The Mad Lion And Snape
"Ba là của mẹ, không phải của con!"Buổi tối hôm đó, sau khi ăn tối xong, cả nhà quây quần trong phòng khách. Severus Snape đang ngồi đọc sách - cuốn nào đó về Độc dược nâng cao, mặt vẫn bình thản như thường lệ, nhưng ai cũng biết anh vẫn đang ngầm nghe từng tiếng động trong nhà. Danh thì đang xếp đồ chơi cùng Severia, dỗ con gái đi ngủ."Sevie~~, tới giờ đi ngủ rồi nè cục cưng~""Không ngủ!!"
Con bé phồng má, chạy lại leo lên ghế rồi trèo thẳng vào lòng ba nó.
"Severia muốn ngủ với ba! Ba ơi~ hôm nay con ngủ với ba nha!"Snape hơi khựng lại, ánh mắt lóe một tia nghi hoặc:
"Không phải tối nào cũng ngủ với mẹ con sao?""Mẹ cựa quậy suốt à, con mệt lắm!"
Con bé gác tay lên ngực ba, rất tự nhiên mà tuyên bố:
"Ba ôm ấm hơn, lại không giành gối, con thích ba hơn!"Danh ngồi đơ ba giây, rồi... bùng cháy."Ơ?! Gì mà thích ba hơn!? Ba là của mẹ mà!"Severia tròn mắt:
"Nhưng mẹ có thể ngủ một mình mà!""Không! Không thể!"
Danh lao tới, ôm chặt lấy Snape từ phía sau lưng, như gấu giữ chặt tổ ong.
"Ba con là của mẹ! MẸ phát hiện trước! MẸ theo đuổi trước! MẸ bị mê nhan sắc trước! MẸ cưới trước! MẸ ngủ trước!!"
Giọng cô càng lúc càng cao.Severia nhíu mày nghĩ ngợi.
"Vậy... mẹ ngủ với ba trước, giờ tới con nha?""KHÔÔÔÔÔÔÔNG!!"Snape suýt nghẹn vì bị vợ siết mạnh quá. Anh ho khan một tiếng, cố giữ vẻ bình thản:
"Hai mẹ con đừng giành nhau nữa. Tôi không phải món đồ chơi.""Mà nếu là món đồ chơi..."
Danh nheo mắt, ghé sát tai chồng thì thầm bằng giọng rất "đáng sợ":
"Thì anh cũng là đồ chơi riêng của em."Snape hắng giọng, tai đỏ lên.
"Cô bị điên à..."Severia bật cười khanh khách, giang tay như thể ôm được cả thế giới.
"Ba là đồ chơi riêng của mẹ. Vậy con là đồ chơi riêng của ba mẹ nha~"Snape và Danh liếc nhau một cái.
Rồi cùng cười khẽ."Ừ, đúng rồi."
Danh xoa đầu con gái.
"Severia là báu vật riêng của ba mẹ, không ai được giành."Severus Snape gấp sách lại, xoa đầu con.
"Cũng không ai được làm con khóc."Severia hí hửng ôm cổ ba:
"Vậy tối nay mẹ nằm bên trái, con nằm bên phải nha!""Không được!"
Danh la lên, tay chỉ vào Snape:
"Bên phải là chỗ em ôm, em ôm quen rồi! Em mới là vợ!"Severus Snape lúc này thở dài...
"Hai mẹ con các người...""...phiền phức như nhau."
Con bé phồng má, chạy lại leo lên ghế rồi trèo thẳng vào lòng ba nó.
"Severia muốn ngủ với ba! Ba ơi~ hôm nay con ngủ với ba nha!"Snape hơi khựng lại, ánh mắt lóe một tia nghi hoặc:
"Không phải tối nào cũng ngủ với mẹ con sao?""Mẹ cựa quậy suốt à, con mệt lắm!"
Con bé gác tay lên ngực ba, rất tự nhiên mà tuyên bố:
"Ba ôm ấm hơn, lại không giành gối, con thích ba hơn!"Danh ngồi đơ ba giây, rồi... bùng cháy."Ơ?! Gì mà thích ba hơn!? Ba là của mẹ mà!"Severia tròn mắt:
"Nhưng mẹ có thể ngủ một mình mà!""Không! Không thể!"
Danh lao tới, ôm chặt lấy Snape từ phía sau lưng, như gấu giữ chặt tổ ong.
"Ba con là của mẹ! MẸ phát hiện trước! MẸ theo đuổi trước! MẸ bị mê nhan sắc trước! MẸ cưới trước! MẸ ngủ trước!!"
Giọng cô càng lúc càng cao.Severia nhíu mày nghĩ ngợi.
"Vậy... mẹ ngủ với ba trước, giờ tới con nha?""KHÔÔÔÔÔÔÔNG!!"Snape suýt nghẹn vì bị vợ siết mạnh quá. Anh ho khan một tiếng, cố giữ vẻ bình thản:
"Hai mẹ con đừng giành nhau nữa. Tôi không phải món đồ chơi.""Mà nếu là món đồ chơi..."
Danh nheo mắt, ghé sát tai chồng thì thầm bằng giọng rất "đáng sợ":
"Thì anh cũng là đồ chơi riêng của em."Snape hắng giọng, tai đỏ lên.
"Cô bị điên à..."Severia bật cười khanh khách, giang tay như thể ôm được cả thế giới.
"Ba là đồ chơi riêng của mẹ. Vậy con là đồ chơi riêng của ba mẹ nha~"Snape và Danh liếc nhau một cái.
Rồi cùng cười khẽ."Ừ, đúng rồi."
Danh xoa đầu con gái.
"Severia là báu vật riêng của ba mẹ, không ai được giành."Severus Snape gấp sách lại, xoa đầu con.
"Cũng không ai được làm con khóc."Severia hí hửng ôm cổ ba:
"Vậy tối nay mẹ nằm bên trái, con nằm bên phải nha!""Không được!"
Danh la lên, tay chỉ vào Snape:
"Bên phải là chỗ em ôm, em ôm quen rồi! Em mới là vợ!"Severus Snape lúc này thở dài...
"Hai mẹ con các người...""...phiền phức như nhau."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me