TruyenFull.Me

Tong Chu Khr Chao Em Cielo

"Ya, Yamamoto Takeshi?!"

"Hể, em biết tôi sao?"

Còn chưa đợi Sora có phản ứng gì, có đèn pin chiếu rọi khiến cô phải nhắm chặt mắt lại.

"Cậu Yamamoto! Thế nào rồi?!"

"Ha ha." Yamamoto thu hồi tầm mắt, cười hì hì nói: "Đã ổn rồi. Ở đây có một con tin này."

"Con tin?"

"Chị Sora?!"

Sora miễn cưỡng đứng thẳng, cười như không cười nói: "Conan à."

"Cháu bé, cháu có bị thương ở đâu không?"

Sora lắc đầu: "Cháu không sao."

"May quá có anh Yamamoto tới." Conan thở phào nhẹ nhõm: "Nếu anh ấy tới muộn một chút..."

Không, muộn một chút cũng không có vấn đề gì. Kaze Sora nghĩ như vậy. Sau đó cô ngẩng đầu lên, làm cho vẻ mặt của mình không quá sợ hãi: "Cảm ơn cậu."

"Không có gì không có gì, việc nên làm thôi."

Hắn vẫn là dáng vẻ đó, vẫn gãi đầu cười ha ha một cách hồn nhiên. Kaze Sora cúi đầu xuống, nói:

"Như vậy... Tôi về đây."

"Khoan đã." Thanh tra Megure gọi lại: "Cháu cần phải làm biên bản một chút, chúng tôi cần lời khai của cháu."

Yamamoto thấy sắc mặt của Sora cũng không phải là rất tốt, vì thế nói:

"Thanh tra Megure, có lẽ cũng không cần đâu? Hung thủ đã bị bắt, chúng ta có đủ chứng cứ để chứng minh hắn ta phạm tội rồi. Để cho...cô gái này về nhà đi thôi."

"Cậu nói cũng đúng." Thanh tra Megure gật đầu: "Vậy thì thất lễ, cháu có thể đi được rồi."

Kaze Sora vừa nghe lập tức chạy vọt đi, Yamamoto ở phía sau hô lên: "Em đi chậm một chút! Rất nguy hiểm đấy!"

Nghe lời này, chân của Sora mềm nhũn, suýt chút nữa là ngã xuống. Nhưng rất nhanh, cô lại đứng thẳng, cắm đầu cắm cổ chạy.

Không quen, không quen.

Đừng để ý, đừng đáp lời, đừng có quá nhiều phản ứng!

Hôm nay chỉ là tình cờ mà thôi!

"Sao chị đi nhanh vậy?" Conan cưỡi ván trượt đuổi theo, ngữ khí là không cho phép cự tuyệt. Đây là lần đầu tiên hắn thấy Kaze Sora có phản ứng như vậy, đáng giá nghiên cứu.

"Co, Conan à?" Bởi vì ban nãy chạy quá nhanh, cho nên bây giờ Conan thấy Sora thở gấp như vậy cũng là lẽ thường tình.

"Chị còn chưa trả lời em?"

"Cũng không có gì..." Sora giả vờ bình tĩnh: "Mà, người ban nãy... em quen sao?"

"Ý chị là anh Yamamoto?" Conan biết ngay người Sora nhắc đến là ai: "Tên của anh ấy là Yamamoto Takeshi, học sinh trường Namimori. Anh ấy đã giúp cảnh sát giải quyết rất nhiều vụ án đấy!"

Kiếp trước Yamamoto đúng là muốn đi làm cảnh sát nên hắn làm mấy việc như vậy cũng không có gì đáng trách. Thế nhưng hắn là mafia!

Buồn cười không!

Mặc dù sợ hãi phải đối mặt với hắn, thế nhưng nghe có người khen tên này, Sora cũng không chịu được:

"Hừ. Nhiều đến mấy cũng không bằng Kudo Shinichi."

Conan đột nhiên bị điểm danh cũng giật mình, liếc thấy sắc mặt của cô không phải là quá tốt, đành phải nuốt những lời muốn nói vào bụng.

"Về đến nhà rồi." Sora dừng lại trước cổng nhà mình, nhìn theo hắn: "Có muốn chị đưa em trở lại không?"

"Không cần đâu chị!" Conan cười tươi: "Chị về nhà đi nhé, em cũng đi đây!" Vừa nói, hắn vừa tăng tốc, chỉ trong chốc lát đã biến khỏi tầm mắt của cô. Kaze Sora yên lặng thu hồi ánh mắt, mở khoá, bước vào nhà.

A, thật là...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me