[THREESHOT] Devil's Soul l Yulsic, Jeti, Taeny (Chap 1->2-2)
Chap 1-2
Chap 1-2Sáng hôm sau khi Jessica mở mắt, cô thấy mình đang nằm trong căn phòng quen thuộc, bên cạnh là Tiffany, đôi mắt nhìn cô đầy lo lắng.’-Jessi ổn chứ? Cảm thấy trong người thế nào? Sắc mặt em xấu quá, có phải vừa mơ thấy ác mộng?Ác mộng? Vậy những điều đó đều chỉ là mơ?Jessica nhìn lại quần áo trên người mình. Đó là bộ quần áo cô mặc ngày hôm qua nhưng cái áo không hề bị rách. Nó hoàn toàn nguyên vẹn.Rõ ràng tối hôm qua nó đã bị xé nát. Không lẽ cô đang hoang tưởng?Chọt nhận ra Tiffany đang nhìn cô vẻ khó hiểu, Jessica quệt mồ hôi trên trán mỉm cười trấn an.-Không sao, em ổn!Cô nhanh chóng chuyển chủ đề.-Nhưng sao Tiffany lại ở đây?-Hôm qua em gọi điện bảo Fany đến mà? Em không nhớ?Tiffany hơi thất vọng, cô nghĩ sẽ nhận được một bất ngờ thú vị từ Jessica cơ đấy!Jessica giờ mới nhớ ra, hôm qua cô đã cố gắng hoàn thành công việc để dành ngày này cho cả hai mà. Cơn ác mộng vừa qua khiến cô hơi bối rối, thật có lỗi với Fany.-Xin lỗi! Em quên mất! Nhưng em sẽ bù đắp cho Fany bằng cả ngày hôm nay nhé?-Được không? Còn công việc của em nữa?Gương mặt Tiffany rạng rỡ nhưng thoáng nét u sầu.-Dẹp qua một bên đi! Giờ đầu em chỉ toàn Fany thôi!Jessica mỉm cười lém lỉnh. Cô ôm chặt Tiffany vào lòng nhắm mắt cảm nhận hơi ấm từ cô ấy.Hành động bất chợt khiến Tiffany hơi bối rối nhưng rồi cô nhanh chóng cảm thấy hạnh phúc. Cô nhớ cảm giác này đến từng giây!-Em đi tắm đi, Fany sẽ làm bữa sáng!-Cũng được! Nhưng cẩn thận nhé, em không muốn Fany bị thương đâu!Jessica không có ý chê bai tài nấu ăn của Tiffany nhưng về khoản này, cả hai đều thật sự vụng về. Có lẽ họ cần tham gia một lớp học nấu ăn cấp tốc nếu muốn sống cùng nhau.Jessica ngâm mình trong dòng nước ấm áp, cố gắng xóa bỏ những hình ảnh trong đầu mình lúc này.Tên ác ma khát máu với nụ cười nửa miệng cứ lởn quỡn trong tâm trí cô. Đầu óc cô quay cuồng với những ý niệm mà cô không thể nào giải thích được.Đột nhiên, Jessica cảm thấy choáng váng, đầu cô bắt đầu đau như búa bổ.Cơn đau dường như không có dấu hiệu thuyên giảm.“Lại nữa”Đây không phải là lần đầu tiên Jessica phải đối mặt với những cơn đau bất chọt nhưng khủng khiếp như thế.Nó đã xuất hiện cách đây một tháng, ban đầu chỉ là những dư chấn nhẹ nên Jessica không mấy quan tâm. Cô nghĩ có lẽ đó là do cô đã làm việc quá sức, chỉ cần nghỉ ngơi là sẽ không vấn đề gì.Nhưng cơn đau càng lúc càng dữ dội, nó báo hiệu một tình trạng không mấy tốt lành về sức khỏe của cô.Trong đầu cô văng vẳng giọng nói của nó, rất rõ ràng.“Có thể nhìn thấy ta nghĩa là sinh mạng ngươi cũng sắp tận rồi, cô bé à!”Khi cơn đau dịu lại, Jessica cố gắng trấn an bản thân khỏi những suy nghĩ tiêu cực.“Thôi đi, Jessica! Đó chỉ là giấc mơ!”Cô nhanh chóng mặc quần áo và ra khỏi phòng tắm đi vào bếp.Trước mặt Jessica là một bàn đầy thức ăn, toàn những món cô thích nhất.Jessica không dấu vẻ ngạc nhiên, cô hỏi Tiffany khi cô ấy đang tắt bếp.-Fany đã làm hết chỗ này sao?-Uhm, Fany đã cố gắng học những món em thích, nhưng khó quá! Tiffany show đôi mắt cười trông cực kỳ đáng yêu.-Em đã không biết gì cả! Cảm ơn, Fany!Tiffany là tiểu thư trong một gia đình giàu có bậc nhất Hàn Quốc. Từ nhỏ đến giờ cô ấy chưa phải động tay vào bất kỳ việc gì, vậy mà vì Jessica, cô ấy đã xuống bếp.Jessica thực sự cảm động.-Em ăn thử món này đi!Tiffany gắp một miếng thịt bỏ vào chén Jessica nhưng cô lắc đầu không chịu ăn.Người cô tự nhiên hơi hướng về phía trước.Thì ra là đang há miệng chờ đợi!