Trò chơi thí luyện nhân gian - Lộng Thanh Phong - Góc của Ngọc
CHƯƠNG 14: NGƯỜI VỀ TRONG ĐÊM TUYẾT (8)
Nửa giờ sau, đội ngũ sáu người dừng chân trong rừng rậm. Lúc này bọn họ mới đi được một cây số.
Trời đông gió rét làm chậm bước chân họ, việc lần tìm theo bột phát sáng khiến họ nhầm đường mấy lần. May mà khu rừng này cây cối cao vút tầng mây, tán cây rậm rạp ngăn trở phần lớn gió tuyết, không đến mức mất dấu toàn bộ.Nhưng lùng sục hồi lâu, mắt mọi người hoa hết cả lên. Trong lúc nghỉ ngơi, Bành Minh Phàm nhìn về quãng đường đã đi, nói: " Chương Chi Cầu không theo sau chúng ta. "Tiền Vĩ: " Chắc là ông ta thấy chột dạ? "An Ninh: " Chột dạ chuyện gì? Người như ông ta cũng biết chột dạ? Ông ta dám xuống tay giết Lý Anh Tuấn, chứng tỏ ông ta chắc mẩm mình sẽ qua cửa, đã vượt ải rồi còn mò vào rừng làm gì? Chi bằng thoải mái nằm ở quán trọ đánh một giấc. "Tiền Vĩ lắc đầu: " Đúng nhỉ. "An Ninh: " Đương nhiên! "Ba ngày trôi qua, màn đấu võ mồm giữa Tiền Vĩ và An Ninh đã thành cơm bữa. Triệu Bình vẫn băn khoăn về sự mất tích của Lý Song Song, sắc mặt không mấy dễ chịu, nhưng thấy tiến triển trước mắt, trong lòng nhẹ nhõm hơn hẳn. Thật lòng mà nói, hắn không tán thành suy luận của Tiền Vĩ, Chương Chi Cầu tin chắc như vậy đã khơi dậy lòng nghi ngờ của hắn. Nghĩ tới đây, hắn tới chỗ Bành Minh Phàm, hỏi: " Cậu nghĩ Chương Chi Cầu không có vấn đề gì ư? "Bành Minh Phàm lắc đầu: " Bây giờ tôi không dám khẳng định. Lúc đầu tôi nghi ngờ hắn là NPC, nhưng tại sao NPC muốn giết Lý Anh Tuấn? Nhưng nếu không phải NPC, hành vi của hắn lại rất đáng nghi. "Tiền Vĩ tiếp lời: " Tóm lại con người hắn rất kỳ quái. "An Ninh: " Đó là do cậu chưa trải sự đời. "Hai người chuẩn bị xỉa xói nhau, bên kia, Đường Thố và Cận Thừa tìm được vết tích của bột phấn, tiếp tục xuất phát theo hướng này.Đường Thố mặc áo khoác quân đội cỡ lớn, hôm qua tiện tay cởi áo khoác trong bếp, hôm nay cũng tiện tay lấy mặc. Bên ngoài rất lạnh, đi một hồi giá trị sinh mạng của y đã hao 1%." Cậu nghĩ cuối cùng chúng ta sẽ tìm được gì? " Cận Thừa hỏi." Thi thể. " Đường Thổ trả lời thẳng thắn." Xem ra cậu không tin suy đoán về cách thức qua cửa kia? "" Vì Cù Lệ không thể vượt ải. "Cận Thừa chợt nổi hứng, thắc mắc: " Nhưng sau khi giết Lý Anh Tuấn, Cù Lệ mất tích, Lý Song Song cũng thế, đây chẳng phải là căn cứ cho lập luận này ư? Ai giết Lý Anh Tuấn thì người đó mất tích, khiến người chơi khác sợ sệt không dám ra tay, nhưng thực tế những người xuống tay đã qua cửa rồi, điểm này rất khớp với thú vui quái ác của thành phố Đêm Vĩnh Cửu. "" Nhưng anh không phát hiện ra sao? " Đường Thố quay sang nhìn hắn, tròng mắt trắng đen rõ ràng: " Trước khi Lý Song Song và Chương Chi Cầu ra tay, cả hai đều đang ở một mình. "Hai hung thủ giết người, cách thức hành động rất quái lạ.Một người nhát gan sợ sệt, một người ích kỷ thông minh, không có điểm chung nào. Nhưng họ đều ở một mình trước khi giết chết Lý Anh Tuấn.Đường Thố tiếp tục hỏi: " Sức chiến đấu của Lý Anh Tuấn thế nào? "Cận Thừa ngẫm nghĩ, đáp: " Rất mạnh. "" Hai lần bị sát hại, đều là bị đầu độc trước rồi mới bị đâm chết. Độc tố làm suy yếu sức chiến đấu của anh ta, thậm chí khi Lý Song Song xuống tay anh ta còn đang bị trói, nhưng chẳng lẽ anh ta hoàn toàn không còn sức phản kháng? "Việc này rất kỳ quái.Kể từ lần đầu tiên chứng kiến cái chết của Lý Anh Tuấn, cảm giác kỳ quái này luôn quẩn quanh trong lòng Đường Thố, không thể xua tan, mãi đến khi nhìn thấy Chương Chi Cầu đâm từng nhát vào người anh ta.Tại sao sức chiến đấu của Chương Chi Cầu lúc mạnh lúc yếu?Đường Thố không tin Cận Thừa không nhận ra điểm này, từ đầu đến cuối hắn đều trưng ra vẻ cao thủ lão luyện, vừa nhập vai vừa làm khán giả quan sát. Cận Thừa nhún vai, đáp: " Cậu nói cũng có lý. "Lời này của anh nói cũng như không.Đường Thố siết chặt áo khoác, tiếp tục lên đường.Cận Thừa nhàn nhã theo sau: " Thực ra tôi tò mò về bản thân Lý Anh Tuấn hơn. "Đường Thố yên lặng, y là người nóng giận khó chiều.Tâm trạng Cận Thừa lại rất tốt, tiếp tục nói: " Người đốn củi, mớ củi tỏa ra mùi hương đặc biệt, logo hình cây thông của quán trọ, thậm chí là đặc tính kim khắc mộc ở Lý Anh Tuấn, tất cả đều liên quan đến cây. Chân tướng cuối cùng, có lẽ ẩn náu trong khu rừng này. "Nghe vậy, Đường Thố ngẩng đầu ngắm nhìn rừng cây cao ngất.Giọng của Cận Thừa văng vẳng bên tai: " Mục tiêu cuối cùng của chúng ta không phải đi giải mã câu đố, mà là giết anh ta. Phải đi đúng hướng mới sống qua cơn trăng này. "Đúng hướng ư .....Đường Thố nghiền ngẫm câu nói này, trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh mơ hồ. Ký ức như làn sóng cuồn cuộn ập tới, y quay lại nhìn Cận Thừa, lớp mặt nạ bạc lọt vào tầm mắt.Y tuyên bố từ giờ trở đi y chính thức ghét Cận Thừa.Không có lý do." Sao tôi cứ cảm giác ánh mắt cậu nhìn tôi sai sai? " Cận Thừa lên tiếng." Anh nhìn nhầm rồi. " Đường Thố thoáng cái thay đổi sắc mặt.Dứt câu, y bắt đầu bước nhanh hơn, Cận Thừa tăng tốc đuổi theo, mấy người Tiền Vĩ đằng sau đẩy nhanh tốc độ, đầu đầy hoang mang: " Đại ca anh đợi chút! "Đi thêm nửa giờ, dọc đường họ đã chuyển hướng hai lần, sáu người đụng phải một hang động. Đến đó thì dấu vết bột phấn bị đứt đoạn, quyết định đi hướng nào là một bài toán khó.Hang động rất nhỏ, không có gì bất thường, nhưng được cái khô ráo sạch sẽ. Tiền Vĩ chạy vào đầu tiên, giậm chân rũ tuyết trên vai xuống, rét lạnh tới mức cậu ta liên tục hà hơi tay." Cậu sợ lạnh ghê nhỉ. " An Ninh theo bước vào." Đây là phản ứng sinh lý bình thường, mấy người đều không phải loài người ....hửm? " Tiền Vĩ đang nói, chợt chạy về phía cửa động, phủi sạch cỏ dại và tuyết phủ trên đất: " Chỗ này có dấu chân gấu! "Mọi người châu đầu lại xem.Bành Minh Phàm chưa tận mắt thấy gấu đen, nhìn dấu chân lớn như vậy, liên tưởng tới lời kể hôm qua của Tiền Vĩ, không khỏi hít ngụm khí lạnh.Cận Thừa hứng thú dạt dào hỏi Đường Thố: " Gấu hôm qua lớn vậy luôn hả? "Đường Thố lạnh lùng gật đầu." Tôi chợt nghĩ tới một phương pháp. " Cận Thừa mỉm cười: " Gấu đen là dân bản địa của khu rừng, quen thuộc nơi này nhất, chúng ta có thể dụ nó tới dẫn đường. "Mọi người nghệt mặt nhìn nhau, biện pháp khùng điên gì đây.