Một mũi khoan lộ ra sau khi đào xuyên qua lớp trầm tính, tiếng sắt thép va chạm với đất đá khi kén của con người thứ 8 đâm xuống mặt dất. Cửa kén dần dần mở ra. Frisk, con người thứ 8 từ từ tỉnh dậy sau khi được ngủ đông tạm thời để tránh quá trình mất Oxi trong trường hợp khí nitrogen thông qua lỗ hở mà bay vào. Một quả cầu nhỏ đã được bật lên và bay ra ngoài để thám thím.
" Đã đến nơi rồi sao", Frisk vừa nghĩ trong đầu vừa bước ra, cô mở hộp đồ sau lưng cái kén để lấy vũ khí, thức ăn và những thông tin cần thiết để tới được cổng sau của trạm Eboot. Loay hoay một hồi cô mới mở được hộp vũ khí ra, bên trong là một thanh katana cỡ trung bình, phù hợp cho người 1m60 như cô. Cô cầm thanh katana lên, múa vài kĩ thuật để kiểm tra tài nghệ của mình và độ sắc bén của kiếm. Rồi cô mới nhận ra một quả cầu bay lơ lửng giữa không trung đang nhìn mình múa kiếm:Frisk: "theo hồ sơ tớ đọc được thì cậu là người đồng hành của tớ đúng không".Quả cầu: bíp bíp * con mắt đỏ ở giữa gật lên gật xuống *Frisk: mọi người có đặt tên cho cậu không ?Quả cầu: bíp * con mắt lắc đầu *Frisk: lạ thật, mỗi bạn đồng hành đi theo những người đã xuống đây trước đều có một cái tên mà, vậy thì từ giờ tên của cậu sẽ là BenBen: * bay vòng quanh Frisk thể hiện sự phấn khích *Frisk: cậu thích cái tên đó đúng không ?Ben: * con mắt gật lên xuống lia lịa *Frisk đeo thanh kiếm lên vai, tay xách hộp, Ben sử dụng hai cánh tay nhỏ của mình cầm bản đồ dẫn đường cho Frisk. Cả hai đi vào một cánh cổng dẫn tới hành lang với hai bên tường được trồng đầy hoa bỉ ngạn. Frisk tiếp tục đi tiếp, dấn thân vào một dãy hành lang phức tạp. Một lúc sau, cô đi ra một khoảng trống lớn, ở giữa khoảng trống lớn là một bãi hoa bỉ ngạn đỏ chót đang được ánh nắng mặt trời chiếu xuống, Frisk bước tới gần thì một con robot trồi lên, cô toan rút kiếm ra thì con robot cất tiếng nói: ??: hello fellas, chào mừng đến trạm Eboot, hai người có vẻ đang cần một người hướng dẫn viên đấy.Frisk: mọi người đã dạy tôi rằng không nên tin người lạ nên hãy nêu danh đi nào.RB: * đầu hiện ra những chữ số * Mẫu Tusna, số thứ tự 560, danh xưng KaiFrisk: ừm...., theo danh sách thì đúng rồi, vậy thì tớ tin cậu, cậu hãy nói lại luật pháp dưới đây đi.Kai: * một hạt trắng xuất hiên trước mặt * đây là "LOVE", thứ này có khả năng hồi phục cho cậu, tuy thứ này rất hiếm nhưng để nhận lấy * đưa tay chứa hạt trắng ra *Frisk: * toan lấy thì Ben lao ra trước mặt chặn lại * gì vậy Ben, đó là "LOVE" đó, Kai phải tốt bụng lắm mới cho mình ấy.Ben: * con mắt lắc lia lịa, hai tay đang đẩy Frisk ra, như cảnh cáo Frisk về thứ hạt trắng đó *Frisk: cậu làm gì vậy, * đẩy Ben ra rồi chộp lấy thứ hạt trắng đó, gần như ngay lập tức HP của cô tụt xuống còn 9 *Frisk quỳ xuống ôm những phần còn lại của cánh tay mình Kai cười phá lên, dang hai tay ra, hai bên hông xuất hiện nhiều khẩu súng, từ đó rất nhiều viên đạn trắng xuất hiện xung quanh. "ĐỒ NGU, TRONG THẾ GIỚI NÀY, CHỈ CÓ MỘT QUY LUẬT DUY NHẤT, ĐÓ LÀ " GIẾT HOẶC BỊ GIẾT".Kai phóng những hạt trắng về phía Frisk và Ben, Frisk rút kiếm ra đỡ những viên đạn trắng, Ben thì nhờ vào sự nhanh nhẹn và kích thước nhỏ của mình đã né được những viên đạn trắng. Để áp đảo sức mạnh và giành thế trận, Kai bắn nhiều viên đạn hơn, độ chính xác cũng cao hơn.Dựa vào tài năng thiên phú của mình, Frisk đã chém làm trợt hướng nhiều viên đạn, nhưng cô cũng bị nhiều viên đạn găm vào người, những vết thương nóng bỏng làm cho sức lực và HP của cô giảm rất nhanh, vì có thực phầm hỗ trợ nên cô cũng cầm cự lâu hơn một chút, trong một giây lơ đãng cô đã dính đạn ở bắp chân, khả năng gây bỏng của đạn đã khiến cô không thể đứng dậy thêm được nữa, thì lúc này một viên đạn lao đến.Vì để bảo vệ Frisk, Ben đã lao ra đỡ viên đạn đó, tiếng mảnh vụn vỡ nát sau khi Ben đỡ viên đạn. Việc thấy Ben lao ra bảo vệ đã khiến một phần kí ức của Frisk quay trở lại, kí ức đó đã giúp cô đứng lên trong sự ngỡ ngàng của Kai, bỗng đầu cô xuất hiện một lời nói: " YOU'RE FILLED WITH DETERMATION".Sự quyết tâm đã hồi phục cho Frisk một chút , thanh kiếm tầm thường cô bỗng rực sáng màu đỏ, như được tiếp sức Frisk lao lên và chém vào Kai, để dành thế chủ động. Sau hàng chục phút giao chiến thì " RẮC", thanh kiếm của Frisk bị gãy sau khi chém vào thân và đầu của Kai nhiều lần, nhận thấy cơ hội, Kai bắn nhiều phát vào người Frisk khiến cho cô bay ra xa. HP của Frisk giờ chỉ còn 1, biết rằng mình đã thắng, Kai cười lên khoái trá rồi dèm pha loài người thật ngu ngốc và ngây thơ rồi chĩa súng vô Frisk rồi.- " ĐOÀNG" Một tiếng súng vang lên, Kai sờ vô giữa thân mình nơi từng là lõi năng lượng và nhận ra có một lỗ to tướng ở đó, Kai nghiêng người ngã quỵ xuống. Vì mất máu quá nhiều, cô chỉ lơ mơ nhìn thấy một người trạc tuổi ba mươi tóc trắng lại gần rồi ngất lịm đi. Cô giật mình tỉnh dậy trên giường với cái chăn trùm tới cằm, kế bên là một cái ghế với bộ đồ mà cô mặc trong trận chiến trước đó, điều kì lạ là những lỗ đạn, vết rách và vết máu đã biến mất một cách kì lạ giống như việc ai đó đã may ra một cái thứ hai dựa trên bộ quần áo của cô. Frisk từ từ đưa cánh tay của mình lên trước mặt, nó đã được băng bó một cách cẩn thận. Đặt cánh tay xuống, cô mới nhận ra là mình đang "khỏa", cô dỡ cái chăn lên, những vết thương, lỗ đạn đều đã được vá lại và băng bó, tuy đang trong tình trạng không một mảnh áo nhưng việc băng bó đã che đậy lại điều đó, vải băng bó kín mít toàn một cơ thể của Frisk.Sau khi kiểm tra tình trạng cơ thể xong, cô mới từ từ ngồi dậy quan sát căn phòng. Tuy cơ thể đã được băng bó nhưng việc chuyển động vẫn rất đau nhức. Căn phòng được dọn dẹp rất sạch sẽ, sàn nhà được làm bằng gỗ, bên phải giường là một chiếc bàn gỗ với một khối lập phương nhỏ nằm ở giữa nhiều linh kiện sắt khác nhau, cạnh bàn là một tô cháo nóng hổi như vừa mới đặt lên bàn, đối mặt với chiếc giường là một cánh cửa gỗ mộc mạc như đã trải qua nhiều năm tháng. Frisk bưng tô cháo lên và ăn, sau khi ăn xong, cô mặc đồ vô và lảo đảo bước ra khỏi phòng.Sau cánh cửa gỗ ấy là một dãy hành lang dẫn tới một cầu thang dẫn xuống dưới, ở dưới là một cái bàn lớn với nhiều cánh tay máy hai bên và ở trên, ở giữa chiếc bàn lớn ấy là Ben với những linh kiện đã được tháo ra. Bỗng cô nghe thấy tiếng máy móc bên cạnh, cô chầm chậm ngó ra xem thì thấy một người đàn ông cao lớn đang kiểm tra lại một bản thiết kế 3D hình cầu nào đó. Đó là một người đàn ông cao lớn, tóc màu bạc, anh ta đang mặc một chiếc áo phông đen,, bên ngoài là một chiếc áo blodhouse đen, quần dài, và đặc biệt là một thanh kiếm vỏ đen tuyền được đeo bên hông. Có vẻ hắn ta đang đeo một thứ gì đó trên mặt nên cũng không thể thấy mắt. Bên cạnh hắn ta là thanh kiếm đã gãy làm hai của Frisk.