The Than Cua Chinh Minh
Tiếng nước nhỏ giọt trong không gian yên ắng kéo Lạc Anh từ cơn hỗn loạn tỉnh dậy. Ánh sáng vàng nhạt len lỏi qua bức rèm lụa mỏng, chiếu lên gương mặt đầy mồ hôi của em. Em mở mắt, tim đập mạnh như muốn phá tung lồng ngực. Căn phòng trước mắt lạ lẫm, xa hoa nhưng mang theo cảm giác ấm áp lạ kỳ.Em không còn là em.Lạc Anh cố gắng ngồi dậy, bàn tay nhỏ nhắn run rẩy kéo lấy chiếc gối ôm cạnh bên, như thể đó là điểm tựa duy nhất còn sót lại trong thế giới vừa tan vỡ. Tấm gương lớn nơi góc phòng phản chiếu hình ảnh của một cậu thiếu niên có mái tóc dài, ánh mắt trong veo nhưng trĩu nặng ưu tư. Không phải là mình. Không phải gương mặt Lạc Anh từng quen thuộc mỗi ngày."Không... Không thể nào..." Em thì thầm, giọng nói cũng không còn là của chính mình. Mọi thứ như một cơn ác mộng dai dẳng.Cánh cửa gỗ được đẩy nhẹ, một người đàn ông bước vào, dáng vẻ đĩnh đạc, khí chất uy nghiêm nhưng ánh mắt lại dịu dàng vô hạn. Ông tiến lại gần giường, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh em."Mộc Lam, con tỉnh rồi. Có chỗ nào không thoải mái không?"Lạc Anh mở to mắt, nhìn người đàn ông bằng ánh mắt cảnh giác và hoang mang. "Mộc Lam...? Ai là Mộc Lam?"Người đàn ông khựng lại trong giây lát, rồi ánh mắt thoáng nét đau lòng. Ông đưa tay vuốt tóc em, nhẹ giọng như đang dỗ dành một đứa trẻ vừa trải qua cơn ác mộng: "Con lại quên rồi sao... Không sao, không sao cả. Con là Cửu Mộc Lam, con út của Cửu gia. Không ai có thể tổn thương con đâu. Cửu gia sẽ bảo vệ con."Lạc Anh không biết phải phản ứng thế nào. Cảm giác xa lạ, nỗi lo sợ lẫn lộn khiến em như bị mắc kẹt trong một chiếc lồng vàng lấp lánh nhưng nghẹt thở. Em muốn gào lên, muốn hỏi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Nhưng đôi môi run rẩy không thể thốt nên lời.Một người đàn ông khác bước vào, sắc mặt trầm ổn hơn nhưng ánh mắt cũng đầy lo lắng. "Cha, em ấy lại mất trí sao?""Niên, đừng nói vậy trước mặt tiểu Lam" Người đàn ông đầu tiên nghiêm giọng, rồi quay sang Lạc Anh: "Con đừng sợ. Đây là Cửu Niên - anh hai của con. Còn anh cả, Cửu Trì Đông, đang trên đường trở về từ phương Bắc. Ai cũng rất lo cho con."Lạc Anh siết chặt chiếc chăn. Trí óc như xoáy vào dòng ký ức vừa xa vừa gần. Khiển Vương... Họ sắp cưới nhau. Em... bị sát hại. Rồi... ánh sáng, sự đau đớn, rồi... tỉnh dậy ở đây, với thân thể không phải của mình."Con... không phải là Cửu Mộc Lam." Em lắc đầu yếu ớt."Em chỉ đang rối loạn tinh thần thôi, đừng nghĩ nhiều." Cửu Niên ôm em vào lòng, bàn tay to lớn vỗ nhẹ lưng em. "Từ nhỏ em đã hay yếu đuối, giờ lại bị sốt cao... Đừng tự làm khổ mình thêm nữa. Có anh ở đây rồi."Tình cảm ấy khiến Lạc Anh không thể nào từ chối, không thể chống cự. Nó không phải là tình thân của em, nhưng lại ngọt ngào và chân thành đến mức khiến em nghẹn thở. Giữa bão tố trong lòng, em chọn cách im lặng.Một lúc sau, em được dìu xuống khuôn viên Cửu phủ. Mọi người đều gọi em là "Tam thiếu gia", nhưng ánh mắt họ nhìn em mang đầy thương xót và lo âu. Họ không thấy em là kẻ khác. Họ chỉ thấy một Cửu Mộc Lam đáng thương - cậu út cưng chiều của đại gia tộc.Em bắt đầu hiểu: Cửu Mộc Lam có lẽ đã mất, và em, Mạch Lạc Anh, bằng cách nào đó, đang sống thay cuộc đời của người ấy. Một cuộc đời bị giam cầm trong danh nghĩa yêu thương, nhưng lại khiến em không thể cất tiếng nói thật của chính mình.Khi đêm buông xuống, em ngồi một mình nơi ban công. Gió lùa qua mái tóc, mang theo hương hoa từ vườn sau. Ánh mắt Lạc Anh mơ màng hướng về phía bầu trời xa thẳm. Em thì thầm một cái tên - như thể gửi qua gió lời cầu cứu mong manh."Khiển Vương... Làm sao để anh tin em...?"