Transfic Jikook Walking On A Dream
Jungkook luôn thích nói rằng cậu không có tửu lượng kém, nhưng thật ra chỉ cần một ly rượu vang là cũng đủ khiến cậu đỏ bừng mặt và chếnh choáng say, khi ấy cậu nói nhiều tới mức khiến tai Jimin như muốn rụng xuống, lải nhải liên tục như đứa nhóc tì năm tuổi có buồng phổi chứa đầy một lượng lớn oxy đến khó tin để duy trì giọng nói của mình lâu đến thế.Bia thường đem lại sự thư thả khoan khoái, soju thì khiến cậu hơi buồn ngủ, nhưng chỉ có rượu vang, ôi, chính nó. Rượu vang làm cho Jungkook ngay tức khắc, trở nên vô cùng thành thật. Trong khi đó, bình thường Jungkook là một người hướng nội ít khi chia sẻ ý nghĩ của mình, thế mà chỉ cần có rượu vào, cậu có thể nói chuyện liên tục như mình đã không nói suốt một tuần lễ. Lắc lắc mái đầu, môi bĩu ra, mắt thì mở to trong khi cậu đang giảng giải cho Jimin về một điều gì đó rất quan trọng, bắt buộc Jimin cần phải chú ý lắng nghe. Jimin luôn chiều theo ý cậu, không phải vì anh có tửu lượng cao hơn, mà anh chỉ là cảm thấy...quá mê muội trong mảnh tình này.Anh thích nhìn Jungkook. Tai nghe được chữ có chữ không, đôi tay bận mát xa nhẹ nhàng trên hai chân của Jungkook đang gác qua đùi mình. Ngón tay nghiêm túc đấm bóp mảnh thịt ngay bắp chân cậu, sau đó lòng bàn tay anh vuốt dọc từ mắt cá chân lên tới đùi. Một tay anh cầm ly rượu, nhấp một ngụm, tay kia thì được bao bọc bởi hai bàn tay của Jungkook, cậu vân vê nó với dáng vẻ dễ thương nhất mà anh từng thấy."Hyung", Jungkook lại tròn xoe mắt sau khi uống một ngụm nữa. "Em quên kể với anh- Tụi em vừa có được một chú chó lab* đáng yêu nhất hành tinh vào hôm nay đó" Dạo gần đây, Jungkook bắt đầu làm tình nguyện tại một trại bảo vệ động vật. Cậu yêu thích tất cả các loài động vật một cách vô điều kiện, nhưng ông chủ nhà đã lạnh lùng thốt ra một chữ "không" trước những lời cầu xin của cậu về việc mang một bé về căn hộ, thế nên việc làm sáng suốt nhất lúc đó chính là đi làm tình nguyện để chăm sóc mấy em ấy. Cậu dần yêu mấy ẻm nhiều tới mức thậm chí cậu đã từng dự định thi vào trường thú y.Jimin thỉnh thoảng sẽ ghé qua thăm cậu, trên tay thường mang theo một ly cà phê sữa thật ngọt ( bạn trai của anh là một em bé to xác, bao gồm cả việc những nụ vị giác của cậu không thể chịu được mấy thứ đắng ). Jimin khá thích chú ý đến mấy chú mèo lăn tròn dưới đất và trao cho mấy em ấy những cái gãi đầu yêu thương cùng nhiều món ăn ngon. Jungkook lại không được may mắn như vậy, cậu luôn trở về nhà với cánh tay đầy vết mèo cào và gọi Jimin là "người thu phục mèo", há hốc mồm khi chỉ có duy nhất một mình bạn trai cậu là có thể thuần hóa được chú mèo hoang dại nhất."Thật sao?" Jimin hỏi, nghiêng đầu sang một bên. "Kể anh nghe nữa đi" Anh cất giọng ngọt ngào. Jungkook gần như nhảy lên vì phấn khích, đập tay vào vai Jimin hết lần này đến lần khác."Nhóc ấy nghịch