Tomriddle Mong Cu Tinh Say
London 1942
Những tiếng va đập chát chúa vang lên bên kia vách tường mỏng dính, những mảng vữa bắt đầu rơi xuống trắng xóa như tuyết, những đám bụi mù mịt bay khắp phòng khiến người ta phải ho sặc sụa. Bên kia căn phòng, đối diện bức tường cũ kỹ là một chiếc giường nhỏ, trên chiếc giường là một đống chăn gối cũ mèm, cũ đến nỗi người ta không thể nhìn ra màu sắc ban đầu của nó là gì. Trên giường, một thân hình cao lớn nằm trên chiếc giường nhỏ, trông vừa chật chội vừa thảm hại.
Tom Riddle nhìn chằm chằm lên trần nhà mốc meo, mắt không chớp lấy một giây. Đôi môi mỏng của hắn mím lại, bàn tay phải nắm chặt lấy cây đũa phép, cổ tay nổi lên những đoạn gân xanh, rõ ràng là hắn đang cố kìm nén bản thân không tung một bùa chú vào mặt của kẻ đang gây ra thứ hỗn độn trong phòng hắn.Ở căn phòng bên kia, phòng ngủ của thằng nhãi ranh Noah Hylers, một thằng nhãi ngu ngốc đần độn chỉ biết nịnh nọt đám nhân viên già để lấy thêm chút đồ ăn thừa.Tom cố gắng kiềm chế cơn giận dữ đang không ngừng sục sôi trong máu hắn, cố tự ngăn bản thân không ếm một thứ bùa chú độc địa nào đó lên thằng ranh kia. Nếu hắn vẫn muốn quay lại Hogwarts khi mùa hè kết thúc, hắn phải cố hơn nữa trong việc kiềm chế cơn giận, việc được nuông chiều, ca tụng quá mức ở Hogwarts đã khiến hắn quên đi cách đóng giả là một đứa trẻ ngoan ngoãn, vâng lời.Việc quay trở lại trại trẻ mồ côi rách nát này vào mùa hè hàng năm thực sự là một cực hình đối với hắn. Dù là một học sinh cực kỳ ưu tú của Học viện Ma thuật và Pháp thuật Hogwarts, nhưng Tom vẫn không thể trốn tránh được hiện thực tàn khốc, hắn phải quay trở về nơi mà mọi người gọi là "nhà của Tom", một trại trẻ mồ côi cũ nát và nghèo nàn ở một góc của London.Vài phút sau, tiếng ồn ào thô lỗ ở phòng bên cạnh cũng chịu lắng xuống, đám bụi không còn bay khắp phòng nữa. Căn phòng nhỏ của Tom cuối cùng cũng chìm vào yên tĩnh. Lúc này, hắn mới chịu buông lỏng chiếc đũa phép trên tay xuống, cảm thấy cánh tay phải của mình mỏi nhừ vì dùng lực trong một thời gian, Tom đứng dậy khỏi giường, bước đến chỗ bàn học chắp vá bằng nhiều loại gỗ, bên cạnh cửa sổ. Trên chiếc bàn là những đống sách bùa chú cùng những tờ giấy da kín chữ mà Tom đã dành hàng giờ để hoàn thành bài luận mùa hè của mình. Dù tâm trạng của hắn có tồi tệ ra sao khi ở nơi này, hắn vẫn phải hoàn thành bài tập nếu vẫn muốn giữ vững phong độ học sinh ưu tú của mình.Tom đưa tay ra cất gọn đống bài luận lại, từ trong đống giấy kín chữ đó, hắn lấy ra một tờ giấy da được cuộn chặt lại. Hắn từ từ mở nó ra, nhìn những nét bút nghiêng nghiêng cẩn thận trên đó, đôi mắt đen sâu thẳm của hắn lóe lên. Hắn cầm lấy tờ giấy, bật đèn bàn lên, thứ ánh sáng màu vàng chiếu rõ những hàng chữ nghiêng nghiêng thẳng tắp trên giấy da. Trên tờ giấy da là một danh sách dài những cái tên như:Huyền thoại Hogwarts: Lịch sử trăm năm của cái nôi phép thuật Anh Quốc.Những người thừa kế vĩ đại của HogwartsSalazar Slytherin: Một huyền thoại hay một tên độc tàiVà một hàng dài những cái tên khác được viết trên tờ giấy da. Tom nhìn lướt qua bản danh sách một lúc rồi cẩn thận cất vào trong rương đồ đang để mở của mình.