skibidi toilet
do.nathnimtừ hôm nay
tôi và nhs chính thức k còn tí gì liên quan tới nhau nữa
những thông tin liên quan tới công việc xin hãy contact với anh mao đại nhân
_n.swan_😭😭😭😭
tin ơi tin
đừng mà huhu
do.nathnim đã offline
maodainhanne
🙂
2 đứa cãi nhau
ng khổ là cái thân già này
phonghahahahahahahagì căng z
ê đừng mà
content 2 anh zui lắm
😭
k có 2 anh cơm k ngon
bi.minhquangì mà
om sòm z
dinh_chung_=)))))))))) sì quần nguyễn cái mẹ gì cũng thông minh
mỗi yêu là ngu
_hieu_hihinặng lời mà đc cái đúng
_im.zaya_oát háp pừn
this_is_joey237tsn bị bẻ đôi rồi a
_leduylanyeahhhhhhhh
trọ đã yên bình trở lại
phattday+1 ng vui
_nghoangbaochau+2 ng vui
phkbao279nửa trọ cùng vui
_n.swan_aexh gì như đb
bi.minhquant chụp t gửi học sinh nè con
_n.swan_ noooooooooooooo
😭😭😭
miếng cơm manh áo của em anh ơi
ahdjjdjslalkdhxmxkkabvckwo
_nicorussnma
sao anh sơn bị dỗi vậy
1g.leziibindetại ngu á
cuongbach_🙂🙂🙂 lần này ngu mà t k bênh được
ca này khó của nam cường luôn
khangki_đặt gạch ở đây hóng dùm phi long
long đang bận nấu bữa sáng
tdatbevisthân mật quá ha
jayden_boy007gần gũi quá ha
iamkaido.igước quó ò
khangki_...
_leduylancó thể nvk lên núi ở
timtinjanejv mn
sáng sớm
drm dữ z
yuv_wvlngủ tiếp đi
hqua chạy dl đến 4h sáng mà
timtinjanenma đã xong đâu
sáng dậy sớm chạy tiếp đây này
yuv_wvlbướng mãi
ốm ra đấy bâyh
timtinjaneốm thì đến anh chăm đâu
yuv_wvlơ ơ
sao đấy
tutu anh chạy về xem
yuv_wvl đã offline
dongquannnnntrông yêu nhau mà sợ
maodainhanne
rõ có phải k thương nhau đâu
mà cứ làm khổ nhau thế chứ lị
_eloknj_một ngày 2 otp tan tành
buồn nhỉ
@pnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnpnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn🥺
giakhiem_officialcứ trêu b
dongquannnnnnma sao tk sơn lại bị dỗi
cuongbach_@1g.leziibinde lên kể đi
1g.leziibindequả chơi ngu k có thưởng anh ạ
cô 5 rủ sì quần nguyễn đi cà phê
bảo là đặt đc bàn 2 người rồi
ở cái quán mà sì quần nguyễn từng gth cho cô 5 ấy
xong nó thấy cô 5 chải chuốt xịt nước hoa mặc đồ sang chảnh các kiểu
nó hỏi
"ơ em đi không rủ anh à?"
