Tokyorevenger Oc Xuyen Vao Truyen U Vay Thi Phai That Ngau Moi Duoc
King Kong-Tới liền đây!-Cô vội buộc gọi mái tóc của mình rồi nhanh chân chạy ra phía cửa.Takemicchi đến,cậu đứng trước nhà cô dưới cơn mưa tầm tã.Ayako vội vã giấu nhẹm Shinichiro lên tầng 4 rồi chạy ra mở cửa cho Takemicchi vào,cậu bước vào nhà với cơ thể ướt đầm vì nước mưa.Cô cũng không chần chờ mà đưa cho Take một cái khăn để lau người,cậu co ro ngồi trên ghế và cô thì rót cho Take một ly trà ấm để uống cho ấm người.-Sao mưa mà không mang theo dù?Mà mày mới đi đâu về hả?-Aya-Tao đang đi dạo thì trời mưa,cùng lúc cũng có chuyện muốn nói với mày.-Take-Nói đi.-Aya-Tại sao mày lại chọn đội đối địch của Toman. Và đặc biệt hơn là lại chọn cùng phe với Kisaki?-Takemicchi nghiêm mặt nhìn cô.Ayako đảo mắt một vòng,đây là thói quen mỗi lần cô đang suy nghĩ và lên kế hoạch.-Vì tương lai thôi.-Aya sau một hồi ngẫm nghĩ thì nói.-Nhắc về tương lai...mày nói rằng mày ở một tương lai xa hơn nhưng rõ ràng trong tương lai của tao thì mày đã chết và tương lai của mày chấm dứt tại đó,...vậy làm sao mày có thể đến từ tương lai xa hơn được chứ?-Takemicchi.Tay cô nắm chặt thành ghế,mồ hôi hột bắt đầu chảy...cô là đã bị cậu nói trúng tim đen rồi.-Chuyện đó...-Cô mấp máy vài lời.-Tao cần biết rõ vì bây giờ mọi thứ đang rối tung cả lên.-Take-Có chắc là mày sẽ ổn nếu tao nói ra chứ?-Cô đảo mắt sang chỗ khác,có chút lo lắng.-Ổn mà.-TakeCô nắm hai bàn tay đang run của mình lại rồi bắt đầu nói ra,cô cảm thấy lạ...vì sao loạt cảm xúc lo lắng này lại không xuất hiện khi cô nói chuyện này với Emma và Shinichiro?Tại sao?
Có lẽ...có lẽ là do cô luôn nghĩ Takemicchi chưa sẵn sàng đón nhận chuyện này?Hoặc là do hào quanh nhân vật chính của Takemicchi...?
Sự yên tĩnh đến lạ kì bao quanh căn nhà to lớn,Shinichiro bị lôi lên tầng trên lúc anh ú ớ vẫn chưa hiểu chuyện gì.Nay anh ngồi bên ban công và nhìn xuống khu nhà mà cô ở...nó vắng và yên tĩnh đến đáng sợ nhưng lại mang đến cảm giác ấm áp và bình yên.Bản thân Shinichiro cũng không biết vì sao anh lại cảm thấy như vậy.Anh cảm thấy vậy vì cảm thấy được sự ấm áp của dương giới và vui vì được sống,được trở lại và được tiếp tục âm thầm quan sát những người em từ lâu nay đã không gặp hay là vì đơn giản là do anh đang sống cùng người mình thích?Anh không biết cái cảm giác chớm nở đang rạo rực trong lòng mình là gì cả.Shinichiro định hút thuốc nhưng anh lại nhớ cái cảm giác mà cô mắng anh khi chỉ vừa châm ngòi điếu thuốc lúc anh đang ngồi xem TV.Anh thay vì thấy khó chịu hay bực bội như những người khác thì lại cảm thấy có chút xứng...-Có lẽ mình phải cai thuốc thật rồi...không tốt cho sức khỏe.-Shinichiro thả cho điếu thuốc rơi tự do.Anh nhìn theo điếu thuốc đang cháy đang rơi bẹp xuống đất.
-Vậy là đủ rồi.-Takemicchi dựa người về phía sau thành ghế và thở dài một hơi.Sau khi nghe câu chuyện của cô.Đầu óc của Takemicchi đã rối lại càng rối hơn.Nào là phù thủy,nào là xuyên không,nào là phép thuật,...rốt cuộc thì Ayako còn giấu bao nhiêu chuyện nữa?!-Vậy...chuyện đó...-Aya-Có lẽ tao đã đánh giá sai mày rồi...-Takemicchi trả cô cái khăn rồi quay đi.-ý mày là gì?-Aya-Không gì cả.-Takemicchi-Nếu muốn cạch mặt tao từ bây giờ thì tao vẫn còn chút chuyện nói với mày.-Aya-Nói đi.-Take-Thứ 6 tuần này hãy trốn cho kĩ...đừng để người của Thiên Trúc tìm được bất kì người nào của Toman vì nếu bắt gặp được dù chỉ một người thì tao không đảm bảo được hậu quả sẽ toàn vẹn cho Toman đâu.-Aya-...-Takemicchi không nói gì mà tiếp tục bước đi.Đến khi cậu khuất bóng thì cô mới khẽ nói...-Một chút ân tình cuối cùng...làm ơn đừng ra ngoài,tao không muốn chiến đấu với mày.-Aya mím môi.
