Tong Chu Khr Chao Em Cielo
"Hắt xì!" Sora nằm trên tatami, hai mắt nhìn chòng chọc cái trần nhà, không nói lên lời. Đối với việc này, phản ứng của Edogawa Conan là: "Vãi Σ(゚д゚lll)"Sora sụt sịt cánh mũi, lườm một cái: "Sao?" "Thế quái nào cậu có thể bị cảm vậy?" "Chậc..." Sora chậc một tiếng, ánh mắt xa xăm... Conan ngừng thở theo bản năng. "Có nghe qua hội chứng YAS chưa?""YAS?" "Ừ. Triệu chứng xuống nước là bị cảm cúm, nhẹ thì cảm lạnh, trung trung thì đầu có nước (đần), nặng thì dẫn đến tử vong.""Không thể nào!" Conan phản bác: "Tớ chưa hề nghe qua căn bệnh này!" "Là do nó rất hiếm gặp." Sora buồn bã nói: "Sau này tớ..." "Có cách gì để chữa không?" Conan nhìn cô chằm chằm: "Có cách nào không?""Vô vọng thôi." Cô gái cụp mắt lại: "Shinichi, từ bỏ đi, không cứu được đâu..."Edogawa Conan cảm thấy khó chịu. Chẳng lẽ hắn chỉ có thể nhìn bạn của mình như vậy thôi sao? Hắn biết rõ Sora thích biển như thế nào... Hoá ra mấy năm nay cô ấy không xuống biển là vì thế..."Tên khoa học của nó là gì?" "YAS, tên đầy đủ là...""You are stupid."Conan: "..." Conan: "...Gì?""Tớ bị cảm thôi chứ có gì mà hỏi lắm." Sora bĩu môi: "Bị cảm thì bị cảm thôi ai biết được mà cứ hỏi gốc rễ má lên."Conan: "..." ...Chắc bây giờ họ sắp đến nơi rồi. Sora nhìn trần nhà, chán nản nghĩ. Nếu có Kudo Shinichi ở đó thì không sao đâu... nhỉ? Dù sao hắn cũng biết bộ dạng của kẻ tình nghi trông như thế nào. Cơ mà nghĩ đi nghĩ lại Sora vẫn thấy cái tên Tadahiko Michiwaki kia đáng nghi. Tự nhiên có nhiều hành động khả nghi như vậy. Máy ảnh, máy ảnh... Đêm hôm qua cô xem qua rồi, chẳng có gì quan trọng cả. Làm gì có tấm nào liên quan đến hiện trường vụ án đâu ta..."Cốc cốc cốc." Có tiếng gõ cửa, Sora ngây ngẩn một chút, mấy giây sau mới lên tiếng: "Ai vậy?""Là tớ!" "Chrome?" Sora sửng sốt: "Vào đi." Chrome đẩy cửa vào. Ngoài dự đoán, không chỉ có cô ấy mà còn là... cả nhà??? Sora: Có một câu wtf không biết có nên nói không :) Thấy dáng vẻ sững sờ của cô, Yamamoto Takeshi gãi gãi đầu, cười ha hả: "Trông em có vẻ bất ngờ." Kaze Sora chậm một nhịp đáp lại: "Sao mọi người lại ở đây?""Bọn tớ định tới rủ cậu đi chơi... Cậu bị ốm hả?" Chrome lo lắng nói: "Sao lại bất cẩn như vậy."Sora cười cười, hơi nghiêng đầu đi: "Òm... Vấn đề thể chất.""Vậy là em không đi được rồi." Sawada Tsunayoshi tiếc nuối nói."Chờ... chờ đã!" Mắt thấy hắn định xoay người rời đi, Sora vội vã can ngăn. "Thật ra tôi chỉ sốt nhẹ một chút thôi, tại Ran và Sonoko cứ làm quá lên đó!""Vậy...?""Đi thôi! Tới khách sạn ven biển!" Cô phải theo sát Suzuki Sonoko 24/24 mới được! Cái đảo Izu này đúng là nguy hiểm! Nếu không nhờ bọn họ chắc cũng không đi được quá."Sora, uống thuốc đi." Reborn đưa cho cô một viên thuốc: "May mắn mấy hôm trước dame Tsuna bị sốt nên vẫn còn."Sora không nghi ngờ liền tin. Thuốc vừa uống vào trong bụng công dụng cũng thấy rõ. Cảm giác choáng ngợp vợi hẳn đi, đầu cũng không còn đau nữa. "Đợi tôi thay quần áo chút..."Sora ôm quần áo chạy vào nhà vệ sinh, vệ sinh cá nhân rồi chải lại tóc. Cô nhìn mình trong gương, gò má vì bị cảm mà hơi ửng đỏ, đôi môi nhợt nhạt thấy rõ. Sora thoa một chút son, vỗ vỗ hai má rồi kéo cửa ra ngoài."Đợi lâu rồi." "Không lâu lắm." Sawada Tsunayoshi lắc đầu: "Chúng ta đi."Sora kiểm kê quân số. Sawada Tsunayoshi, Dokuro Chrome, Yamamoto Takeshi, Reborn, Gokudera Hayato và Sasagawa Ryohei. Thiếu ba người.Nghĩ vậy nhưng cô cũng không nói gì, sau khi ngồi lên xe, Sora tựa người vào sát cửa kính, nhìn ra ngoài.Sau đó đột nhiên nghĩ...Sao bọn họ biết cô ở nhà trọ này nhỉ? Cô đã từng nói à?
__
Mượn máy bố đăng tạm một hôm = ))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me