Tien Vong Giac Mo Co That
Thời gian trôi nhanh mới đó mà Ngụy Vô Tiện đã tham gia học ở Vân Thâm ba tháng, sắp tới chính là lễ kỉ niệm 10 năm thành lập trường Đại Học Vân Thâm này cho nên giáo viên chủ nhiệm mỗi lớp có trách nhiệm khuyến cáo học sinh tham gia văn nghệ ca hát diễn kịch góp vui cho trường, lớp quản trị kinh doanh mà hắn nhập học cũng không ngoại lệ.Giáo viên chủ nhiệm của khoa quản trị này chính là Nhiếp Minh Quyết, chỉ cần hắn bước vào lớp, học sinh cá biệt như Ngụy Vô Tiện cũng phải ngậm miệng yên tĩnh.Nhiếp Minh Quyết từ tốn nghiêm trang bước lên chỗ ngồi của mình giõng dạc lên tiếng." Sắp tới lớp chúng ta được chỉ đạo diễn một vở kịch về câu chuyện Công Chúa Ngủ Trong Rừng, một tháng sau sẽ tổ chức lễ kỉ niệm 10 năm thành lập trường, các em tự sắp xếp mà hoàn thành vở kịch trong thời gian sắp tới nhé "Cả lớp vừa nghe Nhiếp Minh Quyết nói xong thì lại bắt đầu xôn xao... một học sinh nữ khẽ lên tiếng." Thầy ơi, lớp chúng ta không đủ nữ sinh a "Nhiếp Minh Quyết khẽ cau mày, dựa theo cốt truyện thì sẽ có tám nàng tiên và một nàng công chúa, nhưng là cả lớp vẻn vẹn chỉ có vừa đủ tám nữ sinh." Việc này, nếu có thể thì chọn ra một nam sinh làm công chúa được chứ, các bạn nam có ý kiến gì không "Một đám nam sinh bắt đầu nhao nhao cả lên, mà Ngụy Vô Tiện bỗng nhiên nở nụ cười, Lam Vong Cơ cùng Giang Trừng khó hiểu mà nhìn tên kia đang nở nụ cười nham nhở, chốc lát lại có nữ sinh khác lên tiếng." Thầy ơi, vậy hoàng tử sẽ là ai a "" Chuyện này còn phải hỏi sao, lớp trưởng sẽ là hoàng tử a "" Đúng đúng, lớp trưởng đẹp như thế cơ mà "" Lớp trưởng, cậu làm hoàng tử đi "Một đám vừa nam vừa nữ bắt đầu nhao nhao lên mà quay sang nhìn Lam Vong Cơ lên tiếng, Lam Vong Cơ không thích chốn nhộn nhịp như thế khẽ lắc đầu, từ tốn mà chối từ." Xin lỗi, mình không thích hợp, các bạn chọn người khác nhé "Cả lớp cũng biết Lam Vong Cơ ít nói nhưng là họ cảm thấy y rất đẹp rất thích hợp với vai hoàng tử, nhưng là bỗng nhiên có một nam sinh lên tiếng." Nếu vậy hoàng tử giao cho lớp phó đi, công chúa cho lớp trưởng làm nhé, công chúa trong tác phẩm này cũng không nói chuyện đến cuối cùng gặp được hoàng tử mới nói một câu là kết thúc rồi "Lời vừa ra Ngụy Vô Tiện phụt cười thành tiếng, mà cả lớp thì nhao nhao cả lên.Ngụy Vô Tiện mặc dù bị xếp vào dạng cà lơ phất phơ cá biệt, nhưng thành tích học tập của hắn luôn ngang hàng với Lam Vong Cơ cho nên hắn ở trên lớp chính là lớp phó." Đúng đó, lớp trưởng cùng lớp phó thân nhau như vậy, hai người diễn chung đi "" Đúng vậy, đúng vậy lớp trưởng mà cải trang thành nữ chắc chắn sẽ rất đẹp, lớp trưởng yên tâm chúng tớ sẽ không để tin tức cậu giả nữ nhân lộ ra ngoài đâu a "" Đúng đó, hai người đồng ý đi nha "Giang Trừng nghe cả lớp đang xôn xao sắm vai cho Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ thì cười như mở hội, hắn khoái chí mà nhìn hai người kia đang quẫn bách với các bạn trong lớp.Lam Vong Cơ khó xử mà đưa ánh mắt cầu cứu Ngụy Vô Tiện, mà hắn nhìn y như vậy thì lại càng muốn trêu chọc y." Lam Trạm, hay là ngươi diễn cùng ta nhé, hì hì "" Ngụy Anh, thúc phụ mà biết sẽ không hay "Nhiếp Minh Quyết thì giống như đã có quyết định mà bảo cả lớp yên lặng từ tốn lên tiếng." Vong Cơ, bên phía hiệu trưởng có ta lo liệu, hiệu trưởng sẽ không biết việc này, cả lớp đều đồng ý để hai em làm nhân vật chính thì các em cũng không nên phụ sự kì vọng của mọi người, mọi chuyện cứ quyết định như vậy đi, cả lớp tan thôi, buổi sinh hoạt đến đây kết thúc "" Nhưng, thưa thầy, em...."Lam Vong Cơ còn chưa nói xong Nhiếp Minh Quyết đã khuất dạng sau lớp học, Nhiếp Minh Quyết chính là nhận được ánh mắt của đám học sinh của mình bảo mau mau mà đi ra ngoài kẻo Lam Vong Cơ từ chối, cho nên hắn ba chân bốn cẳng mà đi trước, mà Lam Vong Cơ chính là ngơ ngác mà nhìn Nhiếp Minh Quyết bỏ đi không còn bóng dáng.Ngụy Vô Tiện nhìn Lam Vong Cơ còn đang đứng ngơ ngác mà cười thành tiếng vỗ vỗ vai Lam Vong Cơ.
