TruyenFull.Me

Transfic Maknaelinexjin You Belong To Us

SeokJin trở nên lúng túng trước lời nói của thầy Park.

-Um... thưa thầy? Nếu vậy hình phạt là gì ạ?

Đôi chân của SeokJin bắt đầu run rẩy, anh có thể cảm giác sức lực đang dần trôi đi khỏi chúng. Anh quả thật hoang mang, trong đầu hoàn toàn trống rỗng trước những gì đang xảy ra.

Jimin lại mỉm cười một lần nữa.

-Em là một thiên thần thuần khiết, SeokJin.

Jimin vừa nói vừa liếm lấy môi mình một cách đầy dụ hoặc. Tiến về phía SeokJin khi đang chơi đùa với mái tóc của mình.

Chàng thiên thần càng run rẩy hơn khi cảm nhận hơi thở nóng ấm đang lướt trên cổ mình.

-Em có mùi hương thật khác so với những người còn lại...

Giọng nói của trầm thấp đầy ma lực của Jimin khiến cái rùng mình chạy thẳng xuống sống lưng anh. SeokJin dần lùi về sau, cho đến khi bị cánh tay của Jimin bắt lấy chiếc eo thon. SeokJin lảng tránh ánh mắt như muốn xuyên thấu lấy anh, cố tình cúi thấp đầu. Người đối diện tăng lực trên tay, buộc anh dính sát vào người cậu.

-X-xin đừng... Em không thể làm việc này được... Thầy là một ác quỷ, còn em là một thiên thần t-thuần khiết... em không muốn bị lấy đi sự t-thuần khiết c-của mình...

SeokJin cố đẩy người ra khỏi vòng tay của Jimin, nhưng tất cả chỉ càng khiến lực đạo trên eo càng trở nên trở nên mạnh mẽ hơn.

-T-Thầy có thể làm bất cứ thứ gì... chỉ xin đừng, đừnh là thứ mà em đang nghĩ về...

SeokJin vùi càng vùi sâu đầu hơn nữa. Jimin nâng cằm của người đối diện, nhìn khuôn mặt thiên thần trước mắt mình, một nụ cười càng sâu lại hiện trên khuôn mặt cậu, khẽ cười nhẹ.

-Em biết điều thầy sẽ làm với em sao? Nếu... điều em nghĩ là đúng, nhưng thiền thần của thầy không thích, thì chỉ cần một nụ hôn...

Jimin nghiêng đầu về phía SeokJin, đôi môi chỉ còn cách một vài centimet ngắn ngủi, trước khi cánh cửa bật mở, cậu rên rỉ đầy bất mãn.

-Có phải tôi đến không đúng lúc không? Quý ngài Park Jimin.

Giọng nam đầy giễu cợt vang lên.

-Có chuyện gì cậu cần hả, Kim Taehyung?

-Oh, cũng không có gì, chỉ là tôi đến đón bạn trai của mình mà thôi.

Người được gọi là Taehyung tiến về phía bọn họ, trực tiếp nắm lấy cổ tay của SeokJin, kéo anh ra khỏi vị trí hiện tại trong lòng Park Jimin.

-Ai là bạn trai, cậu không có chuyện gì khác để làm hơn là phá hỏng chuyện của tôi sao?

-Phá hỏng cậu? Ha, không. Như cậu thấy đó, cậu mới là kẻ đang chạm vào người của tôi, vật sở hữu của tôi, Park Jimin.

Taehyung cười nhẹ, trong khi biểu cảm trên khuôn mặt dần trở nên sắc bén. Cậu kéo SeokJin về phía mình, nhưng Jimin vẫn không chịu buông tay. Bàn tay còn lại của Jimin siết chặt, những đốt ngón tay dần trở nên trắng bệch.

-Được thôi, bởi vì SeokJin vô cùng thuần khiết, chúng ta sẽ chia sẻ. Nhưng-

Taehyung cảm thấy khó chịu khi phải nghĩ đến việc này.

-Không và không có bất kỳ nếu như nào, chúng ta chia sẻ và đó là tất cả.

Taehyung nhấn mạnh, cắt ngang bất kỳ ý muốn cãi vã nào của Jimin. Jimin lúc này trông nhỏ tuổi hơn bởi cách hành xử của cậu trai còn lại. Jimin và Taehyung là tri kỷ của nhau, Jimin chọn làm việc sau khi tốt nghiệp đại học trong khi Taehyung vẫn đang tiếp tục khoá học của mình, nhưng họ vẫn là bạn tâm giao.