Đường Thố hỏi ngay: " Anh dám chắc nó sẽ nghe lời anh? "Cận Thừa buông tay nhún vai: " Đánh một trận là biết ngay. "" Anh ra trận? "" Cậu không định giúp? "" Anh không thấy tôi sắp treo mạng rồi hả? "Cận Thừa lắc đầu, thực sự không nhìn ra, kẻ sắp treo mạng như ngài vừa thịt một mạng gấu vào hôm qua.Tóm lại, phương án được thống nhất như thế.Mấy người Tiền Vĩ không có cơ hội nêu ý kiến, người đa mưu túc trí như Bành Minh Phàm cũng chỉ được phân công việc chặt cây. Cô gái duy nhất trong nhóm An Ninh cũng không thoát, cộng thêm Triệu Bình, tất cả bốn người bị lùa ra khỏi hang động, buộc phải chặt cây đến khi dẫn dụ được gấu đen tới mới thôi.Bỗng dưng được trải nghiệm cuộc sống công nhân.Đường Thố quấn chặt áo khoác ngồi trên tảng đá ngoài cửa động giám sát tiến độ, y khoanh tay, khóe mắt liếc thấy Cận Thừa đang lấy cung tên ra. Đó là một chiếc cung máy màu xám bạc (*), cánh cung được chạm rỗng, có thể lờ mờ thấy vô số bánh răng và linh kiện tinh tế, hình dạng tổng thể đẹp mắt, từng chi tiết đều đậm hơi hướng khoa học công nghệ.(*Thả nhẹ hình cung máy: mình tra theo bản gốc thì ra hình này. Mình cũng không biết chính xác tên gọi của loại cung này trong tiếng Việt, mình tra thử cung cơ giới với cung thể thao mà không chắc lắm. Bạn nào biết rõ xin chỉ giáo.)
Trời đông gió rét làm chậm bước chân họ, việc lần tìm theo bột phát sáng khiến họ nhầm đường mấy lần. May mà khu rừng này cây cối cao vút tầng mây, tán cây rậm rạp ngăn trở phần lớn gió tuyết, không đến mức mất dấu toàn bộ.Nhưng lùng sục hồi lâu, mắt mọi người hoa hết cả lên. Trong lúc nghỉ ngơi, Bành Minh Phàm nhìn về quãng đường đã đi, nói: " Chương Chi Cầu không theo sau chúng ta. "Tiền Vĩ: " Chắc là ông ta thấy chột dạ? "An Ninh: " Chột dạ chuyện gì? Người như ông ta cũng biết chột dạ? Ông ta dám xuống tay giết Lý Anh Tuấn, chứng tỏ ông ta chắc mẩm mình sẽ qua cửa, đã vượt ải rồi còn mò vào rừng làm gì? Chi bằng thoải mái nằm ở quán trọ đánh một giấc. "Tiền Vĩ lắc đầu: " Đúng nhỉ. "An Ninh: " Đương nhiên! "Ba ngày trôi qua, màn đấu võ mồm giữa Tiền Vĩ và An Ninh đã thành cơm bữa. Triệu Bình vẫn băn khoăn về sự mất tích của Lý Song Song, sắc mặt không mấy dễ chịu, nhưng thấy tiến triển trước mắt, trong lòng nhẹ nhõm hơn hẳn. Thật lòng mà nói, hắn không tán thành suy luận của Tiền Vĩ, Chương Chi Cầu tin chắc như vậy đã khơi dậy lòng nghi ngờ của hắn. Nghĩ tới đây, hắn tới chỗ Bành Minh Phàm, hỏi: " Cậu nghĩ Chương Chi Cầu không có vấn đề gì ư? "Bành Minh Phàm lắc đầu: " Bây giờ tôi không dám khẳng định. Lúc đầu tôi nghi ngờ hắn là NPC, nhưng tại sao NPC muốn giết Lý Anh Tuấn? Nhưng nếu không phải NPC, hành vi của hắn lại rất đáng nghi. "Tiền Vĩ tiếp lời: " Tóm lại con người hắn rất kỳ quái. "An Ninh: " Đó là do cậu chưa trải sự đời. "Hai người chuẩn bị xỉa xói nhau, bên kia, Đường Thố và Cận Thừa tìm được vết tích của bột phấn, tiếp tục xuất phát theo hướng này.