Viewjune 9981 Cau Chuyen Ve Viuchun
Trường trung học S-tar là nơi "thiên tài hội tụ" - theo lời quảng cáo trên tờ rơi tuyển sinh. View Benyapa chọn trường này vì cơ sở vật chất hiện đại, thư viện có máy lạnh, và đặc biệt... vì nghĩ rằng June sẽ chọn trường khác.Spoiler: June cũng chọn S-tar. Vì lý do y hệt.Ngày đầu tiên nhập học, View bước vào cổng trường trong bộ đồng phục mới tinh, tóc buộc cao, tai nghe cắm nhạc, thần thái như nữ chính phim học đường. Cô tự nhủ: "Bắt đầu lại nào, View! Quên June đi. Cô ta sẽ không ở đây đâu."-"View!!!" - một giọng quen như cơm hộp buổi trưa vang lên sau lưng.Không sai. Là June.Nàng bước tới với balô trên lưng, áo đồng phục xắn tay, nụ cười nhếch mép y chang năm lớp 6. View đứng hình hai giây, sau đó giả vờ như tai nghe đang bật max volume.June giơ tay vẫy. "Chà, trùng hợp ghê ha?"-"Ừ. Trùng hợp... muốn chuyển trường quá." - View lẩm bẩm.Và như có một lời nguyền cổ xưa nào đó, họ bị xếp cùng lớp. Lớp 10A1 - Toán nâng cao, nơi toàn học sinh giỏi được tuyển chọn. View ngồi bàn ba dãy giữa. Và June thì ngồi kế bên. Sát nhau đến mức có thể... phát hiện ánh mắt nhau lườm vào mỗi lần giáo viên hỏi bài.Chạm mặt đầu tiên của năm học? Tiết Sinh.Thầy giáo giao nhiệm vụ: "Làm bài thuyết trình nhóm đôi về cấu trúc tế bào động vật."Lớp còn dư hai người. Đoán xem hai ai bị ghép với nhau?-"Benyapa với Wanwimol nhé. Hai em có vẻ hợp 'năng lượng'." - thầy nói, vừa gợi ý vừa cười. Một nửa lớp còn lại thì cười hẳn.View quay sang June. "Chúng ta không cần nói chuyện quá nhiều. Chia đôi phần, làm xong ai thuyết trình thì thuyết trình. Không dính líu."June gật đầu. "Tuyệt. Miễn cậu đừng bày màu hồng công chúa vào slide là được."Kết quả: Slide thuyết trình của nhóm gồm nửa đầu nghiêm túc, hình ảnh 3D mô phỏng tế bào. Nửa sau là hình... tế bào đội nơ hồng, có chú thích màu pastel và GIF nhấp nháy.Thầy vừa xem vừa... lấy thuốc nhỏ mắt.Cả lớp vỗ tay. Không phải vì bài hay, mà vì họ vừa xem một trận nội chiến thầm lặng trong 12 phút thuyết trình.Pha chạm mặt dở khóc dở cười tiếp theo đến từ... giờ thể dục.Buổi đó trời mưa, thầy thể dục bảo: "Chia đội chơi bóng chuyền trong nhà. Nhóm nào thắng được điểm cộng."View vốn chơi bóng không giỏi, nhưng vì ghét thua June, cô lao vào tập luyện như thể chuẩn bị thi đấu Olympic. June thì tham gia đội cổ động, cầm băng đô, cổ vũ... nhưng lại lỡ tay bắt bóng hộ một quả, và làm cả đội thắng ngược.-"Cô ta không trong đội mà!" - View hét lên, tóc dính mưa, mặt đỏ như trái cà chua.-"Thầy bảo ai muốn chơi thì chơi mà." - June cười. "Tớ chỉ hỗ trợ thôi."-"Cậu phá luật!"-"Cậu phá mắt!"Màn cãi nhau ầm ầm giữa nhà thi đấu, cả lớp đứng xem như coi kịch.Kết quả? Thầy thể dục cho cả hai làm... dọn kho dụng cụ thể thao một tuần. Chung. Một. Phòng.Mỗi chiều thứ Ba, View và June kéo thùng bóng, lau sàn, gấp thảm... trong không khí đặc sệt như tương đen để một phút là dính áo.-"Cậu lau không sạch góc kia." - View lên tiếng.-"Cậu đứng chắn ánh sáng." - June đáp lại.-"Cậu thở ồn ào."-"Cậu tồn tại cũng phiền."Họ rời kho thể thao với bụi trên áo, và bầu không khí... gần như phát nổ.Nhưng rồi, một ngày thứ Sáu, một chuyện lạ xảy ra.View đến lớp sớm. Trời mưa tầm tã. Cô thấy June đứng trước cổng trường, ướt như chuột lột, mặt nhăn như giấy vò.-"Xe tớ bị hỏng." - June nói, nhỏ xíu. "Không mang dù."View định quay đi. Thật đấy. Cô đã xoay người rồi. Nhưng rồi cô dừng lại, nhét dù vào tay nàng. "Trả sau. Nếu làm mất thì mua lại cây có hoạt hình nhé."June ngớ người. Nhưng rồi nàng mở dù, che cho cả hai. "Được rồi. Tớ chịu ơn cậu. Một lần."-"Ghi lại đi. Để tớ còn nhắc."Cả hai đi dưới mưa, mỗi người một tay cầm dù, cách nhau đúng một khoảng... đủ xa để không chạm nhau, nhưng cũng không đủ xa để tách rời.Lần đầu tiên, họ cười. Không gằn giọng, không mỉa mai.Cũng chỉ vài giây thôi. Rồi June lại lên tiếng:-"Cây dù này màu tím nhạt. Hơi sến đấy."-"Còn hơn ai đó không có dù."-"Ừ thì... cũng đúng."Năm lớp 10 trôi qua với đủ thể loại kèn cựa, từ thi đấu học thuật, đến tranh nhau vai trò MC trong ngày lễ trường,cả hai cùng được chọn, và cuối cùng phải dẫn chương trình cùng nhau, kết quả là một buổi lễ như sân khấu hài ngẫu hứng.Nhưng dường như càng đối đầu, họ càng hiểu nhau.View biết June rất ghét cà chua sống nhưng lại luôn ăn nếu có người nhìn - vì sĩ diện.June biết View mỗi lần bị điểm thấp là sẽ lên thư viện học như điên, không nói chuyện với ai ba ngày.Họ vẫn ganh đua. Vẫn không ai chịu nhường. Nhưng mỗi lần chạm mặt, thay vì bực bội, họ lại thấy... quen thuộc.Giống như thể: "Ồ, lại là cậu à. Đối thủ của tớ. Đừng biến mất nhé."Cuối năm lớp 10, khi giáo viên chủ nhiệm hỏi:-"Trong lớp, em cảm thấy ai là người ảnh hưởng đến em nhiều nhất?"View viết: "Người khiến tôi thấy mệt mỏi nhất. Và nhờ vậy, tôi cũng trở nên chăm chỉ nhất."June viết: "Một cô bạn lúc nào cũng bực mình. Nhưng kỳ lạ thay, lại làm tôi vui lòng nhất mỗi khi cãi nhau."Họ không biết người kia viết gì.Nhưng trong buổi liên hoan cuối năm, khi ánh đèn lấp lánh chiếu lên sân khấu, bên dưới lại có hai ánh mắt lén nhìn nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me