Tuong Lam Van Hien Hoan Doi The Xac
Viết truyện vì đam mê chứa không có thật nha
Chú ý là mẹ anh và mẹ cậu là bạn thân nhưng mà anh và cậu lại không biết , thế là hai gia đình có tiếng nhất hồi xưa đã lập hôn ước với nhau thời mà anh và cậu chưa sinh raGTNV
Hạ Tuấn Lâm 20 tuổi
Tính cách: dễ thương và tinh nghịch.
Gia thế: giàu có chỉ là giấu đi thân phận của đợi cậu trưởng thành rồi mới nói cho cậu . Bạn Tống Á Hiên
Tính cách: lạnh lùng với người ngoài
Gia thế: giàu có là chủ của một công ty TF Trùng Khánh . Bạn Lưu Diệu Văn
Tính cách: giống Hạo Tường
Gia thế: giàu có cũng không có thu kém gì anh hết
Tống Á Hiên 20 tuổi
Tính cách: dễ thương ,hiền lành tốt bụng,
Gia thế: giàu có nhưng lại giấu thân phận thật của mình
Vô truyệnVào một ngày trời không nắng , không mưa ở Trùng Khánh Trung Quốc, cậu đang đi trên đường phố thì gặp một chiếc xe hơi không biết đi đường hay là có ý nên chạy nhanh và thẳng đến phía cậu may mà gặp được một người cao to đẹp trai cứu cậu nhưng mà không kịp thế là cả hai người điều bị xe đụng chúng, cả hai bất tỉnh trên đường (vậy là hoán đổi thân xác )Người lấy xe :hai người có sao không (sợ hãi)
* Người đi đường thấy thế liền lấy 📱 gọi cấp cứu đến , địa chỉ là đường xxx( cuộc nói chuyện xong thì một lát sau xe cứu thương cũng đã tới ) Tua...... Tới bệnh viện
*Sau khi được bác sĩ cấp cứu xong* ~~ phía cậu mà thân xác anh~~
Mẹ anh thì nghe tin anh bị tai nạn liền lên bệnh viện để gặp anhBác sĩ: ai là người nhà của bệnh nhân Nghiêm Hạo TườngMẹ anh: là tôiBác sĩ: bệnh nhân không sao chỉ bị thương ngoài da , cần nghỉ ngơi nhiều là không sao nữa.Mẹ anh: thế thì tôi vô thăm có được không Bác sĩ: được Mẹ anh: cảm ơn bác sĩ (nói xong mẹ anh đi vô thăm anh)Trong phòng anh* Sao mà đau đầu thế nhỉ mà ở đây là ở đâuMẹ anh: con tĩnh rồi đó hảAnh= cậu: mà bác là ai thế
Mẹ anh: ta là mẹ conAnh= cậu: bà không phải là mẹ tôi (chạy vô phòng vệ sinh)
Mẹ anh: con bị sao không thế hả
( Chạy theo anh) * suy nghĩ hôm nay nó là diệu dàng mà không lạnh lùng như thường ngày nhỉ*
~ chạy vô phòng suy nghĩ sâu đó nhìn lên gương thấy đây không phải mặt mình liền hiểu ra vấn đề~Phía anh mà thân xác cậu~Cậu=anh: đây là đâu * Vừa lúc đó mẹ cậu và bạn cậu cũng tớiCậu= anh:hai người là aiMẹ cậu: ta là mẹ con chứa aiHiên nhi: có phải cậu có vấn đề khôngCậu=anh đầu tôi không có vấn đềHiên nhi: vậy sao cậu lại lạnh lùng quá vậyMẹ cậu: đúng rồi đó hồ trước tới giờ con có vậy đâuCậu= anh: nhưng hồ trước tới giờ người tôi như thế này rồi( nói xong cậu đi vô phòng vệ sinh)