Đột nhiên hắn ta quay mặt lại và phát hiện ra Frisk, bị phát hiện, Frisk vội lấy một thanh sắt gần đó để tự vệ. Hắn ta bước tới gần Frisk, vì chưa định thần lại, Frisk lao tới quất thanh sắt vào chân hắn ta để hắn mất thế rồi đánh thẳng vô đầu để hạ gục hắn. Nhưng mọi chuyện lại không đi theo ý cô. Sau khi bị quất vô chân, hắn ta hoàn toàn không có dấu hiệu của việc nhận sát thương hay gì cả, ngược lại, Frisk vì sức khỏe chưa được tốt mà lại hoạt động mạnh nên Frisk đã ngã gục xuống và bất tỉnh.Frisk tỉnh dậy trên một ghế sofa mềm mại, đối diện cô là tên hồi nãy, hắn ta đang ngồi một cái ghế khác đọc sách bên lò sưởi ấm áp. Căn phòng ấm áp lạ kì. Frisk nhìn tên lạ mặt rồi cất tiếng:- "Tại sao anh lại cứu tôi ?"- ...- "Anh thậm chí còn có thế giết tôi để lấy những vật dụng cần thiết mà ?"- Vì ta không thể.- Vì sao ?Tên đó đứng dậy rồi lại gần Frisk để kiểm tra tình trạng sức khỏe của cô:- Việc giới thiệu thì để sau, việc quan trọng nhất là em hãy nghỉ ngơi đi, khi nào cần thì cứ ra hành lang rồi xuống lầu là được.Nói xong, tên kia tắt đèn và đóng cửa lại. Để lại Frisk một mình với một đống câu hỏi hỗn loạn trong đầu.------#------Sau nhiều ngày, cơ thể của Frisk cũng đã hoàn toàn hồi phục, nhưng việc giao tiếp với người đó thì còn khác chập chững vì tên đó không chịu giao tiếp với Frisk nhưng chí ít là hắn đã cho cô biết tên của mình: " Mazk ".Tuy việc giao tiếp với Mazk gần như là không thể vì anh ta ít khi nào mở miệng giao tiếp hay trả lời, nhưng Frisk cũng biết được vài điều về Mazk như là: anh có 3 đứa em ở trong thị trấn tuyết, anh là một thành viên trong đội cận vệ hoàng gia, anh là người hướng nội và thường không có cảm xúc về bất cứ chuyện gì đang diễn ra nói cách khác là vô cảm.Hiện tại, Frisk đang đi thám hiểm sâu bên trong tàn tích để tìm kiếm vật liệu cho việc rèn lại kiếm của mình. Khu tàn tích rất rộng và nhiều lối đi phức tạp, nên việc cô phải cầm bản đồ và dò đường cũng không phải là chuyện lạ. " Đâu là đường qua bên khu công nghiệp nhờ ?" Frisk vừa hỏi trong đầu vừa ngãi tóc, cô đang đứng trước một ngã tư. Bỗng có một tiếng nói trong đầu cô. - Bên phải- Hở cái gì ?Frisk quay đầu lại rồi ngó nghiêng xung quanh.- Đi bên phải- Tại sao ta phải nghe theo ngươi ?- ...- Hey, trả lời đi chứ.-....- Hààaaaaaaaaaaaaaa!Frisk không tin vào lời nói trong đầu mình, với lại nó khá khó chịu nên cô quyết định đi thẳng vào con đường bên trái. " RẮC " sàn đường bỗng sụp xuống khiến Frisk rơi xuống vực sâu.Frisk tỉnh dậy nhưng cô lại bị trói lại cả hai tay hai chân và bị bịt mắt, miệng, bỗng cô nghe thấy một cuộc nói chuyện: - HAHAHAHAHAHA, kì này chúng ta giàu sụ rồi.- Đúng vậy đúng vậy, đại ca thật là uyên thâm, đặt bẫy ở đâu là ở đó dính mồi liền.