TruyenFull.Me

Trich Dan Ngon Tinh

* Sau này anh do em quản

* Diêu Viễn, anh thật sự không muốn chia tay, em cứ coi như... cứ coi như thương anh, đừng một đường sống cũng không chừa lại như vậy được không?

* Thật ra nếu em muốn trả thù Giang gia, ở bên anh không phải là phương pháp nhanh nhất hữu hiệu nhất hay sao? Em chỉ cần ở bên anh, sau đó trút giận lên anh... Đương nhiên điều kiện tiên quyết là em phải ở bên anh.

* Tiểu Viễn... anh không lương thiện, nhưng tuyệt đối sẽ không phụ em.

* Có người từng nói, gặp được đúng người, đúng thời điểm là một loại hạnh phúc; đúng thời điểm gặp phải sai người, là một loại bi thương; gặp phải đúng người mà sai thời điểm là một tiếng thở dài, còn sai thời điểm, sai người, là một loại bất đắc dĩ

* -Ngoan, đừng giận. Đi thôi, hôm nay tuy không phải ngày đại hỉ của chúng ta nhưng tốt nhất cũng không nên tới trễ.
  - Phụt! Quân Lâm bang chủ, anh nhận nhầm người phải không? Chúng ta? Đại hỉ?... Tôi với anh mới quen nhau được bao lâu?
  - Ừ, hơi nhanh thật, thôi để mấy hôm nữa.
  - ...

* - Sau này mỗi lần đăng nhập thì đến tìm anh luôn đi
  - Hả?
  - Anh cần.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me