Tg2 Cach Tro Thanh Bach Nguyet Quang Cua Nam Chinh
Lần tiếp theo gặp gỡ bọn họ còn sớm hơn so với dự đoán của cô.Lúc Nhan Thời Oanh trở lại học viện, trên quảng trường đang tấp nập diễn tập cho ngày chào đón lãnh đạo đi tuần tra.Đang sải bước trên sân trường, cô nghe thấy có hai nữ sinh một cao một thấp gọi mình." Nhan Thời Oanh!"Hai nữ sinh nhìn thấy cô không khỏi thốt ra một tiếng, " Mấy ngày không gặp, cô làm mình thành cái dạng gì rồi?"Nguyên chủ vốn thích dùng tóc mái che đi gương mặt, thoạt nhìn vừa âm trầm lại cũ kĩ. Hiện tại, tuy rằng cô đã chọn phong cách thoải mái thanh tân hơn rất nhiều, nhưng trên mặt lại mang thêm một chiếc kính đen dày cộp. Nhìn qua chẳng khác nào một con mọt sách chính hiệu." Hôm nay, cô tới đây một mình sao? Đúng rồi, đây là bài tập của Địch Chỉ Mộc, bài nào chưa xong cô liền hoàn thành nốt cho Chỉ Mộc, giống như những lần trước hai ngày sau đưa cho Mộc Mộc là được".Hai nữ sinh vừa cùng cô chào hỏi vừa thành thạo móc ra một cái USB đưa cho cô, nhìn dáng vẻ tựa hồ đã sớm đem loại hành vi này tập thành thói quen.Hai người căn bản không chờ Nhan Thời Oanh phản ứng, nữ sinh lùn bên cạnh lại lục lọi lấy ra từ balo một cái folder mỏng, vừa đặt lên tay cô vừa cười hì hì mở miệng nói: "Đây là bài tập của tôi, cô cũng giúp giúp tôi ~ không cần gấp như Chỉ Mộc, đến chủ nhật giao cho tôi là được."Hai người cứ thế sai khiến cô một cách tự nhiên, căn bản không cảm thấy Nhan thời Oanh sẽ cự tuyệt.Bất quá ở nguyên cốt truyện, nguyên chủ là thật sự dựa vào việc gia nhập vào nhóm của Địch Chỉ Mộc mới có thể miễn cưỡng nhìn đến Tông Nguy Hoài cùng mấy nam chủ vài lần.Từ thái độ của hai nữ sinh kia, tựa hồ đối với việc áp bức cô, để cô thay họ làm vài việc đã sớm tập mãi thành thói quen.Nhan Thời Oanh nhéo folder trong tay, nhanh chóng đánh giá hai người, liếc mắt một cái.Không giống nguyên cốt truyện, sự việc cô cùng ba người kia ở cùng một đêm vốn là bị lan truyền, nháo đến ồn ào huyên náo, lúc này ngoại trừ cô, và ba người kia, trong trường không ai biết chuyện này. Bầu không khí vẫn là bình tĩnh không gợn sóng.Cũng không giống với nguyên giả thiết, bởi vì bọn họ lẫn nhau tranh chấp ầm ĩ liền đến tai nữ chủ Tần Niệm Chi, kiến nghị của nàng ta tựa lửa cháy đổ thêm dầu càng thêm gia tăng hiểu lầm giữa bọn họ, hiện tại ,trận này phong ba vẫn chỉ giới hạn trong phạm vi cô, Địch Chỉ Mộc cùng Tông Nguy Hoài bọn họ vài người liên quan.Nguyên chủ vẫn luôn không hiểu được vì cái gì mà chuyện này sẽ nhanh như vậy bị người ngoài biết được, khiến thanh danh của cô bị sụp đổ, trong một đêm đã bị người trong người ngoài học viện bàn tán. Hiện tại xem ra, đầu sỏ gây tội kia rất có thể là người nguyên chủ vẫn luôn đi theo làm tùy tùng mà lấy lòng, Địch Chỉ Mộc.Lần đầu tiên vu oan thất bại Địch Chỉ Mộc nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội lần thứ hai, tuy rằng không ở trong học viện truyền bá , nhưng nhất định đối Tông Nguy Hoài kia mấy người nói gì đó......Tuy rằng Nhan Thời Oanh có thể trực tiếp vạch trần gương mặt thật của Địch Chỉ Mộc, nhưng sớm như vậy liền cho cô ta chịu trừng phạt, vậy không khỏi quá tiện nghi sao...Phải biết rằng ở nguyên cốt truyện, Tần Niệm Chi vạch trần Địch Chỉ mộc có chút chậm, nhưng lại cho Địch Chỉ mộc đòn nghiêm trọng vào lúc cô ta đang dương dương tự đắc nhất. Ở lúc nhân sinh đang thuận buồm xuôi gió đến không được, đem cô ta đẩy rớt xuống vực thẳm, không thể nói không tàn nhẫn.