TruyenFull.Me

[ViewJune] 9981 Câu Chuyện Về ViuChun

Cuộc sống hôn nhân (3)

ViuChunNeverDie

-"Chị chắc là mang đủ đồ chưa đó View?"

-"Đủ rồi. Có lều, có đồ ăn, có nước, có áo khoác, và quan trọng nhất - có em."

-"Xời, ngọt xíu nữa là em tiểu đường luôn đó." - June nhăn mặt, nhưng ánh mắt thì cong cong vì cười.

Hai người đang chuẩn bị cho chuyến dã ngoại cuối tuần tại một khu rừng nhỏ cách thành phố không xa. Sau hàng loạt lần hẹn hò "xem phim rung não" và "ăn kem bị ong dí", lần này, View hùng hồn tuyên bố sẽ tạo ra một buổi dã ngoại hoàn hảo như phim.

Thực tế thì............

-"Chị... dựng sai lều rồi kìa!"

-"Gì? Không thể nào. Chị theo đúng hướng dẫn..."

-"Chị đang dùng cọc làm cột và dây để buộc... dép."

-"..."

Chiếc lều tạm thời trông như một con cua bị úp ngược, và June thì ngồi bó gối cười đến lăn lộn trên bãi cỏ.

Cuối cùng, sau 30 phút vật lộn, họ cũng dựng được chiếc lều méo méo, đủ để che nắng, không chắc chắn lắm chuyện che mưa. View đổ mồ hôi ướt hết lưng, mệt mỏi nằm phịch xuống, còn June thì ung dung lôi đồ ăn ra bày biện như tiệc picnic hoàng gia.

-"Cơm nắm, chả lụa, bánh mì kẹp, nước chanh..." View tròn mắt. "Em chuẩn bị hết luôn á?"

-"Chuẩn bị từ hôm qua. Tại em biết kiểu gì chị cũng quên mang gì đó - ví dụ như... nồi nấu nước!"

-"..."

_______________________

Sau bữa ăn, họ rủ nhau đi dạo quanh rừng. Không khí trong lành, chim hót ríu rít, nắng vàng rơi qua tán cây khiến cảnh vật như bước ra từ phim điện ảnh.

-"Vợ nè." - View vừa đi vừa nắm tay nàng. "Chị vẫn không tin là cuối cùng mình lại cưới được em."

-"Bởi vì em quá hoàn hảo hả?"

-"Không, vì em từng nói sẽ cưới idol, không phải người hay ngủ ngáy như chị."

June phì cười. "Ờ, nhưng chị lại là người duy nhất mua bánh rán mỗi sáng, nhắc em uống thuốc đúng giờ và... hôn trán em mỗi khi em cáu gắt. Em nghĩ đó là lý do em đổi ý."

Đang lúc lãng mạn, thì-

-"Aaa!! Cái gì bám chân em vậy?!"

June hét toáng lên. View cúi xuống xem thử - một con vắt đang bám chặt vào mắt cá nàng.

-"Trời ơi!!" - View hoảng loạn, nhưng vẫn cố lấy khăn giấy gỡ con vắt ra. "Không sao không sao, chị học trên mạng rồi! Hít sâu vô! Hít-"

June không hít. June la.

Còn View - trong lúc luýnh quýnh - thay vì lấy rượu, lại đổ nước chanh lên chân vợ.

-"Aaa!! Chị muốn làm salad chân em à?!"

Cuối cùng, họ ngồi bệt xuống gốc cây, June vừa khóc vừa cười, còn View thì vừa xin lỗi vừa thổi thổi vết cắn như thể thổi cũng giúp hết sưng.

-"Lãng mạn thật..." - June lầu bầu. "Nụ hôn đầu trong rừng suýt thành... nụ hôn chia tay vì vắt."

_______________________

Hoàng hôn buông dần, ánh nắng cam rực rỡ tràn xuống những tán cây cao vút. Họ quay về bên chiếc lều méo méo, đốt lửa trại và ngồi cạnh nhau. Khung cảnh dịu dàng đến lạ.

View lấy trong ba lô ra một chiếc hộp nhỏ, đưa cho June.

-"Gì vậy chồng?"

-"Em mở ra đi."

June mở hộp, bên trong là một sợi dây chuyền đơn giản, mặt tròn khắc dòng chữ "Always you".

-"Chị mua hồi hai đứa mới quen. Định tặng lúc em tốt nghiệp đại học, nhưng quên. Rồi đợi đến sinh nhật em, lại quên. Cưới nhau rồi... cũng quên nốt."

June nghẹn ngào nhìn View.

-"Vậy sao hôm nay nhớ?"

-"Vì chị sợ em quên mất là tụi mình từng mơ về một ngày như hôm nay - cùng đi chơi, cùng dựng lều, cùng... diệt vắt, rồi cùng cười."

June cười khúc khích, rồi nghiêng người, hôn nhẹ lên má View.

-"Chị ngốc lắm. Nhưng mà em yêu chị vì chị ngốc vừa đủ."

-"Vừa đủ để nắm tay em suốt đời?"

-"Vâng. Và vừa đủ để hôm nay, trong cái lều méo xẹo này, em muốn hứa..."

June xoay người đối diện View, đôi mắt lấp lánh dưới ánh lửa.

-"Em hứa sẽ luôn là người phụ trách mang đồ ăn, thuốc chống vắt và tinh thần mạnh mẽ. Còn chị - làm ơn là người nhắc em rằng hôn nhân là chuyện của hai người... và một con mèo bông tên Mochi."

-"Chị hứa sẽ luôn làm người bị mắng đầu tiên khi em dỗi, người ôm em mỗi sáng thức dậy, và người nắm tay em, ngay cả khi cả hai đều tóc bạc, không dựng nổi cái lều nào nữa."

Họ trao nhau một nụ hôn dịu dàng. Không có tiếng vĩ cầm, không pháo hoa, chỉ có tiếng gió rừng và tiếng tim đập thật khẽ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me