- Hừ, đại ca của tụi mày mà, giờ kiểm tra con nhỏ kia đi, linh hồn nó đáng giá hàng trăm ngàn đô đó.Một tên đi lại rồi lăn cô qua lại một cách bạo lực rồi báo lại với tên đại ca bọn chúng. Rồi một chiếc xe limbo đi giữa hai xe bọc thép từ đâu ra đậu gần đấy. Một tên mặc áo vest bước ra, hỏi là hàng đâu, tên đại ca ra lệnh khiêng Frisk ra. Tên mặc áo vest gỡ bịt mắt ra rồi xem xét, sau đi hắn một con dao có lưỡi dao màu xanh ra. Trên tay hắn đột nhiên có linh hồn của Frisk, hắn nhìn Frisk rồi lấy con dao đâm vô linh hồn Frisk. Máu bắn ra nhưng không đến từ linh hồn Frisk mà từ đầu tên mặc vest kia, một cây kéo cắm thẳng vào hộp sọ hắn khiến máu bắn ra. Mấy tên thấy vậy liền giơ súng lên và nã đạn vào một góc tối của căn phòng.Một bóng đen bước ra, tay đang che mặt để đỡ đạn, từ từ tiến về hai tên vệ sĩ. Sau Hai đường cắt vòng cung, hai tên vệ sĩ đã bị cắt làm hai, máu bắn khắp căn phòng. Tên đàn em lập tức lao lên xe, ngồi lên khẩu súng máy và bắn thẳng vào bóng đen kia. Ánh sáng mà khẩu súng máy phát ra đã làm căn phòng sáng lên một chút. " Mazk ? " Frisk bồn chồn ngồi dậy khi thấy bóng đen đó là Mazk.Mazk từ từ bước lại chiếc xe bọc thép, tay vẫn đỡ đạn. Đột nhiên một tiếng súng to nổ ra, tay Mazk lập tức bị bật lại, máu từ từ chảy ra. Thì ra tên đại ca đã chộp lấy khẩu shotgun và nã vào tay Mazk một viên. Nhận thấy tình hình không ổn, Mazk liền ôm lấy Frisk rồi quăng cô ra ngoài cùng với một con dao của tên mặc vest. Sau đó đóng cửa sắt lại.Tiếng súng vẫn vang lên trong căn phòng, nhanh chóng sau đó chúng chuyển dần sang những tiếng gào thét, một chất lỏng màu đỏ chảy ra qua khe cửa. Sau ngày hôm đó, Frisk bắt đầu Mazk nhiều hơn, hầu hết là liên quan đến đám kia. Mazk cũng ôn tồn giải thích cho Frisk mặc dù chất giọng của anh vô cảm. Đó là đám Steolear, chúng chuyên bắt cóc để moi móc linh hồn của người khác ra để bán lấy tiền. Sau khi nghe lời giải thích, Frisk đưa tay lên trái tim của mình, sau khi bình tâm lại, Frisk nói với Mazk là cô sẽ muốn ra khỏi khu tàn tích này.Mazk im lặng rồi dẫn Frisk bước vào một phòng rèn với một cục nham thạch chảy xuống ở giữa. " Đây là thanh kiếm của nhóc." Mazk vừa nói vừa chỉ vào cột nham thạch kia. " Việc rèn thì ta đã làm xong, còn việc nó có hình dạng như thế nào thì tùy vào nhóc." Nói xong, Mazk rời đi bỏ lại Frisk ở một mình. Frisk bước tới cột nham thạch, vừa đưa tay vào thì lập tức rút lại vì nhiệt độ của cột nham thạch rất cao. Cô nhắm mắt lại rồi sau đó đếm ngược. Khi cô mở mắt ra thì xung quanh là một màu vàng nhạt, ở trên là những mẩu giấy nhỏ được nối với nhau bằng những sợi dây trắng.Ở phía xa, Frisk thấy một người đàn ông mặc áo đen đang ngồi uống trà. Cô từ từ bước lại gần.- Xi-xin chào, chú là ai vậy ạ ?- Người đàn ông bỏ tách trà xuống- ta đã sống rất lâu trong thế giới này, giờ ta không thể nhớ được cái tên của ta nữa, nên cứ gọi ta là Roark cũng được, cứ ngồi xuống đi, đứng làm chi cho nó mệt.Frisk ngồi xuống kế bên Roark, cô lặng lẽ lấy nhận lấy tách trà mà Roark đã rót cho.- Vậy trong suốt thời gian vừa qua, ông đã làm gì ?- Chỉ dạy và dẫn đường cho những người lạc lối.- Vậy ông đã dẫn đường được bao nhiêu người rồi ạ ?- 7 người, thêm con nữa là 8 Frisk ngồi ngẫm nghĩ lại rồi bất chợt nhận ra giọng nói mà dẫn đường cho mình giống hệt giọng nói của ông lão.- Vậy là giọng nói mà vang lên trong đầu con là của người đúng không ?- Haha, khá lắm con nhưng mà sao con không nghe theo ?- Dạ tại vì sự chỉ dẫn của người ngắn ngủi và không đáng tin ạ.- Hmm, giới trẻ ngày nay sao mà phức tạp quá, thôi được rồi, ta sẽ chỉ dẫn cho con một cách chi tiết hơn với lại thời gian sắp hết rồi nên là mong chúng ta sẽ gặp lại nhau.Dứt lời, toàn cảnh xung quanh Frisk quay lại như căn phòng lò rèn lúc trước. Cảm giác hơi nóng ở lòng bàn tay, Frisk nhìn xuống và nhìn thấy hai con dao bếp đỏ rực trên tay cô nhưng nó lại không gây bỏng cho tay cô. Frisk cầm chặc hai con dao rồi loay hoay tìm bao để nhét nó vào.
