TruyenFull.Me

Truoc Khi Kip Goi Ten Nhau Nhe


Trinh in tấm ảnh cưới từ thẻ nhớ trong hộp gỗ,
đóng khung treo chính giữa phòng khách.
Bức ảnh hơi nhòe, ánh sáng quá chói,
nhưng cả hai cười rạng rỡ – Thư tay nắm tay cô, mắt cong lên.

> Cô nói với chính mình:
— “Em hứa sẽ không khóc mỗi ngày.
Em sẽ sống…

như chị từng muốn em sống.”


---

Một tháng sau, Trinh bắt đầu nhận việc online tại nhà –
công việc nhỏ, không áp lực, đủ lo cơm gạo và duy trì căn trọ.
Cô vẫn giữ nếp cũ:
5h sáng đi bộ ra biển, 7h ăn sáng một mình,
tối viết nhật ký gửi “chị”.

Mỗi trang nhật ký đều bắt đầu bằng:

> “Gửi vợ – Lệ Thư của em.”


---

Vào một ngày cuối tuần mưa nhẹ,
Trinh đi chợ về, thấy trước cửa nhà có một cô gái đứng che ô.
Dáng người mảnh khảnh, tóc dài,
và gương mặt…
giống Lệ Thư đến kỳ lạ.

Cô sững lại.

— “Xin lỗi, cô tìm ai?”

Cô gái cười nhẹ, gật đầu:

> — “Chào chị.

Em là Trần Lệ Mai.
Em gái sinh đôi của Thư.

Và…
chị ấy nhờ em đến đây –

để kéo chị ra khỏi nỗi buồn mà chị ấy không thể mang theo.”


---

📌 Một mảnh quá khứ chưa từng được nhắc đến:

Trần Lệ Thư có một người em gái sinh đôi.
Nhưng vì biến cố gia đình thời nhỏ, hai người bị chia tách.
Lệ Mai sang nước ngoài sống với cha,
còn Thư sống cùng mẹ – và gánh cả căn bệnh tim quái ác suốt đời.

Gần cuối đời, Thư đã viết một bức thư gửi cho Mai,
kèm một bản sao di chúc rất đặc biệt:

> > “Em đến bên Trinh nếu chị không còn.
Đừng thay chị.

Mà hãy giúp em sống tiếp –
bằng cách kéo Trinh trở lại với cuộc đời.”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me