Cậu= anh: sao mình lại không giống mình hồ trước đấy nhỉ * suy nghĩ không lẽ là bị hoán đổi thân xác rồi sao.Hiên nhi: cậu ấy có vấn đề về não bộ rồi bác ( nói nhỏ với mẹ cậu)Mẹ cậu: chắc vậy, hai là đi gọi bác sĩ điHiên nhi: cậu làm sao mà la lớn thế (đứng trước phòng vệ sinh)Cậu= anh: (mở cửa bước ra) không có gìMẹ cậu : thiệt khôngCậu= anh: tôi ra ngoài có việc quan trọng cấm đi theo*Phía anh Anh= cậu: con đi ra ngoài có việc khởi cần tìm con|Thế là cả hai người chạy ra bệnh viện|*Tua tới hiện trường bị xe đụng*Cậu= anh: cậu ta đang ở đâu thế (thân xác anh)Anh= cậu: tôi ở đây khỏi cần kiếm (thân xác cậu)Anh= cậu: thế rồi sao mau trả thân xác cho tôi điCậu= anh: tôi cũng vậy biết sao giờ đâyAnh= cậu: thế khi nào mới lấy lại được thể xác của tôi đâyCậu= anh: làm như tôi muốn lấy thể xác của cậu vậy không bằngAnh= cậu: tôi có ý này mà không biết anh có đồng ý khôngCậu= anh: nói nghe xem Anh= cậu: hay là về nói với ba mẹ tôi là hai chúng ta yêu nhau rồi xin về chung một nhà có được khôngCậu= anh: nghe cũng hợp lý
Anh= cậu: thế có đồng ý khôngCậu= anh: vậy đi thôiAnh= cậu: một lát về tới nhà tôi anh ăn nó cho đàng hoàng vào còn không thì đừng có tráchCậu=anh: biết rồi, mà cậu cũng đừng có làm mất hình tượng lạnh lùng của tôi, còn không thì tôi. Không biết nói những điều gì trước ba mẹ cậu đâuAnh= cậu: hiểu rồi mà anh vẫn còn ở thân xác tôi anh cũng phải bỏ cái tính lạnh lùng đó đi , mà tôi cũng đang ở trong thể xác anh nếu mà anh không làm theo thì hình tượng anh khó mà dựa lắm đó nhe
Cậu= anh: còn giám quy hiếp tôiAnh= cậu: nào giámCậu= anh: giỏi.. lắm (cứng họng)Anh= cậu: còn nói được nên mới giỏi đóCậu= anh: giờ về được chưaAnh= cậu: rồi*Nói xong anh và cậu đi lên taxi về nhà cậu để nói chuyện hai đứa yêu nhauTua ... Về đến nhà cậu*Trong nhà cậuMẹ cậu: sao mà hôm nay Hạ nhi nó lạnh lùng hơn thường ngày nhỉ , còn không gọi mình một tiếng mẹ nữaHiên nhi: đúng rồi đó bác Mẹ cậu: Hạ nhi về rồi hỏi nó có chuyện gì không* Vừa nói là nó về rồi kìaMẹ cậu: con về rồi àCậu= anh: con mới vềAnh= cậu: chào bác (nghe từ con và bác trong thật xa lạ)Mẹ cậu: chào conHiên nhi: cậu về rồi hả (chạy lại ôm cậu )Cậu= anh: bỏ ra coiHiên nhi: từ hồ nại bị tai nạn đến nay cậu đối sự lạnh nhạc thếCậu= anh: trước giờ tôi vẫn vậyAnh= cậu: đừng làm cho bạn tôi giận nếu không thì những câu hồ nại là tôi là thật đó ( nói nhỏ)Cậu= anh: biết rồi để tôi (nói nhỏ)Cậu= anh: mẹ con có chuyện muốn nóiMẹ cậu: có gì con nói điCậu: con muốn sống chung với cậu ấy thưa mẹMẹ cậu: đương nhiên là đượcAnh= cậu: (suy nghĩ sao mà đồng ý nhanh thế , đây có phải mẹ mình không