lắm luôn, anh có tin là ẻm đã tự làm rách cái đuôi bé tí của mình vì ẻm hay lúc lắc và đập nó vào tường không?"Cậu nhăn mặt, dừng lại một tí trước khi bĩu môi buồn bã. "Chắc là phải đau lắm đấy, ouch. Nhưng tụi em đã băng bó cho nhóc, nên nhóc ấy ổn rồi đúng không? Đừng lo nha, em sẽ chăm sóc em ấy thật tốt" "Em đã làm rất tốt, Jungkookie" Jimin vươn người dịu dàng vỗ lên đỉnh đầu cậu. Jungkook tận hưởng khoảnh khắc ngắn ngủi mà bản thân được công nhận, nở nụ cười thỏa mãn."Nhưng mà anh biết không, mấy nhóc ấy nặng lắm, như kiểu, nặng kinh khủng luôn?" Jungkook hơi lan man, từ ngữ như dính lại với nhau khi cậu trở nên quá hào hứng. "Em nghĩ em cần phải tập luyện nhiều hơn để có thể bế hai bé lab cùng một lúc". Cậu giơ hai ngón tay phụ họa, gật gù mái đầu với quyết định của mình."Anh nghĩ em đã khá mạnh rồi mà." Jimin cười, không quên bóp chặt lấy bắp tay của cậu.Jungkook thở gấp, giật tay lên theo phản xạ, chỉ còn chút xíu nữa thôi là cậu sẽ phá hỏng tấm thảm hiệu xịn xò của cả hai với đống rượu vang, làm Jimin như muốn lên cơn đau tim tới nơi. Anh thề là anh sắp thấy viễn cảnh đó xảy ra trước mặt, nhưng hên là Jungkook vẫn giữ vững cái ly trong tay."Hyung" Jungkook áp sát lại gần Jimin, nghiêm túc xoáy sâu vào mắt anh. Jimin cũng bắt chước nhìn lại cậu với biểu cảm y chang. "Đây là một bí mật đấy nhé, được không anh?.""Được rồi"."Bạn trai em thật sự rất thích dáng vẻ mạnh mẽ của em, nhất là khi em đè anh ấy trên giường và khiến anh ấy—""Jungkook—" Jimin ngắt lời với một ngón tay đặt trước môi cậu, làm Jungkook vô cùng bối rối."Anh biết rồi mà, anh sẽ không kể với ai đâu""Thế thì được" Jungkook gật đầu cái rụp. "Đừng kể với Jimin nha" Cậu nói lần cuối.Jimin cười ra tiếng, kéo cậu lại gần mình hơn. "Bạn trai em có vẻ là một người tốt nhỉ?" Anh giả vờ là một thiên bình tốt bụng, mong muốn được khen ngợi."Ah," Jungkook thở dài mơ màng, cười tủm tỉm mãi, gương mặt của cậu trong mắt Jimin nhìn y hệt như một chú thỏ. "Anh ý rấtttt xinh đẹp." Cậu gật gù."Thật chứ?" Jimin cười khúc khích đầy vui sướng, trong tim như có dòng nước ấm chảy qua.Trong khi Jungkook vẫn còn đang huyên thuyên đủ thứ chuyện trên đời, anh dẹp ly rượu của cả hai sang một bên. Anh giạng chân ngồi trên đùi Jungkook, bàn tay luồn vào trong mái tóc của cậu, ngón tay quấn lấy tóc cậu thành từng vòng."Thật" Ánh mắt Jungkook chăm chú vào bờ môi của Jimin đang dần tiến sát, rồi ngước lên chìm sâu vào đôi mắt long lanh của anh người yêu. "Đôi lúc, em cảm thấy đôi ta sinh ra là để dành cho nhau".
Jimin bất ngờ trước lời bộc trực thẳng thắn của cậu, ánh nhìn yêu thương mãnh liệt tới tan chảy. Anh dịu dàng đặt một nụ hôn phớt hờ trên bờ môi của Jungkook, đủ để anh nếm được vị rượu ngọt còn vương lại. Bàn tay Jungkook nắm lấy eo Jimin, trườn xuống dưới lớp áo mỏng, mơn trớn lấy làn da mịn màng mà cậu yêu thích.
