TruyenFull.Me

[Tống Jujutsu Kaisen | Gojo Satoru] Sắc Xanh Trong Mắt Người

41. Hôn được không?

Fujiwara_Hare

Vì chỉ là bị cảm sốt thông thường, nên Hare rất nhanh đã khoẻ lại, có thể chạy nhảy và đi làm nhiệm vụ bình thường. Tính cả những ngày mà Hare bị sốt, ngày nó khoẻ lại vừa vặn là một tháng đã trôi qua. Còn nửa tháng nữa sẽ đến ngày hội giao lưu cùng với đám người ở Kyoto.

Hare là một chú thuật sư đặc cấp, ngoài sức mạnh hiện tại còn tận bảy cái phong ấn chưa gỡ ra, thì chẳng còn gì khác. Kỹ năng cận chiến ở mức tạm ổn, có thể tự xoay sở ở mức cơ bản. Về căn bản thì không có gì đáng lo, nó cũng không cần phải luyện tập quá nhiều. Hơn hết, việc huấn luyện đám năm nhất có nhóm của Zen'in Maki lo rồi.

Hôm nay là một ngày nắng đẹp. Các bạn biết khi người Nhật nói "Hôm nay trời đẹp nhỉ?" có nghĩa là gì không? Có nghĩa là đối với người Việt thì trời nắng vãn đại, nhưng đối với người Nhật thì trời càng nắng họ càng thấy đẹp.

Tất nhiên, người Việt đội lốt người Nhật là Hare đây vẫn cảm thấy, trời nắng to và có nguy cơ khiến người ta đen da này chẳng có mẹ gì đẹp. Dưới cái thời tiết này con người ta chỉ muốn nằm lì trong phòng với cái điều hoà mát rượi thôi, chẳng muốn đi đâu cho mệt, vừa nóng bức lại chẳng có ích gì cho đời.

"Sáng rồi đó bé ơi!"

Gojo Satoru mở toang cánh cửa chính phòng nó, mùi điều hoà trộn với mùi của Hare và mùi của matcha tạo nên một hỗn hợp khó tả ập vào mũi hắn.

"Gojo-sensei hả?"

Hare lúc này nằm ườn trên giường trông vô cùng lười biếng, chân gác trên thân của con gấu bông mà hắn đã tặng, tay cầm điện thoại xoay ngang màn hình, đoán là đang chơi game. Cái quan trọng hơn, nó làm ơn đừng có nằm rồi áo tốc lên tận bụng như vậy được không? Từ ngày hắn mua đồ ngủ với quần áo mặc bình thường cho nó, lần nào xông vô phòng cũng thấy nó đang nằm tốc áo.

Mà mọi người biết rồi đấy, Gojo Satoru đang thích Hare mà. Cái kiểu nằm mà áo bị xộc xệch lên bụng kia rất là... bỏng mắt, đối với hắn. Gojo Satoru là người trưởng thành rồi, tất nhiên vòng eo trắng hồng nhẵn nhụi kia không thể khiến hắn dao động được, nhưng đó là vòng eo người thương của hắn, có là ai cũng không thể kiềm được ý nghĩ muốn sờ, muốn nắn, muốn hôn.

"Sao vậy thầy?"

Hare thấy Gojo Satoru xông vào phòng mình xong im lặng luôn thì không khỏi tò mò. Bình thường thì hắn nói rất nhiều, nhất là khi xông vào phòng nó. Thế nên nó mới rời mắt khỏi màn hình điện thoại.

Gojo Satoru không nói không rằng gì tiến tới, thản nhiên kéo áo của nó xuống.

"Đã nằm điều hòa rồi lại còn để áo như vậy, bé Hare đây là muốn bụng mình bị lạnh rồi lại lăn ra ốm hay sao?" Hắn cười mỉm, nhưng chẳng hiểu sao Hare lại thấy giọng của hắn trầm lại, "Hay là bé đang muốn thử thách lòng kiên nhẫn của thầy bé? Nói trước nha, thầy không chính trực lắm đâu đó~"

Hare chớp chớp mắt, sau đó mới nhận ra rằng nãy giờ mình nằm trong tư thế khá là... khiến người khác phải liếc đi chỗ khác. Bởi vì hồi còn ở thế giới thực, học đại học và ở kí túc xá, phòng mà Hare đăng kí được không có điều hòa nên mùa hè rất nóng. Chính vì vậy mới hình thành một cái thói quen, cứ trời nóng là khi nằm trên giường, áo xộc xệch đi đâu nó cũng không quan tâm, miễn mát là được.

"À..."

