Vi Mot Chu Thuong 0421
.
.
.
Cậu đi đến đâu đều nghe thấy những lời khen, làm mẹ ck cũng nỡ cả mũi với chàng dâu Đình Trọng này của nhà mình.Đình Trong sau khi đã phát ngãi.... í lộn phát bánh hết các láng giềng trong xóm. thì còn lại nhà của bà Trần cũng là nhà của con NYC của Tiến Dũng ( Huyền). Dù gì cũng là làng xóm nên cũng không thể không chào hỏi.Mẹ ck gỏ cửa, người ra mở cửa là con hồ li Huyền đó.- Con chào Bác 3. Bác 3 tìm mẹ con ạ. Mẹ con đi chợ từ sớm giờ vẫn chưa về ạ.Giọng ỏng ẹo của Huyền làm cho Đình Trọng cảm thấy kinh tởm, nhưng cậu cũng phải lịch sự cười cười với con hồ li ấy Mẹ ck: À dì qua đây biếu nhà con ít bánh Cưới của Tiến Dũng và Đình Trọng gia đình con ăn lấy thảo.Huyền: dạ con cảm ơn bác. Mà bánh cưới này ít ra cũng có nhân bánh, không biết đứa con dâu này của bác 3 sau này có được miếng nhân nào cho nhà bác không nữa?Vừa nói với giọng điệu mỉa mai, vừa liếc qua nhìn Đình Trọng tỏ thái độ khinh thường.Đình Trọng tức muốn trào máu, tay nắm lại thật chặt, mắt thì lườm sắt lẹm con nhỏ hồ li này. Mẹ ck cậu thấy vậy, tay bà nắm lấy tay cậu.- À, chuyện đó thì không cần Cháu bận tâm. Dì chỉ sợ Bánh có nhân nhưng bị oi thiêu như ai kia thì không ai dám nhận thôi ( Ý bà là Huyền đã là gái 1 đời ck sợ không ai dám hốt. À mình không cố ý nói những bạn nữ 1 đời ck nhé, tại con Huyền hồ li này là trường hợp đặt biệt. Ai cũng có thể lỡ vỡ 1 hay 2 lần gì đó trong tìm yêu hôn nhân. các bạn chỉ cần sống thật tốt, sống vui vẻ thì chắc chắn sẽ tìm được tình yêu đích thực cho riêng mình. Không nên làm trà xanh hay tiểu tam giành ck với người khác.- Mấy bạn đừng hiểu sai ý mình-)Bà vừa nói mà vừa xoa xoa tay Đình Trọng, vẻ mặt hiền lành trước nay cũng không còn nữa mà thay vào đó là vẻ mặt của một người mẹ ck đang bảo vệ con dâu của mình. Bà nữa liếc qua Huyền, cặp mắt đảo xung quanh người cô.- Chắc phải nói với bà Trần tìm cái lòng hấp nào bự bự để hấp cái bánh có nhân thiu này lại, chứ đứng từ xa thôi cũng đã nghe mùi hôi như mùi hồ li rồi.Huyền mặt mài xám xịt, đầu muốn bóc khói trước những lời mỉa mai của Mẹ Tiến Dũng. - Thôi chúng ta về con, ở đây mùi hồ li nặng quá mẹ bị choáng. Bà giả bộ ôm đầu, tay bám lên người Đình Trọng như mình không còn miếng sức lực nào- Dạ thưa mẹ.Đình Trọng diều Mẹ ck mình về. Bà đi được vài bước thì quay đầu lại nói với Huyền:- À gửi lời cho dì 3 hỏi thăm mẹ con nhé. Chúc bà ấy mau tìm được chỗ nào tốt tốt chịu thiệt mà CHO được cái bánh có nhân kia.Bà nói mà với 1 khuôn mặc cực kì tự đắc mà quay đi. Huyền ở đó thì giậm chân, ném hết số bánh kia xuống đất mà giẫm lên chúng. Đi được một đoạn xa bà buông tay Trọng ra:- Con cứ để mẹ tự đi được rồi.- Con cảm ơn mẹ.- Con khờ quá à, con là con dâu của mẹ, thì làm sao để cô ta ức hiếp được cơ chứ, con cũng đừng để tâm những gì cô ta nói, chỉ cần 2 đứa con hạnh phúc bên nhau là mẹ đã vui lắm rồi.Đình Trong 2 dòng mắt đã rơi, cậu ôm lấy bà mà khóc như 1 đứa trẻ.- Thôi nào, đừng khóc, cũng trể rồi, mẹ con mình về làm cơm trưa cho 2 cha còn nó nào.Cậu gạt nước mắt nở 1 nụ cười thật tươi.- Dạ-------- Hết chương 2----''- Truyện này mình sẽ đăng các chương tương đối ngắn nhé, và nội dung trong truyện sẽ diễn biến khá là chậm. mình muốn diễn ta chi tiết cuộc sống thường ngày cặp phu phu này nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me