TruyenFull.Me

Van La Lookism Nhung Chung No Thuc Su Di Hoc

" Ây dà , chán chết đi được...."

Lee Jin Sung duỗi người , hắn là đực nên không xen vào cuộc nói chuyện của con gái được . Haneul và Mijin nói chuyện vui vẻ , dường như chỉ có Jin Sung hắn là bị bỏ quên .

" Jin Sung này , tiết tiếp theo là gì nhỉ?" - Mijin quay qua hỏi cậu bạn , Jin Sung đang ngáp ngủ nghe cô nàng hỏi bỗng mở to mắt .

" Tiết hóa của thầy Goo thì phải--

" Ủa? Tưởng thầy Goo bị ốm phải nằm nhà rồi? " - Hong Jae Hye bàn bên lên tiếng xen ngang cuộc nói chuyện của mọi người . Cả lũ hoang mang nhìn nhau .

" Chắc chứ?" - Jin Sung hỏi ngược lại

" Chắc , vừa nãy em qua chơi với Vivi nghe cậu ấy bảo vậy . Khả năng cao tiết tiếp theo chúng mình được nghỉ á!!"

" Hai tuần nữa là thi giữa kì rồi đấy , cứ thế này anh em chỉ có tạch " - Nói thế thôi chứ nhìn Jin Sung có vẻ vui phết , thế là hắn lại được ngủ thêm một tiết nữa

" Có chuyện gì thế? Thầy Goo bị ốm à?" - Park Hyung Suk ngồi ở bên hóng hớt . Cậu khẽ thở hắt ra , môn hóa của cậu dạo gần đây hơi lênh đênh , cứ như này thì...

Xoạch

Tiếng mở cửa vang lên , người bước vào là một giáo viên mặc áo vest đen , đeo một chiếc kính râm quen thuộc . Lớp học ồn ào lặng ngắt như tờ , Jin Sung còn đang uể oải bỗng cứng đờ người , mắt mở to như không thể tin được .

Thầy Jong Gun?

" Tôi cho các anh chị 3 giây để về chỗ ngồi của mình " - Park Jong Gun đứng trên bục giảng , gã lạnh lùng buông một câu ra lệnh . Học sinh bên dưới nháo nhào chạy về chỗ của mình , ai ai cũng nơm nớp lo sợ .

Thấy học sinh đã có phần ngoan ngoãn , gã chậm rãi nói tiếp :

" Thầy Joon Goo của mấy đứa bị ốm không đến được . Cho nên hôm nay tôi sẽ dạy thay tiết của cậu ta ."

" Có ai ý kiến gì không ?"

Không một ai dám đáp lại lời của thầy , mấy học sinh ngồi đầu phải hứng chịu ánh mắt lạnh căm của Gun mà run cầm cập .

Park Jong Gun là thầy dạy toán , là một giáo viên thuộc top đầu của trường L . Nổi tiếng với vẻ ngoài điển trai cùng tài năng xuất sắc trong việc dạy học .

Thầy nóng tính , đáng sợ , theo lời kể từ học sinh thì Park Jong Gun chính là điển hình của ác quỷ bò lên từ địa ngục , sẵn sàng kéo bất cứ đứa học trò nào được điểm khá ( khoảng 8 điểm ) xuống 18 tầng âm ti và xé xác bọn chúng vì tội không học bài .

Park Hyung Suk thì khác

Ừm , vì một lí do gì đó mà chính cậu cũng không hiểu . Thầy Jong Gun yêu quý cậu hơn mấy học sinh khác .

