Toi Lai Pha Hong Cau Chuyen Kinh Di Cua Thay Giao Vo Han Du Ngu
"Ta..."Đến lúc này Lâm Dị mới ý thức được chính mình hỏi có phần đường đột.Nếu không nghĩ ra lý do để qua loa che giấu, chỉ sợ Tôn lão sư sẽ quay lại báo cho Hội Học Sinh, tình cảnh của cậu chắc chắn cực kỳ khó xử."Ta thấy hai cái tên này ở thế giới Quy Tắc." Lâm Dị đành phải giải thích, nói mình từng tiến vào Quy Tắc thế giới hai lần: "Xin lỗi Tôn lão sư, lúc đang học em làm việc riêng. Vừa rồi như người mất hồn nên viết lại hai cái tên, phát hiện thầy dường như quen biết, nên mới vội vàng đuổi theo hỏi một chút."Cậu lại bổ sung: "Chỉ là vì thấy cùng họ Lâm với Lâm Quyến, em mới tò mò thôi, không có ý gì khác."Nói xong, Lâm Dị chắp tay cầu khẩn: "Tôn lão sư, em đã ký hiệp nghị bảo mật với Hội Học Sinh, không được tiết lộ chuyện Quy Tắc thế giới. Thầy có thể giữ bí mật giúp em không?"Thấy cậu nói rất chân thật, lại nghĩ đến vị chủ tịch đương nhiệm Hội Học Sinh, Tôn lão sư gật đầu."Cảm ơn thầy." Lâm Dị thở phào.Tôn lão sư dặn: "Nhưng ký hiệp nghị bảo mật thì phải tuân thủ. Thầy có thể không tiết lộ, nhưng đổi lại người khác thì chưa chắc. Rất nhiều chuyện một khi truyền ra sẽ gây hoảng loạn, mà Hội Học Sinh trừng phạt việc phá vỡ trật tự vô cùng nghiêm khắc.""Em biết rồi, sẽ không tái phạm nữa." Lâm Dị ngoan ngoãn đáp.Đến căn-tin, Lâm Dị lại lạc mất chỗ ngồi cùng Cao Phong, chỉ đành ăn chung với Trình Dương.Trình Dương chưa động đũa, cố ý chờ Lâm Dị:
"Hiểu hết chưa?" Hắn đưa đũa cho cậu."Cũng... cũng tạm." Lâm Dị cười gượng.Trình Dương than thở: "Tế bào thôi mà khó thế à? Đến cả Lâm Dị huynh cũng không chắc thì bọn mình biết làm sao."Hắn nghĩ ngược lại cũng thấy dễ chịu hơn – đã không biết thì thôi, ít ra cả nhóm cùng nhau "không biết" cũng chẳng tệ.Lâm Dị "ừ" một tiếng, cúi đầu ăn, trong lòng lại đầy suy nghĩ, ăn mà chẳng biết ngon. Trình Dương đợi lâu quá, thành ra ăn thêm hẳn hai bát cơm.Ăn dở chừng, có người thúc giục: "Nhanh rời đi đi."Ngẩng đầu, Lâm Dị thấy mấy học trưởng Hội Học Sinh đang cầm giấy bút, vừa ký lục cái gì đó vừa ra hiệu bọn họ đi nhanh."Được được, bọn em đi ngay." Trình Dương lớn giọng đáp.Lâm Dị vội nuốt miếng cơm cuối, kết quả suýt sặc. Cùng Trình Dương rời đi, cậu vẫn tò mò liếc trộm nội dung trong tay học trưởng.5-3 quy tắc xuất hiện: 28%
