tớ sẽ bảo vệ cậu [ Twice ] [ Joengnam x Tử Hạ ]
ngày đầu tiên đi học
Sau những năm tháng yêu nhau cuối cùng hai người đã có thể về chung nhà một mái ấm hạnh phúc ấm cúng đầy ấp tiếng cười. - Myoui Joengnam! Đến giờ đi học rồi! - vâng ạ! Hôm nay là ngày đầu tiên đi học vào lớp 1 của Joengnam đứa con đầu lòng của hai người, cô bé vui lắm sắp có bạn mới rồi không chỉ thế còn được mặc đồ mới nữa. - Joengnam nhớ phải ngoan nghe chưa - dạ Tiếng người mẹ căn dặn đứa con chuẩn bị vào buổi học lớp 1. Căn dặn đủ điều sửa soạn quần áo tiện thể trao cho con một nụ hôn thế nhưng..... Lại bị đẩy ra - không được umma! - sao thế? - Mama có dậy không được trao nụ hôn đầu cho ai_ cô bé ngây thơ Người mẹ nghe xong liền đứng lên, Joengnam hiểu tiếp theo nên làm gì nhanh chóng bé đã bịt tai lại. Dùng hết sức lực của mình dồn nén bấy lâu - MYOUI MINA! EM XUỐNG ĐÂY MAU! Umma là thế hở tí là kêu Mama tội Mama không dám hó hé chuyện gì chỉ biết năn nỉ Umma tha lỗi. Joengnam suy nghĩ rằng sau này sẽ không như Mama. Làm vậy giống nô tì lắm, xinh đẹp thế này làm nô tù thì uổn. Cuối cùng Mama cũng đi xuống chỗ hai mẹ con, Mama của Joengnam đẹp lắm nha, da trắng mũi cao còn có nốt ruồi ngay mũi giống Joengnam nữa tiếc không có răng thỏ giống bé thôi. Cô bé khoanh tay ngẫm nghĩ về nhan sắc của mình và hạnh phúc của mình sau này sẽ ra sao. Trong khi Mama đang nghe mắng đến đen mặt, kết quả là trễ giờ học ರ_ರ- tại hai người hết đó làm con trễ giờ rồi- con nít bây giờ ghê thiệt- đúng đó bắt lỗi bố mẹ luôn cơ - im lặng và lái xe đi - Nayeon, em biết lỗi rồi mà lát em dẫn chị đi ăn nhé- vậy thì được Xe đậu xe trước cổng trường khỏi phải nói Joengnam được chào đón như thế nào, nhiều bạn gái bao quanh, người đòi cầm cặp hộ, người mua bánh, người mua nước, nhiều vô kể. Myoui Joengnam có số đào hoa từ bé, nhờ địa vị gia đình chưa kể khuôn mặt ưa nhìn thần thái lạnh lùng thanh lịch trưởng thành thêm cái răng thỏ đáng yêu mỗi khi cười của bé làm biết bao nhiêu học sinh trong trường cứ ngắm nhìn muốn bắt chuyện. Không cần Mama hay Umma dắt vào lớp, Joengnam đã lớn rồi Joengnam tự tìm lớp được. Ung dung đeo cặp trên vai tự tin đi vào lớp dù có nhiều người bao vây xung quanh, Joengnam vẫn không quan tâm. Lớp 1A2 -Sao lớp này đông thế? _ giáo viên chủ nhiệm - lớp cô có học sinh không những lớp kia không thấy ai_ thầy hiệu trưởng Đến thầy cũng bàng hoàng khi lớp 1A2 lại tập hợp đủ học sinh của trường vì có Joengnam nên lớp đông đến nỗi không có chổ ngồi. -các em đi về lớp đi nào_ thầy hiệu trưởng - em muốn ở lại với Joengnam_ học sinh A- em nữa_học sinhB -...... Thầy hiệu trưởng phải rất vất vả lắm mới đem những học sinh khác về lớp học. Ngày đầu tiên của Joengnam cũng không đến nỗi tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me