vậy nếu như mình sinh ra ngoài chơi còn khó chỉ sinh đi với Á Hiên là ngoại lệ thôi )Mẹ cậu: lâu rồi không gặp conAnh= cậu: bác có quen con saoMẹ cậu: đương nhiên là quen rồiAnh= cậu: sao lại quen con được chứaMẹ cậu: hồ nhỏ bác hay qua nhà con chơi đó còn nhớ khôngAnh= cậu: vậy hả*Thế là cuộc nói chuyện của Hạ nhi với mẹ cậu đã xongHiên nhi: mình thấy cậu bị xe đụng tới khùng luôn rồi àCậu= anh: đâu có vẫn bình thườngHiên nhi: chứa sao sinh ra ngoài ở với anh taCậu= anh: người yêu mìnhHiên nhi: sao có thểAnh= cậu: hai người nói gì mà vui thếCậu= anh: không có gì chỉ nói với cậu ấy anh là người yêu tôiAnh= cậu: hồ nàoCậu= anh: bây giờ ( nhây)Hiên nhi: thế hai người quen nhau lâu chưaAnh và cậu: mới hồ sáng Hiên nhi: bác ơi đây có phải sự thật không ( lo lắng)Mẹ cậu: chắc là vậy hai đồng ý rồi thì không thể nào rút lại đượcHiên nhi: khi nào rảnh mình qua chơi với cậu được khôngCậu= anh: đượcAnh= cậu: không phản đốiMẹ cậu: vậy mẹ con ở nhà có khỏe khôngAnh= cậu: vẫn khỏe ( suy nghĩ, biết đâu trời mình là con mẹ chứa đâu phải con người ta chỉ nói cho có thôi nên đành phải chịu vậy)Mẹ cậu: thế thì khi nào rảnh kêu mẹ con qua nhà bác chơiAnh= cậu: vângCậu= anh: thôi con lên dọn đồMẹ cậu: đi điAnh= cậu: cho đi vớiCậu= anh: ừHiên nhi: có cần mình dọn phụ khôngCậu=anh: không cần đâu mình kêu anh ta là được rồiHiên nhi: vậy hả ( hơi buồn) Mẹ cậu: đừng buồn nó chỉ đi qua bên đó ở thôi dù gì hai bọn họ cũng có hôn ước màHiên nhi: vâng con hiểu rồi~ trên phòng anh và cậuAnh= cậu: để tôi dọn dù gì đó cũng là đồ của tôiCậu= anh: vậy cậu dọn điAnh= cậu: ừ 20 phút cũng dọn xong anh cầm 1 cái vali to cậu cầm 2 cái vali nhỏ sợ bị phát hiện nên phải dùng cách nàyMẹ cậu: dọn xong rồi hảCậu= anh: xong rồiAnh= cậu: thôi bọn con đi có gì về thăm bác sau nha , còn cậu cũng vậy nha ( đâu lòng quá giờ không nên nói ra thì hơn)Cậu= anh: mẹ con đi nè Hiên nhi có rảnh qua nhà mình chơi nhaHiên nhi: ừMẹ cậu: đi tới gọi điện thoại về để mẹ với Hiên nhi nha ( thật không nở xa mà )* Hôm nay Hiên nhi ở lại nhà cậu để qua đêm vì ba mẹ đi công tác chưa vềCậu= anh: vângNói xong anh và cậu đi lên một chiếc taxi để đến nhà anh*Trong xe*Cậu= anh: thấy tôi diễn giống cái tính dễ thương cậu nói chưaAnh= cậu: thiếu một chút nữaCậu= anh: từ nhỏ tới giờ tôi chưa bao giờ dễ thương cho ai coi hếtAnh= cậu: thế nên anh bỏ cái tính lạnh lùng đó đi là dễ thương được rồi đó hồ nại tôi thấy anh diễn cũng tốt lắm màCậu= anh: không dễ thương thì mất hình tượng lạnh lùng của tôi đang ở thể xác cậu đóAnh= cậu: không nói nữaCậu= anh: ừ1 tiếng đồng hồ cũng tới nhà anh vì anh không sống chung với mẹ mìnhCậu= anh: dậy đi tới nhà tôi rồiAnh= cậu: đợi chútCậu= anh: giờ có xuống khôngAnh= cậu: xuống chứa sao không