"Em có tin vào định mệnh không?"- Jimin hỏi, nhưng lại một lần nữa, anh chỉ muốn ngắm nhìn Jungkook.Chỉ muốn ngắm đôi mày ấy nhíu lại trong tích tắc, rồi đôi mắt theo đó mà mở lớn, tròn xoe. Muốn ngắm nhìn con ngươi cậu ấy chứa chan lấy hình ảnh của anh như thể anh chính là bảo vật vô giá của cậu. Ngắm thật lâu để anh có thể ghi nhớ kĩ độ cao của xương gò má và độ cong của bờ môi trên trông y hệt cung tên của thần cupid. Bởi vì Jungkook là người của anh. Anh ước gì mình có thể nói với cậu rằng anh yêu cậu bằng thật nhiều cách thức, mà không chỉ đơn giản là gói gọn trong ba từ "anh yêu em" ngắn ngủn ấy."Em nghiêm túc đó anh, vì thỉnh thoảng em còn gặp dej..." Jimin ngắt lời cậu bằng một nụ hôn khác. Lần này thì lâu hơn, hai đôi môi cuốn lấy nhau thật mãnh liệt."...ja-vu" Jungkook cuối cùng cũng hoàn thành câu nói, cậu cảm thấy hơi choáng váng trước nụ hôn bất chợt này."Anh cũng tin vào định mệnh" Jimin mỉm cười, rồi trườn lên trên, thì thầm vào tai cậu "Có lẽ thứ gọi là định mệnh mà anh mong muốn diễn ra ngay bây giờ, chính là nhìn thấy em nằm trên giường anh sau khi ta uống xong." Anh cười khúc khích."Hyuuuung" Jungkook than vãn , mấy ngón tay cũng bấu lấy Jimin chặt hơn, hơi bối rối trước lời mời gọi chứa đầy dục vọng.Thế mà Jimin lại chỉ bật cười trước cảnh em người yêu vùi đầu vào vai anh để che đi đôi gò má ửng hồng, bởi vì em ấy quá đáng yêu khi làm nũng, nên anh rất hay chọc ghẹo em chỉ để nghe những tiếng nài nỉ vui tai. Anh yêu một Jungkook luôn thẳng thắn bộc lộ cảm xúc của mình, không che đậy, thật vô tư và trong sáng, ngay cả khi điều đó có xấu hổ đi chăng nữa - nó đòi hỏi rất nhiều dũng khí để làm được như vậy. "Anh yêu em, Jungkookie, em biết điều đó mà, đúng chứ?" Anh hỏi, ôm siết lấy cậu chặt hơn. Giữa họ tồn tại một điều đặc biệt gì đó khó nói thành lời, anh luôn cảm thấy nơi ngực trái âm ỉ đau, có những lúc anh tự thấy bản thân mình cố gắng ghì chặt lấy những con chữ hoa mỹ để định nghĩa chính xác thứ tình cảm này, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể thốt lên một chữ "yêu"."Em biết" Jungkook đáp lời, ngẩng đầu lên đối mặt với anh. "Em yêu mũi của anh"Jimin cười bất lực, giả vờ bĩu môi không hài lòng. "Em chỉ thích mũi của anh thôi sao?'"Nó rất đáng yêu và bé tí teooo" Jungkook giải thích, đặt môi hôn lên chóp mũi của Jimin. "Nhưng em cũng yêu anh lắm luôn, cả bàn tay bé xíu của anh, mái tóc của anh, đôi gò má phúng phính của anh, và nụ cười của anh và—"Jungkook chẳng thể nói hết câu, vì Jimin đã không thể chờ được nữa. Anh mạnh mẽ hôn lấy môi cậu, cố gắng truyền đạt tất cả tình yêu của mình bằng cách đơn giản nhất - một nụ hôn. Jungkook tan chảy ngay lập tức, thở dài từng hơi cho đến khi sự căng thẳng ban đầu trôi tuột đi mất khỏi cơ thể. Jimin liếm lên khóe môi của cậu, như đang muốn yêu cầu sự chấp thuận, khiến người yêu của anh phải hé môi ra, để lưỡi của họ có thể quấn lấy nhau.Không hấp tấp, hay vội vã, mà là chậm rãi và hưởng thụ, nếm lấy vị rượu vang còn đọng lại trên đầu lưỡi đối phương, ghi nhớ thật kĩ lại một lần nữa cảm giác hai đôi môi cuốn lấy nhau, và cả tình yêu nồng nhiệt mà họ dành cho nửa kia của mình. Không cách nào có thể che giấu. Đơn giản như thế, rõ ràng như ban ngày. Jungkook trượt một tay