Trên thực tế thì trong mắt Gun , Hyung Suk trông có vẻ vô hại , ngoan ngoãn , thi thoảng còn tặng kẹo cho Kim Joon Goo . Và nhiêu đó đủ để Gun bỏ qua cho cậu một số lỗi lầm . Dù sao thành tích các môn của cậu khá ổn , không lọt vào danh sách học sinh bị ghim của thầy

Trong tiết học của Gun , không một ai dám cựa quậy chứ đừng nói là làm việc riêng hay nói chuyện với nhau . Đến cả lũ cá biệt ngồi cuối lớp cũng không dám ho he gì , ngồi im thin thít , sợ bản thân làm ra hành động gì khiến thầy ngứa mắt .

Hyung Suk còn nghe thấy tiếng niệm phật từ Jin Sung ngồi cạnh , cậu thấy buồn cười dã man , may mà nhịn được ,
Nhưng có một người không kiểm soát được cái mồm mình - còn ai ngoài Jin Ho Bin ngồi bàn trên .

" Địt mẹ cười con cặc , quay cụ mày lên không thầy cắt cổ cả lũ giờ" - Mắt Jin Sung giật giật , nếu không phải đang giờ của ông thầy nết hãm nhất trường thì hắn đã lao vào tẩn thằng kia một trận .

" Cười nhỏ thôi Ho Bin , thầy đang nhìn mày kia kìa " - Kim Mi Ru cố gắng ra dấu hiệu cho Ho Bin , bất lực nhìn âm lượng của thằng bạn chỉ có tăng chứ không có giảm . Động tĩnh ở cuối lớp giống như một viên đá ném vào lòng hồ tĩnh lặng , tiếng phấn bảng dừng lại , Jong Gun quay đầu xuống , cặp kính đen hơi lệch xuống sống mũi , để lộ đồng tử dị dạng như ma quỷ . Ngay lập tức tiếng cười trong lớp liền im bặt .

" Ngu chết mẹ mày chưa con , kì này mày xong rồi Jin Ho Bin hahahhahaha!!"

Jin Sung trưng ra bộ mặt nghiêm nghị , trong lòng đã sớm đốt pháo hoa ăn mừng , phen này có trời mới cứu được thằng ngu đấy . Ho Bin lúc này ước có thể quay lại quá khứ để khâu mồm mình lại ,

" Muốn hạ hạnh kiểm hay ăn năm con trứng ngỗng vào sổ?"

" Em được phép lựa chọn phương án khác được không ạ?..."

" Được "

__

" Đụ má xui vãi lòn , lão ta đúng là đồ ác quỷ..." - Jin Ho Bin nằm vật xuống sàn lớp . Nó vừa bị ông thầy ác quỷ kia sờ gáy , may mà tiếng chuông báo vang lên kịp thời cứu nó một mạng .

" Ghê chưa , ai biểu cười cho lắm vào haha . Cũng may nay ổng hiền , chỉ cho mày viết một bản kiểm điểm hai mươi nghìn chữ thôi..." - Kim Mi Ru ngồi trên bàn cười ngặt nghẽo trước nỗi đau của thằng bạn . Hôm qua giục nó học bài gãy cả lưỡi lên bảng kiểm tra gỡ điểm mà nó bỏ ngoài tai , đi đánh game với tụi Hyung Suk đến gần sáng . Nay vừa buồn ngủ vừa bị dí , đúng thảm không tả được .

" Địt mẹ hẳn hai mươi nghìn chữ , từ bé đến lớn tao làm văn có quá năm trăm chữ bao giờ đâu?! Ông già đó muốn giết tao thì nói thẳng "

Ho Bin lăn lộn trên đất , hắn phải nộp bản kiểm điểm vào tiết toán tiếp theo . Mà đéo hiểu sao cái trường này xếp thời khóa biểu ngu học hơn Jin Sung , sáng mai có tận ba tiết toán và hai tiết lí , chiều thì hóa sinh combo , toàn mấy môn bức tử học sinh gộp chung một ngày...

Hai mươi nghìn chữ trong một đêm...

Kim Mi Ru kéo chân thằng bạn đang nằm hấp hối ra khỏi lớp , nàng ta muốn an ủi Ho Bin , khổ nỗi cứ nhìn hắn là khóe môi không tự chủ nhấc cao lên , trông như cười đểu trên nỗi đau của hắn .

