Vo Han Trong Tro Choi Dien Cuong Vi Pham Quy Dinh Sau Ban Edit
Editor: Thẩm Tinh Băng—Sau khi tiến vào thế kỷ 21, các nơi trên thế giới phát ra vô số thảm họa.Nhiệt độ không khí lên cao, sông băng bị tan ra, mực nước biển dâng lên cao khiến một số mặt đất bên cạnh đảo nhỏ bị nước biển bao phủ.Nóng nảy, áp lực cùng lạnh nhạt mặt trái cảm xúc càng thêm mãnh liệt, như một đoàn bị trang giấy ôm lấy ngọn lửa, cùng nghênh đón hoàn toàn bùng nổ.Ngày 15 tháng 3 năm 2022, nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa bình nguyên bắc bộ tỉnh Lâm Xuyên.Chính vào thời điểm đi làm, ánh mặt trời ở thành thị hơi hạ xuống, đám người rậm rạp ở đường phố phố phường bận rộn mà đi. Trên đường đổ vô số chiếc xe, người đi đường sôi nổi đi về phía trạm tàu điện ngầm.“Phía trước có thể nhanh lên hay không? Ta sẽ đi làm muộn mất.”Trạm tàu điện ngầm khẩu một vị nam nhân mặc tây trang cầm trong tay kiện công văn hướng đám người chen chúc phía trước hô to. Hắn nhíu mày, ngữ khí vô cùng mất kiên nhẫn.Cứ như vậy một người thúc giục, người phía trước sốt ruột liền cũng nhịn không được bùng nổ lên.“Ngươi sốt ruột ta liền không nóng nảy sao! Thúc giục thúc giục thúc giục, chỉ biết thúc giục, có bản lĩnh ngươi đừng đi tàu điện ngầm!” Hai nam nhân nhanh chóng chửi ầm lên.Bực bội nóng nực giữa hè, vốn là làm lòng người cùng tinh thần không yên, ác ý tiềm tàng trong cơ thể càng nổi nhiều lên trong lòng.Không biết bắt đầu từ khi nào, hai nam nhân càng mắng càng kịch liệt, thậm chí đã bay lên đến mức động thủ.“Ta cho ngươi mặt mũi đúng không!”Nam nhân tây trang táo bạo mà dùng kiện công văn đập về phía trước mặt người kia.Nam nhân bị đập đến buông xuống đầu, không ai nhìn thấy, hai mắt hắn dần dần trở thành màu đỏ tươi, phảng phất như có một cổ lực lượng cường đại mà vô hình buông xuống đến trên người hắn.Một khắc đó, đáy lòng nam nhân chậm rãi vang lên một thanh âm tràn ngập dụ hoặc:" Giết hắn, sẽ không bao giờ có người mắng ngươi nữa."
Nam nhân hai tay nắm chặt, đột nhiên ngẩng đầu. Ngay lúc đó, nam nhân đã hoàn toàn bị mất tự chủ, ngũ quan trở nên vặn vẹo đáng sợ vì phẫn nộ, khóe miệng hơi hơi kéo ra một nụ cười tươi mang theo tia quỷ dị.Giết hắn……Giây tiếp theo, nam nhân bay thẳng đến cổ nam nhân tây trang cắn xuống. Động mạch chủ bị cắn đứt, máu đỏ tươi phun trào ra văng khắp nơi, hình ảnh máu tươi đầm đìa khiến cho đám người xung quanh thét chói tai từng đợt rồi chạy trốn.“Giết người! Giết người!”—— khoảng cách tận thế trò chơi mở ra còn lại 1 giờ 45 phút 38 giây, xuất hiện nhân loại biến thành dị biến giả đầu tiên trên thế giới.Trong phòng học của đại học Lâm Xuyên, ánh mặt trời nóng bức xuyên thấu qua cửa sổ tiêu sái tiến vào. Nhóm sinh viên mặc áo thun ngắn tay ăn không ngồi rồi mà đi vào phòng học, chờ đợi đường khóa tiếp theo bắt đầu.