Vô đến nhà anhQuản gia: chào cậu chủ ạAnh= cậu: ừ ( diễn cũng phải cho giống mới được)Cậu= anh: nói với cậu kêu quản gia đi nghỉ đi (nói nhỏ)Anh= cậu: ừAnh= cậu: bác đi nghỉ điQuản gia: vâng thưa cậu chủ à cậu này là ai thếCậu= anh: phu nhân của anh taQuản gia: vậy phu nhân với cậu chủ tôi đi ngủ trước đâyAnh= cậu: thế bác đi nghĩ điQuản gia: dạCậu= anh: đi theo tôiAnh= cậu: ừmCậu= anh: phòng của cậu ở cùng với tôiAnh= cậu: nhiều phòng vậy sao bắt tôi phải ngủ cùng anh có gì anh làm bậy với tôi thì saoCậu= anh: thế muốn bị phát hiện thì cậu đi kiếm phòng đi còn tôi đi ngủAnh= cậu: thôi không cần nữa tôi ngủ cùng anhCậu= anh: vậy vô ngủ trước tôi đi làm việcAnh= cậu: đừng làm quá sứcCậu= anh: đang quan tâm tôi hảAnh= cậu: không có tôi chỉ quan tâm thân xác tôiCậu= anh:biết rồi xẽ không làm quá sức đâu, cậu buồn ngủ thì đi ngủ điAnh=cậu: thế tôi đi vô phòng đâyCậu= anh: ừ
Hết chap 1Có gì không hiểu thì bình luận cho mình biết nha vì mình không giỏi văn Còn về phần hoán đổi thân xác là như thế này
Anh là Cậu
Cậu là Anh
Cũng như mình viết Anh là Cậu mình viết Cậu là AnhNếu thấy hay thì cho mình một ⭐
Chú ý là mẹ anh và mẹ cậu là bạn thân nhưng mà anh và cậu lại không biết , thế là hai gia đình có tiếng nhất hồi xưa đã lập hôn ước với nhau thời mà anh và cậu chưa sinh raGTNV
Hạ Tuấn Lâm 20 tuổi
Tính cách: dễ thương và tinh nghịch.
Gia thế: giàu có chỉ là giấu đi thân phận của đợi cậu trưởng thành rồi mới nói cho cậu . Bạn Tống Á Hiên
Tính cách: lạnh lùng với người ngoài
Gia thế: giàu có là chủ của một công ty TF Trùng Khánh . Bạn Lưu Diệu Văn
Tính cách: giống Hạo Tường
Gia thế: giàu có cũng không có thu kém gì anh hết
Tống Á Hiên 20 tuổi
Tính cách: dễ thương ,hiền lành tốt bụng,
Gia thế: giàu có nhưng lại giấu thân phận thật của mình
Vô truyệnVào một ngày trời không nắng , không mưa ở Trùng Khánh Trung Quốc, cậu đang đi trên đường phố thì gặp một chiếc xe hơi không biết đi đường hay là có ý nên chạy nhanh và thẳng đến phía cậu may mà gặp được một người cao to đẹp trai cứu cậu nhưng mà không kịp thế là cả hai người điều bị xe đụng chúng, cả hai bất tỉnh trên đường (vậy là hoán đổi thân xác )Người lấy xe :hai người có sao không (sợ hãi)
* Người đi đường thấy thế liền lấy 📱 gọi cấp cứu đến , địa chỉ là đường xxx( cuộc nói chuyện xong thì một lát sau xe cứu thương cũng đã tới ) Tua...... Tới bệnh viện
*Sau khi được bác sĩ cấp cứu xong* ~~ phía cậu mà thân xác anh~~
