TruyenFull.Me

Trans Bfzy Anh Trai Yeu Di Dung Ngai

Châu Kha Vũ đưa một tay lấy gel bôi trơn trên giường, một tay chen lấn loạn xạ, sau đó tìm được cửa huyệt của Lưu Vũ, ngón tay thon dài gãi nhẹ bên ngoài cấm địa.

"A..." Chất lỏng lạnh buốt lăn trên da, Lưu Vũ thở khẽ một tiếng.

Một tiếng này cực kỳ êm tai, khiến cho Châu Kha Vũ không nhịn được trực tiếp đẩy hai ngón tay vào.

"A... Ưm... Không muốn đâu..."

Miệng nói không muốn, nhưng động nhỏ lại triệt để bán đứng cậu, thịt huyệt mềm mại cắn thật chặt ngón tay Châu Kha Vũ, bên trong ẩm ướt đến thậm chí không cần gel bôi trơn, hút lấy ngón tay như mời gọi tiến sâu hơn vào bên trong.

Châu Kha Vũ vỗ lên mông Lưu Vũ, ngón tay ở bên trong nhanh chóng co lại trêu đùa huyệt động đói khát khó nhịn, nói:

"Sao đã ẩm ướt như thế này, hửm?"

"A... Không, không biết... Chậm một chút... Ưm..."

Ngón tay Châu Kha Vũ không ngừng di động, vuốt ve những nếp gấp, thăm dò sâu bên trong, một tay tìm đến phía trước nắm lấy vật nhỏ của Lưu Vũ, bắt đầu xoa nắn.

"A... Chậm một chút..."

Ngón tay Châu Kha Vũ lại cọ xát mấy lần trong huyệt nhỏ, lại vội vã chen thêm một ngón tay vào, bắt chước động tác giao hợp, trong tiếng nước lép nhép dâm mỹ điên cuồng đâm rút. Trước sau đều được chăm sóc, khoái cảm dâng lên cao trào, Lưu Vũ run rẩy bắn ra trong tay Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ rút ngón tay ra, thanh âm khi rời khỏi cửa huyệt khiến người ta mơ màng mà ngại ngùng.
Châu Kha Vũ cởi bỏ đai lưng cùng hai lớp quần, dương vật thô to tím đỏ bắn ra ngoài, sừng sững như một thanh gỗ, mạch máu rần rật chảy, gân xanh hưng phấn nổi lên. Châu Kha Vũ ngày thường đã chẳng thanh tú xinh đẹp như Lưu Vũ, hiện tại lại càng đáng sợ, giống như mãnh thú thượng cổ.
Châu Kha Vũ xé mở bao cao su, bọc bên ngoài cự vật, sau đó nắm cổ chân Lưu Vũ khoác lên vai mình, cự vật trực tiếp cọ xát ngay trên cửa huyệt.

Lưu Vũ bị dọa đến hai mắt trợn tròn, giãy giụa muốn lùi lại, lại bị Châu Kha Vũ bắt lấy mắt cá chân, không còn nơi để trốn, lắp bắp nói:

"Không, không được, vào không được..."

Châu Kha Vũ đột nhiên nổi cơn gian xảo, thì thầm bên tai Lưu Vũ:

"Nói anh là ai, anh sẽ không vào."

"Anh trai, là anh trai..."

Lưu Vũ thở hổn hển đáp.

Châu Kha Vũ đạt được đáp án mong muốn, chẳng đợi Lưu Vũ phản ứng đã vội vàng tách mở bắp đùi trắng nõn mịn màng, hung ác đâm vào.

"A! Lớn quá, không muốn, đau quá..."

"Lừa đảo! Đi ra..."

Lưu Vũ nắm bả vai Châu Kha Vũ, đau đến không nhịn được mà cắn lên vai hắn.

Nhìn thực tế mà nói, lấy kích thước của Châu Kha Vũ, chỉ khuếch trương ba ngón tay hiển nhiên là không đủ. Huyệt động mềm mại cắn chặt cự vật của Châu Kha Vũ, chặt đến mức hắn hoài nghi có là phải không muốn hắn rời đi, "chát" một tiếng vỗ lên mông Lưu Vũ, sau đó cứ như vậy dục vọng trực tiếp điên cuồng ra vào. Hắn cúi đầu liếm láp hai hạt anh đào phấn nộn trước ngực Lưu Vũ, dẫn dắt Lưu Vũ dần dần thả lỏng phía sau.

