TruyenFull.Me

Viewjune 9981 Cau Chuyen Ve Viuchun

Người ta thường bảo kẻ thứ ba là kẻ chen chân phá hoại hạnh phúc người khác. Nhưng nếu hạnh phúc đó vốn dĩ đã là giả dối thì sao? Nếu người con gái kia - người vốn thuộc về một ai đó khác - chưa từng mỉm cười trọn vẹn khi đứng cạnh người mình gọi là "bạn trai", thì việc chen chân liệu có còn là tội lỗi?

View Benyapa Jeenprasom chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành "tiểu tam". Cô ghét cái danh xưng ấy. Nhưng cô càng ghét hơn việc để người con gái ấy - June Wanwimol Jaenasavamethee - tiếp tục lãng phí nụ cười vào một người đàn ông không xứng đáng.

Mọi chuyện bắt đầu vào một chiều tháng sáu, tại một quán cà phê mang phong cách Hàn Quốc ở trung tâm Bangkok. View không thích cà phê, càng không thích không gian "ngọt như tình đầu" kiểu này, nhưng vì June, cô có thể ngồi cả ngày ở đây, giả vờ đọc sách, giả vờ làm việc, giả vờ tình cờ lướt qua bàn đôi kia - nơi June và bạn trai thường hẹn hò mỗi chiều thứ ba.

Anh ta tên Natt, một gã trai đẹp mã nhưng tẻ nhạt, kiểu người có thể gây ấn tượng với phụ huynh trong ba phút đầu gặp mặt nhưng lại khiến người yêu chán ngấy sau ba tháng. View từng thử tìm điểm tốt ở hắn, thật đấy. Nhưng mỗi lần June cười gượng khi hắn kể mấy chuyện nhạt nhẽo, cô lại thấy ngực mình như thắt lại.

June là ánh sáng. Là ánh nắng ấm êm giữa cuộc đời khô cằn của View. Là thứ khiến cô buông bỏ cả nguyên tắc sống "không dính vào người có chủ". Là lý do khiến cô từ một sinh viên năm cuối ngành marketing - người từng mơ mộng được làm giám đốc sáng tạo - giờ đây trở thành nhân viên part-time tại chính quán cà phê này, chỉ để có lý do hợp pháp ở gần June.

-"Em mang matcha đá xay bàn số bảy giúp chị." - quản lý nói, đẩy ly nước về phía cô. View gật đầu, nhanh tay đỡ lấy.

Bàn số bảy. Là June.

Cô chỉnh lại tóc, kéo lại tạp dề, rồi bước đến bàn như thể không có gì xảy ra. Nhịp tim cô đập loạn. Đôi giày thể thao màu trắng của June đập vào mắt cô trước tiên, rồi là chiếc váy hoa dài đến gối, cổ áo có nơ buộc nhẹ. Cô gái ấy luôn giản dị, nhưng không hiểu sao lại đẹp một cách dịu dàng đến khó tả.

-"Xin lỗi vì để chị đợi lâu." - View cúi nhẹ đầu, nở nụ cười tiêu chuẩn.

June ngẩng lên, đôi mắt hơi ngạc nhiên khi nhận ra người phục vụ là cô gái tóc dài ngang lưng quen thuộc. "Ơ... em?"

Natt nhìn View từ trên xuống dưới, nhíu mày. "Em quen người phục vụ này à?"

View liếc hắn một cái, rồi quay sang June, dịu giọng: "Bọn em học cùng trường. Em vừa làm ở đây từ tuần trước."

June cười khẽ, nụ cười mềm như tơ nhưng lại khiến tim View siết chặt. "Không ngờ View lại làm thêm ở đây. Thật trùng hợp."

Không đâu, June à, không phải trùng hợp. Là cố ý.

-"Tụi mình đi dạo một chút không?" - Natt lên tiếng, nắm tay June.

View quay đi ngay sau đó, che giấu ánh mắt lạnh tanh trong tích tắc. Cô nghe tiếng kéo ghế, tiếng giày cao gót gõ nhẹ lên sàn, rồi cả tiếng cười dịu dàng của June khi cô ấy nói điều gì đó với Natt.

Ngay khoảnh khắc ấy, View nhận ra một điều: cô không chịu nổi việc đứng nhìn June ở cạnh ai khác. Dù là với tư cách gì đi nữa - cô cũng không thể.

Buổi tối hôm đó, cô mở Instagram, lặng lẽ vào trang cá nhân của June. Bức ảnh mới nhất là một tấm chụp cảnh trời hoàng hôn, caption đơn giản:

Hy vọng ngày mai sẽ nhẹ nhàng hơn hôm nay.

View thở dài. Một phần trong cô muốn nhấn like, muốn bình luận, muốn nói một câu nào đó khiến June thấy được sự quan tâm của cô. Nhưng cô không làm vậy. Cô không muốn bị gắn mác "fan girl" hay "em gái học chung". Cô muốn được đứng ngang hàng.

Điện thoại sáng lên. Tin nhắn từ một tài khoản ẩn danh:

Muốn biết Natt đang làm gì sau lưng June không?

View khựng lại. Lòng cô cảnh giác. Đây là trò đùa? Hay chiêu trò câu tương tác?

Nhưng sau đó, một loạt ảnh gửi đến. Ảnh chụp Natt thân mật với một cô gái khác ở quán bar, vào đúng buổi tối hôm hắn nói với June rằng "anh bận đi công tác".

Cơn giận trào lên, View cắn răng, ngón tay nắm chặt đến trắng bệch. Nhưng ngay lập tức, cô trấn tĩnh lại.

Cô không thể gửi những tấm ảnh đó cho nàng, ít nhất là không phải bây giờ. Nếu làm vậy, June sẽ đau. Và View không muốn làm tổn thương người con gái mình yêu.

Cô cần một kế hoạch.

Sáng hôm sau, View cố tình gặp June ở hành lang trường.

-"P'June, chị ổn không?" - Cô hỏi, ánh mắt quan tâm như thường lệ.

June hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn mỉm cười. "Sao em lại hỏi vậy?"

-"Thì... chị đăng caption tối qua, em đoán có chuyện gì đó không vui."

June cười nhẹ, nghiêng đầu: "Em để ý cả caption của chị sao?"

View đỏ mặt, nhưng không né tránh. "Em để ý chị."

Một giây im lặng. Không gian như ngừng lại.

Nhưng rồi June bật cười, lấy tay xoa nhẹ đầu cô. "Em đúng là dễ thương thật đấy."

Không. View không muốn là "dễ thương". Cô muốn là người mà June tựa vào lúc mỏi mệt. Là người khiến màng mỉm cười thật lòng, chứ không phải thứ mặt nạ ngọt ngào mỗi khi gặp Natt.

Và từ ngày hôm ấy, View bắt đầu kế hoạch của mình.

Một kế hoạch tinh tế, không ồn ào, không làm tổn thương ai - ngoại trừ chính cô.

Một kế hoạch thâm sâu để cướp lấy June Wanwimol Wanwimol khỏi tên bạn trai.

Không phải vì ích kỷ. Mà vì yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me