“Lâm Mộng ngươi điên rồi phải không! Ta chỉ là không cẩn thận chạm vào ngươi một chút, ngươi không đến nỗi phát hỏa lớn như vậy chứ?”Nhìn vẻ mặt táo bạo của nữ sinh đối điện, Lâm Mộng khẽ nhíu mày.Không biết sao lại thế này, nàng từ lúc bắt đầu buổi sáng hôm nay cả người đều cảm thấy rất bực bội. Gặp được một chút việc không hài lòng, liền tưởng như sắp bão tới nơi.Vừa rồi khi nữ sinh này đi ngang qua, không cẩn thận chạm vào cô một chút, Lâm Mộng liền cảm giác trong lòng lửa giận cuồng cuộn, muốn phát giận.Lúc này, Lăng Thất Thất từ phía sau cô đi tới, vỗ vỗ bả vài Lâm Mộng, “Hôm nay cậu gặp phải việc gì không vui sao? Làm sao tâm tình lại không tốt như vậy.”Lăng Thất Thất và Lâm Mộng là bạn cùng phòng ba năm đại học. Hiện giờ hai người đều đã lên cuối năm ba, quan hệ với nhau rất tốt.Khi nhìn thấy Lăng Thất Thất đi tới, Lâm Mộng rõ ràng cảm giác được nội tâm xao động của cô ấy nhanh chóng biến mất không ít. Cô ấy có chút hoang mang mà gãi gãi đầu, “Kỳ quái, ta cũng buồn bực, không biết sao lại thế này, chính là giống như không thể hiểu được mà bùng cháy lửa giận.”Lăng Thất Thất cùng nữ sinh đối diện gật đầu tạ lỗi, sau liền ôm lấy bả vai Lâm Mộng hướng chỗ ngồi của cô mà đi.Ngay khi hai người từ chỗ ngồi ngồi xuống là lúc, một nam sinh hấp tấp vọt vào phòng học.Hắn dáng người béo tròn, hàm hậu, trên khuôn mặt lúc này lại mang theo biểu tình bị kinh ngạc cùng sợ hãi. Tiểu béo tròn vai lưng mắng theo cặp sách, mồ hôi đầy đầu mà hướng Lăng Thất Thất hai người bên này lao tới.“Thất Thất, lão Mộng! Tớ nói các cậu nghe, hôm nay tớ ở trạm tàu điện ngầm thấy được chuyện kì quái.”Lăng Thất Thất tò mò mà ngẩng đầu, “Cái gì kì quái?”“Ngay từ đầu tớ chỉ là nhìn hai người đàn ông ở trạm tàu điện ngầm trạm mắng mỏ nhau, sau đó bọn họ liền bắt đầu động thủ đánh nhau rồi. Sau đó tớ liền nhìn thấy……”Tiểu béo nuốt nước miếng xuống: "Có một người trong đó hai mắt biến thành màu đỏ tươi, trên mặt đều là vết máu vết sẹo, tựa như…… tựa như xác sống, bay thẳng đến cổ người đối diện rồi cắn xuống, máu tại hiện trường tung tóe khắp nơi!!”Lăng Thất Thất còn chưa kịp mở miệng, Lâm Mộng liền liếc mắt trắng tiểu một cái: “Thạch Lỗi, cậu không phải là mỗi ngày xem phim xác sống xem đến ngốc đi?”Rất hiển nhiên, Lâm Mộng cũng không hề tin tưởng lời nói của Thạch Lỗi.Lăng Thất Thất ngồi ở bên kia bất đắc dĩ chống cằm, tựa hồ đang suy xét mức độ đáng tin của thông tin mà Thạch Lỗi vừa nói.Thấy cả hai người đều không tin mình, Thạch Lỗi có chút bối rối, “Tớ thật sự không lừa các cậu! Tớ nói đều là sự thật.”Đúng lúc này, trong phòng học đột nhiên vang lên một tiếng vỡ thủy tinh vô cùng chói tai.Mọi người đi qua xem hướng âm thanh truyền đến, chỉ thấy có hai nam sinh không biết vì sao lại đột nhiên đánh nhau.Trong đó một cái nam sinh tiện tay cầm lấy bình nước thủy tinh hướng đầu nam sinh đối điện mà đập, thủy tinh vỡ vụn khắp nơi rơi xuống nước, phần đầu nam sinh bị đập chảy xuống một mặt đầy máu đỏ tươi.