Mẹ anh thì nghe tin anh bị tai nạn liền lên bệnh viện để gặp anhBác sĩ: ai là người nhà của bệnh nhân Nghiêm Hạo TườngMẹ anh: là tôiBác sĩ: bệnh nhân không sao chỉ bị thương ngoài da , cần nghỉ ngơi nhiều là không sao nữa.Mẹ anh: thế thì tôi vô thăm có được không Bác sĩ: được Mẹ anh: cảm ơn bác sĩ (nói xong mẹ anh đi vô thăm anh)Trong phòng anh* Sao mà đau đầu thế nhỉ mà ở đây là ở đâuMẹ anh: con tĩnh rồi đó hảAnh= cậu: mà bác là ai thế
Mẹ anh: ta là mẹ conAnh= cậu: bà không phải là mẹ tôi (chạy vô phòng vệ sinh)
Mẹ anh: con bị sao không thế hả
( Chạy theo anh) * suy nghĩ hôm nay nó là diệu dàng mà không lạnh lùng như thường ngày nhỉ*
~ chạy vô phòng suy nghĩ sâu đó nhìn lên gương thấy đây không phải mặt mình liền hiểu ra vấn đề~Phía anh mà thân xác cậu~Cậu=anh: đây là đâu * Vừa lúc đó mẹ cậu và bạn cậu cũng tớiCậu= anh:hai người là aiMẹ cậu: ta là mẹ con chứa aiHiên nhi: có phải cậu có vấn đề khôngCậu=anh đầu tôi không có vấn đềHiên nhi: vậy sao cậu lại lạnh lùng quá vậyMẹ cậu: đúng rồi đó hồ trước tới giờ con có vậy đâuCậu= anh: nhưng hồ trước tới giờ người tôi như thế này rồi( nói xong cậu đi vô phòng vệ sinh)
Cậu= anh: sao mình lại không giống mình hồ trước đấy nhỉ * suy nghĩ không lẽ là bị hoán đổi thân xác rồi sao.Hiên nhi: cậu ấy có vấn đề về não bộ rồi bác ( nói nhỏ với mẹ cậu)Mẹ cậu: chắc vậy, hai là đi gọi bác sĩ điHiên nhi: cậu làm sao mà la lớn thế (đứng trước phòng vệ sinh)Cậu= anh: (mở cửa bước ra) không có gìMẹ cậu : thiệt khôngCậu= anh: tôi ra ngoài có việc quan trọng cấm đi theo*Phía anh Anh= cậu: con đi ra ngoài có việc khởi cần tìm con|Thế là cả hai người chạy ra bệnh viện|*Tua tới hiện trường bị xe đụng*Cậu= anh: cậu ta đang ở đâu thế (thân xác anh)Anh= cậu: tôi ở đây khỏi cần kiếm (thân xác cậu)Anh= cậu: thế rồi sao mau trả thân xác cho tôi điCậu= anh: tôi cũng vậy biết sao giờ đâyAnh= cậu: thế khi nào mới lấy lại được thể xác của tôi đâyCậu= anh: làm như tôi muốn lấy thể xác của cậu vậy không bằngAnh= cậu: tôi có ý này mà không biết anh có đồng ý khôngCậu= anh: nói nghe xem Anh= cậu: hay là về nói với ba mẹ tôi là hai chúng ta yêu nhau rồi xin về chung một nhà có được khôngCậu= anh: nghe cũng hợp lý
Anh= cậu: thế có đồng ý khôngCậu= anh: vậy đi thôiAnh= cậu: một lát về tới nhà tôi anh ăn nó cho đàng hoàng vào còn không thì đừng có tráchCậu=anh: biết rồi, mà cậu cũng đừng có làm mất hình tượng lạnh lùng của tôi, còn không thì tôi. Không biết nói những điều gì trước ba mẹ cậu đâuAnh= cậu: hiểu rồi mà anh vẫn còn ở thân xác tôi anh cũng phải bỏ cái tính lạnh lùng đó đi , mà tôi cũng đang ở trong thể xác anh nếu mà anh không làm theo thì hình tượng anh khó mà dựa lắm đó nhe
