TruyenFull.Me

Tigeriki Lung Chung Cua Doi Ta


Anh ấy trao mũ bảo hiểm cho tôi, và chẳng chút chần chừ, tôi lập tức phóng lên xe.

Khi chúng tôi đã bỏ lại đám người đó một đoạn khá xa, một giọng nói ấm áp cất lên:

"Em có sao không?"

"Sắp showcase rồi, em muốn mình bị thương hả?"

Mất một thoáng để nhận ra đó là Riki. Tôi mới cất lời đáp

"Không sao, tôi đánh được mà."

"Phiền thật."

"Nhóc con này cũng ngầu đấy."

"Anh bảo ai nhóc đấy? Đai nâu Taekwondo của tôi đâu phải để trưng. Bảo vệ anh còn được đấy ạ!"

"Anh nghĩ anh cất đai đen đi để được em bảo vệ cũng không tồi nhỉ."

"!?..."

"Mơ đi!"

"Ôm anh chặt vào nhé."

Những con đường Seoul trải dài, điểm xuyết bởi sắc hoa anh đào.

Giữa khoảng trời đang dần buông những tia nắng cuối cùng, tôi được anh đèo qua từng con phố.

Anh lao đi trong gió, vậy mà ngồi sau lưng anh, tôi lại thấy ấm áp hơn bao giờ hết.

"Hình như anh đi hơi xa rồi nhỉ?"

"Anh cũng biết hả? Giúp hay là bắt cóc vậy?"

"Nhỡ rồi nhỉ, đi cùng anh chút nhé."

"Ơ này!?"

"Anh muốn ở cạnh em một chút."

"..."


Cùng anh băng qua từng con đường ở Seoul như gió thoảng đang mơn man tóc , cớ mà trong lộng gió tốc độ này tôi lại thấy bình yên đến lạ.

Trong lòng sa lộ đại hàn , lần đầu thật sự có một bóng lưng mang đến cho tôi cảm giác an toàn đến nhường này.

Không còn là cảm giác tự mình chống chọi với thế giới , chỉ muốn nấp sau bóng lưng này mà đợi một điều gì đó.

...

Giọng anh trầm ấm, xua đi cái lạnh đang len lỏi

"Lee Hyun Seo, em lạnh không?Anh giảm tốc nhé?"

Nghe anh hỏi, tôi chẳng nói một lời,  chỉ siết chặt vòng tay qua eo anh, vùi mặt sâu hơn vào lưng. Khẽ rúc vào ôm anh chặt hơn.

Riki như hiểu ý tôi mà chạy tăng tốc chạy nhanh hơn. Biến dải đường trên phố Seoul thành dòng chảy miên man dưới bánh xe đang lăn.

...




Anh đưa tôi về. Khoảnh khắc bóng anh dần khuất nơi cuối lối, một nỗi trống trải bất chợt ập đến, kéo theo sợi dây ký ức dường như sẽ còn vương vấn mãi về sau sự mới mẻ thoáng chốc này. Bất giác, tôi thốt lên tên anh, như níu giữ một điều gì đó sắp tan biến: "Nishimura Riki..."


...


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me