" Lam Trạm, dù sao cũng chỉ là một vở kịch, sẽ không có việc gì, hơn nữa ta cũng không thích diễn cùng người khác ngoại trừ ngươi "
Lời này chính là lời mà hắn nói thật, hắn ít nhất nếu muốn để hắn thật thân cận với một nam nhân mà không bài xích chính là chỉ có Lam Vong Cơ, mà nếu không phải Lam Vong Cơ hắn cũng sẽ không đồng ý diễn cái kia vở kịch.
" Ngụy Anh, ta, không được "
Ngụy Vô Tiện nghe Lam Vong Cơ từ chối cũng không sinh khí, chỉ nhẹ nhàng đứng lên nói.
" Kia hảo, nếu Lam Trạm không đồng ý, tớ cũng không đồng ý, các cậu tìm người khác đi thôi "
Lời vừa ra một đám liền nhao nhao mà rống lên.
" Không được a, lớp trưởng cậu nhận lời đi a "
" Đúng đó, ở đây chỉ có hai người cùng bí thư đoàn là nam thần a, hai người đều không đồng ý, chúng ta cũng không thể bắt ép bí thư đoàn a "
Giang Trừng vừa nghe nhấc lên tên mình liền trợn ngược mắt mà cảnh cáo mọi người, ở đây Giang Trừng tuy cũng là nam thân nhưng là hắn bản tính cáu gắt khó ở, ít nhất Lam Vong Cơ không hảo nói chuyện nhưng còn sẽ có điểm ôn nhu, mà Giang Trừng nửa điểm ôn nhu cũng không có.
Lam Vong Cơ thấy Ngụy Vô Tiện cũng nhất quyết không chịu thì cũng khó xử, lại ngại làm ảnh hưởng đến mọi người cuối cùng đành phải bất đắc dĩ mà gật đầu đồng ý, mà cả lớp được y đồng ý liền hoan hô đủ các kiểu.
" Nếu đã như vậy chúng ta cùng nhau thiết kế trang phục đi, lớp phó tớ thấy cậu rất thích thiết kế hơn nữa nhà cậu cũng là nổi tiếng nhất trong giới thời trang, giao cho cậu nhé "
Ngụy Vô Tiện hiện tại tâm tình rất tốt, hắn đang tưởng tượng Lam Vong Cơ mặc trang phục nữ nhân sẽ như thế nào, vui vẻ hớn hở mà gật đầu đồng ý với đám đồng học. Cuối cùng là mọi người cùng nhau phân chia vai bà tiên các kiểu, vua cha lại giao cho Giang Trừng đảm nhiệm, Giang Trừng dù không muốn cũng phải ủy khuất mà nhượng bộ đáp ứng với mọi người. Ai bảo hắn là bí thư đoàn là ban cán sự lớp chính là phải đi đầu trách nhiệm a.
" Lam Trạm, dù sao cũng chỉ là một vở kịch, sẽ không có việc gì, hơn nữa ta cũng không thích diễn cùng người khác ngoại trừ ngươi "
Lời này chính là lời mà hắn nói thật, hắn ít nhất nếu muốn để hắn thật thân cận với một nam nhân mà không bài xích chính là chỉ có Lam Vong Cơ, mà nếu không phải Lam Vong Cơ hắn cũng sẽ không đồng ý diễn cái kia vở kịch.
" Ngụy Anh, ta, không được "
Ngụy Vô Tiện nghe Lam Vong Cơ từ chối cũng không sinh khí, chỉ nhẹ nhàng đứng lên nói.
" Kia hảo, nếu Lam Trạm không đồng ý, tớ cũng không đồng ý, các cậu tìm người khác đi thôi "
Lời vừa ra một đám liền nhao nhao mà rống lên.
" Không được a, lớp trưởng cậu nhận lời đi a "
" Đúng đó, ở đây chỉ có hai người cùng bí thư đoàn là nam thần a, hai người đều không đồng ý, chúng ta cũng không thể bắt ép bí thư đoàn a "
Giang Trừng vừa nghe nhấc lên tên mình liền trợn ngược mắt mà cảnh cáo mọi người, ở đây Giang Trừng tuy cũng là nam thân nhưng là hắn bản tính cáu gắt khó ở, ít nhất Lam Vong Cơ không hảo nói chuyện nhưng còn sẽ có điểm ôn nhu, mà Giang Trừng nửa điểm ôn nhu cũng không có.
Lam Vong Cơ thấy Ngụy Vô Tiện cũng nhất quyết không chịu thì cũng khó xử, lại ngại làm ảnh hưởng đến mọi người cuối cùng đành phải bất đắc dĩ mà gật đầu đồng ý, mà cả lớp được y đồng ý liền hoan hô đủ các kiểu.
" Nếu đã như vậy chúng ta cùng nhau thiết kế trang phục đi, lớp phó tớ thấy cậu rất thích thiết kế hơn nữa nhà cậu cũng là nổi tiếng nhất trong giới thời trang, giao cho cậu nhé "
Ngụy Vô Tiện hiện tại tâm tình rất tốt, hắn đang tưởng tượng Lam Vong Cơ mặc trang phục nữ nhân sẽ như thế nào, vui vẻ hớn hở mà gật đầu đồng ý với đám đồng học. Cuối cùng là mọi người cùng nhau phân chia vai bà tiên các kiểu, vua cha lại giao cho Giang Trừng đảm nhiệm, Giang Trừng dù không muốn cũng phải ủy khuất mà nhượng bộ đáp ứng với mọi người. Ai bảo hắn là bí thư đoàn là ban cán sự lớp chính là phải đi đầu trách nhiệm a.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me