Cậu= anh: còn giám quy hiếp tôiAnh= cậu: nào giámCậu= anh: giỏi.. lắm (cứng họng)Anh= cậu: còn nói được nên mới giỏi đóCậu= anh: giờ về được chưaAnh= cậu: rồi*Nói xong anh và cậu đi lên taxi về nhà cậu để nói chuyện hai đứa yêu nhauTua ... Về đến nhà cậu*Trong nhà cậuMẹ cậu: sao mà hôm nay Hạ nhi nó lạnh lùng hơn thường ngày nhỉ , còn không gọi mình một tiếng mẹ nữaHiên nhi: đúng rồi đó bác Mẹ cậu: Hạ nhi về rồi hỏi nó có chuyện gì không* Vừa nói là nó về rồi kìaMẹ cậu: con về rồi àCậu= anh: con mới vềAnh= cậu: chào bác (nghe từ con và bác trong thật xa lạ)Mẹ cậu: chào conHiên nhi: cậu về rồi hả (chạy lại ôm cậu )Cậu= anh: bỏ ra coiHiên nhi: từ hồ nại bị tai nạn đến nay cậu đối sự lạnh nhạc thếCậu= anh: trước giờ tôi vẫn vậyAnh= cậu: đừng làm cho bạn tôi giận nếu không thì những câu hồ nại là tôi là thật đó ( nói nhỏ)Cậu= anh: biết rồi để tôi (nói nhỏ)Cậu= anh: mẹ con có chuyện muốn nóiMẹ cậu: có gì con nói điCậu: con muốn sống chung với cậu ấy thưa mẹMẹ cậu: đương nhiên là đượcAnh= cậu: (suy nghĩ sao mà đồng ý nhanh thế , đây có phải mẹ mình không vậy nếu như mình sinh ra ngoài chơi còn khó chỉ sinh đi với Á Hiên là ngoại lệ thôi )Mẹ cậu: lâu rồi không gặp conAnh= cậu: bác có quen con saoMẹ cậu: đương nhiên là quen rồiAnh= cậu: sao lại quen con được chứaMẹ cậu: hồ nhỏ bác hay qua nhà con chơi đó còn nhớ khôngAnh= cậu: vậy hả*Thế là cuộc nói chuyện của Hạ nhi với mẹ cậu đã xongHiên nhi: mình thấy cậu bị xe đụng tới khùng luôn rồi àCậu= anh: đâu có vẫn bình thườngHiên nhi: chứa sao sinh ra ngoài ở với anh taCậu= anh: người yêu mìnhHiên nhi: sao có thểAnh= cậu: hai người nói gì mà vui thếCậu= anh: không có gì chỉ nói với cậu ấy anh là người yêu tôiAnh= cậu: hồ nàoCậu= anh: bây giờ ( nhây)Hiên nhi: thế hai người quen nhau lâu chưaAnh và cậu: mới hồ sáng Hiên nhi: bác ơi đây có phải sự thật không ( lo lắng)Mẹ cậu: chắc là vậy hai đồng ý rồi thì không thể nào rút lại đượcHiên nhi: khi nào rảnh mình qua chơi với cậu được khôngCậu= anh: đượcAnh= cậu: không phản đốiMẹ cậu: vậy mẹ con ở nhà có khỏe khôngAnh= cậu: vẫn khỏe ( suy nghĩ, biết đâu trời mình là con mẹ chứa đâu phải con người ta chỉ nói cho có thôi nên đành phải chịu vậy)Mẹ cậu: thế thì khi nào rảnh kêu mẹ con qua nhà bác chơiAnh= cậu: vângCậu= anh: thôi con lên dọn đồMẹ cậu: đi điAnh= cậu: cho đi vớiCậu= anh: ừHiên nhi: có cần mình dọn phụ khôngCậu=anh: không cần đâu mình kêu anh ta là được rồiHiên nhi: vậy hả ( hơi buồn) Mẹ cậu: đừng buồn nó chỉ đi qua bên đó ở thôi dù gì hai bọn họ cũng có hôn ước màHiên nhi: vâng con hiểu rồi~ trên phòng anh và cậuAnh= cậu: để tôi dọn dù gì đó cũng là đồ của tôiCậu= anh: vậy cậu dọn điAnh= cậu: ừ 20 phút cũng dọn xong anh cầm 1 cái vali to cậu cầm 2 cái vali nhỏ sợ bị phát hiện nên phải dùng cách nàyMẹ cậu: dọn xong rồi hảCậu= anh: xong rồiAnh= cậu: thôi bọn con đi có gì về thăm bác sau nha , còn cậu cũng vậy nha ( đâu lòng quá giờ không nên nói ra thì hơn)Cậu= anh: mẹ con đi nè Hiên nhi có rảnh qua nhà mình chơi nhaHiên nhi: ừMẹ cậu: đi tới gọi điện thoại về để mẹ với Hiên nhi nha ( thật không nở xa mà )* Hôm nay Hiên nhi ở lại nhà cậu để qua đêm vì ba mẹ đi công tác chưa vềCậu= anh: vângNói xong anh và cậu đi lên một chiếc taxi để đến nhà anh*Trong xe*Cậu= anh: thấy tôi diễn giống cái tính dễ thương cậu nói chưaAnh= cậu: thiếu một chút nữaCậu= anh: từ nhỏ tới giờ tôi chưa bao giờ dễ thương cho ai coi hếtAnh= cậu: thế nên anh bỏ cái tính lạnh lùng đó đi là dễ thương được rồi đó hồ nại tôi thấy anh diễn cũng tốt lắm màCậu= anh: không dễ thương thì mất hình tượng lạnh lùng của tôi đang ở thể xác cậu đóAnh= cậu: không nói nữaCậu= anh: ừ1 tiếng đồng hồ cũng tới nhà anh vì anh không sống chung với mẹ mìnhCậu= anh: dậy đi tới nhà tôi rồiAnh= cậu: đợi chútCậu= anh: giờ có xuống khôngAnh= cậu: xuống chứa sao không
Vô đến nhà anhQuản gia: chào cậu chủ ạAnh= cậu: ừ ( diễn cũng phải cho giống mới được)Cậu= anh: nói với cậu kêu quản gia đi nghỉ đi (nói nhỏ)Anh= cậu: ừAnh= cậu: bác đi nghỉ điQuản gia: vâng thưa cậu chủ à cậu này là ai thếCậu= anh: phu nhân của anh taQuản gia: vậy phu nhân với cậu chủ tôi đi ngủ trước đâyAnh= cậu: thế bác đi nghĩ điQuản gia: dạCậu= anh: đi theo tôiAnh= cậu: ừmCậu= anh: phòng của cậu ở cùng với tôiAnh= cậu: nhiều phòng vậy sao bắt tôi phải ngủ cùng anh có gì anh làm bậy với tôi thì saoCậu= anh: thế muốn bị phát hiện thì cậu đi kiếm phòng đi còn tôi đi ngủAnh= cậu: thôi không cần nữa tôi ngủ cùng anhCậu= anh: vậy vô ngủ trước tôi đi làm việcAnh= cậu: đừng làm quá sứcCậu= anh: đang quan tâm tôi hảAnh= cậu: không có tôi chỉ quan tâm thân xác tôiCậu= anh:biết rồi xẽ không làm quá sức đâu, cậu buồn ngủ thì đi ngủ điAnh=cậu: thế tôi đi vô phòng đâyCậu= anh: ừ
Hết chap 1Có gì không hiểu thì bình luận cho mình biết nha vì mình không giỏi văn Còn về phần hoán đổi thân xác là như thế này
Anh là Cậu
Cậu là Anh
Cũng như mình viết Anh là Cậu mình viết Cậu là AnhNếu thấy hay thì cho mình một ⭐
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me