Hare kêu lên một tiếng, sau đó tắt điện thoại, mặc kệ đồng đội đã bắt đầu chửi bới khi nó AFK (treo máy). Chửi cái gì mà chửi chứ, chửi xong rồi mấy người có đảm bảo đường tình duyên cho người ta không?

Nó ngước mắt lên nhìn Gojo Satoru, muốn bao nhiêu đáng yêu thì chính là có bấy nhiêu đáng yêu. Nó chớp mắt hai cái, sau đó mỉm cười.

"Thầy cô biết mình nói chuyện kiểu đó có bao nhiêu sự quyến rũ không? Ngoài kia biết bao cô gái mong muốn được thầy nhìn một cái?"

Gojo Satoru có hơi ngạc nhiên khi nó nói như vậy. Đây là lần đầu tiên hắn thấy nó không ngại ngùng mà còn nói mấy câu như đang ghen vậy đó. Bình thường hắn trêu nó đều đỏ mặt như bị luộc vậy, chỉ hận không thể tìm cái lỗ chui xuống thôi. Động lực nào đã khiến nó bắt đầu thả thính lại hắn như vậy chứ?

"Bé~" Gojo Satoru khẽ cười, tiện tay tháo cái bịt mắt của mình ném lên bàn, tiếp tục sử dụng cái tông giọng khiến người khác phải rạo rực kia, hai tay hắn chống lên giường ở hai bên hông nó, đem đôi Lục Nhãn của mình nhìn thẳng vào đôi mắt xanh lam như biển cả của nó, "Tự nhiên bé nói thế là sao đó? Không phải như thầy đang nghĩ đó chứ?"

"Phải." Hare đáp, hai má hơi hồng. Rốt cuộc thì nó vẫn là không trụ nổi trước hắn quá hai phút.

【Hảo cảm của...】

Muri lại một lần nữa vội vàng ẩn thông báo trước khi Hare nghe thấy. Gì chứ mấy cảnh được phát cơm chó như thế này thì không thể để thông báo của hệ thống cắt ngang làm phiền được. Nó còn muốn được phát cơm nha!

"Là như thầy nghĩ đó. Chắc là suy nghĩ của thầy giống với suy nghĩ của em nhỉ?"

Hare đã suy nghĩ rất kỹ rồi mới dám lấy can đảm nói như vậy. Kudo Hare đã nói với nó rằng có thể yêu được thì cứ yêu, đừng để bản thân sau này phải hối hận. Vì vậy nên nó đã dành cả một đêm qua để suy nghĩ, cuối cùng quyết định mở lòng để yêu đương với Gojo Satoru, nếu hắn đồng ý. Dù sao thì sau này cũng sẽ tìm cách trở về nhà, thôi thì cứ yêu đã rồi tính tiếp. Gojo Satoru cũng không phải là yêu nguyên chủ, mà là nó, nên làm gì còn lý do gì khiến nó phải phân vân nữa?

"Bé đã sẵn sàng cho một mối quan hệ rồi đấy hả?" Gojo Satoru hỏi lại, "Chắc chắn đó nha! Thầy không muốn bé phải hối hận đâu."

"Ừm." Hare chớp mắt nhìn hắn, mặt đỏ như cà chua, sau đó nhanh chóng liếc đi chỗ khác, "Em sẽ không hối hận đâu."

Gojo Satoru bình thường dùng bịt mắt đã rất đẹp trai rồi, giờ lại bỏ cái bịt mắt ra làm hắn lại càng đẹp trai hơn gấp bội. Hare chỉ có thể trụ được hai phút, sau đó sẽ bị sắc đẹp của hắn làm cho đỏ mặt. Đùa chứ, nó nhìn hắn qua màn hình đã thấy rất đẹp rồi, giờ lại được nhìn trực tiếp, đã vậy còn sát rạt mình nữa, nó không nghĩ là mình sẽ chịu nổi.

"Mà thôi. Bé có muốn hối hận cũng muộn rồi. Thầy không dễ dàng thả bé đi đâu, biết không?" Gojo Satoru ghé sát mặt lại gần, "Bé có biết là khi chấp nhận tình cảm của thầy, bé sẽ không còn cơ hội thoát khỏi thầy nữa không?"

Hắn cao hơn nó khoảng ba mươi centimet, nên tất nhiên, hắn cũng to lớn hơn nó rất nhiều. Vì vậy, khi hắn chống tay ở hai bên hông nó, dáng người của hắn gần như che phủ hoàn toàn cơ thể của nó luôn. Hare lúc này có muốn nhìn hắn cũng phải ngước lên, mà hắn từ trên nhìn xuống, mẹ nó, chỉ muốn hôn cho vài cái.