cô 5 đang hí hửng kéo tay nghe câu hỏi xịt keo
cứng đờ
_eloknj_=)))))))))
vcc
dinh_chung_bth nhìn nhau ăn mặc xuề xòa quen
nay rủ đi date nên lạ quá
đơ não à
_n.swan_😭
em xin thề lúc minhtin kêu tự bắt xe đi một mình em đã tát vào mồm mình 10 cái
cuongbach_bth nó bật đèn xanh cho
thì đần kbt hưởng
nó k bật thì kêu
hnhu tân k yêu em a ơi
😇 k vì chơi với nhau từ hồi mới vào trọ là t đấm vào mặt r
maodainhanne
anh làm mẹ tới đây th
tự giải quyết nhé em trai
💗
_n.swan_😭😭😭😭😭😭😭😭😭-----8h tối, minh tân mới về phòng trọ.em không bật đèn lên, phần vì không muốn thấy cái bản mặt thiên nga đần đấy hiện lên một lần nào nữa, phần vì không muốn để người ta biết mình bực mà muốn khóc.nhưng cái giọng quen thuộc đấy vẫn vang lên, dịu dàng và nuông chiều như bao ngày."tân ơi."em mím chặt môi, không trả lời."tân."tiếng gọi ấy lại vang lên, yên bình như nước, mà lại làm trong lòng em khuấy động không chịu im."tân của anh ơi."lần này, em không đứng im được nữa, chậm rãi, lặng lẽ, tiến về phía cái giường - nơi phát ra giọng nói.cái bóng đen chầm chậm ngồi dậy, tiến sát lại, chút một, chút một, rồi chống hai chân xuống giường, đưa tay vòng qua eo người đối diện kéo sát lại, hít hà mùi body mist thơm ngọt mê hoặc trên vạt áo mỏng hững hờ.minh tân nén cơn sụt sùi, đưa tay sờ mái tóc mềm mượt đang dụi trong lòng."anh làm em buồn lắm, biết không."cái đầu ngố gật khẽ, rồi im lặng."chưa một lần nào anh hiểu ý em hết, anh biết không."đôi tay vòng qua eo thon kia nhẹ nhàng miết xuống một đường dịu êm trên hõm lưng, rồi lại im ắng."nhiều lúc em tự hỏi sao em lại chịu thích một người như anh luôn, một tên ngốc không bao giờ dám nghĩ một điều tốt đẹp nào cho bản thân hết, kể cả mọi thứ đã rõ mười mươi rồi."em nói, giọng khẽ nghẹn lại trong cổ họng. em muốn khóc quá, mà như có cái gì đó ứ lại, không thể bật ra, chẳng thể thốt thành tiếng, tắc nghẽn lại, đặc quánh, không thở được. "tin, khóc đi, đừng kìm nữa, anh đang nghe đây."và, mọi thứ trước mắt dường như trắng xóa. minh tân òa khóc, nước mắt tuôn trên hai má tròn, tay đấm thùm thụp lên lưng đối phương bằng mặt trong của nắm đấm, như sợ người kia sẽ bị thương. em cúi đầu, không còn đủ sức để mắng, chỉ còn tiếng khóc nấc như vỡ òa, như muốn xé nát lòng người ta ra thành trăm mảnh.hữu sơn vuốt vuốt sống lưng cho em, vỗ về nhẹ, dù bản thân nhìn em khóc cũng xót muốn khóc nấc."anh biết, do anh ngu ngơ, nên làm tin buồn, anh biết anh sai rồi, anh xin lỗi tin nhé, ngoan khóc hết đi."cái bóng cao lanh lảnh của minh tân, qua tia sáng lẻ loi từ ánh đèn điện ngoài đường chiếu vào, in lên trên cửa, lại mĩ miều làm sao.tiếng khóc nhỏ dần, nhỏ dần, rồi căn phòng tối đi, yên tĩnh trở lại, để bóng tối bao trùm lên hai thân ảnh.hữu sơn ngẩng đầu lên. anh nghĩ mình đã thấy một ánh sao nhỏ lóe lên trên đôi mắt ầng ậng nước của người thương.anh ôm đôi bàn tay em, hôn nhẹ lên nó một cái, cưng chiều nâng niu đong đưa nhịp nhàng."mệt không? mệt thì ngủ sớm nhé?""không được, còn việc, nhiều lắm. em chưa tẩy trang, chưa thay đồ nữa.""vậy thì đi tắm rồi skincare đi, còn việc để sau.""... cũng được."1 tiếng sau, tiếng dép loẹt xoẹt bước ra từ phòng tắm, rồi nó nhỏ dần, rón rén lại gần giường ngủ, và hữu sơn thấy mép giường bên trái đang lún xuống."chưa ngủ hả?""đang đợi em ngủ chung."minh tân chậc lưỡi một tiếng, vỗ hai phát vào má người ta, rồi nằm xuống, chui vào lòng anh."ngủ ngon, hủ núi.""yêu của anh, ngủ ngoan."khi tiếng thở của cả hai cùng hòa chung một nhịp, lúc ấy là 10:37.-----
câu chuyện lấy cảm hứng từ bức ảnh ni:
chúc các độc giả của ron nì đọc chap này và ngủ ngon (bình chọn và cmt đi mn, mình thích đọc cmt lắm :<)