Undertale Sans X Frisk
- Này nhóc, nhóc có thể hạ vũ khí xuống và... ừ... công việc của tôi sẽ dễ dàng hơn nhiều đấy. - Sans nở nụ cười giả tạo trước Frisk - hay nói đúng hơn là Player đang điều khiển cô. Anh thật lòng không hiểu, rõ ràng chúng ta đã sống rất hạnh phúc với nhau kia mà!? Tại sao Player lại có thể reset chúng lại cơ chứ!?Nhớ lại từng khoảng khắc mà anh ở bên cạnh Frisk rồi nhìn về phía hiện tại, quả thật Sans không đời nào muốn làm tổn thương cô. Một chút cũng không muốn!!Nhưng biết làm sao được khi mà Frisk đang bị Player thao túng cơ chứ!? Sans nghiến răng, tiếp tục cố gắng phòng thủ phòng tuyến cuối cùng này.Nhưng nếu là khi Sans có đủ sức mạnh để kéo dài việc này. Sau khi né một đòn rồi lại một đòn, Sans dần kiệt sức. Anh thở hổn hển mà nhìn vào Player - kẻ đang điều khiển Frisk rồi lại cười, một nụ cười buồn bã:- Này, nhóc biết không? Sao chúng ta không dừng việc này lại nhỉ? Chúng ta sẽ không phải chiến đấu với nhau, hãy bỏ qua chuyện này, được chứ?Player im lặng nhìn Sans, sau đó cô / cậu liền lờ đi mà bấm nút Fight.Nhưng không có chuyện gì xảy ra.Kinh ngạc nhìn màn hình, Player tiếp tục bấm nút Fight, nhưng vẫn như cũ, không có chuyện gì xảy ra. Cho đến khi Player tưởng rằng bàn phím nhà mình đã bị hư thì nhân vật Frisk mà Player đang điều khiển đột nhiên giơ con dao chĩa về phía bản thân rồi đâm thẳng vào trái tim của SỰ QUYẾT TÂM.Điều này khiến cho Player giật mình, sao nhân vật mình chơi lại có thể tự động điều khiển được chứ!?Nhưng chưa kịp nhận thức được điều gì, thì màn hình của Player bỗng nhiên phụt tắt. Sau đó đợi thêm một vài phút, Player nhìn thấy trên màn hình xuất hiện một dòng chữ đỏ:
_ BạN sẼ tIếP tỤc TrÒ cHơI cHứ ? _
Player cười khẩy, sao lại không? Được giết hết tất cả mọi người chính là thứ mà cô / cậu mong đợi mà!!Thế là không suy nghĩ nhiều, Player nhanh chóng bấm vào nút Yes.Bỗng nhiên xung quanh Player tối sầm lại, và như chớp mắt, trước mặt cô / cậu chính là nơi mà Frisk và Sans giao đấu với nhau.Player hoang mang nhìn xung quanh, sau đó cô / cậu nhìn vào tay mình, là một con dao đẫm máu.Nghi hoặc nhìn chúng, bỗng một giọng nói trầm trầm đầy đáng sợ vang lên sau lưng Player:- Vậy là nhóc đang bận nhỉ? Vậy thì tôi có một câu hỏi cho nhóc đây.Câu nói này, thật giống với những gì mà Sans đã nói, Player cảm thấy kinh hoàng, cô / cậu run rẩy xoay người nhìn người đã phát ra câu nói ấy, là Sans thật sao!?Như không chú ý tới biểu cảm của Player, Sans vẫn tiếp tục nói những câu mà nhà làm game đã thiết lập cho anh:- Nhóc có nghĩ rằng kể cả những kẻ xấu xa nhất vẫn có thể thay đổi...? Rằng họ vẫn có thể trở thành những người tốt, nếu như họ cố gắng?- ... - Player im lặng, như thể đó là câu trả lời duy nhất mà cô / cậu có thể nghĩ ra ngay lúc này.- Heh heh heh heh... được rồi, đây là câu hỏi tốt hơn dành cho nhóc đây. - Sans bỗng nhiên nhắm mắt lại, rồi lại mở ra, ánh sáng xanh lập lòe ngay bên mắt trái. - Nhóc có muốn một thời gian TỒI TỆ không?- ... - Player bất giác cảm thấy một dự cảm không lành, cô / cậu bắt đầu cảnh giác với người trước mặt.- Bởi vì nếu nhóc bước thêm một bước nữa... Nhóc TUYỆT ĐỐI sẽ không thích chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đâu.Player nghĩ rằng đây chỉ là một trò đùa, thế là cô / cậu tiếp tục bước lên một bước. Nhìn thấy rõ sự quyết tâm của Player, Sans chỉ cười một tiếng thật dài, rồi nói một câu kì lạ:- Welp, xin lỗi cô bạn già. Đó là lý do tại sao tôi không bao giờ thực hiện lời hứa. Tới nào Frisk... không, giờ tôi nên gọi là... 