"Biết." Hare lại chớp mắt, khiến Gojo Satoru cảm thấy nếu nó chớp mắt thêm mấy cái nữa, lý trí cuối cùng kéo hắn lại không cho hắn hôn nó cũng không còn, "Trừ khi thầy không còn muốn yêu em nữa, còn lại, nếu như em biết thầy ngoài em còn bắt cá— mấy tay— thì— đừng hôn nữa!"

Cái này cũng không thể trách Gojo Satoru được, dù nó không chớp mắt thêm, nhưng cái vẻ mặt phụng phịu của nó khi nghĩ đến việc hắn sẽ bắt cá hai tay khiến hắn thấy nó đáng yêu quá. Thế nên, để cắt đứt mấy suy nghĩ không tốt về hắn, Gojo Satoru đã đưa hai tay ôm lấy mặt nó, còn mình thì để nụ hôn chạy lung tung trên mặt, hết má rồi đến mũi, mắt, trán, khiến mặt Hare đã hơi đỏ giờ còn đỏ hơn, giống như vừa mới bị luộc nước sôi vậy.

"Câu đó, để tôi nói mới phải." Gojo Satoru vui tới mức cười nhe răng, "Dù bé có hết yêu tôi cũng không chạy thoát khỏi tôi được đâu."

Hare, dù đã đọc nhiều truyện từ ngôn tình đến đồng nhân rồi, nhưng khi tự mình được trải nghiệm cảm giác yêu đương thì vẫn thấy rất là mới mẻ. Hơn hết, nó chưa từng được ai hôn không kiểm soát trên mặt mình cả. Sống mười chín năm trên đời, đây là lần đầu tiên đấy.

"Em đang nói đến vấn đề ngoại tình cơ mà?" Hare khẽ nhíu mày, dùng tay chặn miệng Gojo Satoru lại, "Thầy, đang đánh trống lảng."

Hiển nhiên là tay nó không thể chặn được miệng hắn lâu. Hắn liếm nhẹ vào lòng bàn tay nó khiến cô gái nhỏ như bị điện giật vậy, vội vã rút tay lại.

"Lỗi tôi, lỗi tôi." Hắn cười lưu manh, đưa tay đỡ nó ngồi trong lòng mình như bình thường hắn vẫn hay làm, "Nói về vấn đề ngoại tình, tuy rằng có nhiều cô gái thích tôi thật, nhưng tôi rất là chung thuỷ đó nha. Đây là lần đầu tiên tôi yêu ai đó, nên nếu có gì không phải, làm phiền bé Hare đây chỉ bảo thêm nhé~"

Gojo Satoru nói, không phải 'thầy', mà là 'tôi'. Dù sao thì việc thầy giáo yêu chính học trò của mình, nói ra thì cũng thấy cứ cấn cấn thế nào. Hare muốn gọi hắn thế nào cũng được, chẳng quan trọng. Còn hắn xưng 'tôi' cũng chỉ là không muốn để danh thầy giáo của mình có cơ hội chen ngang mối quan hệ của hắn và em bé thôi.

"Ừm."

Hare bĩu môi, có vẻ chẳng thèm tin vụ lần đầu yêu của Gojo Satoru lắm. Hắn là chú thuật sư mạnh nhất thời đại, không có cái danh đó thì cũng có sắc đẹp nghiêng thùng đổ nước khiến bao cô phải xao xuyến, làm gì có cái chuyện chưa yêu ai bao giờ chứ.

"Giận rồi hử? Đừng giận, tôi chỉ yêu mình bé thôi. Nhìn cặp má này đi, chỉ muốn cắn một cái." Gojo Satoru thấy biểu cảm của nó thì không khỏi buồn cười. Hắn xoa hai má nó, nhẹ giọng dỗ dành như dỗ con nít, "Cả vòng eo này nữa, nó chỉ là của tôi thôi. Nếu bé không tin, chúng ta lập ràng buộc đi? Ai ngoại tình thì sẽ chết không toàn thây—"

"Thôi thôi thôi!" Hare vội vã cắt ngang, "Đừng ràng buộc gì cả. Như vậy rất bí bách."

Gojo Satoru khẽ cười, kỳ thực, hắn cũng chẳng lo lắng lắm về vấn đề nó sẽ thay lòng đổi dạ. Con bé này nghĩ cái gì là như viết hết trên mặt vậy, không thể giả mù được. Hơn nữa, giữa hắn và nó có một cái ràng buộc từ thời mới gặp Okkotsu Yuta, rằng nó sẽ luôn nói thật khi hắn hỏi. Nên hắn chẳng lo nó nói dối.

"Bé ơi."

Trái tim của Hare theo tiếng gọi của hắn mà mềm nhũn, "Sao vậy thầy?"

"Bây giờ tôi với bé là người yêu rồi đúng không?"