Cảm nhận được huyệt động phía sau hơi buông lỏng một chút, Châu Kha Vũ nắm lấy hai đùi trắng như ngọc, hung hăng đưa đẩy.

"A... Đau quá... Chậm một chút..."

Nếp gấp trên miệng huyệt bị cự vật hoàn toàn vuốt lên, không lưu lại một vệt uốn nhỏ, tính khí nóng hổi kêu gào muốn nhiều hơn nữa. Thân thể nho nhỏ bị cưỡng ép chấp nhận người trước mặt kịch liệt va chạm, hậu huyệt khó khăn ngậm vào nhả ra dương vật nóng bỏng thô to.

Được xuân dược trong cơ thể xúc tác, cậu thích ứng rất nhanh, hậu huyệt cũng ngoan ngoãn bao chặt lấy kẻ xâm phạm.

Bởi là lần đầu tiên, Châu Kha Vũ không dám tiến vào hoàn toàn, chỉ mới cắm một nửa đã sợ Lưu Vũ bị thương, ngừng lại, duy trì độ sâu này nhanh chóng ma sát bên trong.

Sau khi thích ứng được với va chạm mãnh liệt, nơi sâu thẳm trong hậu huyệt cũng dần dần trống rỗng, khát khao được hoàn toàn lấp đầy, nhưng Châu Kha Vũ lại chỉ nhàn nhạt ra vào chỗ thịt mềm nơi cửa huyệt.

Chỗ sâu không được thỏa mãn, suy nghĩ muốn được lấp đầy choán trọn tâm trí...

Lưu Vũ híp mắt, miễn miễn cưỡng cưỡng nhấc cánh tay còn mang còng tay thuận theo cơ bắp căng cứng của Châu Kha Vũ, sờ sờ tìm kiếm xuống dưới.

Thẳng đến nơi giao hợp, đầu ngón tay Lưu Vũ xoa xoa phần dương vật đáng thương còn lộ ra bên ngoài, nắm lấy dương vật dính nhớp không biết là gel bôi trơn hay dịch trong cơ thể, mông lung nói:

"Còn muốn... Ưm... Anh trai vào thêm nữa đi..."

Chống đỡ không nổi.

Loại tình huống này, thử hỏi ai còn nhịn được? Châu Kha Vũ nâng hai chân cậu lên, lui dần về cửa huyệt, sau đó dồn lực đâm vào, tính khí dữ tợn hoàn toàn chen vào huyệt nhỏ chật hẹp, túi bìu đánh lên khe mông.

"A... Sướng... Lớn quá... Thoải mái quá..."

Khoái cảm to lớn triệt để hòa tan ý thức Lưu Vũ, biến cậu thành một con thú nhỏ đắm chìm trong tình ái, chẳng chút xấu hổ rên rỉ không ngừng.

Lưu Vũ bị làm đến ý loạn tình mê, ngón tay bấu chặt vào lưng Châu Kha Vũ, ngón chân co quắp, hai chân vô lực mềm nhũn gác lên vai Châu Kha Vũ.

"A... Đợi đã... A..."

Châu Kha Vũ mỗi lần lùi đến cửa huyệt, sau đó lại hung hăng đâm vào toàn bộ, hạ chân gắt gao dán sát, dịch bôi trơn chảy tràn ra ngoài, cửa huyệt bị ma sát đến trào bọt nước, Lưu Vũ nhịn không được lại bắn ra lần nữa.

Lưu Vũ thất thần đắm chìm trong cao trào, trong khoái cảm, vô thức siết chặt hậu huyệt.

Thành ruột chặt chẽ bao lấy tính khí của Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ không mảy may cho Lưu Vũ thời gian nghỉ ngơi, lại nâng chân lên thúc thật mạnh vào.

"Ưm...Ưm... A!"

Đột nhiên không biết bị Châu Kha Vũ đâm vào chỗ nào, Lưu Vũ toàn thân run lên, đến ngón chân phiếm hồng cũng co lại.