“Các cậu sao lại như vậy! Mọi người đều là bạn học, đến nỗi đánh thành như vậy sao!” Bên cạnh có người bắt đầu lên tiếng khuyên can.Lâm Mộng mới vừa khôi phục bình tĩnh, chỉ không cẩn thận liếc liếc mắt bên kia một cái, liền nhìn thấy máu đỏ vươn vãi đầy đất, cảm giác bực bội quen thuộc lại nổi lên. Cô chậm rãi nắm chặt bàn tay, điên cuồng áp chế ác niệm không ngừng phát sinh dưới đáy lòng.Lăng Thất Thất nhìn thấy được hành vi cổ quái của Lâm Mộng. Cô chạy nhanh duỗi tay qua đè lại tay của Lâm Mộng , “Cậu làm sao vậy?”Lâm Mộng ngẩng đầu, giờ phút này chính cô cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, do dự mà mở miệng:“Kỳ thật ta…… Tớ vừa rồi đặc biệt muốn giết nữ sinh kia. Tớ cũng không biết là chuyện như thế nào, rõ ràng tớ không có tức giận như vậy, nhưng trong lòng thật giống như có một âm thanh trong đầu dụ hoặc tớ, khiến tớ muốn giết cô ấy. Cậu nói, tớ có phải hay không gần đây tinh thần áp lực quá lớn?”Lăng Thất Thất nghe xong hiện tại đầu óc cũng có chút ngốc. Nhưng còn không đợi nàng bình tĩnh lại suy nghĩ sâu xa, âm thanh chuông vào học liền đột nhiên vang lên.“Reng reng ——”Học sinh ở ngoài nắm chặt thời gian chạy vào phòng học, vườn trường trung học luôn ầm ĩ một lần nữa trở về an tĩnh, trong mỗi gian phòng học đều truyền ra từng đợt thanh âm dạy học.“Các cậu tin tưởng tớ a! Tớ thật sự nhìn thấy xác sống!” Thạch Lỗi bắt đầu cùng các bạn học khác theo tình hình cố gắng thuyết phục họ, khiến họ tin tưởng.Hai nam sinh vừa rồi đánh nhau đã bị các bạn học khác mang đi phòng y tế.Giảng bài lão sư cầm giáo trình cùng máy tính vào lớp, đi lên bục giảng, nhìn đến Thạch Lỗi còn đứng ở đó: “Cái kia tiểu mập mạp ở kia đứng đó làm gì vậy? Về vị trí ngồi xuống học nhanh lên.”Thạch Lỗi gãi đầu ngẩng lên: “Lão sư, em vừa rồi thật sự nhìn thấy xác sống! Em không gạt người, mọi người chính là không chịu không tin em a……” Lời nói ra đều trở nên phát run.Hắn tới phía trước báo cảnh sát, cũng nhanh chóng gọi điện thoại về nhà. Nhưng mặc kệ thế nào chính là chẳng ai tin tưởng hắn. Tất cả mọi người đều giống nhau, cảm thấy hắn điên rồi.Lúc này đồng học xung quanh cùng cười vang một tràng, đối với Thạch Lỗi chỉ chỉ trỏ trỏ mà nghị luận.So với mọi người không tín tưởng, Lăng Thất Thất lại cảm thấy có chút không thích hợp lắm.Thạch Lỗi thường lui tới với bọn cô, không thể nào hồ nháo nói giỡn như vậy được, hắn cũng không có khả năng sẽ la to như vậy ở thời điểm nghiêm túc như giờ học. Hơn nữa, còn có Lâm Mộng lúc nãy phát sinh hành vì dị thường, nhìn biểu tình của cô ấy cũng không giống như là đang diễn kịch.Lăng Thất Thất đứng dậy bắt lấy tay của Thạch Lỗi, hướng giảng bài lão sư mà xin lỗi: “Lão sư, có lẽ gần đây bạn của em gần tinh thần áp lực có chút lớn, em dẫn cậu ấy đi phòng tư vấn tâm lí xem sao.”Ngay sau đó, Lăng Thất Thất lại quay đầu lại cho Lâm Mộng một ánh mắt phối hợp cùng diễn.Lâm Mộng đáy lòng vẫn cứ thập phần hoảng loạn, cô ấy đứng lên chạy nhanh: “Lão sư, em tinh thần áp lực cũng có chút lớn, em với bọn họ cùng đi đi.”Đi học lão sư nhíu chặt mày, nhìn mắt Thạch Lỗi còn đang hỏng mất, bất đắc dĩ mà xua xua tay, “Đi đi.”