Ảnh minh họaSau một lúc Frisk đi ra với vũ khí mới đang được đeo hai bên ở hai bên hông. Mazk đặt ra một dĩa bánh táo. " Ăn đi, cho có sức." Mazk vừa đi ra khỏi bếp vừa nói rồi biến mất sau cánh cửa dẫn đến phòng chính.Frisk không ăn chiếc bánh táo ấy, thay vào đó cô tìm một cái hộp để đựng nó để sử dụng nó như là một món ăn vặt và thực phẩm hồi HP. Sau đó, cô bước ra cửa chính thì Mazk ở trong bộ quân phục đen đứng đợi cô ở ngoài nhà.Mazk ngỏ ý dắt tay Frisk để dẫn đường cô đi, trước khi cô kịp từ chối thì Mazk đã nắm lấy tay cô và dẫn xuống một hành lang tối tăm nhưng mang hơi thở thời xa xưa. Tuy là người vô cảm nhưng cơ thể anh lại vô cùng ấm áp, trái ngược hẳn với cái tông giọng và nét mặt vô cảm kia. Mazk bắt đầu độc thoại:- Trước đây, Nhân loại và Quái vật đã chung sống hòa bình trên mặt đất, nhưng chỉ vì một sự nhầm lẫn mà đã gây nên một cuộc chiến đẫm máu, nhưng ngay khi cuộc chiến sắp đạt đến đỉnh điểm thì một sự kiện đại tuyệt chủng sắp diễn ra.- Vì sự tồn vong của hai bên nên họ đã xây dựng nên cái bunker này, ngay những giờ phút cận kề sự kiện thì mọi người đều cầu nguyện rằng thánh Leviathen sẽ bảo vệ và giúp cho họ vượt qua sự kiện đại tuyệt chủng này.Ngay lúc đó Mazk và Frisk đi ngang qua một bức điêu khắc, vì nó quá tối nên Frisk chỉ thấy một người mặc bào y trùm kín đầu, có một vòng sáng bao quanh che đi phần mắt. Đằng sau người đó là sáu chiếc cánh phấp phới bay, hai cánh ở giữa hai bên thì nhỏ hơn. Mazk tiếp tục độc thoại:- Việc sống sót qua sự kiện là chuyện bình thường, nhưng việc cầu nguyện đã giúp cho mọi người bình tĩnh hơn. Sau một thời gian chung sống với nhau trong bunker này thì môi trường bên ngoài đã được phục hồi, ổn định cho Nhân loại và Quái vật cùng nhau sinh sống.- Tưởng chừng mọi việc sẽ xuôn xẻ, nhưng ở khu vận chuyển, một tai nạn khủng khiếp đã xảy ra, nó khiến cho những công nhân và người ở đó thiệt mạng đồng thời giam cầm Quái vật ở trong, không những thế nó còn tạo ra khí nitro gen biến tính, hoàn toàn giam giữ Quái vật trong lòng đất.- Tuy nhiên không phải là không có cách, bunker này có hai cửa, cửa trước dùng để đưa người lên xuống và cửa sau dùng để thay thế phòng khi cửa trước. Nhưng để mở nó thì cần đến 7 linh hồn khác nhau và thuần khiết nhất của Nhân loại. Vì thế trong suốt 700 năm qua Nhân loại đã gửi 7 con người xuống đây.- Nhưng 1 trong 7 người đã qua đời nên mới có nhóc ở đây.Mazk bỏ tay ra rồi bước tới một cánh cửa to và cũ kĩ. Anh ta đặt tay lên đó rồi gạt cần xuống. Một tiếng động cơ phát ra ùng ùng.- Nhưng trong thế giới hậu tận thế này, niềm tin là một thứ quý giá nên ta đã tạo ra một bài kiểm tra.- Để xem họ có xứng đáng để bước qua cánh cổng này ko- 2 trong số 7 người đã không vượt qua...- Và giờ....Nhanh như cắt, Mazk rút một thanh kiếm màu đen lưỡi đỏ ra, chĩa thẳng vô Frisk.- Bài kiểm tra bắt đầu...