Châu Kha Vũ phát giác được phản ứng của Lưu Vũ, rút ra điều chỉnh tư thế một chút, sau đó lại hung hăng đâm vào đúng chỗ đó.

"A... A... Không muốn..."

Đến ngôn ngữ cũng bị động tác đâm rút đâm đến vỡ nát, chỉ còn lại tiếng rên rỉ ngắt quãng.

Châu Kha Vũ liên tục thúc vào điểm kia, thậm chí còn nghiền ép, Lưu Vũ lại muốn bắn, nhưng Châu Kha Vũ mạnh bạo như cái máy, chưa từng bắn dù chỉ một lần. Lưu Vũ chịu không nổi thế công điên cuồng như vậy, dứt khoát kẹp chặt huyệt nhỏ, gắt gao bao lấy tính khí của Châu Kha Vũ.

Mồ hôi lấm tấm trên trán Châu Kha Vũ, hắn nặng nề thở một tiếng, dương vật bị tiểu huyệt ôm lấy, rốt cuộc nhịn không nổi nữa, thúc thêm mấy lần sau đó xuất vào bên trong.

"A a a a..."

Chất lỏng nóng hổi bắn ra. Châu Kha Vũ rút dương vật, dịch bôi trơn chầm chậm chảy xuôi theo bắp đùi, thịt mềm bị làm đến co rút, run rẩy phập phồng như con sò biển. Lưu Vũ hưng phấn đến rướn cao đầu, không ngừng thở dốc.

Làn da vốn mịn màng trắng trẻo giờ hiện đầy những vết đỏ ám muội lớn nhỏ không đều. Bé bỏng mà Châu Kha Vũ khao khát nhiều năm giờ phút này nằm dưới thân hắn thở hổn hển, tinh dịch của hắn nhỏ xuống từ bắp đùi đã bị hắn mài đến ửng đỏ...

Châu Kha Vũ nhìn phong cảnh trước mắt, lần nữa cương lên, lại xé tiếp một chiếc bao cao su, sau đó nâng chân trái Lưu Vũ lên, ép đến gần như thành một đường thẳng, tiếp tục thúc vào.

"A... Khoan đã..."

Lưu Vũ khi còn nhỏ được Châu Kha Vũ đưa đến lớp học múa, cho nên trình độ này cũng không lo sẽ bị thương, chỉ là tư thế kia sẽ đâm đến cực sâu. Lông mao dán lên khe mông, không ngừng ma sát trên da cậu.

"Chặt quá, bảo bối."

Hơi thở của Châu Kha Vũ nặng nề, cảm thán một tiếng, sau đó không đợi được nữa, vội vã đâm rút.

"Ưm... Anh trai... Chậm một chút..." Lưu Vũ nắm lấy cánh tay hắn, cầu xin.

Châu Kha Vũ không nghe cậu, ngược lại càng dùng sức, như thể muốn làm cậu đến tan nát, điên cuồng xâm phạm huyệt nhỏ yếu ớt.

Châu Kha Vũ trên giường tuyệt đối không ôn nhu.
Lưu Vũ nhịn không được nhớ lại Châu Kha Vũ lúc trước đối xử với cậu dịu dàng thế nào, nhẫn nhịn cả một đêm, tủi thân xông lên đầu, đánh vào lưng Châu Kha Vũ:

"Em nói, anh chậm một chút!"

Châu Kha Vũ hơi sửng sốt, sau đó cúi đầu hôn lên môi cậu, đáp:

"Được."

Kết quả chậm được một lát, lại bắt đầu giống máy cọc điên cuồng cử động thân eo. Lưu Vũ bị hắn thúc đến rơi nước mắt, bắp đùi càng làm càng mở rộng, Châu Kha Vũ đưa tay lau nước mắt cho cậu, nhưng hạ thân không mảy may nhẹ nhàng lại.

Châu Kha Vũ cởi bỏ còng tay trên tay cậu, tiện tay ném lên bàn cạnh giường.

Lưu Vũ được thả lỏng, bên dưới bị xâm phạm đến căn bản không khép nổi, cậu dứt khoát ôm hai chân cuộn mình lại.