-A…!Tiffany phì cười trước hành động trẻ con của Jessica, nhưng cô cũng nhanh chóng gắp một miếng thịt khác đút cho cô ấy.Jessica mỉm cười hài lòng.-Ngon quá!-Thật không? Hay em muốn làm Fany vui?-Thật mà! Fany cũng thử một miếng đi!Jessica gắp một miếng nhướng mắt ra hiệu cho Tiffany, cô ấy há miệng thì cô lại đột ngột rụt tay lại, ngốn luôn miếng thịt vào mồm.-Thôi, Fany không được ăn! Tất cả chỗ này là của em!-Em ham ăn thế? Ăn nhiều mập ú xấu lắm!-Em mập ốm gì chả đẹp!Jessica bĩu môi-Mà em thấy dạo này Fany ốm đi thì phải? Fany không bỏ bữa đấy chứ?-Không đâu, em cũng biết Fany ăn nhiều cỡ nào mà!-Tiffany vội vàng xua tay-Thôi em ăn nhanh đi, nguội là mất ngon!Tiffany đang ăn kiêng, cô không thể nói cho Jessica biết, nếu cô ấy biết thể nào cũng mắng cô ngốc. Cô không ngốc, chỉ là cô muốn mình luôn hấp dẫn trong mắt Jessica. Cô muốn cô ấy chỉ để mắt đến cô mà thôi.Ăn xong, Jessica lái xe đưa Tiffany đến rạp chiếu phim, sau đó vào công viên giải trí trung tâm. Chỉ là hẹn hò đơn thuần như bao cặp đôi yêu nhau khác nhưng cả hai đều thấy rất vui vẻ. Đôi với họ, những lần đi chơi như thế này là cực kỳ hiếm vì Jessica luôn bận rộn với công việc của mình.Jessica hiện là trưởng phòng thiết kế của một công ty thời trang nổi tiếng ở Seoul.Sinh ra và lớn lên trong một gia đình không mấy khá giả ở nông thôn, Ba mẹ đã rất cố gắng để Jessica có thể học đến hết đại học.Jessica luôn ý thức được hoàn cảnh của mình nên cô luôn cố gắng hết sức để học và có được vị trí như ngày hôm nay.Khát khao kiếm tiền để ba mẹ có được một cuộc sống tốt hơn, Jessica luôn vùi đầu vào công việc.Tiffany muốn giúp đỡ cô nhưng lần nào đề nghị cũng bị Jessica gạt phăng đi.Jessica không muốn người khác nói mình lợi dụng Tiffany, hơn nữa cô còn có tự trọng. Tiffany cũng đành chào thua trước sự cứng đầu của cô.Nắm tay nhau cùng đi dạo dọc con đường về nhà Tiffany, cả hai dường như đều nghĩ thời gian sao lại trôi nhanh quá. Họ vẫn muốn được ở bên nhau thêm một lúc.Đã tơi nhà Tiffany nhưng không ai có ý định bước đi.-Fany vào trước đi!-Em về trước đi!Cả hai đồng thanh nói rồi cùng bật cười. Cuối cùng Jessica chịu thua trước.Jessica nhẹ nhàng hôn nhẹ lên môi Tiffany rồi mỉm cười vẫy tay chào cô.Tiffany vẫn còn đứng đó, cô đang cảm nhận nụ hôn vừa rồi, tự mỉm cười rồi đưa tay sờ lên đôi môi mình một lúc lâu.-Unni! Em thấy hết rồi nhé!-Yoona…Nhóc em của Tiffany không biết từ đâu chui ra.-Unni làm gì mà phải giật mình? Hì hì, unni khờ quá, những lúc như vậy phải chạy theo và trao cho cô ấy một nụ hôn nồng thắm chứ!Yoona chặc lưỡi tiếc rẻ.-Quỷ con! Biết gì mà nói!-Em đảm bảo biết nhiều hơn Unni. Kinh nghiệm tình trường của em chưa kể unni nghe sao?Nhìn cái bản mặt đắt ý của nó Tiffany thấy ngượng bèn lôi tuột con nhóc vào trong nhà. Đứa em gái của cô thật lắm trò.“Nhưng mà…như thế có được không nhỉ? Lần sau mình nhất định sẽ là người chủ động”………………………………….Jessica đứng chần chừ hồi lâu trước cổng bệnh viện. Cô đã quyết định đi khám nhưng khi đến lại chưa có dũng khí bước vào.Cô sợ.Cô sợ sức khỏe mình thật sự không ổn.Nhưng cũng không thể cứ mập mờ như thế. Jessica mạnh dạn đi vào bên trong.Vị bác sĩ trẻ tuổi hỏi cô rất nhiều điều, cô trả lời một cách máy móc.Người ta làm xét nghiệm đủ thứ rồi hẹn cô ngày mai đến lấy kết quả.Guồng quay của công việc một lần nữa cuốn lấy Jessica. Công ty cô đang chuẩn bị cho ra mắt một bộ sưu tập mới nên cô đang rất bận.Jessica quên khuấy cái hẹn cho đến khi nhận được điện thoại từ bệnh viện.