Đường Thố mặc áo khoác quân đội cỡ lớn, hôm qua tiện tay cởi áo khoác trong bếp, hôm nay cũng tiện tay lấy mặc. Bên ngoài rất lạnh, đi một hồi giá trị sinh mạng của y đã hao 1%." Cậu nghĩ cuối cùng chúng ta sẽ tìm được gì? " Cận Thừa hỏi." Thi thể. " Đường Thổ trả lời thẳng thắn." Xem ra cậu không tin suy đoán về cách thức qua cửa kia? "" Vì Cù Lệ không thể vượt ải. "Cận Thừa chợt nổi hứng, thắc mắc: " Nhưng sau khi giết Lý Anh Tuấn, Cù Lệ mất tích, Lý Song Song cũng thế, đây chẳng phải là căn cứ cho lập luận này ư? Ai giết Lý Anh Tuấn thì người đó mất tích, khiến người chơi khác sợ sệt không dám ra tay, nhưng thực tế những người xuống tay đã qua cửa rồi, điểm này rất khớp với thú vui quái ác của thành phố Đêm Vĩnh Cửu. "" Nhưng anh không phát hiện ra sao? " Đường Thố quay sang nhìn hắn, tròng mắt trắng đen rõ ràng: " Trước khi Lý Song Song và Chương Chi Cầu ra tay, cả hai đều đang ở một mình. "Hai hung thủ giết người, cách thức hành động rất quái lạ.Một người nhát gan sợ sệt, một người ích kỷ thông minh, không có điểm chung nào. Nhưng họ đều ở một mình trước khi giết chết Lý Anh Tuấn.Đường Thố tiếp tục hỏi: " Sức chiến đấu của Lý Anh Tuấn thế nào? "Cận Thừa ngẫm nghĩ, đáp: " Rất mạnh. "" Hai lần bị sát hại, đều là bị đầu độc trước rồi mới bị đâm chết. Độc tố làm suy yếu sức chiến đấu của anh ta, thậm chí khi Lý Song Song xuống tay anh ta còn đang bị trói, nhưng chẳng lẽ anh ta hoàn toàn không còn sức phản kháng? "Việc này rất kỳ quái.Kể từ lần đầu tiên chứng kiến cái chết của Lý Anh Tuấn, cảm giác kỳ quái này luôn quẩn quanh trong lòng Đường Thố, không thể xua tan, mãi đến khi nhìn thấy Chương Chi Cầu đâm từng nhát vào người anh ta.Tại sao sức chiến đấu của Chương Chi Cầu lúc mạnh lúc yếu?Đường Thố không tin Cận Thừa không nhận ra điểm này, từ đầu đến cuối hắn đều trưng ra vẻ cao thủ lão luyện, vừa nhập vai vừa làm khán giả quan sát. Cận Thừa nhún vai, đáp: " Cậu nói cũng có lý. "Lời này của anh nói cũng như không.Đường Thố siết chặt áo khoác, tiếp tục lên đường.Cận Thừa nhàn nhã theo sau: " Thực ra tôi tò mò về bản thân Lý Anh Tuấn hơn. "Đường Thố yên lặng, y là người nóng giận khó chiều.Tâm trạng Cận Thừa lại rất tốt, tiếp tục nói: " Người đốn củi, mớ củi tỏa ra mùi hương đặc biệt, logo hình cây thông của quán trọ, thậm chí là đặc tính kim khắc mộc ở Lý Anh Tuấn, tất cả đều liên quan đến cây. Chân tướng cuối cùng, có lẽ ẩn náu trong khu rừng này. "Nghe vậy, Đường Thố ngẩng đầu ngắm nhìn rừng cây cao ngất.Giọng của Cận Thừa văng vẳng bên tai: " Mục tiêu cuối cùng của chúng ta không phải đi giải mã câu đố, mà là giết anh ta. Phải đi đúng hướng mới sống qua cơn trăng này. "Đúng hướng ư .....