Ông mở ra giáo trình, trong miệng còn đang nhỏ giọng nhắc nhở: “Hiện tại trẻ nhỏ mỗi ngày chỉ biết xem phim, đem chính mình đều xem đến choáng váng luôn rồi.”Không bao lâu, Lăng Thất Thất mang theo Thạch Lỗi cùng Lâm Mộng đi ra khu dạy học.Lăng Thất Thất nghiêm túc mà nhìn về phía Thạch Lỗi, “Mập mạp, cậu xác định cậu thật sự không phải đang nói đùa sao? Nếu thật sự có xác sống xuất hiện, đây cũng không phải chỉ là việc đùa giỡn đâu.”Thạch Lỗi giống như gặp được hy vọng ánh sáng, rốt cuộc cũng có người tin tưởng cậu ta. Cậu ta nắm chặt tay Lăng Thất Thất.“Tớ thật sự nhìn thấy rồi! Thật sự! Tớ dùng tạp chí mới nhất vừa mua thề!” Cậu ta không ngừng gật đầu, sắc mặt trắng bệch, thoạt nhìn thật sự không giống như là đang nói dối.Lâm Mộng đại khái là bởi vì vừa rồi tự thân trải qua cũng có chút nghĩ mà sợ, “Thất Thất, tớ cũng cảm thấy…… Có điểm dọa người.”Lăng Thất Thất ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.Mặt trời nóng rực còn treo ở giữa không trung, lộng lẫy mà phóng thích ánh sáng ấm áp tiêu sái ứng dung hướng mặt đất. Gió nóng phất qua mặt đất, cuốn lên những bụi bặm li ti, thoạt nhìn tất thảy đều rất bình thường.Nhưng Lăng Thất Thất lại không có tiếp tục do dự, bắt đầu nghiêm túc chủ trì: “Từ giờ trở đi, lấy ra tất cả sô tiền các cậu có, mua vật tư.”—— khoảng cách trò chơi tận thế bắt đầu còn dư lại 48 phút 33 giây, các nơi trên thế giới lần lượt xuất hiện dị biến giả, bộ phận khu vực bắt đầu luân hãm.Trong siêu thị đại học Lâm Xuyên.Thạch Lỗi trắng mặt một đường chạy chậm từ kệ để hàng bên trái càn quét hết rồi qua bên phải, phàm là có thể chứa đựng trong thời gian dài như bánh quy, mì ăn liền,... tất cả đều đem để vào trong xe chở đồ.Lăng Thất Thất cùng Lâm Mộng cũng nhanh chóng càn quét các loại vật dụng hàng ngày trên kệ để hàng còn có một ít chuẩn bị công cụ sinh tồn.Cuối cùng thanh toán xong, bởi vì mua đồ vật quá nhiều, dì thu ngân viên cũng bắt đầu giúp đỡ ra bên ngoài dọn hàng. Dì ấy cổ quái mà đánh giá ba người này: “Ba người các cháu mua nhiều đồ ăn như vậy, có thể ăn hết sao?”Thạch Lỗi tuy rằng đã khôi phục bình thường được một chút, nhưng cậu ta vẫn cứ không quên được sự cố ở trạm tàu điện ngầm kia khủng bố một trận. Hắn hoảng loạn mà nhắc nhở nói: “Dì à, xác sống tận thế đến rồi. Dì mau chạy đi, chuẩn bị thêm vật tư đi.”Dì thu ngân vẻ mặt cổ quái mà nhìn Thạch Lỗi, trực tiếp đem hắn trở thành kẻ điên.
Nam nhân hai tay nắm chặt, đột nhiên ngẩng đầu. Ngay lúc đó, nam nhân đã hoàn toàn bị mất tự chủ, ngũ quan trở nên vặn vẹo đáng sợ vì phẫn nộ, khóe miệng hơi hơi kéo ra một nụ cười tươi mang theo tia quỷ dị.Giết hắn……Giây tiếp theo, nam nhân bay thẳng đến cổ nam nhân tây trang cắn xuống. Động mạch chủ bị cắn đứt, máu đỏ tươi phun trào ra văng khắp nơi, hình ảnh máu tươi đầm đìa khiến cho đám người xung quanh thét chói tai từng đợt rồi chạy trốn.“Giết người! Giết người!”—— khoảng cách tận thế trò chơi mở ra còn lại 1 giờ 45 phút 38 giây, xuất hiện nhân loại biến thành dị biến giả đầu tiên trên thế giới.Trong phòng học của đại học Lâm Xuyên, ánh mặt trời nóng bức xuyên thấu qua cửa sổ tiêu sái tiến vào. Nhóm sinh viên mặc áo thun ngắn tay ăn không ngồi rồi mà đi vào phòng học, chờ đợi đường khóa tiếp theo bắt đầu.