The next day-Cuối cùng cũng đến thời khắc này....Mucho và Sanzu.Giờ thì ai mới là kẻ phản bội nhỉ?-Cô ngồi trên hàng ghế thiên vương và ngồi trên cao nhìn xuống phía bục dưới.Mucho và Sanzu đã tạo phản Toman cũng như đã thêm vào Thiên Trúc những thành viên của ngũ phiên đội.Có lẽ lúc trước hắn là cấp cao hơn cô đấy và lúc đó cô chỉ là tên lính quèn của phân đội 2 thôi nhưng nay đã khác,bởi vậy nên mới có câu "Đừng bao giờ khinh thường người khác",giờ thì bất ngờ chưa.Sanzu từng bắt cóc cô chỉ để bắt ép cô rời Toman.Nay cô rời rồi thì lại rời theo người đồng đội của hắn,thật lực cười.Chắc sẽ có ngày nào đó không xa thì hắn sẽ ép cô rời Thiên Trúc quá...-Cà khịa ghê dữ vậy?Bộ ghét nhau lắm hả?-Rindou.-Đâu,"thương" còn không hết.-Aya-Á à,thì ra em đi thương thằng này mà không thương tôi đúng không?-Ran-Ủa anh?-Cô nhăn mặt-Nhma hai người đến gặp Aya làm gì?-Kakuchou từ đâu thù lù xuất hiện.Hai người kia nhìn nhau một hồi,đắn đo suy nghĩ một hồi rồi nói:-Tụi tao muốn dưới trướng của mày...Fuyushi Ayako.-Sanzu-Hả?
Có lẽ...có lẽ là do cô luôn nghĩ Takemicchi chưa sẵn sàng đón nhận chuyện này?Hoặc là do hào quanh nhân vật chính của Takemicchi...?
Sự yên tĩnh đến lạ kì bao quanh căn nhà to lớn,Shinichiro bị lôi lên tầng trên lúc anh ú ớ vẫn chưa hiểu chuyện gì.Nay anh ngồi bên ban công và nhìn xuống khu nhà mà cô ở...nó vắng và yên tĩnh đến đáng sợ nhưng lại mang đến cảm giác ấm áp và bình yên.Bản thân Shinichiro cũng không biết vì sao anh lại cảm thấy như vậy.Anh cảm thấy vậy vì cảm thấy được sự ấm áp của dương giới và vui vì được sống,được trở lại và được tiếp tục âm thầm quan sát những người em từ lâu nay đã không gặp hay là vì đơn giản là do anh đang sống cùng người mình thích?Anh không biết cái cảm giác chớm nở đang rạo rực trong lòng mình là gì cả.Shinichiro định hút thuốc nhưng anh lại nhớ cái cảm giác mà cô mắng anh khi chỉ vừa châm ngòi điếu thuốc lúc anh đang ngồi xem TV.Anh thay vì thấy khó chịu hay bực bội như những người khác thì lại cảm thấy có chút xứng...-Có lẽ mình phải cai thuốc thật rồi...không tốt cho sức khỏe.-Shinichiro thả cho điếu thuốc rơi tự do.Anh nhìn theo điếu thuốc đang cháy đang rơi bẹp xuống đất.
-Vậy là đủ rồi.-Takemicchi dựa người về phía sau thành ghế và thở dài một hơi.Sau khi nghe câu chuyện của cô.Đầu óc của Takemicchi đã rối lại càng rối hơn.Nào là phù thủy,nào là xuyên không,nào là phép thuật,...rốt cuộc thì Ayako còn giấu bao nhiêu chuyện nữa?!-Vậy...chuyện đó...-Aya-Có lẽ tao đã đánh giá sai mày rồi...-Takemicchi trả cô cái khăn rồi quay đi.-ý mày là gì?-Aya-Không gì cả.-Takemicchi-Nếu muốn cạch mặt tao từ bây giờ thì tao vẫn còn chút chuyện nói với mày.-Aya-Nói đi.-Take-Thứ 6 tuần này hãy trốn cho kĩ...đừng để người của Thiên Trúc tìm được bất kì người nào của Toman vì nếu bắt gặp được dù chỉ một người thì tao không đảm bảo được hậu quả sẽ toàn vẹn cho Toman đâu.-Aya-...-Takemicchi không nói gì mà tiếp tục bước đi.Đến khi cậu khuất bóng thì cô mới khẽ nói...-Một chút ân tình cuối cùng...làm ơn đừng ra ngoài,tao không muốn chiến đấu với mày.-Aya mím môi.
The next day-Cuối cùng cũng đến thời khắc này....Mucho và Sanzu.Giờ thì ai mới là kẻ phản bội nhỉ?-Cô ngồi trên hàng ghế thiên vương và ngồi trên cao nhìn xuống phía bục dưới.Mucho và Sanzu đã tạo phản Toman cũng như đã thêm vào Thiên Trúc những thành viên của ngũ phiên đội.Có lẽ lúc trước hắn là cấp cao hơn cô đấy và lúc đó cô chỉ là tên lính quèn của phân đội 2 thôi nhưng nay đã khác,bởi vậy nên mới có câu "Đừng bao giờ khinh thường người khác",giờ thì bất ngờ chưa.Sanzu từng bắt cóc cô chỉ để bắt ép cô rời Toman.Nay cô rời rồi thì lại rời theo người đồng đội của hắn,thật lực cười.Chắc sẽ có ngày nào đó không xa thì hắn sẽ ép cô rời Thiên Trúc quá...-Cà khịa ghê dữ vậy?Bộ ghét nhau lắm hả?-Rindou.-Đâu,"thương" còn không hết.-Aya-Á à,thì ra em đi thương thằng này mà không thương tôi đúng không?-Ran-Ủa anh?-Cô nhăn mặt-Nhma hai người đến gặp Aya làm gì?-Kakuchou từ đâu thù lù xuất hiện.Hai người kia nhìn nhau một hồi,đắn đo suy nghĩ một hồi rồi nói:-Tụi tao muốn dưới trướng của mày...Fuyushi Ayako.-Sanzu-Hả?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me