---Tại một toà nhà cao tầng giữa trung tâm thành phố phương Bắc, Cửu Trì Đông đứng lặng trong căn phòng kính, ánh đèn neon ngoài kia hắt bóng dài thườn thượt lên sàn đá. Người đàn ông ấy luôn mang vẻ lạnh lùng và cứng rắn, là anh cả của Cửu gia - một gia tộc danh giá nhưng cũng đầy tai tiếng. Tuy vậy, ai biết anh thì cũng đều biết rằng, toàn bộ sự dịu dàng và điên rồ trong Cửu Trì Đông chỉ dành cho một người - em út Cửu Mộc Lam.Chuỗi ngày công tác kéo dài hơn dự kiến, nhưng anh vẫn đều đặn gọi video cho em mỗi tối. Chỉ cần nghe giọng Cửu Mộc Lam, dù chỉ vài phút, anh mới yên lòng mà tiếp tục xử lý những hợp đồng khổng lồ. Nhưng hôm nay-điện thoại im lìm. Một tiếng, hai tiếng. Không cuộc gọi, không tin nhắn. Thật kì lạĐến khi trợ lý của anh vội vã bước vào phòng với vẻ mặt tái nhợt, anh đã cảm thấy tim mình lạc nhịp."Thiếu gia... Cửu Mộc Lam... cậu ấy gặp chuyện rồi."Hồ sơ rơi xuống sàn, chưa ai từng thấy Cửu Trì Đông như vậy. Không hỏi rõ chuyện gì, anh lập tức giật điện thoại, gọi về nhà. Không ai bắt máy. Gọi đến cả ba mẹ, gọi đến Cửu Niên - tất cả đều chỉ có tiếng tút dài vô vọng.Trái tim Cửu Trì Đông lạnh ngắt."Chuẩn bị xe. Ra sân bay ngay. Không cần biết là chuyến nào, tôi phải trở về." Giọng anh khàn đặc, trầm đến rợn người. Gân xanh bên thái dương nổi lên, bàn tay nắm chặt đến rách cả lòng bàn tay vì móng cào vào da."Thiếu gia, lịch trình hôm nay vẫn còn một buổi ký kết-""Tao nói là huỷ. Tất cả. Nếu mày không làm được thì biến, tao tự lo."Anh hét. Một tiếng hét khiến cả phòng run lên. Cửu Trì Đông chưa từng mất kiểm soát như thế. Nhưng hôm nay là Mộc Lam. Em trai anh. Em trai bé bỏng mà anh cưng như trứng mỏng.Trên đường ra sân bay, anh liên tục gọi điên cuồng. Trong đầu chỉ toàn những hình ảnh mơ hồ: Mộc Lam với gương mặt trắng bệch, đôi mắt rưng rưng, hay thậm chí là... lạnh ngắt trong phòng cấp cứu. Không! Không thể nào!Không ai được phép chạm vào em ấy. Không ai được làm đau em ấy. Nếu có kẻ nào dám-anh sẽ khiến cả thế giới phải chôn cùng. Dù là ai, dù là những gia tộc chó chết kia hay bất kỳ thế lực nào dám động vào em anh, anh sẽ nghiền nát tất cả.Cửu Trì Đông ngồi trong khoang hạng nhất, nhưng cả thân thể anh như mắc kẹt trong bão giông. Đôi mắt đỏ ngầu, tay vẫn siết điện thoại, chỉ cần một tin nhắn đến - chỉ cần một lời xác nhận rằng Mộc Lam vẫn ổn, anh sẽ sẵn sàng quỳ xuống cảm ơn trời đất.Thế nhưng máy bay vẫn bay, và im lặng vẫn là câu trả lời duy nhất.Anh chẳng màng hình tượng lạnh lùng được yêu thích trên tạp chí Forbes. Giờ đây, anh chỉ là một người anh trai phát điên vì không thể bảo vệ đứa em mà mình yêu thương nhất. Và anh thề - nếu lần này Cửu Mộc Lam có chuyện gì, anh sẽ khiến tất cả những kẻ liên quan phải trả giá, bằng mọi giá.---Cục cưng gia tộc Cửu đó:))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me