Đây là bản danh sách những cuốn sách mà hắn có thể tìm được trong thư viện nói về lịch sử Hogwarts, từ thời kỳ của những nhà sáng lập, quá trình phát triển suốt hàng trăm năm, và hậu duệ của họ còn sống đến ngày nay. Những cuốn sách này có thể cung cấp cho hắn những thông tin cần thiết để hắn có thể khám phá Hogwarts, tìm kiếm những bí ẩn còn bị chôn vùi nơi đây.Hắn ngồi xuống chiếc ghế trước mặt, tựa người ra sau, nhìn chăm chú lên trần nhà gỗ phía trên, đám mạng nhện giăng mắc giữa các thanh gỗ bụi bặm. Trong cái đầu nhỏ bé của hắn đang xoay vần như một cỗ máy, những chiếc bánh răng hoạt động không ngừng để đưa ra một quyết định nào đó. Ngay khoảnh khắc chiếc Mũ phân loại hô lên "Slytherin", Tom đã biết mình phải hành động ngay lập tức. Xuất thân từ một trại trẻ mồ côi đã đặt hắn vào thế bất lợi, một điểm yếu mà hắn tuyệt đối không thể để lộ. Vậy là hắn đưa ra một quyết định: luôn phải đi trước người khác một bước.Khi bạn bè cùng năm còn đang loay hoay mở rương hành lý, khoe khoang về những gói kẹo đắt tiền mà những ông bố bà mẹ gửi cho , Tom đã ghi nhớ trong bộ não của đứa trẻ mười một tuổi danh sách các gia tộc thuộc "Hai mươi tám gia tộc thuần chủng thiêng liêng". Hắn nghiên cứu dòng dõi của những bạn học có tiềm năng nhất, học thuộc huyết thống của họ như thể đang học kinh thánh. Tom tiếp nhận tư tưởng dòng máu thượng đẳng một cách nhanh chóng đến nỗi, mọi người đều cho rằng hắn xuất thân từ một gia tộc thuần chủng nào đó. Và rồi hắn dễ dàng thâm nhập vào nhóm của những cái tên như Lestrange, Malfoy, Black và Nott.Tom chưa bao giờ xem họ là bạn. Hắn thậm chí còn không coi họ ngang hàng. Kể cả khi họ, không giống như hắn, được trở về những trang viên cổ xưa trong các kỳ nghỉ, được bao bọc trong danh tiếng của tổ tiên và cả có cha mẹ đều là phù thủy thuần chủng. Với Tom, họ chỉ là công cụ, những kẻ theo sau. Họ đều là những kẻ thuần chủng chỉ để tâm đến tiền bạc và danh tiếng, ngu dốt bỏ qua những thứ đáng giá hơn, như quyền lực vĩnh cửu. Họ đơn giản và dễ kiểm soát. Họ là chìa khóa cho thành công của hắn.Thế nên Tom tự khiến mình trở nên không thể thay thế, hắn đưa ra các quyết định sáng suốt, giúp đỡ họ làm bài tập và trừng phạt họ khi cần thiết. Họ ở chung một phòng ký túc xá từ năm nhất, và chẳng bao lâu sau, những người kia bắt đầu nhìn Tom với ánh mắt ngưỡng mộ. Hắn thậm chí còn đặt tên cho nhóm của mình: "Hiệp sĩ Walpurgis", cái tên xuất hiện trong đầu khi hắn đang lơ đãng nghe bài giảng môn Lịch sử Pháp thuật. Tom Riddle là một trong những học sinh ưu tú nhất của Hogwarts. Hắn có thành tích học tập tốt nhất trong năm học của mình, là học trò cưng của hầu hết các giáo sư ở trường, họ luôn khen ngợi hắn, luôn dành cho hắn những lời tán dương, luôn luôn là "học sinh xuất sắc nhất Hogwarts từng có". Và vừa mấy ngày trước, hắn