TruyenFull.Me

Trò Chơi Trốn Tìm (F6 - Textfic)

[34]

bonbonlatuine

phuwintang ⇢ chen_rj

phuwintang
P'Joong
tại sao anh lại nhờ Pond tới đón thay vậy?
nếu không tới được thì nói em để em bắt taxi chứ
lỡ đâu anh ấy bị nhà báo hay paparazi chụp lại thì sao?

chen_rj
không cần lo, quán bar đó là quán người quen của bọn anh
sẽ không có ai được phép quay lén ở đó đâu

phuwintang
nhưng vẫn có thể bị bắt gặp chứ
mọi thứ bây giờ đang loạn như thế nào anh còn không hiểu sao
chỉ cần sơ suất một chút thôi Pond cũng có thể gặp nguy hiểm rồi

chen_rj
Phuwin, nếu em lo cho nó đến thế tại sao không nói cho nó biết mọi chuyện đi?

phuwintang
bây giờ không phải là lúc
đợi em xử lý xong tin tức của anh ấy đã
đến khi đó em sẽ tự mình thú nhận mọi thứ

chen_rj
hiện tại Pond đã chẳng còn quan tâm đến mấy cái tin tức đó nữa rồi
nếu em không nhanh lên thì sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa đâu

phuwintang
ý anh là sao?

chen_rj
Pond đã quyết định giải nghệ và đưa Fourth ra nước ngoài sinh sống
mọi giấy tờ thủ tục đã được xử lí xong xuôi
chuyến bay của bọn họ sẽ cất cánh vào cuối tuần này
Phuwin, em có chắc còn muốn đợi thêm?

phuwintang
...


_

Pond chật vật lôi Fourth ra khỏi xe, nhìn dáng vẻ say mèm đến đứng không vững của em thì thở dài một hơi, cuối cùng đành cõng em trên lưng để đưa về phòng.

Fourth ở trên lưng anh cảm nhận được hơi ấm từ bờ vai rộng quen thuộc khiến em càng dụi sâu vào người anh, mơ hồ nhớ về dáng vẻ thuở còn bé thơ cũng được anh cõng như vậy.

-P'Pond...

Tiếng em mè nheo ồm ồm vang lên sau lớp áo của anh.

-Hử?

-Cõng em đi dạo đi...như ngày xưa ấy.

Pond dừng lại bước chân, nghĩ một lát rồi đáp:

-Mày có biết bây giờ mày nặng gấp mấy lần ngày xưa không? Lưng anh mày già rồi.

Fourth càng siết chặt lấy vòng tay ôm cổ anh, miệng ư a vài tiếng làm nũng như trẻ con.

-P'Pond...

Pond lại thở dài bất lực, đứa nhóc này thật khó chiều quá đi.

Thế là Pond xoay bước cõng Fourth đi dạo quanh con đường hiu quạnh. Hiện đã là nửa đêm, đèn đường đã tắt hết, chỉ còn lại bóng trăng cô đơn soi rọi bước chân rải đều của Pond.

Tiếng lộp cộp khô khốc của đế giày tây vang vọng trên đoạn đường vắng như tiếng gõ mõ đánh từng hồi vào quả tim nứt vỡ của hai người con trai.

Fourth cứ lặng im gục xuống bờ vai anh, chẳng biết đã ngủ hay chưa. Pond cũng không buồn hỏi, vì tâm trạng anh lúc này chẳng hơn gì em. 

Không biết qua bao lâu cho tới khi nghe thấy tiếng em vang lên giữa đêm đen át đi tiếng đơn độc của gót giày:

-Em xin lỗi...

Em vẫn chẳng dám ngẩng đầu lên nhìn anh, em chọn cách giấu gương mặt mình sau lớp vải vì em đã chẳng đủ can đảm để đối diện với anh sau tất cả mọi chuyện.

Pond ngước lên dõi theo ánh trăng sáng trên cao. Trăng bạc lẳng lặng họa vào đôi mắt người nghệ sĩ một bóng khuyết lung linh, an yên như mặt hồ không chút sóng gợn nhưng lại khiến tâm người nao lòng đến khuấy lộng.

Thi sĩ vấn đáp sẽ ra ngàn câu thơ, họa nhân vấn đáp sẽ ra chân dung chính mình.

Từ thuở xa xưa, người nghệ nhân chưa từng chối bỏ vẻ đẹp của trăng dù tròn hay khuyết, cũng chưa từng chối bỏ chân tâm của bản thân trong thi họa.

-Ngày mai, trăng sẽ tròn.

Một câu nói ngắn gọn khiến Fourth ngẩng đầu dậy. Phải mất rất lâu để em ngẫm ra hàm ý sau cách nói ẩn dụ xa xăm của anh. Và khi ngẫm ra rồi, em lại chẳng thấy lòng mình dễ chịu hơn chút nào.

-P'Pond là đồ ngốc.

-Ừ tao ngốc. Vậy mày khôn hơn tao không?

Fourth im lặng, đôi mắt cụp xuống vì đau lòng.

...

-Em yêu Gemini.

-Ừ, rồi sao nữa?

-Em đau.

-Hận không?

Bàn tay em hơi siết lại.

-Không.

-Tha thứ không?

Nắm tay mới siết lại chưa được bao lâu đành buông thõng.

-Không...

Pond không hỏi thêm nữa, chủ động quay đầu lại tìm đường trở về căn nhà của cả hai.

Trăng dõi theo bóng lưng của hai người xa dần xa rồi cũng thu mình lại núp sau đám mây đen bắc ngang trời rộng, giống như đang bình tĩnh khép lại một cánh cửa lớn mà bản thân từng rất trông chờ được mở ra, chỉ tiếc rằng khi mở ra rồi lại chứng khiến một mớ hoang tàn không đáng với lòng mình.


_

phuwintang đã cập nhật một ảnh mới:

Em sẽ giữ anh lại, bằng mọi cách em có thể...

♡ chen_rj, dunknatachai, gemini_nt và 56.433 người khác đã thích bài viết này

Người dùng đã tắt tính năng bình luận của bài viết


_

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me