Tong Hop Ban Ghi Chep Cua Toi Ve Cac Bo Phim Ma Toi An Tuong
Đúng vậy, đây không phải là một câu chuyện tình yêu mà là một câu chuyện về tình yêu, ngay cả các chuyên gia trang Rotten Tomatoes cũng nhận xét bộ phim là: "A clever, offbeat romantic comedy, 500 Days of Summer is refreshingly honest and utterly charming."Bộ phim kể về câu chuyện tình kì lạ kéo dài 500 ngày giữa Tom và một cô gái có tên là Summer nhưng thay vì dùng lối kể chuyện theo motif thông thường thì bộ phim mang đến cho chúng ta một câu chuyện cùng cách kể chuyện mới lạ, phi tuyến tính cực kì cuốn hút khi mà đan xen với nhau là những ngày ngẫu nhiên vào những giai đoạn khác nhau trong cuộc tình giữa hai con người này.Gặp Tom, một anh chàng có thể nói là một "goodboy" văn phòng điển hình: hiền lành, nhút nhát, người đã hiểu sai cái kết của bộ phim The Graduate, mang trong mình một niềm tin mãnh liệt đến mức mơ mộng rằng một ngày nào đó sẽ gặp được nàng thơ của anh trong đời. Qua hình ảnh Tom có lẽ ai cũng sẽ thấy có một chút bóng dáng chúng ta trong đó. Một ngày nọ, Tom đã gặp và say đắm người mà anh ngỡ là "tình yêu của đời mình".Summer - một cô gái được miêu tả là "bình thường", sinh ra và lớn lên từ một gia đình đổ vỡ trong hôn nhân. Có lẽ vì vậy mà cô không tin vào hôn nhân cũng như tình yêu đích thực, đối với cô, tất cả mọi thứ của mình chỉ thuộc về mình mà thôi và cô không muốn bị bó buộc bởi bất kì điều gì. Đối với cô, tình yêu chỉ là một cuộc phiêu lưu. Ấy vậy mà, chính cô lại là người chủ động trong mối quan đầy hệ trắc trở này.Cả hai người đều tốt là thế, nhưng dù cả hai đã cùng nhau trải qua hầu hết các cung bậc cảm xúc khi yêu đương thì dường như giữa họ vẫn luôn tồn tại những khoảng cách mà không sao vượt qua nổi. Tom tuy tốt là thế nhưng anh lại không... tốt thực sự, anh không có chí tiến thủ, chỉ hài lòng với công việc viết bưu thiếp cho một công ty nhỏ mặc dù vẫn luôn mơ ước một ngày trở thành kiến trúc sư, dù trong lúc hạnh phúc vì tình yêu, công việc của anh có phát triển nhưng nó vẫn chỉ là cái ao mà anh không bao giờ chịu ra khỏi đó. Anh còn là một kẻ nhu nhược, ích kỉ, thụ động, luôn than trách những điều xảy đến với mình dù anh không chịu làm gì để thay đổi nó cả. Ngay cả trong lúc cả hai nồng thắm nhất, anh vẫn cứ như một nốt nhạc lệch tone, khi mà anh chỉ như một chiếc xe trong chế độ lái tự động, chỉ ôm những điều ảo mộng mà không chịu làm gì, nếu để ý kĩ thì anh luôn muốn đưa Summer vào một cái khung do mình tự vẽ ra, mặc dù Summer đã nói từ đầu rằng cô không muốn một sự cam kết, tính chiếm hữu cao khủng khiếp, tự cho mình là người đặc biệt quan trọng với Summer và sự kì vọng đến vô lí của Tom cho thấy thực chất anh là một kẻ ích kỉ chỉ yêu bản thân mình, người mà anh yêu không phải là Summer mà là con người hoàn hảo trong tâm trí anh vẫn luôn tự huyễn hoặc, rằng đây là định mệnh, là người thuộc về mình và sẽ làm mọi thứ vì cô ấy, cuộc đời anh chỉ hạnh phúc cùng cô. Với tính cách toxic và trẻ con như vậy, anh đã không chấp nhận nổi việc Summer đã vạch ra ranh giới cuối cùng chỉ coi anh là bạn sau mọi chuyện cả hai đã trải qua cùng nhau.Về phần Summer, cô là người chủ động khá nhiều trong mối quan hệ này, cô không phải là không đặt nhiều tình cảm vào Tom, cô cũng muốn Tom vươn cao hơn nữa, nhiều lúc