Tram Me
Một lần bước đến lại một lần lún sâu, đến khi giật mình tỉnh lại mới nhận ra bản thân không thể thoát ra được nữa.Là tình yêu hay chỉ là tình dục?Nên dừng lại hay tiếp tục trong mơ hồ?Hai chúng ta sao lại thành ra như vậy?~~~~~~~
- Seungri, môi cậu bị dính cafe này.Jiyong khẽ cười, rút khăn giấy lau đi vết cafe trên môi Seungri. Động tác của hắn vô cùng dịu dàng, ánh mắt còn mang theo nét yêu chiều, người ngoài nhìn vào không chừng sẽ nghĩ họ chính là một cặp.- Không còn sớm nữa, chúng ta về thôi.Seungri mặc áo khoác vào rồi đứng lên.- Jiyong...Cả hai vừa đi được vài bước thì một giọng nói vang lên phía sau khiến họ cùng quay đầu lại. Jiyong thoáng ngạc nhiên nhìn người trước mặt.- Jin Hee...- Lâu rồi không gặp, Jiyong. – cô mỉm cười- Tôi ra trước đợi anh nhé.Seungri tự nhiên nói rồi đi về phía cửa. Một hồi lâu sau Jiyong mới khẽ cười nói với Jin Hee:- Em khỏe không?Cô gật đầu rồi nói tiếp:- Em đã thấy anh từ lúc hai người vừa vào quán, em ngồi ở đằng kia – vừa nói cô vừa chỉ tay về hướng cái bàn bên góc phải – em nghĩ mình cũng nên chào hỏi anh một chút.- Anh xin lỗi.Jiyong im lặng một lúc mới khẽ lên tiếng, ngữ khí chân thành khiến Jin Hee vô cùng kinh ngạc, cô không nghĩ rằng một người kiêu ngạo như Kwon Jiyong sẽ có lúc nói ra những lời này.- Chuyện qua lâu rồi đừng nên nhắc lại làm gì. Ah, bạn anh đang đợi đấy anh mau đi đi. Khi nào có dịp chúng ta sẽ nói chuyện sau nhé.Jiyong khẽ gật đầu, mỉm cười chào cô rồi đi ra chỗ Seungri đang đứng.- Xong rồi sao?Hắn gật đầu, cậu khẽ cười nói với hắn:- Chúng ta về nhà thôi.Jiyong chợt kéo tay cậu lại, hắn tháo chiếc khăn choàng cổ của mình xuống rồi quàng lên cho cậu.- Trời lạnh lắm, đừng nên mặc phong phanh như thế.Nói rồi hắn nắm tay cậu bước đi.Những hành động đó của Jiyong đều đã bị Jin Hee nhìn thấy. Từ khi cả hai bước vào quán cô đã cảm nhận được sự quan tâm đặc biệt của hắn đối với người kia. Cô chỉ ngồi cách họ có 4 dãy bàn, hơn nữa còn ngồi quay mặt về phía hắn nhưng hắn vẫn không thấy cô. Dường như trong mắt hắn khi đó chỉ còn mỗi người kia mà thôi. Những cử chỉ yêu thương đó, ánh mắt dịu dàng đó, nụ cười chân thành đó...trước đây hắn chưa bao giờ dành cho cô.Kwon Jiyong...anh thay đổi như thế có phải là vì người đó không?~~~~~~~~~ - Cậu không thắc mắc tôi đã nói chuyện với ai sao?- Đó là quyền riêng tư của anh, tôi nghĩ mình không nên tò mò.Seungri thản nhiên trả lời trong lúc đang rửa chén.- Cô ấy...từng là bạn gái của tôi.Cậu chợt khựng lại rồi mỉm cười nói:- Anh không cần phải nói với tôi những chuyện đó đâu.Jiyong bước tới, ôm lấy cậu từ đằng sau, thỏ thẻ bên tai cậu:- Nhưng tôi không muốn giấu cậu bất cứ điều gì.~~~~~~~~~ Công ty dạo này có rất nhiều việc nên Jiyong thường về nhà rất trễ và hôm nay cũng không ngoại lệ. Jiyong mệt mỏi tựa lưng vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, giờ này có lẽ Seungri cũng đã về nhà, nghĩ đến cậu khóe môi hắn lại bất giác cong lên.Cốc cốc- Mời vào.- Jiyong, anh vẫn chưa về ư?Jiyong mở mắt nhìn người trước mặt:- Jin Hee, sao em lại đến đây.- Em đến để tạm biệt anh, ngày mai em sẽ đi Pháp để học thêm về thời trang.- Sao lại đột ngột thế?- Em đã ấp ủ dự định này lâu lắm rồi nhưng bây giờ mới có cơ hội thực hiện.- Vậy anh chúc em thành công.Jiyong mỉm cười nói với cô, Jin Hee cũng tươi cười gật đầu với hắn.- Jiyong, em hỏi anh câu này được không?Hắn nhướn mày nhìn cô rồi gật đầu.- Người đi cùng anh lần trước...có phải là người rất đặc biệt với anh không?Jiyong khá bất ngờ trước câu hỏi của Jin Hee, hắn không nói gì chỉ khẽ cười thay cho câu trả lời.