5-3 quy tắc cuốn vào: 1%Trình Dương cũng thấy. Vừa ra khỏi căn-tin, hắn mở giao diện vườn trường, nhỏ giọng: "5-3 quy tắc vốn có ứng đối biện pháp, Hội Học Sinh ký chép số liệu này để làm gì?"Chợt nghĩ tới khả năng đáng sợ, Trình Dương run rẩy: "Chẳng lẽ ứng đối biện pháp vô hiệu rồi?!""Không đâu." Lâm Dị lắc đầu, phân tích: "Nếu thật mất hiệu lực, bọn họ đâu chỉ đơn giản ký lục. Chắc là đang lấy số liệu để tính toán gì đó.""Tính gì?" Trình Dương đoán bừa: "Không lẽ là tiêu chuẩn quái vật chọn người bị cuốn vào?"Lâm Dị suy: "Có lẽ là xác suất tuần tra đội bị quái vật chọn bám vào.""Ha..." Trình Dương nhớ tới gì đó, cười gian: "Tin nhắn quả là hữu ích!"Ngược lại, Lâm Dị thoáng hối hận – lẽ ra nên chờ thêm chút nữa mới gửi tin cho Tần Châu. Nếu thế, lúc Tần Châu rơi vào trạng thái mệt mỏi, cậu có thể tranh thủ nghiệm chứng lời Tôn lão sư nói.Đang nghĩ, Lâm Dị bỗng dừng chân."Sao vậy?" Trình Dương hỏi."Học trưởng từng nói, ký bảo mật hiệp nghị xong có thể gia nhập tuần tra đội, đúng không?""Đúng rồi."Ý nghĩ lóe lên – Lâm Dị muốn vào Hội Học Sinh, hơn nữa là tuần tra đội.Trần Tiến Nam cũng là Hội Học Sinh, nhưng biết chẳng bao nhiêu. Tuần tra đội thì khác – đó là trung tâm cốt lõi. Nếu vào được, không chỉ có thể chính danh tiến vào Quy Tắc thế giới, mà còn có cơ hội tiếp cận hồ sơ nội bộ.Tôn lão sư từng nhắc: Viên Viện cũng là thành viên Hội Học Sinh.Như vậy chắc chắn Hội Học Sinh lưu trữ tư liệu liên quan đến Viên Viện.Lâm Dị cảm thấy sớm muộn gì Tần Châu cũng tra ra manh mối về mình. Trốn tránh cũng vô ích, chi bằng nhân lúc chưa bị phát hiện triệt để mà tranh thủ tìm hiểu trước.Đây vốn là mục đích cậu đến Đại học Phi Tự Nhiên Công Trình.Trở lại ký túc, Lâm Dị thử liên hệ Âu Oánh. Khi trước, Âu Oánh đã mở quyền cho cậu gọi thẳng.Cậu run tay nhắn: "Học tỷ, giờ chị có bận không?""Cũng rảnh, có chuyện gì?""Em... muốn gia nhập tuần tra đội.""Đương nhiên là được." Âu Oánh vốn biết rõ thực lực của cậu, liền mỉm cười: "Chiều nay tan học tới phòng B-101 tìm chị. Trước điền biểu, rồi chị sẽ giải thích cụ thể.""Cảm ơn học tỷ đã phiền lòng.""Đừng khách sáo."Chiều, xong hai tiết học, Lâm Dị giao tập cho Trình Dương nhờ mang về. Trình Dương đồng ý ngay: "Giờ mới hiểu học bá vì sao học giỏi. Cậu đúng là xứng đáng mà."Lâm Dị cũng không giấu, nói thẳng ý định gia nhập tuần tra đội.Trình Dương sốc, nhưng nghĩ lại thì thấy hợp lý. Hắn cũng muốn theo, nhưng nhớ lời Âu Oánh – một thế giới Quy Tắc chỉ cử được một thành viên tuần tra đi cùng nhóm bị cuốn vào. Biết rõ thực lực của mình, hắn không dám mơ, đành ủng hộ bạn:
"Được, tối nay để tôi mang cơm cho cậu.""Ừ.""Trứng luộc nước trà nhé?""Tối ăn trứng kho.""Được! Ba quả đủ chứ?""Đủ rồi."Trên đường đi, Lâm Dị tự thôi miên: Tần Châu không đáng sợ, không hề đáng sợ, một chút cũng không.Tới B-101, cậu gõ cửa, thò đầu vào: "Âu Oánh học tỷ."Trong phòng chỉ có Âu Oánh và phó đội trưởng, không thấy Tần Châu."Vào đi." Âu Oánh vẫy tay."Chào học tỷ, chào học trưởng."Âu Oánh đưa cho cậu một tập tài liệu: "Ngồi xuống xem trước. Đây là số liệu mười năm gần đây của tuần tra đội. Xem xong hãy quyết định."Trong đó ghi thương vong, cùng danh sách 35 đội trưởng trong 10 năm. Người sống sót duy nhất – Tần Châu.Âu Oánh nói thật: "Nhiệm kỳ dài nhất là La Diệc, gần hai năm. Còn lại đều chết. Chỉ Châu ca còn sống."Lâm Dị rùng mình.Phó đội trưởng bổ sung: "Nguy hiểm cực lớn, cậu hẳn rõ. Để giảm thương vong, mỗi người muốn vào đều phải qua khảo hạch. Những lần trước cậu đều đi cùng Châu ca hoặc thành viên trung tâm, khó đánh giá năng lực cá nhân. Vậy nên phải thử riêng.""Vâng. Khảo hạch là thế nào?"Phó đội trưởng mở giao diện vườn trường, đẩy tới trước mặt cậu. Trên đó có đánh dấu màu phân loại độ khó của các quy tắc."Cậu phải một mình tiến vào một thế giới Quy Tắc. Đừng lo, sẽ không phải loại quá nguy hiểm chưa có biện pháp ứng đối. Chúng tôi sẽ cho cậu gợi ý sơ lược về quy tắc tử vong. Thành tích dựa vào việc cậu sống được bao lâu, có thoát ra không."Ông nói thẳng: "Nhưng cũng phải nhớ – khảo hạch này có thể chết thật."Lâm Dị gật đầu."Nếu không vấn đề, chọn quy tắc rồi ký vào báo danh biểu này.""Được."Cậu cúi xuống lật xem. Những quy tắc quen thuộc như 7-7, 2-6 đều đã biến thành "Vô".Lần lượt đến trang cuối, cậu bắt gặp một cái tên viết tay:16-8: ?Xuất hiện ngày: 29/8Số lần: 2Địa điểm: Phòng y tế *2Tình huống: Chưa rõXử lý: Tạm không xử lýNét mực còn mới."Đây là quy tắc mới, vừa xuất hiện ngày khai giảng." Âu Oánh giải thích."Em có thể chọn cái này không?""Không được." Cô lắc đầu. "Nó chưa được xử lý, coi như 'đãi bổ sung quy tắc'. Cho dù chị đồng ý thì Châu ca cũng không. Cái này Châu ca định dùng để thực nghiệm.""Thực nghiệm?""Ừ. Châu ca phỏng đoán: quái vật 2-6 có thể chọn người theo mức độ mạnh yếu. 2-6 quy tắc bản thân không khó, khó ở chỗ quái vật kia luôn chọn trúng người mạnh nhất. Có thể là do nó tồn tại quá lâu nên năng lực càng ngày càng lớn. 16-8 sẽ được dùng để nghiệm chứng giả thuyết này.""Vậy học trưởng định làm sao?""Châu ca sẽ cùng một thành viên tuần tra khác vào 16-8."Lâm Dị mím môi: "Người đó đã có chưa? Nếu chưa... có thể là em không?"