"Vâng. Thầy nghĩ thế nào thì là thế ấy." Hare chớp mắt nhìn chằm chằm đôi Lục Nhãn xanh biếc kia.

"Vậy, hôn được không?"

Nó khó hiểu, "Nãy thầy hôn rồi còn gì?"

Gojo Satoru lại cười, "Bé ngây thơ ghê." Hắn ghé sát hơn ban nãy, môi hắn và môi nó cách nhau chỉ khoảng hai centimet, "Hôn mà tôi muốn, sao đơn giản vậy được?"

Thầy chắc chắn sẽ vướng phải tội dụ dỗ trẻ vị thành niên, Gojo Satoru. Hare thầm nghĩ, nhưng cũng không nói thành lời.

"Đượ—"

Chưa để Hare nói hết câu, Gojo Satoru đã cúi xuống. Tay hắn luồn vào những lọn tóc xanh mềm mại kia và kéo nó lại gần, tay còn lại thì giữ lấy eo nó để giữ thăng bằng cho nó. Có thể nói, Gojo Satoru hôn khá vụng về. Ban đầu chỉ là cái chạm môi nhẹ nhàng, như một cơn gió đến rồi đi. Thế nhưng, hắn là người học rất nhanh, và luôn muốn làm chủ cuộc chơi.

"Chờ đã..."

Nụ hôn sau đó trở nên nóng bỏng và cuồng nhiệt hơn. Hare lần đầu hôn nên không biết nên làm gì, cứ để mặc cho hắn làm càn.

"Thả lỏng đi bé, mở miệng ra."

Giọng hắn trầm khàn, như thể đã kìm nén rất lâu.

Đầu óc Hare trống rỗng, không còn suy nghĩ được gì nữa. Ván game nó treo từ lâu đã bị ném ra sau đầu, giờ nó chỉ biết rằng mình đã quyết định mở lòng với Gojo Satoru, và giờ thì nó đang bị hôn. Nó cũng chẳng thể làm gì khác ngoài việc ngoan ngoãn nghe lời hắn.

Lưỡi hắn lướt nhẹ, mở đường, rồi quấn lấy nó như một vũ điệu cổ xưa. Hơi thở hai người hòa quyện, nóng rực, gấp gáp như hai kẻ đã khát khao nhau qua hàng ngàn kiếp. Tay Gojo Satoru siết lấy eo nó, kéo sát vào ngực mình, như thể nếu để nó cách xa dù chỉ một centimet nữa thì trái tim hắn sẽ không thể chịu đựng được.

Hare khẽ run trong vòng tay hắn. Ban đầu nó còn có chút rụt rè, nhưng sau khi bị Gojo Satoru cám dỗ, nó như đắm mình vào nụ hôn đó vậy. Cái kiểu môi lưỡi giao nhau, dây dưa không dứt đúng là khiến con người ta phát nghiện.

Khi tách ra, môi cả hai đỏ mọng, sưng nhẹ, ánh mắt mờ sương. Cả thế giới xung quanh đều mờ đi, chỉ còn mùi vị, hơi thở, và lời thì thầm kéo dài của một tình yêu không có lối thoát.

"Mẹ kiếp, thầy chắc chắn sẽ bị bắt vì tội dụ dỗ trẻ vị thành niên, Gojo-sensei." Hare thở dốc, trừng mắt nhìn hắn, bàn tay nhỏ nhắn khẽ che miệng mình.

Lần đầu hôn, ừm, cảm giác cũng không tệ.

Gojo Satoru khẽ liếm môi, có vẻ như vẫn còn chưa thoả mãn.

"Không sao, tôi biết bé sẽ không nỡ để tôi bị bắt đâu mà."

Hare không phản bác, vì hắn nói cũng không sai. Dù sao ở thế giới thực nó cũng mười chín rồi, tuổi trưởng thành rồi, nên mới hôn cũng không tính là phạm quy.

"Em ghét thầy!"

Gojo Satoru cười, ôm nó vào lòng, động tác dịu dàng chỉ dành riêng cho em bé của hắn.

"Rồi rồi, tôi cũng yêu bé."

. . .

Đcm tôi viết chap này mà cười không ngậm nổi mồm =)) tại tôi không nhịn nổi nữa nên cho hôn luôn sau 40 chap, mà tụi nó hôn nhưng tôi là người ngại =))))) lần đầu viết cảnh hôn nên còn bỡ ngỡ anh em ơi, chắc tại lớn rồi nên nhu cầu cũng cao hơn ngày xưa, chứ ngày xưa tụi nó nắm tay thôi tôi cũng thoả mãn rồi.

Giờ thì hết mập mờ mà thành tình iu vụng trộm rồi =)) clm

13.5.2025

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me