Họ luôn chia sẻ mọi thứ với nhau, và không bao giờ giữ bí mật với đối phương.

-K-Không, xin đừng, em k-không muốn nó. Hai người sẽ lại giống như những người khác. Lấy đi sự thuần khiết của thiên thần, sau đó quẳng họ đi khi chẳng còn hứng thú nữa...

SeokJin hét hết mọi suy nghĩ của mình ra, nước mắt liên tục rơi ướt bầu má phúng phính ửng hồng lên vì khóc của cậu.

Cả hai hoàn toàn toàn shock (?) trước lời nói của SeokJin, há to miệng không thể thốt nên lời.

Nhìn biểu cảm của họ, SeokJin nghĩ mình đã đúng, họ chỉ muốn lấy đi sự thuần khiết của thiên thần, sau đó bỏ mặc anh một khi SeokJin biến đổi thành một ác quỷ như họ.

Cả hai nghĩ mọi chuyện sẽ thật dễ dàng, cho đến khi họ gặp SeokJin. Em ấy hoàn toàn khác với những người còn lại, em ấy không phải bất cứ thiên thần phổ thông ngoài kia, SeokJin có thứ gì đó bắt lấy ánh mắt họ. Em ấy là một thứ vô giá, mà họ chẳng bao dùng tiền có thể mua được như những kẻ tầm thường ngoài kia.*

SeokJin trông như một bức tượng cần được nâng niu, mà mỗi khi có bất kỳ giọt nước mắt nào xuất hiện trên khoé mắt anh, người khác sẽ lập tức muốn dang tay ôm lấy, bảo vệ SeokJin một cách an toàn. Và suy nghĩ ấy lập tức xuất hiện trong đầu cả hai.

Một sự im lặng trải dài giữa họ, trước khi Jimin quyết định đánh vỡ nó.

-SeokJin... anh biết em chỉ xem bọn anh như những tay chơi đùa, nhưng anh nhất định sẽ thay đổi vì em. Không phải chỉ vì khuôn mặt hay cơ thể xinh đẹp của em, anh thật sự rơi vào tình yêu ngay từ lúc chúng ta gặp nhau lần đầu tiên. Anh xin lỗi đã khiến em cảm thấy như vậy, nhưng anh sẽ không bao giờ đối xử với em như cách những người khác đối xử với các thiên thần.

Jimin chân thành nói ra, kéo SeokJin vào vòng tay của mình lần nữa, để đầu anh tựa vào ngực cậu.

Nước mắt càng rơi nhiều hơn trên khuôn mặt của SeokJin. Jimin thở dài, dùng ngón tay cái lau đi nước mắt của anh.

-Shh, đừng khóc thiên thần của anh.

Taehyung cảm thấy đau lòng cho SeokJin của cậu, cúi đầu, nhẹ nhàng thủ thỉ.

-SeokJin hyung, tất cả những lời Jimin đều là thật lòng. Sự thật, em cũng yêu anh. Em chỉ không thể biểu hiện ra nó vì em biết anh không dễ dàng rơi vào tình yêu với một ai đó... Em ghét phải thấy những giọt nước mắt trong mắt anh, em muốn bảo vệ anh, muốn anh ở bên em cả đời...

Bàn tay nắm lấy cổ tay SeokJin dần thả lỏng, anh lắng nghe từng câu từng chữ.

-C-Chuyện gì sẽ xảy ra nếu đến cuối cùng anh là người bị tổn thương...

-Không, anh sẽ không.

Một giọng nam xen vào cuộc trò chuyện của họ, một chàng trai khác xuất hiện với hai tay giữ trong túi quần.

-JungKook


:333
Tui làm làm biếng nữa rồi.
-Nhắn gửi từ tác giả: Ý tưởng chỉ hỗ trợ cho fic, không hề có ý xúc phạm ai. -Đoạn chê mấy thiên thần khác ấy, mình đã dịch thoát hơn.

-Nhắn gửi từ bạn dịch: nhắc lại lần nữa, đây hoàn toàn dịch chay, nên sẽ có sự thêm-bỏ bớt từ cho hợp hoàn cảnh. Nếu đọc bản gốc các bạn sẽ thấy khác từ đôi chút, và câu của tác giả hoàn toàn ngắn hoặc cắt ngang nên đừng hỏi sau bạn dịch quyết định tả thành câu dài. Chân thành cảm ơn các bạn đã đọc đến đây.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me