“Lâm Mộng ngươi điên rồi phải không! Ta chỉ là không cẩn thận chạm vào ngươi một chút, ngươi không đến nỗi phát hỏa lớn như vậy chứ?”Nhìn vẻ mặt táo bạo của nữ sinh đối điện, Lâm Mộng khẽ nhíu mày.Không biết sao lại thế này, nàng từ lúc bắt đầu buổi sáng hôm nay cả người đều cảm thấy rất bực bội. Gặp được một chút việc không hài lòng, liền tưởng như sắp bão tới nơi.Vừa rồi khi nữ sinh này đi ngang qua, không cẩn thận chạm vào cô một chút, Lâm Mộng liền cảm giác trong lòng lửa giận cuồng cuộn, muốn phát giận.Lúc này, Lăng Thất Thất từ phía sau cô đi tới, vỗ vỗ bả vài Lâm Mộng, “Hôm nay cậu gặp phải việc gì không vui sao? Làm sao tâm tình lại không tốt như vậy.”Lăng Thất Thất và Lâm Mộng là bạn cùng phòng ba năm đại học. Hiện giờ hai người đều đã lên cuối năm ba, quan hệ với nhau rất tốt.Khi nhìn thấy Lăng Thất Thất đi tới, Lâm Mộng rõ ràng cảm giác được nội tâm xao động của cô ấy nhanh chóng biến mất không ít. Cô ấy có chút hoang mang mà gãi gãi đầu, “Kỳ quái, ta cũng buồn bực, không biết sao lại thế này, chính là giống như không thể hiểu được mà bùng cháy lửa giận.”Lăng Thất Thất cùng nữ sinh đối diện gật đầu tạ lỗi, sau liền ôm lấy bả vai Lâm Mộng hướng chỗ ngồi của cô mà đi.Ngay khi hai người từ chỗ ngồi ngồi xuống là lúc, một nam sinh hấp tấp vọt vào phòng học.Hắn dáng người béo tròn, hàm hậu, trên khuôn mặt lúc này lại mang theo biểu tình bị kinh ngạc cùng sợ hãi. Tiểu béo tròn vai lưng mắng theo cặp sách, mồ hôi đầy đầu mà hướng Lăng Thất Thất hai người bên này lao tới.“Thất Thất, lão Mộng! Tớ nói các cậu nghe, hôm nay tớ ở trạm tàu điện ngầm thấy được chuyện kì quái.”Lăng Thất Thất tò mò mà ngẩng đầu, “Cái gì kì quái?”“Ngay từ đầu tớ chỉ là nhìn hai người đàn ông ở trạm tàu điện ngầm trạm mắng mỏ nhau, sau đó bọn họ liền bắt đầu động thủ đánh nhau rồi. Sau đó tớ liền nhìn thấy……”Tiểu béo nuốt nước miếng xuống: "Có một người trong đó hai mắt biến thành màu đỏ tươi, trên mặt đều là vết máu vết sẹo, tựa như…… tựa như xác sống, bay thẳng đến cổ người đối diện rồi cắn xuống, máu tại hiện trường tung tóe khắp nơi!!”Lăng Thất Thất còn chưa kịp mở miệng, Lâm Mộng liền liếc mắt trắng tiểu một cái: “Thạch Lỗi, cậu không phải là mỗi ngày xem phim xác sống xem đến ngốc đi?”Rất hiển nhiên, Lâm Mộng cũng không hề tin tưởng lời nói của Thạch Lỗi.Lăng Thất Thất ngồi ở bên kia bất đắc dĩ chống cằm, tựa hồ đang suy xét mức độ đáng tin của thông tin mà Thạch Lỗi vừa nói.Thấy cả hai người đều không tin mình, Thạch Lỗi có chút bối rối, “Tớ thật sự không lừa các cậu! Tớ nói đều là sự thật.”