-Cô Jessica?-Vâng!-Tôi ở bệnh viện Seoul! Chiều nay cô có thể bớt chút thời gian đến bệnh viện? Tôi muốn trao đổi trực tiếp về tình hình sức khỏe hiện tại của cô.-Tôi hiểu, thưa bác sĩ. Chiều tôi sẽ đến!-Vậy hẹn gặp lại cô buổi chiều. Chúc một ngày tốt lành cô Jessica!-Vâng! Bác sĩ cũng vậy!Jessica dập máy, cô bắt đầu cảm thấy lo lắng. Bác sĩ muốn nói gì? Sức khỏe cô có vấn đề thật sao?Câu hỏi cứ lẩn quẩn trong đầu Jessica cho đến khi cô lái xe đến bệnh viện.Những điều người bác sĩ ấy nói với cô là quá sức chịu đựng. Cô cố gắng kiềm chế cảm xúc trước mặt anh ta nhưng những giọt nước mắt lại không ngừng rơi. Jessica có thể nghe thấy anh ta thở dài và giọng nói ngập ngừng an ủi.-Tôi rất tiếc!Jessica không biết phải đáp lại bác sĩ như thế nào. Cô đứng dậy, cúi chào anh ta rồi loạng choạng bước ra khỏi phòng.-Cô không sao chứ?-Tôi ổn!Jessica chắc rằng anh ta đang nhìn theo dáng mình bước đi nhưng cô không còn để ý. Cứ vô thức trở lại bãi đậu xe và lái xe về căn hộ.Jessica cứ mãi làm việc một cách vô thức, đầu óc cô vẫn còn mộng mị lắm.Jessica về nhà, mở cửa và làm vệ sinh cá nhân như một cái máy, cô hoàn toàn không có ý niệm mình đang làm cái gì cho đến khi bước vào nhà tắm.Đứng yên lặng trước vòi sen một lúc lâu, dòng nước ấm áp làm cô cảm thấy dễ chịu hơn.Những lời của vị bác sĩ lại hiện hữu trong tâm trí cô.-Jessica, chúng tôi phát hiện ra một khối u trong đầu cô. Nó đã phát triển quá lớn, không có cách nào phẫu thuật được!-Vậy là tôi sẽ chết ngay lập tức?-Không! Vẫn còn một ít thời gian!-Bao lâu?-Có lẽ là một tháng!Một tháng! Cô phải làm gì khi thời gian còn lại của mình chỉ vỏn vẹn 30 ngày?Sao chuyện này lại xảy ra với cô?Jessica ngồi bệt xuống nền gạch, tựa lưng vào tường và bật khóc nức nở.Vậy ra cơn ác mộng hôm đó là điềm báo trước! Cô thực sự săp chết!Jessica cứ ngồi đó bất động, suy nghĩ về mọi thứ cho đến khi chấp nhận sự thật này cô cảm thấy dễ chịu hơn một chút.Jessica đột ngột ra khỏi phòng tắm, cô nhanh chóng mặc quần áo rồi vội vã ra ngoài. Cô muốn gặp Tiffany! Cô nhớ cô ấy!Bây giờ đã là 12h đêm nhưng Jessica mặc kệ, cô thật sự không chịu nổi cảm giác đau khổ khi biết mình săp xa rời cõi đời này, xa rời ba mẹ, em gái và Tiffany của cô. Cô muốn dành thời gian còn lại của mình cho họ.Khi Jessica lái x era đến đoạn đường gần nhà, tim cô bỗng dưng đập thình thịch Cảm giác bất an ập đến.Con đường nửa đêm chìm trong bóng tối đáng sợ.Jessica không thể ngăn bản thân nghĩ về giấc mơ kỳ lạ đêm hôm đó.Bất thình lình, một bóng đen lao ra trước mũi xe của cô rồi nhanh chóng mất hút vào bóng tối.Ngay lập tức, một bóng đen khác lại xuất hiện.Ánh đèn xe sáng chói khiến kẻ đó nhíu mày nhìn thẳng vào trong xe Jessica.Chính là nó!Jessica bang hoàng khi nhận ra kẻ đang đứng đó là tên ác quỷ hôm nào.Vẫn dáng dấp lạnh lùng, vẫn khoát lên mình chiếc áo choàng màu đen.Jessica để ý thấy nó không chỉ có một mình. Trên tay nó đang bế một cô gái. Có lẽ là nạn nhân mới nhất đêm nay.Vì khoảng cách khá gần nên dù ở trong xe, Jessica cũng nhận ra cô gái xấu số trên tay nó mắt nhắm ngiền, người bê bết máu.Nhưng sao gương mặt cô ấy lại có vẻ rất quen thuộc?Cố gắng tập trung hướng tầm mắt đến gương mặt trắng bệch của nạn nhân, tim Jessica gần như ngừng đập khi nhận ra gương mặt người con gái cô yêu.“Là Tiffany? Không! Không thể như thế được!”………………………………………..TBC
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me