xuống dưới mông Jimin, bóp chặt lấy cặp đào trong khi tay còn lại thì luồn vào trong lớp áo sweater của anh. Làn da anh ấy thật nóng, từng cái vuốt ve như mang theo dòng điện, khiến cả hai mê muội. Jimin giành quyền chủ động, dẫn dắt lấy nụ hôn nóng bỏng thật dễ dàng, sức ép trong lòng ngực khiến anh đau đớn, anh cảm thấy trái tim mình sắp bị nhồi đầy bất cứ lúc nào bởi thứ tình cảm mãnh liệt này, anh muốn hứa với Jungkook rằng anh sẽ mang em đến cung trăng kia, dạo chơi cùng các vì sao, lạc vào dãy ngân hà, nhưng rồi lại thấy tuyệt vọng vì điều đó là không thể.Anh dứt môi khỏi nụ hôn sâu để hôn chóc lên khuôn mặt cậu cả nghìn cái, tay giữ chặt hai bên má của cậu đong đầy sự yêu thương. Jungkook bao bọc lấy bàn tay của anh bằng tay mình, thậm chí là đã sau một thời gian dài sống chung, anh vẫn cảm thấy kinh ngạc vì sự khác biệt kích cỡ, bàn tay anh thế mà lại mất hút dưới lòng bàn tay Jungkook."Hyung" Jungkook thì thầm, đôi mắt hướng về phía anh cùng ánh nhìn ám muội và gò má đỏ hây. "Sao thế bé cưng?""Anh có... muốn đưa em về phòng anh không?"Oh, Jimin hiểu rõ hàm ý trong câu nói này. "Anh thích lắm ấy chứ" Jimin cất lời ngọt ngào, nhỏ giọng trấn an bé cưng của mình. Có đôi khi Jungkook quá ngượng ngùng để bắt đầu mọi thứ, cậu chỉ nói những câu mời gọi đầy ẩn ý và chờ Jimin tới lấp đầy cậu - đấy là những buổi đêm mà Jungkook chỉ muốn được người yêu ôm chặt và âu yếm trong lòng. Ổn thôi, bởi vì Jimin vẫn luôn cảm thấy hạnh phúc mỗi khi đôi tay cậu đan chặt vào tay anh và rồi anh sẽ dẫn cậu về phòng mình, bắt đầu vũ điệu trần trụi nồng nhiệt.Anh thoả mãn với việc chu du đôi môi dọc theo từng đường cong trên cơ thể cậu, khiến Jungkook gần như choáng ngộp trong những tiếng thì thầm khen ngợi hoà lẫn làn hơi thở nóng cháyHọ chìm đắm trong men tình, tận hưởng từng phút giây bên nhau, đi ngược lại với nhịp sống hối hả của thế giới. Anh chậm rãi nới rộng Jungkook bằng ngón tay của mình, thu vào tầm mắt dáng vẻ quyến rũ trước mặt, đôi môi cậu bật lên từng tiếng rên rỉ cùng với ánh mắt chứa chan dục vọng, đến khi cậu gật đầu ra hiệu rằng mình đã sẵn sàng. Jimin dịu dàng chiếm lấy cậu dưới ánh đèn ngủ chập chờn, đôi tay vươn ra, vuốt ve chân của Jungkook và luôn miệng bảo rằng em thật xinh đẹp, quá đỗi xinh đẹp.Jungkook cất giọng tỉ tê gọi tên Jimin, viền mắt long lanh đầy nước với cơn khoái cảm ập tới và tình yêu thổn thức trong tim, vì Jimin luôn lo nghĩ cho cậu nhiều tới mức anh ấy thậm chí quên đi cả bản thân mình. Buổi khiêu vũ khép lại, Jungkook nằm trên giường, mái tóc xoã rối tung cùng với một vài dấu hôn trải dài trên đôi chân trần, nhưng điều khiến cậu xao xuyến nhất chính là Jimin vẫn luôn nắm tay cậu, lồng khít cả mười ngón tay và thủ thỉ với cậu rằng "anh đang ở ngay bên cạnh em."Rồi sau đó, anh tặng cho cậu hàng ngàn nụ hôn ngọt ngào khác, cậu nhanh chóng trèo lên người Jimin để được người yêu âu yếm. Việc nghe thấy nhịp tim của người bạn yêu, cảm nhận từng hơi thở của người ấy kề sát bên cổ luôn khiến cho ta có cảm giác xốn xang. Jimin không biết họ sẽ ở bên nhau bao lâu, nhưng anh chắc chắn một điều, anh sẽ yêu Jungkook bằng tất cả tình yêu mà anh có, cho tới giây phút cuối cùng.End oneshot.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me