiếng, ngắt lời Hồng Thanh: "Đây là Yêu hậu của chúng ta, Yến Sảng."Hồng Thanh nhanh chóng tự tát vào miệng mình, "Xem miệng của ta, ta chỉ đang nói nhảm thôi. Yêu hậu đại nhân đại lượng, xin đừng chấp nhất ta có mắt mà không thấy Thái Sơn."Yến Sảng xua tay, tỏ ý không ngại, cúi đầu nói: "Gặp qua Thanh Ma Ma."Hồng Ngọc kéo Hồng Thanh sang một bên và giải thích mục đích của mình. Hồng Thanh chớp mắt nhìn Yến Sảng: "Việc này Yêu hậu cứ yên tâm, ta sẽ giúp đỡ người."Sau đó, hai người bước vào Minh Nguyệt Phường. Yến Sảng ban đầu còn có chút do dự, nhưng cô thực sự không thể cưỡng lại sự nhiệt tình của Hồng Thanh. Cô nghĩ rằng dù sao một ngày trên trời bằng một năm dưới đất, cô chỉ ở Nhân giới trong một tháng, chắc sẽ không làm Hồng Dịch phát hiện ra. Thế là cô kiềm chế tiên khí của bản thân, thay đổi diện mạo và ổn định cuộc sống.Hồng Thanh thật sự có chút tài nghệ, Yến Sảng theo các cô gái vào đây học đàn cầm, kỳ nghệ, thư pháp, hội họa, thơ ca, chỉ trong vòng nửa tháng đã đạt được một số thành tựu.Vào một ngày, cô không có việc gì làm thì trò chuyện với Hồng Thanh."Các cô nương đến từ Minh Nguyệt Phường đều là kỹ nữ bị người khinh miệt. Phần lớn đều là phụ nữ loài người, gia đình họ gặp phải tai họa, có người bị bán, có người trốn thoát, có người tự nguyện đến. Nói cho cùng đây cũng là một nghề để kiếm sống bằng công sức của mình, không có gì phải xấu hổ, đúng không Yêu hậu?" Hồng Thanh vừa nói vừa cắn hạt dưa.Yến Sảng gật đầu, nửa tháng nay cô tiếp xúc với các cô nương ở đây, biết được phần lớn bọn họ đều có cuộc sống khốn khổ. Nếu không gặp được Hồng Thanh có lẽ đã phải lưu lạc đầu đường xó chợ. "Vậy còn cô nương tên Hồng Hi mà cô nhắc tới hiện giờ đang ở đâu?" Yến Sảng vẫn đang suy nghĩ về tiểu cô nương này."Cô ấy cũng có cuộc sống khó khăn, xét về tư chất thì cô ấy là người giỏi nhất trong thế hệ thanh niên hiện tại của Hồ tộc. Cha cô ấy tuy là trưởng lão trong tộc nhưng thật đáng tiếc lại không phải tộc trưởng. Cô ấy còn có một người mẹ kế và một em trai. Cha cô ấy bị mẹ kế mê hoặc, hiến kế đem cô ấy tặng cho Yêu Hoàng bệ hạ làm thiếp. Cô xem hắn có phải là ngu ngốc không? Cả Yêu giới đều biết Yêu Hoàng và Yêu Hậu xưa nay rất hòa hợp, đây không phải là tìm đường chết sao? Rốt cuộc cha cô ấy bị Yêu Hoàng mắng cho một trận, mẹ kế lại thổi gió bên tai nói là do cô ấy chọc giận Yêu Hoàng, còn đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Cô ấy không có nơi nào để đi nên mới tìm đến ta. Sau đó 3 năm thì có một cậu thư sinh mặt mài nho nhã, dáng vẻ lương thiện đến chuộc thân và dẫn cô ấy đi."Hồng Thanh thở dài nói tiếp: "Cuộc hôn nhân này vốn là định mệnh, ta không thể ngăn cản, đành để nàng đi."Trái tim lo lắng của Yến Sảng cũng từ từ buông xuống, cô nương đáng thương ấy cuối cùng cũng bình an vô sự và có một cuộc hôn nhân tốt đẹp.Một tháng sau, vào một buổi tối, Hồng Thanh lo lắng đến phòng Yến Sảng tìm cô. "Yêu hậu, hôm nay có khách quý đến đây, vừa vặn là chỗ chúng ta đang thiếu người, người đến giúp bù số lượng đi?""A? Ta? Ta có thể không?" Yến Sảng do dự."Được, được, được. Không sao đâu, chỉ cần trà trộn vào một nhóm cô nương thôi."Hồng Thanh nhịn không được đẩy Yến Sảng ra khỏi cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me