Mặc dù Lưu Vũ đã mỏi mệt đến sắp ngất đi, nhưng bởi vừa rồi bị Châu Kha Vũ đút toàn bộ thuốc trong bình, dược vật bên trong cơ thể vẫn đang điên cuồng kêu gào, sau huyệt lại một lần nữa trống rỗng, khát khao được cự vật của hắn thảo phạt, một lần nữa lấp đầy.

Lưu Vũ nhìn chằm chằm hạ thân Châu Kha Vũ, sau đó ngồi dậy, hai tay được giải thoát đè lên ván giường, hai chân bủn rủn quỳ trên chăn, giống như mèo con lẫm chẫm bò đến chỗ Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ mở chân, quan sát ánh mắt nóng bỏng không hề che giấu của Lưu Vũ nhìn chằm chằm hạ thân mình, sau đó hé miệng ngậm lấy tính khí cứng ngắc.

Bị khoang miệng ấm áp mềm mại bao bọc lấy, mặc dù chỉ khó khăn lắm mới ngậm được quy đầu, Châu Kha Vũ vẫn bị kích thích đến sảng khoái vô cùng, đưa tay đặt lên gáy Lưu Vũ, ấn đầu khiến cho cậu nuốt vào càng sâu.

"Ưm!... Ưm..."

Lưu Vũ khó chịu nghẹn ngào vài tiếng, nhưng cũng không trì hoãn. Châu Kha Vũ vịn sau gáy cậu, thân eo cử động đâm vào miệng nhỏ.

Lưu Vũ mở to mắt, lông mày xinh đẹp nhăn lại, nước mắt sinh lý trào ra, lăn xuống gò má.

Tay Châu Kha Vũ mò đến mông nhỏ vểnh cao, ngón tay luồn vào hậu huyệt dùng sức đâm vào.

Châu Kha Vũ khẽ cười một tiếng, sau đó nói:

"Ăn đồ của người khác cũng sẽ chảy nước sao?"

Ngón tay dài nhỏ linh hoạt của Châu Kha Vũ đâm rút ở bên trong, mặc dù còn kém dương vật nhưng cũng có thể làm dịu cơn khô nóng trong người cậu. Lưu Vũ vừa "ăn" hạ thân Châu Kha Vũ, vừa rên rỉ.

Ngón tay Châu Kha Vũ gãi vào huyệt thịt, sau đó hung hăng đâm vào điểm G, Lưu Vũ liền nâng eo lên.

Châu Kha Vũ tăng nhanh tốc độ, không ngừng thảo phạt, Lưu Vũ vô lực ngã trên ga giường.

Châu Kha Vũ rút dương vật từ miệng Lưu Vũ ra, bế bổng cậu lên, sau đó hai tay nâng mông cậu, đặt hạ thân cứng rắn chuẩn xác trước cửa huyệt, đột nhiên buông tay, tính khí lập tức đâm thẳng vào huyệt nhỏ.
"A!! Ưm..."

Châu Kha Vũ ôm mông cậu nâng lên, Lưu Vũ bị dọa đến hai chân quặp chặt lên eo hắn. Đột nhiên bị nhấc bổng khiến cả người cậu để chỉ có thể dựa trên thân Châu Kha Vũ, nếu như hắn buông tay...

"Đừng mà... Em sợ... Hức... Anh trai xấu, thả em xuống..."

Châu Kha Vũ hôn lên tóc cậu, an ủi:

"Đừng sợ, tiểu Vũ."

"Anh trai thích tiểu Vũ, cho nên tuyệt đối sẽ không để em bị thương."

Lưu Vũ phản xạ có điều kiện, thính tai đỏ ửng, xấu hổ chôn mặt trên hõm vai Châu Kha Vũ, nhỏ giọng chu môi đáp:

"Vâng..."

Một chữ "thích" này, Châu Kha Vũ có thể không chút kiêng kỵ nói với Lưu Vũ đang không tỉnh táo, nhưng vĩnh viễn sẽ không nhắc lại khi Lưu Vũ đã tỉnh.

Châu Kha Vũ giữ nguyên tư thế này tiếp tục đâm rút:
"Bảo bối, chúng ta ra bên ngoài làm đi?"

-----

Hí hí hí hí hí hí

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me