The Mad Lion And Snape
Thư tình???Mùa đông sắp tới, nên hôm nay mẹ - tức là vợ nhỏ của Giáo sư Snape - được nghỉ phép và ở nhà tập tành đan áo len. Không khí trong nhà rất bình yên (ít nhất là trong 10 phút đầu). Severia đang ngồi vẽ nguệch ngoạc mấy con mèo biết bay thì "cộp!" - một con cú sải cánh đáp ngay ngoài cửa sổ, nhét vào khe cửa một bức thư nhỏ gọn gàng.Danh lười nhác vươn tay ra lấy, mở thư. Đọc được vài dòng, mắt cô lập tức nheo lại, môi nhếch lên kỳ quặc.> "Cecilia yêu dấu,
Có vẻ chỗ chúng ta đến hôm bữa, mặt hàng em muốn đã nhập lại, nếu muốn em có thể đi cùng với tôi.A.M"Danh khựng vài giây, sau đó... nhẹ nhàng gật đầu như thể mọi thứ đều hợp lý. Rồi cô bỏ lá thư sang bên cạnh và tiếp tục đan len, điềm nhiên như chưa từng có chuyện gì.Còn Severia - người từ nãy đã nghiêng đầu rình rình bên cạnh - trợn tròn mắt.
"Mẹ! Ai gửi vậy? Sao nghe như thư tình vậy??"Danh vẫn đan len, giọng điềm tĩnh:
"À, bạn cũ, lâu rồi không gặp.""Bạn cũ mà gọi 'yêu dấu' hả mẹ???" - Severia tròn mắt.
"Bạn cũ gì mà viết thư như trong truyện ngôn tình vậy mẹ?!""Mẹ lớn rồi, có quá khứ huy hoàng lãng mạn chút xíu là chuyện thường." - Danh hất tóc điềm đạm.Severia đơ toàn tập.Một phút sau - cô bé phi như tên bắn vào phòng làm việc của ba."BA ƠIIIIII!!! MẸ NHẬN ĐƯỢC THƯ TÌNH NÈEEEEE!!"Snape vừa mới rót xong ly trà. Dừng tay.
"...Gì?""MẸ NHẬN THƯ TÌNH THẬT LUÔN, BA MAU LÊN XEM! NGƯỜI ĐÓ KÝ TÊN A.M! A.M LÀ AI HẢ BA???"Snape đứng bật dậy, áo choàng bay phần phật sau lưng, mặt trầm như đá.
"...Dẫn ba đi."-Vài phút sau, Severia đứng sau cửa, mắt toét sáng hóng chuyện.
Snape cầm lá thư, mắt nheo lại, môi mím chặt."...A.M?"
"Ừ." - Danh vẫn ung dung đan len.
"Anh quen người đó không?""...Amos Munch." - Snape nói, giọng ngầu đét.
"Làm ở Cục Điều tra Mặt hàng Phù thủy bị nguyền rủa, là đồng nghiệp cũ."Severia từ ngoài nhô đầu vào:
"Ủa mà ổng viết 'yêu dấu' là sao ba??"Danh nhướng mày nhìn Snape.
"Thấy chưa? Không phải em bịa."Snape liếc sang con gái, rồi quay sang vợ, giọng lạnh:
"Từ giờ thư đến, để anh đọc trước."Danh phá lên cười:
"Ghen hả?"Snape liếc cô một cái:
"Không. Đề phòng hàng bị nguyền rủa."Severia thì thào với mẹ:
"Ba đỏ tai kìa mẹ..."Danh nháy mắt:
"Cục vàng à, giữ kín bí mật cho mẹ nhé."Severia nghiêm túc gật đầu.
Nhưng lát sau vẫn lén viết nhật ký:> Hôm nay mẹ nhận thư tình. Ba ghen. Mẹ vui.
Kết luận: lớn lên mình cũng phải làm Thần Sáng cho ngầu, và lấy người vừa ngầu vừa ghen đáng yêu như ba.Snape hắt xì. Ai đó rõ ràng vừa ghi tên anh vào một cuốn nhật ký đầy âm mưu ngọt ngào.
Có vẻ chỗ chúng ta đến hôm bữa, mặt hàng em muốn đã nhập lại, nếu muốn em có thể đi cùng với tôi.A.M"Danh khựng vài giây, sau đó... nhẹ nhàng gật đầu như thể mọi thứ đều hợp lý. Rồi cô bỏ lá thư sang bên cạnh và tiếp tục đan len, điềm nhiên như chưa từng có chuyện gì.Còn Severia - người từ nãy đã nghiêng đầu rình rình bên cạnh - trợn tròn mắt.
"Mẹ! Ai gửi vậy? Sao nghe như thư tình vậy??"Danh vẫn đan len, giọng điềm tĩnh:
"À, bạn cũ, lâu rồi không gặp.""Bạn cũ mà gọi 'yêu dấu' hả mẹ???" - Severia tròn mắt.
"Bạn cũ gì mà viết thư như trong truyện ngôn tình vậy mẹ?!""Mẹ lớn rồi, có quá khứ huy hoàng lãng mạn chút xíu là chuyện thường." - Danh hất tóc điềm đạm.Severia đơ toàn tập.Một phút sau - cô bé phi như tên bắn vào phòng làm việc của ba."BA ƠIIIIII!!! MẸ NHẬN ĐƯỢC THƯ TÌNH NÈEEEEE!!"Snape vừa mới rót xong ly trà. Dừng tay.
"...Gì?""MẸ NHẬN THƯ TÌNH THẬT LUÔN, BA MAU LÊN XEM! NGƯỜI ĐÓ KÝ TÊN A.M! A.M LÀ AI HẢ BA???"Snape đứng bật dậy, áo choàng bay phần phật sau lưng, mặt trầm như đá.
"...Dẫn ba đi."-Vài phút sau, Severia đứng sau cửa, mắt toét sáng hóng chuyện.
Snape cầm lá thư, mắt nheo lại, môi mím chặt."...A.M?"
"Ừ." - Danh vẫn ung dung đan len.
"Anh quen người đó không?""...Amos Munch." - Snape nói, giọng ngầu đét.
"Làm ở Cục Điều tra Mặt hàng Phù thủy bị nguyền rủa, là đồng nghiệp cũ."Severia từ ngoài nhô đầu vào:
"Ủa mà ổng viết 'yêu dấu' là sao ba??"Danh nhướng mày nhìn Snape.
"Thấy chưa? Không phải em bịa."Snape liếc sang con gái, rồi quay sang vợ, giọng lạnh:
"Từ giờ thư đến, để anh đọc trước."Danh phá lên cười:
"Ghen hả?"Snape liếc cô một cái:
"Không. Đề phòng hàng bị nguyền rủa."Severia thì thào với mẹ:
"Ba đỏ tai kìa mẹ..."Danh nháy mắt:
"Cục vàng à, giữ kín bí mật cho mẹ nhé."Severia nghiêm túc gật đầu.
Nhưng lát sau vẫn lén viết nhật ký:> Hôm nay mẹ nhận thư tình. Ba ghen. Mẹ vui.
Kết luận: lớn lên mình cũng phải làm Thần Sáng cho ngầu, và lấy người vừa ngầu vừa ghen đáng yêu như ba.Snape hắt xì. Ai đó rõ ràng vừa ghi tên anh vào một cuốn nhật ký đầy âm mưu ngọt ngào.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me