Thac Da Tham Tu Kien Hai Man
Người cô ngày đêm trông ngóng đang ở trước mặt
lòng cô cũng vì vậy mà đơm hoa kết tráiNghĩ đến tháng ngày dài cả cổ rụng rời cả chân chờ tin anh, cô không nhịn được liền buông vài câu trách móc Khỏe chứ!!? nếu mà không khỏe thì ngày đêm ra ngóng cái đồ vô tình đó dài cái cổ làm gì?"Nghe cô nói vậy anh bật cười đáp"Tôi xin lỗi đã để Hai Mẫn phải buồn lòng""Tôi còn tưởng anh tam thê tứ thiếp con đàn cháu đống ở đâu đó rồi chứ
có nhớ tới con Hai Mẫn này đâu"Giọng điệu dỗi hờn của cô khiến anh đầy sự nuông chiều"Tôi nào dám""Nào dám? nào dám cái gì??, sao anh không giỏi mà đi luôn đi? tháng chạp tháng chạp cái con khỉ"Bỗng anh đưa gói xôi thơm lừng được gói gém kĩ càng đến trước mặt côGói xôi được bao bọc bởi lá sen được đưa đến gần, mùi sen nhè nhẹ cùng với mùi ngọt ngào béo bở của xôi khiến cô dừng lại"Trên đường đến đây tôi đã vào một khu chợ nhỏ để mua cho cô, mong Hai Mẫn ăn xong rồi giận lẫy cũng bay biến"Mắt anh trở nên dịu dàng hơn"Bày đặt quà cáp"Miệng thì nói vậy nhưng tay đã nhận lấy gói xôi từ anh bao giờcách cô nhận lấy đỏng đảnh đến mức anh phải bật cười lần nữa"Thơm quá"Cô ngồi xuống từ từ mở gói xôi ra"Dạo quanh viên chợ tôi không biết mua gì cho cô, thấy bà bán xôi vừa mới dọn hàng nên tiện mua luôn""Xem như chuyện này tôi tạm bỏ qua đó
chưa có bỏ qua cho anh luôn đâu"Nhìn dáng vẻ chăm chú mở gói xôi được bọc qua nhiều lớp lá sen của cô
anh cũng vì vậy mà bất giác chăm chú nhìn cô"Thơm lắm anh ăn thử đi"Cô ngước mặt lên đưa miếng xôi đến trước mặt anh, chợt cô khựng lại khi thấy mắt anh không rời khỏi mình"Anh Kiên, anh...làm gì mà nhìn tôi dữ vậy ? mặt tôi dính gì hả?"Cô ngại ngùng lắp bấp "À, tôi chỉ đang coi Hai Mẫn mở quà của mình thôi"Cảm nhận được sự bối rối trong lời nói của anh
má cô ửng đỏ... khiến cho bầu không khí ngày vắng vốn lạnh tanh giờ lại trở nên ấm áp đến lạ thường!!!
lòng cô cũng vì vậy mà đơm hoa kết tráiNghĩ đến tháng ngày dài cả cổ rụng rời cả chân chờ tin anh, cô không nhịn được liền buông vài câu trách móc Khỏe chứ!!? nếu mà không khỏe thì ngày đêm ra ngóng cái đồ vô tình đó dài cái cổ làm gì?"Nghe cô nói vậy anh bật cười đáp"Tôi xin lỗi đã để Hai Mẫn phải buồn lòng""Tôi còn tưởng anh tam thê tứ thiếp con đàn cháu đống ở đâu đó rồi chứ
có nhớ tới con Hai Mẫn này đâu"Giọng điệu dỗi hờn của cô khiến anh đầy sự nuông chiều"Tôi nào dám""Nào dám? nào dám cái gì??, sao anh không giỏi mà đi luôn đi? tháng chạp tháng chạp cái con khỉ"Bỗng anh đưa gói xôi thơm lừng được gói gém kĩ càng đến trước mặt côGói xôi được bao bọc bởi lá sen được đưa đến gần, mùi sen nhè nhẹ cùng với mùi ngọt ngào béo bở của xôi khiến cô dừng lại"Trên đường đến đây tôi đã vào một khu chợ nhỏ để mua cho cô, mong Hai Mẫn ăn xong rồi giận lẫy cũng bay biến"Mắt anh trở nên dịu dàng hơn"Bày đặt quà cáp"Miệng thì nói vậy nhưng tay đã nhận lấy gói xôi từ anh bao giờcách cô nhận lấy đỏng đảnh đến mức anh phải bật cười lần nữa"Thơm quá"Cô ngồi xuống từ từ mở gói xôi ra"Dạo quanh viên chợ tôi không biết mua gì cho cô, thấy bà bán xôi vừa mới dọn hàng nên tiện mua luôn""Xem như chuyện này tôi tạm bỏ qua đó
chưa có bỏ qua cho anh luôn đâu"Nhìn dáng vẻ chăm chú mở gói xôi được bọc qua nhiều lớp lá sen của cô
anh cũng vì vậy mà bất giác chăm chú nhìn cô"Thơm lắm anh ăn thử đi"Cô ngước mặt lên đưa miếng xôi đến trước mặt anh, chợt cô khựng lại khi thấy mắt anh không rời khỏi mình"Anh Kiên, anh...làm gì mà nhìn tôi dữ vậy ? mặt tôi dính gì hả?"Cô ngại ngùng lắp bấp "À, tôi chỉ đang coi Hai Mẫn mở quà của mình thôi"Cảm nhận được sự bối rối trong lời nói của anh
má cô ửng đỏ... khiến cho bầu không khí ngày vắng vốn lạnh tanh giờ lại trở nên ấm áp đến lạ thường!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me