Đường Thố nghiền ngẫm câu nói này, trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh mơ hồ. Ký ức như làn sóng cuồn cuộn ập tới, y quay lại nhìn Cận Thừa, lớp mặt nạ bạc lọt vào tầm mắt.Y tuyên bố từ giờ trở đi y chính thức ghét Cận Thừa.Không có lý do." Sao tôi cứ cảm giác ánh mắt cậu nhìn tôi sai sai? " Cận Thừa lên tiếng." Anh nhìn nhầm rồi. " Đường Thố thoáng cái thay đổi sắc mặt.Dứt câu, y bắt đầu bước nhanh hơn, Cận Thừa tăng tốc đuổi theo, mấy người Tiền Vĩ đằng sau đẩy nhanh tốc độ, đầu đầy hoang mang: " Đại ca anh đợi chút! "Đi thêm nửa giờ, dọc đường họ đã chuyển hướng hai lần, sáu người đụng phải một hang động. Đến đó thì dấu vết bột phấn bị đứt đoạn, quyết định đi hướng nào là một bài toán khó.Hang động rất nhỏ, không có gì bất thường, nhưng được cái khô ráo sạch sẽ. Tiền Vĩ chạy vào đầu tiên, giậm chân rũ tuyết trên vai xuống, rét lạnh tới mức cậu ta liên tục hà hơi tay." Cậu sợ lạnh ghê nhỉ. " An Ninh theo bước vào." Đây là phản ứng sinh lý bình thường, mấy người đều không phải loài người ....hửm? " Tiền Vĩ đang nói, chợt chạy về phía cửa động, phủi sạch cỏ dại và tuyết phủ trên đất: " Chỗ này có dấu chân gấu! "Mọi người châu đầu lại xem.Bành Minh Phàm chưa tận mắt thấy gấu đen, nhìn dấu chân lớn như vậy, liên tưởng tới lời kể hôm qua của Tiền Vĩ, không khỏi hít ngụm khí lạnh.Cận Thừa hứng thú dạt dào hỏi Đường Thố: " Gấu hôm qua lớn vậy luôn hả? "Đường Thố lạnh lùng gật đầu." Tôi chợt nghĩ tới một phương pháp. " Cận Thừa mỉm cười: " Gấu đen là dân bản địa của khu rừng, quen thuộc nơi này nhất, chúng ta có thể dụ nó tới dẫn đường. "Mọi người nghệt mặt nhìn nhau, biện pháp khùng điên gì đây.Đường Thố hỏi ngay: " Anh dám chắc nó sẽ nghe lời anh? "Cận Thừa buông tay nhún vai: " Đánh một trận là biết ngay. "" Anh ra trận? "" Cậu không định giúp? "" Anh không thấy tôi sắp treo mạng rồi hả? "Cận Thừa lắc đầu, thực sự không nhìn ra, kẻ sắp treo mạng như ngài vừa thịt một mạng gấu vào hôm qua.Tóm lại, phương án được thống nhất như thế.Mấy người Tiền Vĩ không có cơ hội nêu ý kiến, người đa mưu túc trí như Bành Minh Phàm cũng chỉ được phân công việc chặt cây. Cô gái duy nhất trong nhóm An Ninh cũng không thoát, cộng thêm Triệu Bình, tất cả bốn người bị lùa ra khỏi hang động, buộc phải chặt cây đến khi dẫn dụ được gấu đen tới mới thôi.Bỗng dưng được trải nghiệm cuộc sống công nhân.Đường Thố quấn chặt áo khoác ngồi trên tảng đá ngoài cửa động giám sát tiến độ, y khoanh tay, khóe mắt liếc thấy Cận Thừa đang lấy cung tên ra. Đó là một chiếc cung máy màu xám bạc (*), cánh cung được chạm rỗng, có thể lờ mờ thấy vô số bánh răng và linh kiện tinh tế, hình dạng tổng thể đẹp mắt, từng chi tiết đều đậm hơi hướng khoa học công nghệ.(*Thả nhẹ hình cung máy: mình tra theo bản gốc thì ra hình này. Mình cũng không biết chính xác tên gọi của loại cung này trong tiếng Việt, mình tra thử cung cơ giới với cung thể thao mà không chắc lắm. Bạn nào biết rõ xin chỉ giáo.)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me