Đối với người làm ác như Địch Chỉ Mộc, Nhan Thời Oanh tự nhiên cũng muốn làm cô ta nếm thử tư vị thống khổ.Đang nghĩ ngợi, cô liền nghe được bên tai truyền đến một tiếng hô nhỏ kìm nén." Mau xem mau xem! Người đứng trên sân thể dục phía bên kia có phải là Tông Nguy Hoài hay không a!!"" A a a là anh ấy là anh ấy đó! Ninh Hồng cậu mau nhìn xem kiểu tóc hôm nay của tớ thế nào? Quầng thâm mắt có nặng hay không? Cái này khoảng cách anh ấy có thấy được trên mặt tớ có mấy nốt mụn không?"" Suỵt cậu nhỏ tiếng chút...... Kêu lớn tiếng như vậy tiểu tâm bị hắn nghe được, Nhan Thời Oanh cô lại đây yểm hộ tôi một chút, tôi đem gương lấy ra tới."Cậu nhanh lên, tớ vừa nhìn thấy người bên cạnh anh ấy hình như là Lục Lệ......""Cái gì? Người mặc áo khoác lam sao? Đó là Lục Lệ?"" Mắt cậu có phải kém đi rồi không , không phải anh ấy còn có thể là ai chứ......"Nhan Thời Oanh giương mắt nhìn nhìn sân thể dục, chỉ có thể xa xa nhìn thấy hai thân ảnh thon dài cao gầy, trong đó một thân ảnh đang lười biếng cắm tay vào túi quần, trên vai khoác một kiện áo màu xanh biển, cũng không biết hai người kia làm cách nào mà chỉ nhìn bóng dáng là có thể phân biệt ra ai là Tông Nguy Hoài ai là Lục Lệ.Hai nữ sinh đè thấp thanh âm ríu rít phấn khởi thảo luận, trong đó nữ sinh cao cao kêu Ninh Hồng bỗng nhiên có chút hoài nghi hướng sân thể dục lại quét vài lần.Nữ sinh lùn bên cạnh nhịn không được chụp phủi cánh tay của cô oán giận, liền nghe được Ninh Hồng kinh nghi bất định mở miệng: " Cô mau nhìn xem, nữ sinh đứng cùng bọn họ nói chuyện, có phải hay không Địch Chỉ Mộc?"Chỉ thấy đối diện bọn họ , phía sau thân cây ẩn ẩn lộ ra mái tóc tung bay của nữ sinh ."Là cậu ấy!"Hai nữ sinh nhìn nhau liếc mắt một cái."Trách không được vừa lúc nãy chào hỏi cũng không nói một tiếng liền đi , thì ra là cùng Tông Nguy Hoài nói chuyện phiếm đi, cơ hội tốt như vậy như thế nào đều không đến lượt tớ chứ, tớ cũng muốn cùng Tông Nguy Hoài nói chuyện......" Lùn nữ sinh ngữ khí chua lòm nói."Ai bảo cậu ấy là thành viên sáng giá trong đoàn chứ, nếu tớ ở trong đoàn ngốc lâu một chút, nói không chừng lần sau gặp mặt liền đến phiên tớ." Cao nữ sinh thè lưỡi:"Cậu không biết phía trước đi tra cần người đụng tới vừa lúc là Tông Nguy Hoài, không chỉ có sờ đến ống tay áo của anh ấy , lại còn cùng anh ấy nhìn nhau! Tuy rằng anh ấy không có đáp lại, nhưng cũng quá hạnh phúc.""Không đáp lại không phải bình thường sao?" Lùn nữ sinh khẽ hừ một tiếng, " Với cái tính cách kia của Tông Nguy Hoài, có khi nào đối người khác với vẻ mặt ôn hoà sao? Ngay cả Tần Niệm Chi, lúc cùng anh ấy nói chuyện thời điểm cũng là dáng vẻ lạnh lùng đi.""Nhưng Tần Niệm Chi chính là muội muội của Lục Lệ, cùng chúng ta loại này có thể so sánh sao......""Tớ cũng muốn làm muội muội của Lục Lệ ......"Hai nữ sinh thấp giọng thảo luận, quay đầu nhìn về phía vẫn luôn trầm mặc Nhan Thời Oanh nhìn nhìn.Nhan Thời Oanh lập tức lộ ra một loại ánh mắt mờ mịt, vẻ mặt vô tội đẩy đẩy mắt kính."Nhan Thời Oanh cô cũng không cần nản lòng, tuy rằng được nói chuyện với bọn họ rất khó, nhưng cô cũng là có cơ hội.""