TruyenFull.Me

Viewjune 9981 Cau Chuyen Ve Viuchun

Văn phòng của công ty VISTA Lux từ lâu đã nổi tiếng với một đặc điểm: lạnh.

Không phải vì điều hòa để quá mức. Mà vì sếp tổng - View Benyapa - chưa từng cười suốt ba năm trời.

Nhưng hôm nay, không khí có vẻ... chết hẳn.

Thật đấy, người ta thà đi vệ sinh nhịn thở còn hơn đi ngang văn phòng sếp tổng. Mọi người nhìn nhau bằng ánh mắt hãi hùng: "Có án mạng à?"

Không.

Chỉ là... có người dám tán tỉnh người yêu của sếp.

Vừa sáng ra, June đã bị réo đi họp với bên truyền thông về một dự án mới. Bình thường, View sẽ là người đích thân triệu tập. Nhưng nay, người mời nàng không phải sếp tổng, mà là anh đồng nghiệp mới chuyển tới từ chi nhánh Nhật - tên Shin.

Shin cao ráo, đẹp trai kiểu manga, nụ cười như ánh nắng tháng năm. Ngay ngày đầu đã khiến vài bạn nữ phòng kế toán xao xuyến.

Và rồi... Shin bắt đầu nhắm trúng June.

-"Tôi nghe nói chị từng thiết kế chiến dịch quảng cáo 'Trà Sữa Không Mập'? Tôi thích chiến dịch đó lắm." - Shin mỉm cười trong buổi họp.

June lịch sự gật đầu: "Cảm ơn, đó là dự án tôi rất tâm huyết."

-"Thật tiếc là lúc đó tôi chưa vào công ty. Nếu có thể làm cùng chị thì tốt biết mấy."

June hơi ngập ngừng. Nhưng vẫn giữ thái độ đúng mực: "Sau này, có lẽ sẽ có cơ hội."

Shin không bỏ lỡ: "Tối nay tôi đãi chị bữa tối được không? Xem như cảm ơn vì đã hướng dẫn tôi lúc làm quen hệ thống nội bộ."

June định từ chối, nhưng...

Cạch!

Cánh cửa phòng họp mở ra. View bước vào.

Không một lời.

Không một biểu cảm.

Chỉ là ánh mắt ấy, lia qua người Shin đúng một giây.

Mọi người lập tức im phăng phắc. Shin như bị găm xuống ghế. June thầm nghĩ: "Chết rồi."

-"Xin lỗi đã làm gián đoạn." - View nhẹ nhàng nói, mắt không rời khỏi June. "Wanwimol, ra ngoài tôi cần trao đổi chút."

-"À, dạ..."

View quay đi trước. Nhưng cái bóng lạnh như gió mùa Đông kia vẫn khiến cả phòng không dám thở mạnh.

Ra tới hành lang, June kéo tay View lại.

-"Em làm gì kỳ vậy? Họp mà tự nhiên vào..."

-"Anh ta mời chị đi ăn."

-"Thì chị từ chối rồi."

-"Chị không nói ngay. Em nghe rõ ràng là chị nói 'có thể sẽ có cơ hội'." - View khoanh tay. "Là sao?"

-"Là chị đang giữ phép lịch sự."

-"Lịch sự gì với mấy thằng định tán chị?" - Giọng View đã bắt đầu cao lên. "Chị phải nói thẳng chứ!"

June nheo mắt: "Em có đang... ghen không vậy?"

-"Có." - View không hề phủ nhận. "Rất ghen. Sôi máu luôn."

June bật cười, cố trấn an: "Chị là người trưởng thành, em không cần phải làm quá vậy."

-"Không. Em là người yêu chị. Em có quyền tức nếu có đứa khác ve vãn chị."

-"View..."

-"Chị không nhớ lời chị từng nói sao?" - View nhìn thẳng vào mắt nàng. "Chị nói khi nào đứng vững trong công ty, em có thể công khai chị là người yêu. Nhưng bây giờ chị bị tán tỉnh ngay trước mặt em, chẳng lẽ chị vẫn không cho em làm gì."

June cứng người. Đôi mắt rũ xuống.

-"... Chị không muốn bị nói là leo lên giường với sếp."

-"Chị không leo lên. Em bế chị." - View nói không chớp mắt.

-"... View." - June bật cười trong nghẹn. "Em có thể đừng nói mấy câu xàm xí lúc đang nghiêm túc được không?"

-"Không." - View đáp. "Vì chị sẽ khóc nếu em nói nghiêm túc quá."

June khựng lại.

View hạ giọng: "Em chỉ ghen thôi. Nhưng em cũng hiểu. Chị không muốn bị dị nghị. Em cũng không muốn ép chị. Nhưng nếu có ai đó dám động vào chị, dù chỉ một câu, em sẽ-"

-"Làm gì?" - June hỏi nhỏ.

View tiến lại gần. Giọng thấp đến mức chỉ mình June nghe:

-"Em sẽ cho hắn biết... công ty này là của em, và trái tim chị là của em, duy nhất một mình em."

Suốt cả ngày hôm đó, văn phòng chính như bị đóng băng. View không nói một câu với bất kỳ ai. Tất cả mail nội bộ sai chính tả đều bị trả về. Tài liệu chưa đủ lề trái lề phải bị bỏ vào máy cắt giấy ngay lập tức.

Shin thậm chí bị "vô tình" điều sang hỗ trợ chi nhánh phụ hai tháng.

June thở dài: "Chuyện gì cũng vừa vừa phải phải thôi chứ, View..."

Đêm hôm ấy, June về nhà trễ vì dọn phòng mẫu. Mở cửa vào đã thấy View ngồi giữa phòng khách, trên người quấn chăn bông, mặt cau có như chó con bị mắng.

-"Puppy, chị về rồi." - June nói.

View ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe.

-"Chị có đi ăn tối với hắn không?"

-"Không."

-"Có nói chuyện riêng không?"

-"Không."

-"Có-"

-"Không có gì hết." - June bước lại, cúi xuống nhìn View. "Còn em thì sao? Em có cho anh ấy qua chi nhánh phụ hai tháng luôn không?"

-"... Không. Em chỉ 'gợi ý nhẹ' với phòng nhân sự thôi."

-"Trời ơi." - June đỡ trán. "View..."

-"Chị giận à?"

-"Không. Chị đang nghĩ xem mình nên xử lý 'cún con lạm quyền' như thế nào."

View chớp mắt. Một giây sau, cô nhào lên, dụi đầu vào bụng June như con mèo đói ăn.

-"Đừng giận mà. Em nhõng nhẽo nè..."

June cắn môi, cố nhịn cười. Nhưng ánh mắt thì rõ ràng đầy yêu thương.

-"Lần sau, đừng vì ghen mà trừng phạt nguyên cái văn phòng. Người ta giờ ai cũng mặc áo phao đi làm rồi đó."

-"Em ghen vì yêu chị."

-"Ừ. Mà chị cũng yêu em."

-"... Vậy chị có muốn ngủ phòng khách không?"

-"View!"

Dù không ai trong công ty biết về mối quan hệ giữa họ, nhưng từ hôm đó, bất kỳ ai cũng ngầm hiểu một điều: Wanwimol là vùng đất cấm.

Bởi nếu không, hậu quả không phải là mail bị trả về... mà là bị "đi công tác" tới tận nơi không có sóng Wi-Fi.

Thế nên, đừng thử tán tỉnh June nếu bạn còn muốn sống.

Bởi vì sếp tổng không chỉ giỏi làm việc.

Mà còn giỏi... đóng băng cả trái đất.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me