Frisk vất vả đỡ những nhát chém như trời giáng của Mazk mặc dù anh ta chỉ sử dụng một tay. Cô bị dính khá nhiều vết thương nhưng đa số đều không nguy hiểm đến tính mạng, Mazk thì không hề dính một vết thương nào trái ngược hoàn toàn với Frisk. Thế trận hoàn toàn nghiêng về phía Mazk, anh liên tục tung ra những nhát chém trời giáng vào Frisk. Trong một khoảng khắc, Mazk hất tung Frisk lên rồi xoay người chém vào hông.Cô bỗng thấy xung quanh gần như ngưng động, có một bóng người đằng sau Mazk, tay cầm một dây chuyền vàng và một con dao. Bóng đen cất tiếng:- Xin cô hãy cứu Mazk khỏi vực sâu của tuyệt vọng.- Anh ấy đã chịu đựng quá nhiều rồi.- Xin cô..... Sau đó bóng đen chìa cánh tay cầm dây chuyền vàng ra, một luồng sáng bay thẳng về phía Frisk, kích hoạt đôi mắt vàng hoe của cô.Thì ra cô đã chiến đấu với đôi mắt đã nhắm của mình, giờ đây khi đôi mắt vàng hoe của cô được khai sáng, việc chiến đấu với Mazk cũng không còn khó khăn nữa. Cô nhanh tay đưa hai con dao lên để. Điều này khiến Mazk bất ngờ. Anh ta lập tức bật lùi về phía sau, giơ kiếm lên thủ.Frisk phóng con dao về phía Mazk, Mazk né được nhưng một vết xước rỉ máu dưới mắt phải Mazk một chút. Mazk quẹt máu rồi lập tức lao đến Frisk. Frisk bỗng nở một nụ cười rồi lao tới. Mazk ra đòn trước với cú chém từ dưới hông lên. Frisk liền sử dụng một con dao hất thanh kiếm lên rồi nhanh như cắt cô sử dụng thanh còn lại chém Mazk. Vết cắt bắt đầu từ vai trái kéo dài xuống hông phải. Máu từ vết thương rỉ ra. Sau đó Mazk thả thanh kiếm xuống.- Làm tốt lắm, nhóc đã qua được bài kiểm tra.Cùng lúc đó cánh cổng bỗng sáng lên những hoa văn lạ lẫm. Frisk gục xuống, buông tay thả hai con dao ra. Cuối cùng nó cũng kết thúc, mắt cô nhắm lại rồi cô hít một hơi sâu vào rồi thở dài ra. Nhìn Mazk lững thững bước đi, cô bèn bật dậy rồi chạy lại ôm Mazk như một sự an ủi nhỏ bé cho một trái tim cô đơn. Mazk xoa đầu Frisk rồi bỏ đi.
Frisk đứng bơ vơ ở đó một lúc rồi mới nhận ra là mình có thể rời khỏi khu tàn tích để ra thị trấn tuyết rồi. Cô luống cuống lụm hai con dao rồi nhét vô bao. Frisk mở cánh cửa cũ kĩ ra, một luồng gió ập vào khiến cô rùng mình nhưng thứ cô để ý hơn cả là ánh đèn của thị trấn ở xa. Hành trình của cô giờ mới bắt đầu. Mazk ở căn nhà trong khu tàn tích, đang chỉnh sửa lại thứ gì đó. Rồi anh sờ túi, phát hiện quyển nhật kí đã biến đâu mất tăm. Anh chỉ cười trừ
- Hừm, nhanh tay đấy, "
Em gái ".