TruyenFull.Me

Theo Duoi

-Em mong chờ à , đừng lo , sau khi em ăn  xong tao sẽ "ăn" em.

-Đừng có làm bậy , tôi chỉ vô tình nói nhầm thôi.

-"Nhầm"? Tao không tin!

-Tôi phang cái dĩa vô mặt anh là anh tin liền à!

-Thôi , đừng manh động.-Gã dơ hai tay lên tỏ vẻ đầu hàng.

-Coi như anh biết điều.

/.../

Khoảng không gian lúc này mang vẻ lặng hẳn.Lúc này anh mới tìm lời lẻ để lắp vào

-Tôi xoá số thằng chó đó rồi.

-Ai?Thằng điên Ura ấy hả?Yên tâm , tao không ghen với chó đâu.

-Anh ghen hay không liên quan gì đến tôi.Nhưng tôi cần xác thực một chuyện.

-Chuyện gì?

-Anh lên đơn kiện Ura đúng chứ?

-Sao thế?Định xin tao rút đơn kiện hắn à , tao không làm thế đâu em nhé.Em lấy thân báo đáp thì tao xem xét lại.

-Anh cứ sồn sồn lên thế?

-Chứ còn việc gì sao?

-Bên anh có luật sư chưa?

-Tạm thời thì chưa.-Có vẻ gã nhận ra Wooin đang nói nghiêm túc.Gã cũng phải căng thẳng theo , chuyện này có vẻ sẽ liên quan nhiều đến cả hai.

-Biết ông ××× chứ?

-Luật sư top đầu?

-Ừ?

-Em định nhúng tay vào chuyện này à?

-Có lẽ.

-Ui , không cần làm thế vì thích tao đâu đấy nhé!

-Ai thích anh?Tôi với anh có chứng kẻ thù từ hôm nay rồi đó.

-Tại sao?

-Mẹ anh bị nó giết mà anh còn nhây được à?

-...Em biết hết rồi à?

-Nhà nó đầy tiền , bao che nó trước luật pháp chỉ là chuyện thời gian.Ba nó chạy rồi , giờ kiện là thời điểm thích hợp nhất.Tôi giúp anh.

-Em không thích nó à?

-Tay nó dính máu rồi , làm sao mà thích được?

-Vậy trừ khi tay tao cũng dính máu , tao vẫn có cơ hội làm cho em thích tao đúng chứ?

-Anh thử tay dính máu xem?

-Không dám!

/.../

-Này , nhà em không có trái cây à?

-Có lê với táo.

-Em gọt tao ăn nhé.

-Anh có tay chứ đâu cụt?

-Tao đã nấu cơm cho em rồi còn gì..

-Anh nhiều chuyện thật chứ , ngồi yên đó.

-Hihi , "em yêu" gọt trái cây cho ăn.

-Anh nói nữa tôi gọt cả anh đấy.

Gọt trái cây thì nhẹ nhàng hơn , chẳng có tiếng động lớn như băm thịt hay nấu thức ăn.Nhưng mà Jocker tin sai người rồi.Đưa ai thì đưa chứ đưa dao vô người vụng về này kiểu gì cũng có chuyện.Tiếng dao rớt xuống đất trong bếp nghe một cái keng rõ to.Gã đang ngồi ở ghế sofa lật đật chạy vào kiểm tra.

-Trời ơi , sao em bị thương mà không biết la lên thế , may là tai tao thính đó.

-Cắt trúng tay thôi mà?

-Em vụng về thế hả trời.Em dặn tao tay không được dính máu mà tay em dính máu trước thế này.

-Cái đó khác bị xướt tay mà , máu chảy có là nhiêu?

-Em không sao chứ tao có sao nè.

Gã cầm tay anh kéo anh vào phòng kiếm hộp cứu thương trên chỗ cũ.Lúc gã lục lọi để kiếm thì gã phát hiện gì đó , mấy tấm ảnh ở đây biến mất hết rồi.Gã cảm thấy vui như nở hoa trong lòng."Tao còn chưa được chụp mà mày chụp cái gì!?"Gã coi anh như bái vật mà nỡ lòng nào anh bị thương.Gã chăm chú vào vết thưong nhỏ trên đầu ngón tay của anh thì anh lại chú ý vào gã.Xước thôi mà?Anh nhìn gã chăm chú vào vết thương của mình mà bất giác khoé môi cong lên.Đó giờ gã vẫn luôn như vậy nhỉ?Chỉ có anh thay đổi thôi.Cũng cùng một khung cảnh với ngày anh ngã bệnh.Gã vẫn như thế , chỉ có anh từ muốn đuổi thành muốn giữ..

__________________________

Tuần này cho thêm 1chap tại siêng hơn được tí🙈

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me