cô cũng đã kì vọng vào Tom, kì vọng vào một sự thay đổi của anh như ở đầu phim Summer có nói rằng: "Tôi muốn nói chuyện với một kiến trúc sư", và trong trái tim đóng kín đó vẫn luôn le lói một tia hi vọng rằng một ngày nào đó, Tom có thể sẽ là người thay đổi suy nghĩ của mình và giúp mình tin vào tình yêu đích thực. Tình cảm cô dành cho Tom hoàn toàn là thật, nếu không thì cô đã không gọi Tom là "người bạn thân nhất" mà cô luôn dành những tình cảm đặc biệt. Nhưng có lẽ cô đã kì vọng hơi nhiều ở phiên bản Tom hiện tại, đáp lại, anh vẫn luôn như thế, không chịu thay đổi, bị động, làm cô buồn và cảm thấy không chắc chắn về anh. Nói như thế không có nghĩa là Summer không có lỗi, cô vẫn luôn giữ một suy nghĩ thờ ơ rằng chẳng có tình yêu đích thực nào từ Tom cả, sự cứng nhắc, vô tình và thiếu tôn trọng cảm xúc Tom và cảm xúc chính mình vẫn luôn hiện hữu trong trái tim cô từ đầu phim, để rồi đến một ngày cô nói lời chia tay với Tom, nhanh và kì lạ như khi cô chủ động bước vào cuộc đời anh vậy.Thế nhưng Tom đâu có dễ dàng chấp nhận như vậy, thế nên mặc dù đã chia tay, anh vẫn nhận lời mời của Summer đến nhà cô và phần trẻ con trong anh vẫn hi vọng sẽ hàn gắn lại được mối tình này. Và tại đây cũng diễn ra một trong những phân cảnh xuất sắc nhất phim, mong đợi và thực tế của Tom diễn ra trong cùng một khung hình, những kì vọng trong mong đợi của Tom chỉ sụp đổ khi Tom chứng kiến nhẫn đính hôn của Summer với người khác, giờ là lúc Tom phải đối mặt với sự tàn nhẫn của thực tại và chấp nhận rằng đó không còn là cô gái của mình nữa. Cuối cùng, sự rời đi của Summer cũng đã giúp anh nhận ra đâu mới là điều quan trọng trong cuộc sống của mình, anh đã biết đứng dậy từ bỏ công việc hiện tại và lao đầu đi thực hiện ước mơ, không còn những ngày tháng đen tối ảm đạm nữa. Cuối phim, ta đã được thấy một phiên bản Tom trưởng thành hơn, tự tin và đã biết diện cho mình một bộ suit, vẫn có nét gì đó từ phiên bản Tom của quá khứ khi mà người chủ động bắt chuyện vẫn là đối phương dù anh sau đó là người mời cà phê. Lần này anh cũng đã rơi vào lưới tình chỉ qua những tiếp xúc đầu tiên và khi cô gái ấy trả lời tên mình là Autumn, Tom đã hiểu ra rằng cuộc đời này chỉ là sự ngẫu nhiên, rằng còn nhiều điều mà anh vẫn chưa biết, những con người mà anh chưa gặp khi sống trong cái ảo mộng sai lệch đó. Có lẽ Autumn là một cô gái phù hợp hơn với Tom và câu chuyện tình giữa hai người có lẽ sẽ đẹp đôi và trưởng thành hơn...Sự thay đổi của Summer cũng thực sự rất lớn, từ một người không bao giờ tin vào tình yêu đích thực, chỉ xem tình yêu là một cuộc dạo chơi. Nếu như đầu phim ta bắt gặp hình ảnh một Summer đầy nghi hoặc và không thích sự cam kết thì cuối phim cô đã thay đổi như một người khác, cô đã thừa nhận rằng Tom đã đúng, The One có tồn tại, cô đã cưới chồng, một người đàn ông phù hợp với cô hơn là phiên bản Tom thiếu chắc chắn kia.Bộ phim chỉ là những mảnh vụn kí ức về những ngày đặc biệt trong 500 ngày mà Tom yêu Summer, nhưng nhiêu đó cũng đã đủ để đưa người xem đi hết cung bậc cảm xúc này đến khung bậc cảm xúc khác, tựa như chúng ta mỗi khi nhớ về người cũ, khi vui, khi buồn, khung cảnh lúc hân hoan hay bức tranh lúc vỡ tan cũng từng ngẫu nhiên hiện ra lộn xộn như thế...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me