"Hiểu hết chưa?" Hắn đưa đũa cho cậu."Cũng... cũng tạm." Lâm Dị cười gượng.Trình Dương than thở: "Tế bào thôi mà khó thế à? Đến cả Lâm Dị huynh cũng không chắc thì bọn mình biết làm sao."Hắn nghĩ ngược lại cũng thấy dễ chịu hơn – đã không biết thì thôi, ít ra cả nhóm cùng nhau "không biết" cũng chẳng tệ.Lâm Dị "ừ" một tiếng, cúi đầu ăn, trong lòng lại đầy suy nghĩ, ăn mà chẳng biết ngon. Trình Dương đợi lâu quá, thành ra ăn thêm hẳn hai bát cơm.Ăn dở chừng, có người thúc giục: "Nhanh rời đi đi."Ngẩng đầu, Lâm Dị thấy mấy học trưởng Hội Học Sinh đang cầm giấy bút, vừa ký lục cái gì đó vừa ra hiệu bọn họ đi nhanh."Được được, bọn em đi ngay." Trình Dương lớn giọng đáp.Lâm Dị vội nuốt miếng cơm cuối, kết quả suýt sặc. Cùng Trình Dương rời đi, cậu vẫn tò mò liếc trộm nội dung trong tay học trưởng.5-3 quy tắc xuất hiện: 28%
5-3 quy tắc cuốn vào: 1%Trình Dương cũng thấy. Vừa ra khỏi căn-tin, hắn mở giao diện vườn trường, nhỏ giọng: "5-3 quy tắc vốn có ứng đối biện pháp, Hội Học Sinh ký chép số liệu này để làm gì?"Chợt nghĩ tới khả năng đáng sợ, Trình Dương run rẩy: "Chẳng lẽ ứng đối biện pháp vô hiệu rồi?!""Không đâu." Lâm Dị lắc đầu, phân tích: "Nếu thật mất hiệu lực, bọn họ đâu chỉ đơn giản ký lục. Chắc là đang lấy số liệu để tính toán gì đó.""Tính gì?" Trình Dương đoán bừa: "Không lẽ là tiêu chuẩn quái vật chọn người bị cuốn vào?"Lâm Dị suy: "Có lẽ là xác suất tuần tra đội bị quái vật chọn bám vào.""Ha..." Trình Dương nhớ tới gì đó, cười gian: "Tin nhắn quả là hữu ích!"Ngược lại, Lâm Dị thoáng hối hận – lẽ ra nên chờ thêm chút nữa mới gửi tin cho Tần Châu. Nếu thế, lúc Tần Châu rơi vào trạng thái mệt mỏi, cậu có thể tranh thủ nghiệm chứng lời Tôn lão sư nói.Đang nghĩ, Lâm Dị bỗng dừng chân."Sao vậy?" Trình Dương hỏi."Học trưởng từng nói, ký bảo mật hiệp nghị xong có thể gia nhập tuần tra đội, đúng không?""Đúng rồi."Ý nghĩ lóe lên – Lâm Dị muốn vào Hội Học Sinh, hơn nữa là tuần tra đội.Trần Tiến Nam cũng là Hội Học Sinh, nhưng biết chẳng bao nhiêu. Tuần tra đội thì khác – đó là trung tâm cốt lõi. Nếu vào được, không chỉ có thể chính danh tiến vào Quy Tắc thế giới, mà còn có cơ hội tiếp cận hồ sơ nội bộ.Tôn lão sư từng nhắc: Viên Viện cũng là thành viên Hội Học Sinh.Như vậy chắc chắn Hội Học Sinh lưu trữ tư liệu liên quan đến Viên Viện.Lâm Dị cảm thấy sớm muộn gì Tần Châu cũng tra ra manh mối về mình. Trốn tránh cũng vô ích, chi bằng nhân lúc chưa bị phát hiện triệt để mà tranh thủ tìm hiểu trước.Đây vốn là mục đích cậu đến Đại học Phi Tự Nhiên Công Trình.Trở lại ký túc, Lâm Dị thử liên hệ Âu Oánh. Khi trước, Âu Oánh đã mở quyền cho cậu gọi thẳng.Cậu run tay nhắn: "Học tỷ, giờ chị có bận không?""Cũng rảnh, có chuyện gì?""Em... muốn gia nhập tuần tra đội.""Đương nhiên là được." Âu Oánh vốn biết rõ thực lực của cậu, liền mỉm cười: "Chiều nay tan học tới phòng B-101 tìm chị. Trước điền biểu, rồi chị sẽ giải thích cụ thể.""Cảm ơn học tỷ đã phiền lòng.""Đừng khách sáo."Chiều, xong hai tiết học, Lâm Dị giao tập cho Trình Dương nhờ mang về. Trình Dương đồng ý ngay: "Giờ mới hiểu học bá vì sao học giỏi. Cậu đúng là xứng đáng mà."Lâm Dị cũng không giấu, nói thẳng ý định gia nhập tuần tra đội.Trình Dương sốc, nhưng nghĩ lại thì thấy hợp lý. Hắn cũng muốn theo, nhưng nhớ lời Âu Oánh – một thế giới Quy Tắc chỉ cử được một thành viên tuần tra đi cùng nhóm bị cuốn vào. Biết rõ thực lực của mình, hắn không dám mơ, đành ủng hộ bạn:
"Được, tối nay để tôi mang cơm cho cậu.""Ừ.""Trứng luộc nước trà nhé?""Tối ăn trứng kho.""Được! Ba quả đủ chứ?""Đủ rồi."Trên đường đi, Lâm Dị tự thôi miên: Tần Châu không đáng sợ, không hề đáng sợ, một chút cũng không.Tới B-101, cậu gõ cửa, thò đầu vào: "Âu Oánh học tỷ."Trong phòng chỉ có Âu Oánh và phó đội trưởng, không thấy Tần Châu."Vào đi." Âu Oánh vẫy tay."Chào học tỷ, chào học trưởng."Âu Oánh đưa cho cậu một tập tài liệu: "Ngồi xuống xem trước. Đây là số liệu mười năm gần đây của tuần tra đội. Xem xong hãy quyết định."Trong đó ghi thương vong, cùng danh sách 35 đội trưởng trong 10 năm. Người sống sót duy nhất – Tần Châu.Âu Oánh nói thật: "Nhiệm kỳ dài nhất là La Diệc, gần hai năm. Còn lại đều chết. Chỉ Châu ca còn sống."Lâm Dị rùng mình.Phó đội trưởng bổ sung: "Nguy hiểm cực lớn, cậu hẳn rõ. Để giảm thương vong, mỗi người muốn vào đều phải qua khảo hạch. Những lần trước cậu đều đi cùng Châu ca hoặc thành viên trung tâm, khó đánh giá năng lực cá nhân. Vậy nên phải thử riêng.""Vâng. Khảo hạch là thế nào?"Phó đội trưởng mở giao diện vườn trường, đẩy tới trước mặt cậu. Trên đó có đánh dấu màu phân loại độ khó của các quy tắc."Cậu phải một mình tiến vào một thế giới Quy Tắc. Đừng lo, sẽ không phải loại quá nguy hiểm chưa có biện pháp ứng đối. Chúng tôi sẽ cho cậu gợi ý sơ lược về quy tắc tử vong. Thành tích dựa vào việc cậu sống được bao lâu, có thoát ra không."Ông nói thẳng: "Nhưng cũng phải nhớ – khảo hạch này có thể chết thật."Lâm Dị gật đầu."Nếu không vấn đề, chọn quy tắc rồi ký vào báo danh biểu này.""Được."Cậu cúi xuống lật xem. Những quy tắc quen thuộc như 7-7, 2-6 đều đã biến thành "Vô".Lần lượt đến trang cuối, cậu bắt gặp một cái tên viết tay:16-8: ?Xuất hiện ngày: 29/8Số lần: 2Địa điểm: Phòng y tế *2Tình huống: Chưa rõXử lý: Tạm không xử lýNét mực còn mới."Đây là quy tắc mới, vừa xuất hiện ngày khai giảng." Âu Oánh giải thích."Em có thể chọn cái này không?""Không được." Cô lắc đầu. "Nó chưa được xử lý, coi như 'đãi bổ sung quy tắc'. Cho dù chị đồng ý thì Châu ca cũng không. Cái này Châu ca định dùng để thực nghiệm.""Thực nghiệm?""Ừ. Châu ca phỏng đoán: quái vật 2-6 có thể chọn người theo mức độ mạnh yếu. 2-6 quy tắc bản thân không khó, khó ở chỗ quái vật kia luôn chọn trúng người mạnh nhất. Có thể là do nó tồn tại quá lâu nên năng lực càng ngày càng lớn. 16-8 sẽ được dùng để nghiệm chứng giả thuyết này.""Vậy học trưởng định làm sao?""Châu ca sẽ cùng một thành viên tuần tra khác vào 16-8."Lâm Dị mím môi: "Người đó đã có chưa? Nếu chưa... có thể là em không?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me