vừa nhận được bức thư thông báo rằng hắn đã được chọn để trở thành Huynh trưởng trong năm học này, không bất ngờ lắm, đây là kết quả mà hắn đã đoán được từ trước. Không chỉ được lòng các giáo sư, Tom Riddle cũng là học sinh được săn đón nhất Hogwarts. Hắn có vẻ ngoài đẹp trai một cách vô thực, hắn đẹp đến nỗi các nữ sinh lớn tuổi cũng không thể cưỡng lại sức quyến rũ của hắn, rất nhiều cô nàng năm 6, năm 7 đã gửi thư tình cho hắn, thậm chí có nhiều cô còn táo bạo đến độ chặn đường hắn mà tỏ tình công khai. Và tất nhiên, Tom Riddle luôn lịch sự từ chối họ, vừa không làm mất đi thiện cảm của những cô nàng si tình vừa giữ vững chuỗi thành tích độc thân của mình.Không chỉ có lợi dụng nguồn lực của các gia tộc phù thủy thuần chủng mà đám bạn cung cấp, Tom còn muốn nhiều hơn thế nữa, hắn muốn thoát khỏi thế giới Muggle bẩn thỉu tầm thường này, hắn muốn đứng trong hàng ngũ của dòng máu thuần huyết, đó mới là nơi hắn thuộc về. Từ lâu, hắn đã biết hắn không giống như những đứa trẻ khác trong viện mồ côi, kể cả khi đã trở thành một phù thủy sinh ở Hogwarts, xung quanh là những phù thủy tài năng khác, hắn vẫn cảm thấy hắn là một kẻ đặc biệt, là một phù thủy quyền năng nhất. Chính nhờ vai diễn hoàn hảo này của mình, Tom đã nắm được rất nhiều bí ẩn ở Hogwarts. Hắn đã khám phá ra kho tàng tri thức khổng lồ ở tòa lâu đài, suốt 4 năm học qua, hắn đã không ngừng ngấu nghiến những cuốn sách pháp thuật từ sơ đẳng đến cao cấp trong thư viện rộng lớn của ngôi trường đó. Nhưng có một nơi, hắn vẫn chưa thể hiểu rõ toàn bộ: Khu vực Hạn chế.Đó là một khu vực rộng lớn nằm sâu trong một góc thư viện, ở một nơi xa tấm mắt của đám học sinh ngốc nghếch, một nơi chứa đựng biển cả tri thức về nghệ thuật hắc ám và những bí ẩn đen tối nhất của thế giới phép thuật. Tom đã từng được giáo sư Slughorn đặc cách vào khu vực đó trước đây, nhưng vì nơi đó quá rộng lớn và có quá nhiều đầu mục sách, hắn vẫn chưa thực sự khai phá hết tiềm năng của nó, còn chưa kể đến bà thủ thư Pins luôn bám theo sát gót hắn và sẽ rít lên như một con chim tức giận khi hắn dám động tay vào một cuốn sách về ma thuật đen.Những gì càng khó tiếp cận, càng kích thích ham muốn chinh phục của hắn. Từ trước đến nay, Tom Riddle chưa bao giờ bị ngăn cản bởi bất cứ ai. Hắn chỉ còn hai năm học nữa là tốt nghiệp, hắn sẽ phải rời khỏi Hogwarts và điều đó đồng nghĩa rằng công cuộc khám phá tòa lâu đài cổ xưa này sẽ bị gián đoạn một thời gian. Hắn phải đẩy nhanh tiến độ của kế hoạch mà hắn đã dày công xây dựng. Nhưng việc tiếp cận những đầu sách bị cấm ở Hogwarts rất khó khăn, dù có giấy đặc cách của giáo sư Slughorn thì vẫn không thể tự do đọc những cuốn sách đó được. Hắn phải tìm một giải pháp, một điều gì đó giúp hắn tiếp cận được khu vực Hạn Chế một cách tự do nhất có thể, một người hiểu cấu trúc của thư viện nhưng có thể dễ dàng thao túng hơn bà thủ thư. Một người nào đó ngây thơ, nhút nhát và dễ dàng điều khiển...Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me