'Player' nhỉ?Player sững sỡ, cô / cậu lắp bắp nói:- Ngươi... ngươi nói gì? Ngươi biết ta sao...?Nhìn thấy Player đang ngơ ngác nhìn mình, Sans liền nở nụ cười trầm thấp và triệu hồi gaster blaster, một giọt nước mắt từ hốc mắt chảy ra, anh cười, một nụ cười miễn cưỡng, u sầu:- Tại sao... ngươi lại giết tất cả mọi người...? Đáng lẽ ra chúng ta đã sống rất hạnh phúc.Tránh né những đòn tấn công từ Sans, Player nghiến răng, cố gắng phản đòn lại hết sức có thể. Và cứ mỗi lần phép thuật của Sans làm tổn thương cô / cậu, Player liền cảm nhận được cảm xúc đau khổ của mọi người, những người đã bị giết chết chỉ vì thú vui của cô / cậu.Tách, tách.Một giọt, rồi hai giọt.Nước mắt của Player tuôn rơi như những giọt máu của Sans rơi trên nền đất lạnh. Cảm thấy mạng sống của mình như bị trút bỏ, Sans vẫn cười, như một chú hề mãi mãi không thể khóc, anh nói:- Welp, tôi nên đến quán Grillby một chút. - Nói xong, Sans chậm rãi lướt sang Player, đâu đó, cô / cậu vẫn loáng thoáng nghe được nói của Sans. - Papyrus, em có muốn gì không?《 Frisk, đợi anh. Mọi người, tôi đến đây. 》
Player vẫn im lặng bước đi, mặc cho nước mắt rơi cho đến cuối cuộc hành trình, cô / cậu biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó, nhưng một lần nữa nó khiến cho cô / cậu phải ngỡ ngàng khi nhìn Chara đang khóc. Phải, đang khóc, chứ không phải là nụ cười đáng sợ như mọi người thường thấy.Như biết được sự xuất hiện của Player, Chara xoay người nhìn về phía cô / cậu, ánh mắt vô cảm như xoáy sâu vào tâm trí, khiến cho Player một lần nữa phải ăn năn, hối hận:- Giờ mọi chuyện đã đến hồi kết, tất mọi người đều đã bị chính tay ngươi giết hại. Vậy... ngươi hạnh phúc với kết cục của câu chuyện này chứ, P - L - A - Y - E - R ?Player cảm thấy như trái tim mình sắp sụp đổ. Lại một lần nữa, cô / cậu đã khóc cho mọi chuyện đã xảy ra, bản thân không ngừng lầm bầm nói những câu xin lỗi:- Kh... Không phải... tôi xin lỗi... tôi chỉ là...- 'cảm thấy chán nản vì phải lặp đi lặp lại những thứ như thế này?' - Chara nói lên những suy nghĩ trong lòng Player rồi cười một cách chua chát. - Có đúng không, Player? Một lần nữa không khí chìm vào sự im lặng cùng với tiếng khóc nức nở đầy muộn màng.Nhưng có thể quay lại sao? Player đau khổ nghĩ. Mọi thứ đã đi quá xa và không thể quay lại được nữa rồi.- Tại sao chứ? - Chara nhìn vào Player hồi lâu. - Tại sao ngươi không để yên cho chúng ta được hạnh phúc? Tại sao ngươi muốn chúng ta phải rơi vào tình cảnh này? Tại sao ngươi phải phá đi 'Happy Ending' của chúng ta? Không để cho Player tiếp tục nói thêm, Chara cầm lấy một con dao mà từ từ tiến tới Player, nói một câu thì thầm:- Xin lỗi... Tạm biệt.XOẸT!!
Nhìn thấy Player chết trước mặt mình, Chara chớp mắt, lệ rơi đầy mặt.- Asriel...Chara thì thầm, sau lưng cô là hai tấm bảng: Tiếp tục hay Khởi động lại.Chara chọn Khởi động lại. Trước khi tan biến, Chara nhìn Player đang từ từ biến mất, chua chát nói:- Hi vọng lần này ngươi không làm chúng ta thất vọng, Player ạ.KHỞI ĐỘNG LẠI.-------------------- o0o --------------------
Như bừng tỉnh từ một cơn mơ dài, Player giật mình tỉnh lại, mọi thứ vẫn bình thường, chỉ có trò chơi đã tự Reset lại giống như lần đầu tiên cô / cậu nhìn thấy. Thế là Player quyết định sẽ chọn con đường Pacifist, làm lại từ đầu.Tất cả mọi chuyện vẫn như cũ và không có chuyện gì xảy ra, Frisk cuối cùng cũng sống hạnh phúc với mọi người. Kết thúc game, Player như nhìn thấy được cái bóng của Chara và Asriel đang mỉm cười nhìn cô rồi biến mất không một dấu vết.Lặng im nhìn trò chơi hồi lâu, Player liền rename 'Undertale' thành 'Happy Ending' và thầm nhắc nhở mình, mọi chuyện đã kết thúc, đúng như những gì mà mọi người đều mong đợi...-------------------- o0o --------------------
Oneshot 31 - Đại kết cục
HOÀN
Lúc 12 : 33 trưa ngày 30 - 08 - 2016.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me