TruyenFull.Me

Thanh Xuan Co Cau That Dep

Chương 2:

Sáng hôm nay trời đẹp hơn hôm qua, nắng siêu ấm.

Chưa kể cho mọi người, tớ định ở ghép bởi vì nhà tớ dư 1 phòng, đỡ buồn mà cũng đỡ tiền nhà nữa chứ.

Loay hoay bê đồ rồi dọn cả buổi sáng, hết quét tước rồi lại lau dọn, hết xô nước này đến xô nước khác.

Tớ quyết định dọn lại hết cả căn nhà, chuyển phòng mình lên gác.

Phòng tớ lúc đầu ở gần cửa ra vào, gác là của em tớ. Nhưng tớ thích ở trên gác hơn, phòng kia để thuê, tớ đã luôn muốn xây một căn cứ nhỏ trên gác.

Đồ dùng của tớ cũng không nhiều, chỉ có vài bộ đồ, bộ ga trải giường, vài con gấu bông và đồ dùng cá nhân, sách vở với cái đèn học. Tủ gỗ trên gác là tủ cũ của bố mẹ, trước khi đi tớ có nhờ bố và bác hàng xóm bê lên gác. Trong phòng tớ không có giường mà có một chiếc đệm và một chiếc mùng ngủ, một giá treo quần áo. Sắp xếp trang trí thêm một lúc thì đã hoàn thành.

Tớ thích không khí trên gác mái nhỏ này, tuy đôi mắt sưng húp khiến tầm nhìn bị cản trở nhưng nó không che dấu được vẻ đẹp cổ xưa của căn gác. Tớ cực kì cực kì hài lòng với chiếc gác này.

Trên gác còn có một chiếc cửa sổ nhỏ, nhìn từ cửa sổ ra có thể thấy ngã tư đường, rất đẹp.

Và kể tiếp cho mọi người là có người thuê nhà rồi đấy! Là Yến, bạn thân của tớ.

Nhà Yến cách trường học hơn 30km, nên Yến ấp ủ việc thuê nhà gần trường rất lâu rồi nhưng vẫn chưa tìm được chỗ ưng ý. Tớ hỏi cái là bạn chốt ô sờ kê luôn.

Tối đó, Yến xách hành lý lỉnh kỉnh chuyển vào.

Yến sinh ra trong gia đình gia giáo, nhà cậu ấy rất khó tính. Trong mắt bố mẹ, thầy cô Yến luôn là đứa con ngoan hiền, chăm chỉ, thông minh, học giỏi. Cầm kì thi hoạ không thiếu thứ gì. Yến trang điểm rất đẹp luôn, mà bố mẹ nó không cho, nhưng làm sao ngăn cản tình yêu của nó với hoạ mặt được. Bởi có lẽ những đứa con trong gia đình gia giáo thường nghịch nhất.

Cả hai hì hục dọn đồ vào phòng cả tối. Xong việc cả hai rủ nhau đi ăn đêm.

ăng nhăng nhăng nhăng.

Bon bon trên chiếc xe mới, tớ vui kinh khủng. Không giấu gì các bạn, lần đầu Thu An được có đồ mới mà giá trị cao thế này đấy, áo quần hay điện thoại của tớ đều là đồ secondhand, mà tớ thấy chẳng sao cả, đồ "si" thường rất rẻ và còn chất lượng nữa, giảm bớt gánh nặng tiền nong.

Hôm nay đi ăn, vừa là ăn dọn phòng, mà vừa là "rửa xe" nữa.

Cả hai ăn no nê, chỉ muốn chạy xe vòng vòng tiêu bớt. Đi hết lối này đến ngõ nọ. Vốn là hai đứa mù đường, tớ và Yến lại lạc đường, chạy hoài mà chẳng thấy lối ra. Cuối cùng lại theo chỉ dẫn trên bản đồ, mà cứ chạy mãi, nơi dừng chân là một nghĩa trang, cả hai kinh hồn bạt vía, chạy bừa cuối cùng ra được đường lớn.

Đến lúc về đến nhà cũng gần 9 giờ.

Cả hai cứ nằm, đứa coi điện thoại, đứa đọc tiểu thuyết. Hai đứa cố gắng dời sự chú ý của mình sang chuyện khác, không nhớ đến sự việc đáng sợ hồi nãy nữa.

____

Chưa gặp nam chính được đâu nhé mọi người, toai vẫn chưa nghĩ ra cách cho 2 khứa này gặp nhau sao cho hợp lý.

Lúc đầu định cho gặp nhau vì dạy thêm, mà thấy hơi teenfic quá nên đang suy nghĩ lại...

05/01/2023 ( Bản demo )
12/03/2023 ( Đã chỉnh )

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me