Viewjune 9981 Cau Chuyen Ve Viuchun
Điểm hạnh kiểm - ba từ nghe qua thì đơn giản, nhưng với học sinh trường S-tar, nó gần như là đơn vị tiền tệ ngầm trong mọi cuộc đua. Mỗi điểm cộng thêm có thể giúp bạn được xét học bổng, được ưu tiên chọn lớp, và quan trọng nhất... là nằm trên một cái bảng xếp hạng "top học sinh mẫu mực" mà mọi người ngầm theo dõi.View Benyapa và June Wanwimol - như bạn biết - không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để ganh đua. Và khi bảng thông báo "hoạt động lao động dọn dẹp khuôn viên trường" được dán ở bảng tin, View đã xung phong đầu tiên.Ngay sau đó... June cũng đăng ký. Dĩ nhiên.-"Cậu cũng thích nhặt rác à?" - View hỏi, nửa trêu nửa cà khịa.June nhún vai. "Thích hơn là nhìn ai đó được thêm 0.5 điểm trước mặt mình."Trớ trêu thay, danh sách nhóm phân công được dán ra sau đó lại cho thấy - họ sẽ cùng dọn khu vực hồ bơi. Nơi nổi tiếng là... "địa ngục gạch lát và rong rêu".Sáng thứ Bảy, trời nắng gắt. View đội mũ vải, đeo găng tay cao su, tay cầm vợt vớt lá. June thì đeo kính râm, mang găng tay y tế, xách chổi cọ sàn.Không ai nói chuyện với ai suốt 20 phút đầu. Chỉ có tiếng nước, tiếng chổi sột soạt, và tiếng... thở dài luân phiên của cả hai.-"Mấy đứa khác đi nhặt rác hết rồi, tự nhiên hai đứa này lao đầu vô dọn hồ bơi..." - cô lao công đi ngang qua thở dài.June nghe, cười nhẹ. "Còn hơn nhìn mặt nhau trong thư viện."-"Nghe rõ đấy nhé." - View liếc mắt.-"Cố tình nói mà."Sau gần một giờ, mồ hôi nhỏ giọt, tóc rối bù, View đứng sát mép hồ, định vớt nốt mấy cọng lá ở góc.-"Đừng đứng sát quá, trơn đấy." - June nói.-"Biết rồi. Tớ đâu phải con nít."Chưa kịp nói xong, chân View trượt phải lớp rêu mỏng, người cô chao đảo rồi... "tõm!" - tiếng nước vang lên như tiếng vỗ tay của số phận.June quay lại, cau mày: "Cậu đang đùa đấy à?"Nhưng khi thấy View vùng vẫy trong nước, tay đập loạn xạ, miệng há hốc, không ngóc đầu lên được, nụ cười trên mặt June tắt hẳn.-"View??!" - nàng gọi, lần đầu tiên không chêm sarcasm trong giọng.Không có tiếng đáp.Chỉ có tiếng nước bắn tung tóe, và hình ảnh View đang bị chìm dần như một viên sỏi nhỏ.June quăng chổi, nhảy xuống nước không kịp suy nghĩ.Nước hồ không sâu lắm - chỉ ngang ngực người lớn - nhưng đủ để dọa một người không biết bơi. June bơi nhanh về phía View, vòng tay ra sau, nâng đầu cô lên khỏi mặt nước.-"View! Nhìn tớ này!" - June hét. "Cậu biết bơi không đấy?"View thở hổn hển, tay bám chặt vào cánh tay June như phao cứu sinh.-"Tớ... không... biết... bơi..." - cô thốt ra từng chữ, mặt trắng bệch.-"Trời đất..." - June rít lên. "Điểm hạnh kiểm có đáng không?!"June kéo View vào sát mép hồ, đỡ cô lên thành bể, rồi tự leo lên sau. View nằm dài, thở gấp, cả người ướt như chuột lội, tóc dính vào mặt, mắt nhắm nghiền.June cúi xuống kiểm tra. View thở, nhưng thở gấp và ho sặc sụa.-"Cậu... chết rồi là điểm trừ đấy biết không?" - June nói, giọng run nhẹ.Không có tiếng đáp. Chỉ có tiếng ho.June bối rối. Rồi bất chợt, như một phản xạ của phim truyền hình, nàng nghiêng người, tay đặt lên ngực View, bắt đầu ép ngực cô.-"Một... hai... ba... hít sâu!" - June vừa đếm vừa thực hiện động tác ép thở như sách hướng dẫn.Một giây.Hai giây.Ba giây.-"Ugh-!!" - View bật dậy, ho sặc sụa, nước trào ra khỏi miệng.Cô thở như vừa chạy maraton 5km.June ngồi phịch xuống bên cạnh, tay đặt lên trán, vừa thở vừa nhìn View như nhìn một con mèo ướt biết nói tiếng người.-"Cậu... sống rồi. May cho cậu đấy."View thều thào, mắt vẫn nhắm: "Cậu vừa cứu tớ à?"-"Ờ."-"...Thật luôn?"-"Ờ. Muốn chết không??" - June gằn.View mở mắt, nhìn June. "Không... nhưng... cảm ơn."Lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, June nghe thấy từ đó từ miệng View - không đá xoáy, không mỉa mai.Nàng khựng lại một giây, rồi bật cười: "Thôi khỏi. Lần sau đừng có làm người hùng trượt chân nữa."-"Tớ... không đi học bơi... tại không có thời gian."-"Tại bận ganh đua với tớ quá ấy hả?" - June cười mỉa, nhưng lần này, trong giọng cười có gì đó... ấm hơn mọi khi.Cả hai ngồi im. Một lúc lâu.Nắng vẫn gắt, hồ vẫn xanh, và không ai dám nhắc đến "điểm hạnh kiểm" nữa.Chiều hôm đó, cô giáo phụ trách ghi chú vào sổ:View Benyapa và June Wanwimol đã hoàn thành nhiệm vụ lao động khu vực hồ bơi. Trong quá trình làm việc, có sự cố nhỏ nhưng được xử lý nhanh chóng. Hai học sinh phối hợp tốt.View đọc được, cười khẩy. "Phối hợp tốt à?"June nhún vai. "Tớ phối hợp... cứu cậu đấy còn gì."-"Ừ." - View khẽ gật đầu, rồi quay đi. "Mai tớ sẽ đi đăng ký lớp học bơi."-"Đi một mình buồn lắm đấy." - June gọi theo. "Tớ đi học chung. Để phòng cậu lại trượt lần nữa."View quay lại, ánh mắt ngạc nhiên. Nhưng rồi cô cười - một nụ cười nhẹ, không cạnh tranh, không gồng gánh.-"Ừ. Đi chung."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me