TruyenFull.Me

Thanh Phan Bi Bua

Ngoài trời đang đổ mưa tầm tã. Jhope ngồi trong quán nước nhâm nhi một tách cà phê nóng. Anh đợi một người. Và người đó chính là...

Su: Hope! Đợi hyung hả ? * chạy tới, hối hả cười trầm ấm.*

Hope: Hyung ! Coi chừng ướt ! * đứng phắt dậy.*

Suga hớn hở, cứ nghĩ anh quan tâm, lo lắng cho mình. Liền giả bộ chạy từ từ chậm rãi cho ướt chơi.

Hope: Hyung ! * hét lên.*

Su: Hả ?!

Hope: Coi chừng....

Chưa nói hết lời thì ây da. Bàn tọa ôi cái bàn tọa. Điệu này là chết rồi ! Hỏng bét hết !

Hope đỡ Suga đứng dậy. Đưa vào bên trong quán. Phủi phủi rồi nói giọng quan tâm.

Hope: Hyung ơi !

Su: Hyung đau quá, Hobi à ! * Nhừa nhựa *

Hope: Em hỏi cái này nha hyung !

Su: Ừa. Sao vậy Hope ?! - Bằng cặp mắt hết sức trìu mến của Đường Swag lẫy lừng một thời.

Hope: Jimin. Em ấy đã về chưa ạ ? Nghe nói, ẻm đi cùng hyung ăn cháo lòng thì phải !

Su: À thì ra là Hope chờ Jimin hả ?! - Mặt hơi căng căng.

Hope: Dạ. Định chở em ấy đi mua quà đó hyung. Do em lơ đãng nên quên mất ngày sinh nhật ! Mà hyung biết Jimin thích gì không ?

Su: Đ*t mày thằng quỷ Hope ! Nếu lúc nãy mày nói thẳng ra vậy đi ! Đ*o biết gì hết, đ*o biết quà con m* gì hết ! - Và sau đó là như vầy * beep * lại * beep *.

À đời Hope sẽ không còn tươi và tràn đầy hy vọng được nữa ! Nhận được * beep * quá nhiều mà. Ahihihi's đồ's ngốc 's.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me