Đúng vậy đúng vậy, tuy rằng với cái diện mạo này của cô hiện tại ai~......" Hai người không hẹn mà cùng quét đánh giá hàng tóc mái dày nặng cùng kính đen thô kệch của cô , cười cười, " Cô theo Địch Chỉ Mộc lâu như vậy, cậu ấy khẳng định cũng sẽ cho cô cơ hội cùng bọn họ nói chuyện, đừng quá nản lòng."Hai người kẻ xướng người họa mà an ủi, ánh mắt lại lộ ra hơi hơi thương hại.Nhan Thời Oanh vẫn là duy trì vẻ mặt vô hại, chớp chớp mắt không nói gì."Rốt cuộc bọn họ đang nói cái gì chứ? Đều lâu như vậy còn chưa nói xong?"Nói, hai người triều sân thể dục còn đứng không biết đang nói gì đó ba người nhìn lại."Chúng ta đến gần một chút đi, nơi đó vừa lúc có vị trí."Hai người không khỏi phân trần đem Nhan Thời Oanh cùng nhau kéo đến gần cây đại thụ trên sân thể dục một chút.Nhan Thời Oanh nhanh chóng xẹt qua các nàng vị trí cùng mấy người Tông Nguy Hoài, bỗng nhiên ra tiếng, "Tôi giúp cậu lấy gương đi."" Đúng vậy , tôi đều đã quên có người có thể giúp."Nhan Thời Oanh tiếp nhận gương, đứng ở hai người bên cạnh,hơi cúi người điều chỉnh tốt góc độ, không có gì bất ngờ xảy ra ở gương soi thấy được Tông Nguy Hoài bọn họ.Bọn họ không biết đang đàm luận cái gì, thế nhưng ngẫu nhiên sẽ có tầm mắt dừng ở phương hướng của nàng.Lục Lệ không chút để ý quét mắt đứng ở hai nữ sinh chi gian Nhan Thời Oanh.Nhìn đến các nàng ba người cố ý vô tình hướng bọn họ tới gần, đáy mắt Lục Lệ hiện lên tựa hồ chút trào phúng.Nhìn đến hai nữ sinh chát chát tô phấn lố lăng hướng bọn họ chằm chằm nhìn, đáy mắt Lục Lệ châm chọc không khỏi càng sâu.Địch Chỉ Mộc nói nàng yêu bọn họ , ái điên cuồng, nguyên bản hắn còn không phải thực tin, nhưng hiện tại loại này hành vi, làm hắn không cấm hoài nghi ngày đó có phải hay không nàng ngụy trang quá hảo, bằng không vì cái gì muốn giống như bây giờ, ra vẻ bất động thanh sắc tiếp cận bọn họ?Chẳng lẽ cô ta ở trước mặt hắn chỉ là tưởng chơi lạt mềm buộc chặt ? Vẫn là nói từ lúc bắt đầu liền đùa bỡn bọn họ?Rốt cuộc mấy người bọn họ luận về diện mạo cùng bối cảnh, vô luận đáp đến cái nào đều có thể tính nàng cá chép nhảy Long Môn.Lục Lệ trầm tư suy nghĩ, liền thấy Nhan Thời Oanh lúc cùng bên cạnh nữ sinh nói chuyện, bỗng nhiên chuyển tầm nhìn, nhìn Tông Nguy Hoài ngốc lăng tại chỗ.Ánh mắt đầu tiên tựa hồ thấy được Tông Nguy Hoài, phản ứng liền cùng hắn phía trước vô số lần gặp qua nữ sinh không sai biệt mấy.Kế tiếp chính là muốn đi lên cùng bọn họ đáp lời đi.Lục Lệ quét mắt trước mặt còn có đỏ mặt lải nhải Địch Chỉ Mộc, khóe miệng cong lên hơi hơi cười lạnh.Giây tiếp theo, đôi mắt Nhan Thời Oanh đột nhiên thật giống như ếch xanh thấy được xà, cọp thấy được miêu, con thỏ thấy được lão hổ, nàng cơ hồ là kinh hoảng thất thố cất bước liền đi. Dưới ánh mắt ngạc nhiên của Lục Lệ, lại từ đi nhanh biến thành chạy chậm...... Cuối cùng từ Lục Lệ trong tầm mắt một trận yên tựa mà biến mất.Chạy trối chết.Lục Lệ sửng sốt vài giây, mới từ Nhan Thời Oanh cái loại này phản ứng biểu tình như thấy quỷ, phục hồi tinh thần lại.Này con mẹ nó...... Hắn không phải mới hung nàng như vậy một lần sao?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me