Đúng lúc này, trong phòng học đột nhiên vang lên một tiếng vỡ thủy tinh vô cùng chói tai.Mọi người đi qua xem hướng âm thanh truyền đến, chỉ thấy có hai nam sinh không biết vì sao lại đột nhiên đánh nhau.Trong đó một cái nam sinh tiện tay cầm lấy bình nước thủy tinh hướng đầu nam sinh đối điện mà đập, thủy tinh vỡ vụn khắp nơi rơi xuống nước, phần đầu nam sinh bị đập chảy xuống một mặt đầy máu đỏ tươi.“Các cậu sao lại như vậy! Mọi người đều là bạn học, đến nỗi đánh thành như vậy sao!” Bên cạnh có người bắt đầu lên tiếng khuyên can.Lâm Mộng mới vừa khôi phục bình tĩnh, chỉ không cẩn thận liếc liếc mắt bên kia một cái, liền nhìn thấy máu đỏ vươn vãi đầy đất, cảm giác bực bội quen thuộc lại nổi lên. Cô chậm rãi nắm chặt bàn tay, điên cuồng áp chế ác niệm không ngừng phát sinh dưới đáy lòng.Lăng Thất Thất nhìn thấy được hành vi cổ quái của Lâm Mộng. Cô chạy nhanh duỗi tay qua đè lại tay của Lâm Mộng , “Cậu làm sao vậy?”Lâm Mộng ngẩng đầu, giờ phút này chính cô cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, do dự mà mở miệng:“Kỳ thật ta…… Tớ vừa rồi đặc biệt muốn giết nữ sinh kia. Tớ cũng không biết là chuyện như thế nào, rõ ràng tớ không có tức giận như vậy, nhưng trong lòng thật giống như có một âm thanh trong đầu dụ hoặc tớ, khiến tớ muốn giết cô ấy. Cậu nói, tớ có phải hay không gần đây tinh thần áp lực quá lớn?”Lăng Thất Thất nghe xong hiện tại đầu óc cũng có chút ngốc. Nhưng còn không đợi nàng bình tĩnh lại suy nghĩ sâu xa, âm thanh chuông vào học liền đột nhiên vang lên.“Reng reng ——”Học sinh ở ngoài nắm chặt thời gian chạy vào phòng học, vườn trường trung học luôn ầm ĩ một lần nữa trở về an tĩnh, trong mỗi gian phòng học đều truyền ra từng đợt thanh âm dạy học.“Các cậu tin tưởng tớ a! Tớ thật sự nhìn thấy xác sống!” Thạch Lỗi bắt đầu cùng các bạn học khác theo tình hình cố gắng thuyết phục họ, khiến họ tin tưởng.Hai nam sinh vừa rồi đánh nhau đã bị các bạn học khác mang đi phòng y tế.Giảng bài lão sư cầm giáo trình cùng máy tính vào lớp, đi lên bục giảng, nhìn đến Thạch Lỗi còn đứng ở đó: “Cái kia tiểu mập mạp ở kia đứng đó làm gì vậy? Về vị trí ngồi xuống học nhanh lên.”Thạch Lỗi gãi đầu ngẩng lên: “Lão sư, em vừa rồi thật sự nhìn thấy xác sống! Em không gạt người, mọi người chính là không chịu không tin em a……” Lời nói ra đều trở nên phát run.Hắn tới phía trước báo cảnh sát, cũng nhanh chóng gọi điện thoại về nhà. Nhưng mặc kệ thế nào chính là chẳng ai tin tưởng hắn. Tất cả mọi người đều giống nhau, cảm thấy hắn điên rồi.Lúc này đồng học xung quanh cùng cười vang một tràng, đối với Thạch Lỗi chỉ chỉ trỏ trỏ mà nghị luận.So với mọi người không tín tưởng, Lăng Thất Thất lại cảm thấy có chút không thích hợp lắm.Thạch Lỗi thường lui tới với bọn cô, không thể nào hồ nháo nói giỡn như vậy được, hắn cũng không có khả năng sẽ la to như vậy ở thời điểm nghiêm túc như giờ học. Hơn nữa, còn có Lâm Mộng lúc nãy phát sinh hành vì dị thường, nhìn biểu tình của cô ấy cũng không giống như là đang diễn kịch.Lăng Thất Thất đứng dậy bắt lấy tay của Thạch Lỗi, hướng giảng bài lão sư mà xin lỗi: “Lão sư, có lẽ gần đây bạn của em gần tinh thần áp lực có chút lớn, em dẫn cậu ấy đi phòng tư vấn tâm lí xem sao.”Ngay sau đó, Lăng Thất Thất lại quay đầu lại cho Lâm Mộng một ánh mắt phối hợp cùng diễn.Lâm Mộng đáy lòng vẫn cứ thập phần hoảng loạn, cô ấy đứng lên chạy nhanh: “Lão sư, em tinh thần áp lực cũng có chút lớn, em với bọn họ cùng đi đi.”