- Anh yêu rồi?- Phải. Anh đã yêu rồi. Khi anh ở cạnh cậu ấy anh cảm thấy rất ấm áp và vui vẻ, anh thật sự rất muốn được ở bên cậu ấy, chăm sóc và bảo vệ cho cậu ấy.Ánh mắt Jiyong luôn đong đầy sự ôn nhu và chân thành khi nói về cậu. Không ngờ Kwon Jiyong chỉ thích đùa giỡn với trái tim người khác cũng có ngày rơi vào lưới tình. Jin Hee cảm thấy thật ngưỡng mộ và ghen tị với người kia. Kwon Jiyong, cuối cùng cũng có người trị được anh rồi nhé. Cô mỉm cười nhìn Jiyong đồng thời đưa tay về phía hắn:- Ngày mai em đi rồi, chúc em lên đường may mắn đi. Jiyong bước về phía cô, bắt lấy tay cô cười nói:- Đi mạnh khỏe nhé, Jin Hee.Jin Hee đột nhiên nhón người lên hôn hắn, Jiyong vì bất ngờ nên không biết phải xử lý ra sao, lát sau cô còn cắn mạnh một cái vào môi hắn khiến hắn khẽ chau mày.- Đây là em thay các cô gái tính sổ với anh đấy, hãy sống hạnh phúc nhé Jiyong.Hắn đưa tay sờ lên môi, bất đắc dĩ nhìn cô:- Em mạnh tay quá đấy.- Cũng trễ rồi, em về trước đây.Cô phì cười, đưa tay chào hắn rồi bước đi.~~~~~~~~~ Thời gian này cả Jiyong và Seungri đều rất bận. Hắn thì tất bật với các chiến lược mới của công ty, cậu cũng bận rộn cho các buổi concert cuối năm ở Nhật nên gần cả tháng nay họ chẳng gặp được nhau. Hôm nay Seungri sẽ về nên sau khi kết thúc cuộc hẹn với đối tác hắn liền lái xe thẳng đến nhà cậu, một tháng nay hắn thật sự rất nhớ cậu.Jiyong mở cửa bước vào trong nhưng lại không thấy ai, nhìn xuống thì phát hiện ra một đôi giày túi xách của phụ nữ trên kệ để giày. Hắn cảm thấy có chuyện không ổn, vội vàng tiến về phía phòng ngủ. Cảnh tượng trước mắt khiến hắn giận đến run người, dưới sàn quần áo bị vứt tứ tung, trên giường có một cô gái đang khỏa thân nhìn hắn cười đắc ý.======= Chuẩn bị ngược nha bà con. Jin Hee là cô gái xuất hiện ở chap 1 nhé
- Seungri, môi cậu bị dính cafe này.Jiyong khẽ cười, rút khăn giấy lau đi vết cafe trên môi Seungri. Động tác của hắn vô cùng dịu dàng, ánh mắt còn mang theo nét yêu chiều, người ngoài nhìn vào không chừng sẽ nghĩ họ chính là một cặp.- Không còn sớm nữa, chúng ta về thôi.Seungri mặc áo khoác vào rồi đứng lên.- Jiyong...Cả hai vừa đi được vài bước thì một giọng nói vang lên phía sau khiến họ cùng quay đầu lại. Jiyong thoáng ngạc nhiên nhìn người trước mặt.- Jin Hee...- Lâu rồi không gặp, Jiyong. – cô mỉm cười- Tôi ra trước đợi anh nhé.Seungri tự nhiên nói rồi đi về phía cửa. Một hồi lâu sau Jiyong mới khẽ cười nói với Jin Hee:- Em khỏe không?Cô gật đầu rồi nói tiếp:- Em đã thấy anh từ lúc hai người vừa vào quán, em ngồi ở đằng kia – vừa nói cô vừa chỉ tay về hướng cái bàn bên góc phải – em nghĩ mình cũng nên chào hỏi anh một chút.- Anh xin lỗi.Jiyong im lặng một lúc mới khẽ lên tiếng, ngữ khí chân thành khiến Jin Hee vô cùng kinh ngạc, cô không nghĩ rằng một người kiêu ngạo như Kwon Jiyong sẽ có lúc nói ra những lời này.- Chuyện qua lâu rồi đừng nên nhắc lại làm gì. Ah, bạn anh đang đợi đấy anh mau đi đi. Khi nào có dịp chúng ta sẽ nói chuyện sau nhé.Jiyong khẽ gật đầu, mỉm cười chào cô rồi đi ra chỗ Seungri đang đứng.- Xong rồi sao?Hắn gật đầu, cậu khẽ cười nói với hắn:- Chúng ta về nhà thôi.Jiyong chợt kéo tay cậu lại, hắn tháo chiếc khăn choàng cổ của mình xuống rồi quàng lên cho cậu.