Thấy Ho Bin khổ sở , Mi Ru vui mà Jin Sung cũng vui . Thế là tối nay Jin Sung có thể kê cao gối ngủ trong khi thằng đa tròng kia phải tẩn nhau với hai mươi nghìn chữ , há há , đáng đời!!

Sau một hồi than vãn , cuối cùng cũng kết thúc một ngày học hành . Haneul đói đến sắp chết , kéo tay Hyung Suk chạy như bay xuống căng tin , cậu kịp nắm lấy tay Jay , một hàng ba người nối đuôi nhau chọn đồ ăn , học sinh các lớp bấy giờ ùa xuống như ong vỡ tổ .

Căng tin nhanh chóng chật ních người , tiếng nói cười vang lên ầm ĩ . Kim Mi Ru lôi xềnh xệch Ho Bin vào một góc bàn , ở đó đã có sẵn Mijin , Jin Sung , bên cạnh là bộ đôi Jay Hyung Suk và cô nàng Haneul đang ríu rít . Jae Hye di chuyển sang ghế đối diện ngồi cạnh Hyung Suk .

" Ê anh em học gì chưa?"

" Học gì là học gì?"

" Mấy nữa kiểm tra rồi , lần này không gỡ được đâu " - Jae Hye ỉu xìu , cầm đũa chọc vào món thịt ngon mắt , cả người chẳng có tí tâm trạng nào để động đũa . Em học khá kém ở mấy môn tự nhiên , dù đã được anh trai Jay Yeol dạy kèm cho mấy bữa nay nhưng chả thấm vào đâu .

Ít nhất Jae Hye còn nhận thức bản thân đang yếu kém môn nào để tập trung vào ôn tập . Thử nhìn Jin Ho Bin và Jin Sung xem , sáng học năm tiết ngủ ba tiết , chiều đi hóng drama , đánh nhau với bọn côn đồ trường bên , học thì kém mà ăn ngủ chơi không sót buổi nào . Jin Ho Bin có vẻ không quan tâm đến kì thi này , dẫu có quan trọng với hồ sơ lí lịch của hắn mai sau hắn cũng không thèm quan tâm . Còn Jin Sung có vẻ cũng biết lo lắng , cơ mà không đáng kể .

" Tiêu mẹ nó rồi , kì này toán tao không trên trung bình là mẹ tao hốt tao ra đường đấy"

Jin Sung xìu xuống như lốp xe hết hơi , héo úa khi nghĩ đến viễn cảnh bản thân bị mẫu thân sút ra bãi rác với một cái vali chứa ba bộ quần áo . Ho Bin đã chén xong cơm từ đời nào , ngồi gác chân lên mặt bàn , ăn no buồn chán không có gì làm bèn quay sang trêu chọc tên mắt xếch :

" Mày cứ phải xoắn thế nhỉ? Chỉ là một kì thi bình thường thôi mà"

" Tổng điểm của lớp bị kéo xuống là nhờ có thằng óc bò nhà mày đấy . Kì này mà tổng điểm không trên trung bình là lão Park giết mày luôn "

Jin Sung và Ho Bin lại lao vao chửi nhau , Mi Ru và những người bạn vờ như không nhìn thấy hai đứa trẻ trâu đang phun nước miếng vào mặt đối phương , từ tốn giải quyết nốt bữa trưa của mình

______

Nhỏ Jin Sung và Ho Bin trong này cãi nhau như chó mèo vậy á=))) , tụi nó ghét nhau theo đúng nghĩa đen nhưng hợp cạ nên người ngoài nhìn vào tưởng anh em chí cốt ( cốt ai nấy hốt ) thật😭😭

Jin Sung lúc ba giờ sáng tối hôm đó:


___

12/10/2024

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me