Đi học lão sư nhíu chặt mày, nhìn mắt Thạch Lỗi còn đang hỏng mất, bất đắc dĩ mà xua xua tay, “Đi đi.”Ông mở ra giáo trình, trong miệng còn đang nhỏ giọng nhắc nhở: “Hiện tại trẻ nhỏ mỗi ngày chỉ biết xem phim, đem chính mình đều xem đến choáng váng luôn rồi.”Không bao lâu, Lăng Thất Thất mang theo Thạch Lỗi cùng Lâm Mộng đi ra khu dạy học.Lăng Thất Thất nghiêm túc mà nhìn về phía Thạch Lỗi, “Mập mạp, cậu xác định cậu thật sự không phải đang nói đùa sao? Nếu thật sự có xác sống xuất hiện, đây cũng không phải chỉ là việc đùa giỡn đâu.”Thạch Lỗi giống như gặp được hy vọng ánh sáng, rốt cuộc cũng có người tin tưởng cậu ta. Cậu ta nắm chặt tay Lăng Thất Thất.“Tớ thật sự nhìn thấy rồi! Thật sự! Tớ dùng tạp chí mới nhất vừa mua thề!” Cậu ta không ngừng gật đầu, sắc mặt trắng bệch, thoạt nhìn thật sự không giống như là đang nói dối.Lâm Mộng đại khái là bởi vì vừa rồi tự thân trải qua cũng có chút nghĩ mà sợ, “Thất Thất, tớ cũng cảm thấy…… Có điểm dọa người.”Lăng Thất Thất ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.Mặt trời nóng rực còn treo ở giữa không trung, lộng lẫy mà phóng thích ánh sáng ấm áp tiêu sái ứng dung hướng mặt đất. Gió nóng phất qua mặt đất, cuốn lên những bụi bặm li ti, thoạt nhìn tất thảy đều rất bình thường.Nhưng Lăng Thất Thất lại không có tiếp tục do dự, bắt đầu nghiêm túc chủ trì: “Từ giờ trở đi, lấy ra tất cả sô tiền các cậu có, mua vật tư.”—— khoảng cách trò chơi tận thế bắt đầu còn dư lại 48 phút 33 giây, các nơi trên thế giới lần lượt xuất hiện dị biến giả, bộ phận khu vực bắt đầu luân hãm.Trong siêu thị đại học Lâm Xuyên.Thạch Lỗi trắng mặt một đường chạy chậm từ kệ để hàng bên trái càn quét hết rồi qua bên phải, phàm là có thể chứa đựng trong thời gian dài như bánh quy, mì ăn liền,... tất cả đều đem để vào trong xe chở đồ.Lăng Thất Thất cùng Lâm Mộng cũng nhanh chóng càn quét các loại vật dụng hàng ngày trên kệ để hàng còn có một ít chuẩn bị công cụ sinh tồn.Cuối cùng thanh toán xong, bởi vì mua đồ vật quá nhiều, dì thu ngân viên cũng bắt đầu giúp đỡ ra bên ngoài dọn hàng. Dì ấy cổ quái mà đánh giá ba người này: “Ba người các cháu mua nhiều đồ ăn như vậy, có thể ăn hết sao?”Thạch Lỗi tuy rằng đã khôi phục bình thường được một chút, nhưng cậu ta vẫn cứ không quên được sự cố ở trạm tàu điện ngầm kia khủng bố một trận. Hắn hoảng loạn mà nhắc nhở nói: “Dì à, xác sống tận thế đến rồi. Dì mau chạy đi, chuẩn bị thêm vật tư đi.”Dì thu ngân vẻ mặt cổ quái mà nhìn Thạch Lỗi, trực tiếp đem hắn trở thành kẻ điên.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me