- Trời lạnh lắm, đừng nên mặc phong phanh như thế.Nói rồi hắn nắm tay cậu bước đi.Những hành động đó của Jiyong đều đã bị Jin Hee nhìn thấy. Từ khi cả hai bước vào quán cô đã cảm nhận được sự quan tâm đặc biệt của hắn đối với người kia. Cô chỉ ngồi cách họ có 4 dãy bàn, hơn nữa còn ngồi quay mặt về phía hắn nhưng hắn vẫn không thấy cô. Dường như trong mắt hắn khi đó chỉ còn mỗi người kia mà thôi. Những cử chỉ yêu thương đó, ánh mắt dịu dàng đó, nụ cười chân thành đó...trước đây hắn chưa bao giờ dành cho cô.Kwon Jiyong...anh thay đổi như thế có phải là vì người đó không?~~~~~~~~~ - Cậu không thắc mắc tôi đã nói chuyện với ai sao?- Đó là quyền riêng tư của anh, tôi nghĩ mình không nên tò mò.Seungri thản nhiên trả lời trong lúc đang rửa chén.- Cô ấy...từng là bạn gái của tôi.Cậu chợt khựng lại rồi mỉm cười nói:- Anh không cần phải nói với tôi những chuyện đó đâu.Jiyong bước tới, ôm lấy cậu từ đằng sau, thỏ thẻ bên tai cậu:- Nhưng tôi không muốn giấu cậu bất cứ điều gì.~~~~~~~~~ Công ty dạo này có rất nhiều việc nên Jiyong thường về nhà rất trễ và hôm nay cũng không ngoại lệ. Jiyong mệt mỏi tựa lưng vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, giờ này có lẽ Seungri cũng đã về nhà, nghĩ đến cậu khóe môi hắn lại bất giác cong lên.Cốc cốc- Mời vào.- Jiyong, anh vẫn chưa về ư?Jiyong mở mắt nhìn người trước mặt:- Jin Hee, sao em lại đến đây.- Em đến để tạm biệt anh, ngày mai em sẽ đi Pháp để học thêm về thời trang.- Sao lại đột ngột thế?- Em đã ấp ủ dự định này lâu lắm rồi nhưng bây giờ mới có cơ hội thực hiện.- Vậy anh chúc em thành công.Jiyong mỉm cười nói với cô, Jin Hee cũng tươi cười gật đầu với hắn.- Jiyong, em hỏi anh câu này được không?Hắn nhướn mày nhìn cô rồi gật đầu.- Người đi cùng anh lần trước...có phải là người rất đặc biệt với anh không?Jiyong khá bất ngờ trước câu hỏi của Jin Hee, hắn không nói gì chỉ khẽ cười thay cho câu trả lời.- Anh yêu rồi?- Phải. Anh đã yêu rồi. Khi anh ở cạnh cậu ấy anh cảm thấy rất ấm áp và vui vẻ, anh thật sự rất muốn được ở bên cậu ấy, chăm sóc và bảo vệ cho cậu ấy.Ánh mắt Jiyong luôn đong đầy sự ôn nhu và chân thành khi nói về cậu. Không ngờ Kwon Jiyong chỉ thích đùa giỡn với trái tim người khác cũng có ngày rơi vào lưới tình. Jin Hee cảm thấy thật ngưỡng mộ và ghen tị với người kia. Kwon Jiyong, cuối cùng cũng có người trị được anh rồi nhé. Cô mỉm cười nhìn Jiyong đồng thời đưa tay về phía hắn:- Ngày mai em đi rồi, chúc em lên đường may mắn đi. Jiyong bước về phía cô, bắt lấy tay cô cười nói:- Đi mạnh khỏe nhé, Jin Hee.Jin Hee đột nhiên nhón người lên hôn hắn, Jiyong vì bất ngờ nên không biết phải xử lý ra sao, lát sau cô còn cắn mạnh một cái vào môi hắn khiến hắn khẽ chau mày.- Đây là em thay các cô gái tính sổ với anh đấy, hãy sống hạnh phúc nhé Jiyong.Hắn đưa tay sờ lên môi, bất đắc dĩ nhìn cô:- Em mạnh tay quá đấy.- Cũng trễ rồi, em về trước đây.Cô phì cười, đưa tay chào hắn rồi bước đi.~~~~~~~~~ Thời gian này cả Jiyong và Seungri đều rất bận. Hắn thì tất bật với các chiến lược mới của công ty, cậu cũng bận rộn cho các buổi concert cuối năm ở Nhật nên gần cả tháng nay họ chẳng gặp được nhau. Hôm nay Seungri sẽ về nên sau khi kết thúc cuộc hẹn với đối tác hắn liền lái xe thẳng đến nhà cậu, một tháng nay hắn thật sự rất nhớ cậu.Jiyong mở cửa bước vào trong nhưng lại không thấy ai, nhìn xuống thì phát hiện ra một đôi giày túi xách của phụ nữ trên kệ để giày. Hắn cảm thấy có chuyện không ổn, vội vàng tiến về phía phòng ngủ. Cảnh tượng trước mắt khiến hắn giận đến run người, dưới sàn quần áo bị vứt tứ tung, trên giường có một cô gái đang khỏa thân nhìn hắn cười đắc ý.======= Chuẩn bị ngược nha bà con. Jin Hee là cô gái xuất hiện ở chap 1 nhé
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me